• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười ngày sau.

Bên trong một công viên cách viện mồ côi Thự Quang một cây số, lúc này mặt trời đã sắp lặn, nơi này yên ắng, không có người ở.

Phong Vân đang ở nơi này tu hành, đây là nơi tu luyện hằng ngày của hắn.

Trong trường học người lắm mắt nhiều, huyên náo vô cùng, tu hành cũng không thích hợp.

Đương nhiên cũng có địa phương tương tự phòng tu luyện, nhưng vào trong đó phải trả lệ phí, cũng không phải là nơi mà một học sinh nghèo như hắn có thể đi.

Dứt khoát, hắn liền tới chỗ công viên này, hẻo lánh yên tĩnh, ít người lui tới.

“Hô! Một viên Huyết Khí Đan cuối cùng, hôm nay hẳn là đạt tới dự bị Võ Giả sơ cấp!”

Phong Vân lấy ra một viên Huyết Khí Đan cuối cùng, một hơi nuốt vào.

Ầm!

Đan dược vào miệng tan đi, một cỗ dược lực dồi dào nổ tung, nhiệt độ cả người hắn tăng lên, có một loại cảm giác thân ở trong lòng hấp.

Phong Vân lập tức bắt đầu diễn luyện Quy Xà Đoán Thể Thuật, bày ra thế quyền, trong đầu không tự chủ được hiện ra cảnh tượng tĩnh mịch của Quy Xà, cả người chìm vào một loại tâm cảnh không hề lay động, khí huyết đang chảy ở phía dưới màng da.

Dược lực cùng luồng nhiệt dung hợp, khí huyết đang từng chút tăng cường.

"Ông ——! !"

Sau một khắc, cả người Phong Vân run lên, khí huyết xuyên thủng gông cùm xiềng xích nào đó, đạt tới một loại đẳng cấp khác, đồng thời trong cơ thể sinh ra một loại đồ vật gọi là ‘Kình lực’.

Dự bị Võ Giả sơ cấp, thành!

Hắn chậm rãi thu quyền, đạp đất đứng yên, cả người so với mười ngày trước càng thêm tinh thần, thân hình càng thon dài gọn gẽ, tràn đầy sức sống.

“Thời gian mười ngày, đạt tới dự bị Võ Giả sơ cấp, đây là một khởi đầu tốt, cảnh giới Võ Giả, không còn xa vời như thế nữa...”

Phong Vân hồi phục tâm tình, trong mắt tràn đầy mong đợi.

Mà ở trong thời gian mười ngày này, hắn cũng quét qua hình chiếu Lâm Cường năm mươi lần, kết quả khiến cho hắn vô cùng bất đắc dĩ, căn bản là không rơi ra thứ tốt gì, vật phẩm duy nhất còn là quần áo thông thường của Lâm Cường, cái xác suất kia thấp đến làm cho người ta tức lộn ruột.

Nhìn sắc trời một chút, Phong Vân thu thập đồ đạc, cước bộ kẽ bước, cả người tựa như tên rời cung, thật nhanh hướng viện mồ côi Thự Quang chạy đi.

Cái này chỉ là tố chất thân thể được tăng phúc do khí huyết tăng cường mang tới mà thôi, từ giờ phút này, hắn, không còn là một người bình thường.

Trở lại viện mồ côi, sau khi ăn xong cơm tối.

Phong Vân lại nhanh chóng chui vào trong phòng của mình, câu thông ‘Hình chiếu gương’. Ý thức tiến vào không gian trong gương.

"Thiết lập —— Lâm Cường! Tu vi —— dự bị Võ Giả sơ cấp!”

“Có bắt đầu khiêu chiến hay không?”

Thực lực hôm nay của Phong Vân đạt tới dự bị Võ Giả sơ cấp, hơn nữa kiếp trước nắm giữ rất nhiều kỹ xảo võ đạo, hắn cảm giác mình có thể chiến thắng người hình chiếu Lâm Cường,.

Dù sao người sau bây giờ, sợ là mới vừa tiếp xúc võ kỹ.

Hơn nữa cho dù Lâm Cường là Võ Giả thuộc tính, nhưng tại giai đoạn đầu, ưu thế còn không có thể hiện ra rõ ràng như vậy, chỉ có đạt tới cấp Võ Giả, sự đáng sợ của võ giả thuộc tính mới hoàn toàn biểu hiện ra, bởi vì có thể tu hành công pháp xứng đôi với thuộc tính.

Mà trước Võ Giả, đều là ở vào giai đoạn đánh vững căn cơ, dĩ nhiên, nếu như là một võ giả thiên phú thuộc tính rất cao, vậy thi chớ bàn những thứ khác.

Ông!

Sau khi chọn chiến trường thành công, hình chiếu Lâm Cường lập tức tấn công tới.

Khí huyết lưu động, năm ngón tay nắm chặt, một quyền trực tiếp đánh tới, gió mạnh đập vào mặt, mãnh liệt dâng trào.

Phong Vân nhẹ nhàng cười một tiếng, nghênh tiếp không chút sợ hãi, lợi dụng kỹ xảo của bản thân, cố gắng quấn lấy đối thủ.

Sau hai mươi phút.

Oành!

Hình chiếu Lâm Cường dưới một quyền của Phong Vân, hóa thành điểm sáng đầy trời tan biến.

Tiếp đó, ánh sáng chói lọi lóe lên, ý thức Phong Vân trở về không gian.

【 Cùng hình chiếu Lâm Cường đánh một trận, thắng lợi! 】

【 rơi xuống 】: không

“Vẫn không có...”

Phong Vân bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó tiếp tục khiêu chiến.

Liên tiếp bốn lần, mất hơn một tiếng mới đánh xong.

Nhưng mà, lần này rốt cuộc không phải cái gì cũng không rớt, bốn lần, cuối cùng có một lần rơi xuống vật phẩm, hơn nữa còn là thứ tốt.

【 rơi xuống 】: Võ kỹ nhất giai 《 Trảm Kiếm Quyết 》

【 có lấy ra hay không? 】

“Xác suất rơi xuống quả nhiên tăng lên, lập tức liền tới thứ tốt!”

Phong Vân cười híp mắt.

“Lấy ra!”

Đinh!

【 hiển hóa võ kỹ nhất giai 《 Trảm Kiếm Quyết 》... ... đang hiển hóa... ... hiển hóa hoàn thành! 】

Ầm!

Một tiếng nổ ầm, trong đầu Phong Vân rung một cái, từng đạo thông tin hiện lên.

Trảm Kiếm Quyết!

Lấy lực lượng bản thân ngưng tụ trên thân kiếm, chém ra một đòn mãnh liệt!

Thoáng cái, Phong Vân như mơ một giấc mơ, trong mộng, hắn hóa thân thành Lâm Cường, sơ bộ bắt đầu tiếp xúc 《 Trảm Kiếm quyết 》...

Gắng sức khắc khổ luyện tập...

Cuối cùng là vui sướng sau khi đột phá...

Từng cảnh tượng, từng hình ảnh, hình ảnh Lâm Cường tu tập Trảm Kiếm Quyết thật giống như một bộ phim chiếu qua trong đầu hắn.

Trong khoảnh khắc, 《 Trảm Kiếm Quyết 》 cấp đại thành mà Lâm Cường tiêu tốn mấy năm mới luyện ra, tất cả đều bị Phong Vân nắm giữ!

“Trảm Kiếm Quyết!”

Bên ngoài, đôi mắt Phong Vân mở rộng ra, nhặt lên một chiếc đũa trên bàn bên cạnh, lực lượng trầm ổn quán xuyên, kình lực rót vào bên trong đũa, mạnh mẽ chém ra.

Nhanh như tia chớp, tiêu chuẩn giống như sách giáo khoa.

Một thanh âm “Xì xì” vang lên, đó là tiếng nổ đùng đoàng chói tai của không khí, biểu thị uy năng của Trảm Kiếm Quyết cấp đại thành.

“Đáng tiếc, không có kiếm thật, uy năng chỉ có thể phát huy một nửa...”

Phong Vân nhìn cây đũa không chịu nổi kình lực mà gãy vỡ, không khỏi lắc đầu một cái.

“Có điều ta bây giờ, ở trong cùng một cảnh giới, hẳn là so với Lâm Cường còn lợi hại hơn.”

Dù sao hắn bây giờ có được là 《 Trảm Kiếm Quyết 》 cấp đại thành, mà Lâm Cường vào lúc đó, phỏng chừng còn chưa có bắt đầu học hoặc là vừa mới học, so với hắn kém xa.

Từ một điểm này cũng có thể thấy được ‘Hình chiếu gương’ mang tới chỗ tốt to lớn, có thể trong nháy mắt để cho Phong Vân tiếp thu 《 Trảm Kiếm Quyết 》 đại thành của Lâm Cường, căn bản không cần chính mình phải tu hành.

Còn có thể tự do điều chỉnh thực lực của người hình chiếu, hơn nữa đồ vật rơi xuống không có bất kỳ biến hóa nào, sẽ không bởi vì điều chỉnh thực lực của người hình chiếu mà phát sinh thay đổi, mặc dù xác suất rơi xuống vật phẩm có phần thấp hơn.

Nhưng mà, khuyết điểm không che lấp được ưu điểm.

“Ta nhớ được trong trường học có kiếm thật, ngày mai đi thử một chút.”

Phong Vân lẩm bẩm trong lòng, đây chính là lần đầu tiên hắn nắm giữ võ kỹ, còn là cấp đại thành, tự nhiên muốn hoàn toàn thử một lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK