• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi yêu cầu Thúy nhi dọn dẹp mâm đồ ăn và bồi mình một viên hồi thể đan, chân chính cảm nhận từng vết thương trên cơ thể mình hồi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Tiết Đồng từ từ đến bên bàn trang điểm muốn nhìn một chút xem khuôn mặt của cơ thể này như thế nào. Ít nhất nàng muốn nhìn xem mình trông như thế nào để còn biết đường mà đi ra ngoài a. Không nhìn thì chớ, nhìn rồi nàng chân chính giật mình đến nỗi tim muốn nhảy lên đến tận họng. Khuôn mặt trong gương giống nàng y như đúc. Nhưng lại mang theo đôi chút nét trẻ con chắc chỉ tầm 12-14 tuổi. Trong lòng lại âm thầm nhớ đến Ân. Liệu có phải do Ân làm không? Nhưng ý nghĩ này lại bị giết từ trong trứng nước. Sao có thể chứ? Ân sao có thể biết mình sẽ xuyên qua đây??? Lắc đầu nguầy nguậy nàng bất lực lắc đầu. Có lẽ Ân luôn là thần tượng trong lòng nàng từ nhỏ đến lớn cho nên khi có bất cứ chuyện gì xảy ra nàng luôn nhớ đến Ân đầu tiên. Thở dài…nàng đứng dậy và chỉnh lại quần áo. Bước vài bước, nàng vươn tay đẩy cửa và đi ra ngoài.


“Ha! Nhị tỷ, ngươi còn chưa có chết sao?” một tiếng nói vô cùng “oanh vàng” vang lên khiến Tiết Đồng phải mạnh mẽ nhíu mày. Nhìn về phía tiếng nói kia phát ra, Tiết Đồng nhìn thấy một tiểu oa nhi 10 tuổi béo tròn, một thân huyết y vô cùng chói mắt, khuôn mặt chát 1 lớp phấn dày 3cm đến nỗi khiến người ta có cảm giác chỉ cần khẽ chạm vào phấn sẽ rơi ra lả tả vô cùng kinh dị... nhưng nàng còn chưa có muốn động vào đâu, nàng ngại bẩn nha. Đi sau tiểu oa nhi kia chính là một đoàn quân gia nhân bao gồm cả nam lẫn nữ. Trí nhớ của Tiểu Tiết Nhi nhắc cho nàng nhớ tiểu oa nhi kia chính là tam tiểu thư Tiết gia- Tiết Dung. Cũng là người đã đánh Tiết Nhi đến chết. Tuy chẳng xinh đẹp gì cho cam nhưng vì chỉ mới 10 tuổi mà nàng ta đã trở thành thủy pháp sư cấp 10 khiến cho thiên hạ nghĩ rằng nàng ta chính là một thiên tài tu pháp. Trong thế giới cường giả vi tôn này, thiên tài rất được coi trọng. Bởi thế, nàng ta mới càng ngày càng kiêu ngạo không coi ai ra gì. Tiết gia mặc dù biết nàng ta cũng chẳng tốt đẹp gì cho cam nhưng cũng không ai ngăn nàng làm bậy. Thậm chí Tiết lão cha còn rất cưng chiều nàng ta khiến nàng càng ngày càng tròn vo xấu xí mà chính bản thân nàng ta cũng không nhận ra. “Nhưng mà, kiêu ngạo đến hết hôm nay thôi nhé nhóc!!! Gặp phải chụy là nhóc coi như xong rồi đóa. Chụy là người rất hẹp hòi nha, ai tốt với chụy thì chụy sẽ tốt đến cùng. Còn nếu đối với chị không ra gì…thì cũng đừng trách chụy ác!!!” Tiết Đồng nghĩ nghĩ, trên môi không kìm được kéo lên một nụ cười vô cùng đáng sợ, đến nỗi tất cả các gia nhân đi sau lưng Tiết Dung đều không kìm được rùng mình mọc da gà.


“Ta còn tưởng là con rồng nào hạ mình đến nhà tôm. Hóa ra là tam muội. Tam muội nha, sao hôm nay lại có nhã đến hỏi thăm ta rồi? Ta thật khỏe nha, rất cảm ơn muội đã quan tâm” Tiết Đồng khép hờ mắt phượng, không nhanh, không chậm nói. Tiết Dung giật mình. Đây là lần đầu tiên nàng ta thấy vị nhị tỷ phế nhân này của nàng dám trả lời lại nàng, thậm chí còn đứng hiên ngang như vậy, giọng nói dõng dạc như vậy. Bình thường không phải cái phế nhân Tiết Nhi này sẽ co rúm lại sợ hãi hay sao? Cũng chưa bao giờ nàng ta có cái loại khí thế bức người này. Khí thế này làm cho lòng nàng rung động mãnh liệt từng hồi, khiến nàng không kìm được muốn cúi đầu. Đây…rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì??? Hay là bị nàng đánh đến hỏng não rồi???


Trong khi Tiết Dung miên man nghĩ, Tiết Đồng vẫn đứng ở trước cửa phòng, mắt phượng khép hờ, trên môi vẫn nhàn nhạt cười, nhưng mọi biểu cảm của Tiết Dung vẫn lọt hết vào trong đáy mắt. Trên người nàng vẫn như mọi khi tỏa ra khí thế bức người cùng hào quang rực rỡ. Một lúc lâu sau vẫn thấy Tiết Dung ngẩn ngơ Tiết Đồng có lòng tốt khẽ nhắc nhở:


“Sao vậy tam muội??? Sao lại ngẩn ngơ rồi???” Câu nói này lập tức lôi kéo Tiết Dung về với thực tại “Không phải vẫn chỉ là phế nhân sao? Dù có thay đổi thế nào thì chuyện này cũng đâu thể thay đổi. Mình đâu cần phải lo lắng chứ?” Nghĩ đến đây Tiết Dung khẽ khinh bỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó nhếch môi mỉm cười vô cùng ngạo mạn, kết hợp với khuôn mặt tròn vo đầy mỡ trông thật dị đến không thể tiếp tục nhìn được.


“Nhị tỷ, hôm nay tâm trạng ta không tốt, tỷ tốt bụng sẽ giúp ta giải tỏa đi” Tiết Đồng nghe đến đây lại muốn cười tươi thêm một phần. Kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp làm nàng càng tỏa sáng rực rỡ. Ánh mắt Tiết Dung tăng thêm một phần ghen tị. Chính ra nàng cũng không muốn đánh Tiết Nhi nhưng ai khiến nàng ta xinh đẹp hơn nàng, đã vậy lúc nào cũng một bộ dạng yếu đuối đến đáng thương khiến nàng càng nhìn càng ngứa mắt. Đã vậy còn sống dai hơn đỉa đánh mãi không chết. Đáng ghét!!! Trong khi đó, Tiết Đồng đã muốn mở cờ trong bụng, nàng còn chưa đào hố làm bẫy, thế mà Tiết Dung ngu ngốc kia đã tự đào hố, tự nhảy vô rồi. Đã không cần phí sức thì nàng cứ triệt để tận dụng thôi.


“Được, tam muội, ta thỏa mãn muội. Chúng ta lên đàn tỷ thí thôi. Ta khiêu chiến với muội. Địa điểm là tiền viện Tiết gia. Thời điểm là nửa canh giờ sau!” Câu nói này thốt ra khiến tam tiểu thư Tiết gia- Tiết Dung cùng toàn thể gia nhân chân chính giật mình, tất cả đều biểu hiện một bộ dáng “không thể tin được” nhưng chỉ một lát sau Tiết Dung lại lần nữa mỉm cười tự tin. Nàng ta chắc thắng trả lời một câu chắc nịch:


“Được!!!” không thể trách nàng ta được, bởi từ nhỏ Tiết Nhi luôn là phế nhân không thể tu luyện pháp thuật. Hai hôm trước còn bị nàng ta đánh cho thừa sống thiếu chết. Hai hôm sau dù có thay đổi thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể tiêm vào đầu nàng ta 1 ý nghĩ nghịch thiên rằng: “Tiết Nhi kia đã cường đại, thậm chí cường đại gấp vài lần nàng ta được.”


***Cho mèo bổ sung 1 chi tiết nho nhỏ nha: Ở thế giới Lạc Hồn, khiêu chiến là một hình thức bắt buộc. Một khi người bị khiêu chiến nhận được thư khiêu chiến hay lời thách đấu có rõ địa điểm và thời gian, thì người bị thách đấu chỉ có 2 lựa chọn. Một là chấp nhận thua ngay từ đầu (ở trường hợp của Tiết Dung và Tiết Đồng thì chuyện này không có khả năng xảy ra), hai là chấp nhận khiêu chiến. Người đến không đúng thời gian khiêu chiến nửa canh giờ sẽ bị tính là thua. Đây là thế giới trong game đúng không? Hehe, ở thế giới này người bị thua sẽ phải nhượng một nửa số tài sản của mình bao gồm tiền bạc và vật phẩm cho người chiến thắng***


Nửa canh giờ sau,(nàng nào đọc xuyên không nhiều chắc sẽ biết 1 canh giờ tương đương với hai tiếng chứ nhỉ?) trước sự chứng kiến của tất cả thành viên trong Tiết gia cùng toàn thể gia nhân. Tiết Đồng đã đứng trước mặt Tiết Dung tại tiền sảnh để bắt đầu trận đấu. Tất cả mọi người đều nhìn Tiết Đồng bằng ánh mắt khinh thường. Trong Tiết gia, chẳng ai không biết nàng là một phế nhân từ nhỏ không thể tu luyện pháp thuật. Lão cha, thậm chí không thèm nhìn nàng đến một cái. Nhưng nàng cũng chả quan tâm, bởi nàng chân chính biết rằng chưa đến một khắc sau, tất cả sẽ nhìn nàng bằng đôi mắt khác.


Vì Tiết Dung mới luyện lên cấp 10 nên chưa có trang phục chiến đấu. Nàng ta xử dụng một chiếc trâm cài đầu như pháp trượng, tích tụ linh khí vào trâm cài đầu và bắt đầu phóng thích ra các hạt nước nhỏ, các hạt nước tụ tập lại và lớn dần thành 1 quả cầu nước lao nhanh về phía Tiết Đồng, tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ “Tiết Nhi lần này chết chắc rồi!!!” Thế nhưng, quả cầu xanh biếc kia mới đi được nửa đường liền dừng lại, mọi người-giật mình, Tiết Dung- tròn mắt không thể tin được. Còn Tiết Đồng nhàn nhạt mỉm cười. Nàng hất tay, không khí lập tức dao động, lần này nàng chiến đấu còn không xử dụng đến trang phục chiến đấu sợ sẽ dọa Tiết Dung chưa chiến đã thua nên chỉ dùng tay không điều khiển gió. Mọi người thấy trời theo tay Tiết Đồng nổi gió lần nữa giật mình. Tất cả, không ai có thể tin rằng phế nhân Tiết Nhi lại có khả năng điều khiển được nguyên tố, hơn nữa còn là nguyên tố đặc biệt như “phong”


***Mèo lại bổ sung nhé: Trong thế giới Lạc Hồn, Phong là nguyên tố đặc biệt nhất trong năm nguyên tố bởi nó không có mặt trong hệ ngũ hành. (thật ra ngũ hành có 5 loại : Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ nhưng ta không biết Kim trong ngũ hành là nguyên tố nào nên trực tiếp loại nó ra và bổ sung phong vào trong) Phong chỉ có thể được cường giả thật sự. Mà cường giả này, 2000 người mới có một. Người mang mệnh gió, có thể khắc chế được toàn bộ bốn nguyên tố còn lại.***


Thấy biến, Tiết Dung thoáng cái tái mặt nhưng đã không thể thay đổi được nữa. Gió dao động càng ngày càng mãnh liệt trong không khí tạo thành một quả cầu gió, tuy kích cỡ không lớn nhưng cũng gấp đôi quả cầu nước màu xanh lam kia. Gió cuốn theo cả đất, lá cây, nước trong không khí tiến thẳng đến trước mặt Tiết Dung. Khi đến gần quả cầu nước, không hề chần chừ nuốt quả cầu ấy. Xu hướng diện tích không hề nhỏ đi mà còn muốn to hơn. Dọa Tiết Dung xanh mặt, chân đã mềm nhũn nhưng lại cứ dính chặt trên nền đất khiến nàng ta muốn chạy mà chạy không nổi.


Quả cầu cứ chậm dãi tiến tới, người bên ngoài đã muốn lao lên ngăn chặn nhưng không được ( trong trận chiến thách đấu 1 vs 1 luôn có một kết giới vô hình xung quanh 2 người đảm bảo không ảnh hưởng đến người vô tội xung quanh và người xung quanh không thể tiếp nhập vào trận chiến làm thay đổi kết quả trận chiến. Cho đến khi trận chiến phân rõ thắng bại người bên trong không thể ra khỏi kết giới, người bên ngoài không thể đi vào kết giới) Quả cầu càng đi càng có xu hướng to lên. Tiết Dung không hề có ý định muốn chống cự, nương của nàng ta - Trần Mai trực tiếp ngất xỉu. Quả cầu đi với tốc độ rất chậm không nhanh lên cũng không dừng lại, tra tấn tinh thần của tất cả mọi người chứng kiến trận chiến này. Bao gồm cả Tiết lão cha. Cuối cùng, quả cầu sát nhập Tiết Dung người ta không thể nhìn thấy nàng ta nữa, chỉ có thể nghe thấy tiếng kêu gào, tiếng la hét vô cùng thống khổ so với lợn bị chọc tiết còn muốn điếc tai hơn. Trần Mai vừa tỉnh nghe thấy tiếng kêu này của con gái yêu quý lại lần nữa ngất đi. Tiết lão cha- Tiết Phàm mày nhíu thật chặt. Một khắc sau( 15p) gió tản mát không còn bóng dáng, lá cây tan tác, đất đá nát vụn, người ta nhìn thấy Tiết gia tam tiểu thư ngất giữa tiền sảnh cả người huyết nhục mơ hồ, khuôn mặt đã nát đến không thể nhận dạng, quần áo te tua tơi tả thảm đến không bút nào tả xiết. Bảng menu của Tiết Đồng lần nữa mở ra hiện lên hai dòng chữ màu đỏ vô cùng chói mắt “you win”, số tiền, exp tăng lên gấp bội, thậm chí trực tiếp thăng cấp 21. Mọi người không hề biết nàng tăng cấp bao nhiêu, chỉ thấy 1 vầng hào quang vô cùng chói mắt bao quanh thân hình mảnh mai, đáng yêu, kiều diễm của nàng. Hồi thể đan, máu, mana mỗi loại tăng 5 lọ, đá cường hóa 5 viên. Bởi Tiết Dung lên cấp 10 cũng nhận được những món đồ y như Tiết Đồng, lại là Tiểu thư được người ta nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa nên những vật phẩm kia căn bản không hề dùng tới. Đá cường hóa do chưa có trang phục nên cũng không dùng. Bởi vậy, lúc thua chia sẻ cho Tiết Đồng mỗi loại đều có 5 món. Tiết Đồng mỉm cười vô cùng hài lòng nàng chậm rãi đến bên các lão đại có vai vế trong Tiết gia, nhìn ngắm khuôn mặt ngạc nhiên của mỗi người. Sau đó, dừng lại trước mặt Tiết Phàm tựa tiếu phi tiếu nói:


“Phụ Thân, hài nhi vẫn là Nhị tiểu thư Tiết gia, có đúng hay không?” Câu nói nhàn nhạt đầy khí thế kéo Tiết Phàm ra khỏi dòng suy nghĩ, ông mãnh liệt gật đầu.


“Phải, phải, là nhị tiểu thư, nhị tiểu thư Tiết gia, haha, hahaha” Tiết Phàm mới là mặc kệ trước đây nàng ta là cái thể loại người gì, chỉ cần là cường giả hắn ta đều không ngại, đều không ngại. Tiết Đồng nhìn biểu hiện của Tiết Phàm trong lòng không ngừng khinh bỉ. Nhưng nàng vì mục đích to lớn không ngại thiệt thòi trước mắt sẽ nhẫn nhịn lão già này một thời gian. Sau này, khi nàng chính thức trở thành cường giả sẽ quay lại thật tốt giáo huấn lại toàn bộ Tiết gia chó má này. Đã nói rồi nàng rất hẹp hòi, đã có thù, dù có qua hàng chục năm nang cũng sẽ báo, hơn nữa, họ tổn thương nàng một nàng trả trăm, trả vạn lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK