Edit: Mỳ.
4. Hòa nhập vào thế giới loài người.
Nguyệt Lão vốn muốn giúp Lộ Thanh Thanh hoàn thành ước nguyện, tìm cho cô một người chồng như ý. Nhưng cô lại từ chối vô cùng kiên quyết, kể cả giúp cô trở nên giàu sang cũng không chấp nhận. Dù sao số giàu sang của mọi người do trời tự sắp xếp, không thể làm nhiễu loạn số giàu sang trong tay Thần Tài được.
Sau khi đắn đo, Nguyệt Lão bèn tìm Thần Tài hỏi xem việc này có cách giải quyết hay không. May sao Thần Tài không khước từ, tuy không thể cho cô số giàu sang nhưng có thể chỉ lối con đường kiếm tiền, còn việc kiếm được tiền hay không thì phải dựa vào vận mệnh cho mình. Cuối cùng Thần Tài đồng ý để Lộ Thanh Thanh đi cửa sau ở thế giới loài người, kiếm hộ cô một công việc.
Ngày thứ 3 kể từ lúc Nguyệt Lão ngỏ lời xin sự giúp đỡ từ Thần Tài, Thần Tài đã giao một bức thư đề cử nhậm chức tại một công ty lớn tới tay Nguyệt Lão. Theo lời Thần Tài nói, đã tốn không ít công sức mới xin được thư đề cử bởi người bạn loài người, Nguyệt Lão chỉ cần dẫn Lộ Thanh Thanh đi tham gia một cuộc phỏng vấn đơn giản dựa vào thư đề cử, là có thể nhậm chức ngay tức khắc.
Nguyệt Lão cầm thư đề cử, mới sáng sớm đã tìm đến căn nhà trọ của Lộ Thanh Thanh. Lộ Thanh Thanh vừa tỉnh dậy, nghe thấy Nguyệt Lão tìm việc cho mình thì lập tức tỉnh ngủ. Cô đánh răng rửa mặt qua loa rồi thay một bộ công sở. Sau khi trang điểm nhẹ nhàng, cô kéo Nguyệt Lão lao thẳng đến công ty mà cô sắp phỏng vấn.
Hai người vội vã chạy đến công ty vì Lộ Thanh Thanh được xếp phỏng vấn đầu tiên.
Lộ Thanh Thanh được một người chị ở ban nhân sự dắt tới văn phòng của phó tổ trường ban dân sự, lại chỉ thấy một người đàn ông ngồi nghiêm túc trước bàn làm việc, nhìn chằm chú vào máy tính. Người đàn ông nghe thấy tiếng mở cửa thì di chuyển chiếc ghế làm việc để mình ngồi thẳng hơn và nhìn về phía đối diện.
“Cô Lộ, đây là phó tổ trưởng của ban dân sự chúng ta!” Chị gái ban dân sự nói xong, xoay người rời khỏi phòng làm việc rồi đóng cửa lại.
“Chào phó tổ trưởng!” Lộ Thanh Thanh lễ phép chào hỏi người đàn ông trước mặt.
Thấy người đàn ông trước mặt mình, Lộ Thanh Thanh hơi ngại ngùng. Người đàn ông có gương mặt điển trai, còn mang thêm một chiếc kính gọng vàng. Áo sơ mi trắng không nên phối cùng chiếc kính gọng vàng vì như vậy sẽ khiến trái tim cô loạn nhịp.
“Chào cô, mời ngồi!” Người đàn ông chỉ tay về chỗ ngồi gần bàn làm việc.
“Cô tên là Lộ Thanh Thanh đúng không? Tôi đã thấy thư đề cử của cô rồi, sáng mai cô có thể đến ban dân sự của chúng ta đi làm luôn. Tôi cũng phụ trách ban dân sự như tổ trưởng đâm ra mọi người đều gọi tôi là phó tổ trưởng!” Người đàn ông nhìn thẳng Lộ Thanh Thanh bằng đôi mắt dịu dàng.
“Vâng, ngày mai tôi sẽ không đi trễ đâu phó tổ trưởng!” Lộ Thanh Thanh hồi hộp đáp.
“Nếu cô cần gì thì cứ nói, lát nữa ban nhân sự sẽ dặn giờ làm việc ngày mai và yêu cầu cho cô biết!”
“Tôi không có yêu cầu gì thưa phó tổ trưởng!”
“Ừ! Vậy không còn vấn đề gì nữa, buổi phỏng vấn hôm nay kết thúc ở đây, ngày mai gặp!”
“Ngày mai tôi sẽ đi làm ạ!”
Bây giờ Lộ Thanh Thanh mới phát hiện mình cách mặt Nguyệt Lão gần như vậy. Cô bỗng thấy vô cùng buồn bực, rõ ràng gương mặt của Nguyệt Lão ưa nhìn vậy mà chẳng có cảm giác phấn khích tới mức tim đập thình thịch như lúc gặp anh ấy.
Lộ Thanh Thanh thẳng thừng đẩy Nguyệt Lão ra, cố gắng giữ một khoảng cách nhất định, rồi lại đi một vòng để quan sát Nguyệt Lão. Người trước mắt cô đúng là rất tuấn tú, mái tóc bạch kim tạo cảm giác ngạo nghễ khó chinh phục, nhưng cô chỉ cảm thấy hắn giống như một ông già khoác một lớp da đẹp đẽ thôi. Thế nên Lộ Thanh Thanh tự khẳng định rằng, mình chẳng có chút hứng thú nào với Nguyệt Lão cả!
“Nè nè nè, tôi thấy mặt cô hồng lắm nhé, hồng thế này là vấp phải vận hoa đào rồi!” Nguyệt Lão vừa cười vừa nói.
“Anh nói bậy bạ gì thế? Cứ như một ông cụ non vậy!” Lộ Thanh Thanh quay ngoắt đầu sang một bên.
“Đừng xấu hổ, tôi thấy người trong đó cũng ổn áp lắm, hai người có duyên đấy!”
Hai người giải quyết những công việc sau khi kết thúc buổi phỏng vấn thì rời khỏi công ty. Cả dọc đường Nguyệt Lão cứ nhìn chăm chú vào Lộ Thanh Thanh rồi nở nụ cười trìu mến. Lộ Thanh Thanh chỉ thấy Nguyệt Lão hành động quá đỗi kỳ lạ, cố gắng né ánh mắt của hắn. Còn Nguyệt Lão thì tìm một mối nhân duyên cho Lộ Thanh Thanh theo kế hoạch đã định, dường như sợi tơ hồng đã chọn được mục tiêu đầu tiên!
Sau khi cùng Lộ Thanh Thanh trở về nhà trọ của cô, Nguyệt Lão cứ tự hỏi làm sao để nối được tơ hồng cho cô. Hắn nghĩ ra vô vàn cách, cuối cùng để trả ơn cứu mạng của Lộ Thanh Thanh, hắn quyết định tự tay tác hợp hai người. Vì thế Nguyệt Lão lại nhờ Thần Tài kiếm hộ mình một bức thư đề cử ở nơi Lộ Thanh Thanh làm việc.
Công việc ở thế giới loài người là cách tốt nhất để Nguyệt Lão hòa nhập vào thế giới con người. Thứ nhất là có thể tạo duyên phận cho Lộ Thanh Thanh, thứ hai là hiểu rõ hơn về quan điểm giữa hôn nhân và tình yêu của mỗi con người. Nguyệt Lão thầm nghĩ nhất định phải quan sát thật tốt để quay về thiên giới bẩm báo.