• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sau khi Du Như Băng đeo chiếc kính gọng đen mỏng lên mặt A Đặc, còn không quên giúp người đang ngơ ngác luống cuống sửa sang lại tóc mái, cố gắng biến cậu thành một chàng trai sạch sẽ chỉnh tề, có trang dung toàn vẹn nhất.

Sau khi tỉ mỉ một phen, vừa lòng quay người sang một bên nói với Đàm Tịch không biết gì: "Tiểu Tịch mở mắt ra, nhìn xem đại bảo bối này."
Đàm Tịch như lọt vào sương mù mở mắt ra, lọt vào tầm mắt là khuôn mặt văn nhã bại hoại trình độ bùng nổ của A Đặc, dường như trở lại cảnh tượng đêm đầu tiên nhìn thấy ảnh thật của cậu, cực kì xinh đẹp, cực kì rung động.

Fans nhan sắc Đàm Tịch: Tôi lại ổn!
Đàm Tịch bị thần tượng* hấp dẫn, vô cùng tự nhiên không để ý đến Cầu Vân Lập.

*Gốc là 墙头: là wall head, ý chỉ fans của người nổi tiếng, nhưng khác với zodiac (本命) dùng để chỉ thần tượng yêu thích của ai đó, nói chung là ám chỉ một người nói riêng, còn wall head là một thuật ngữ mạng chỉ những nghệ sĩ thích khác bên cạnh thần tượng zodiac, rất dễ bị ảnh hưởng, có thể thay đổi bất cứ lúc nào.

Du Như Băng: Quá tốt, hết sức tự nhiên, tất cả đều không có vấn đề gì.

Đàm Tịch chào hỏi A Đặc với đôi mắt sáng ngời chào: "A Đặc lão sư khỏe."
A Đặc, Cầu Vân Lập và Chu Văn Quân đều bị hành động rối loạn di hoa tiếp mộc của Du Như Băng làm cho sửng sốt, cho đến khi giọng nói trong trẻo nhảy nhót từ Đàm Tịch vang lên, bọn họ mới hồi phục tinh thần.

Mặc dù A Đặc không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng sự chuyên nghiệp của cậu để cậu vô thức cong lên môi cười, đáp lại Đàm Tịch: "Cô khỏe."
Cầu Vân Lập chậm rãi hồi thần, ánh mắt phức tạp rơi vào khuôn mặt đầy nụ cười trên người Du Như Băng, một lúc sau, mở miệng hỏi: "Em không thích tôi đeo mắt kính?"
Hắn chỉ nghĩ được một khả năng như vậy.

Nếu không, tại sao cô ấy lại phản ứng cường điệu như vậy?
Du Như Băng thẳng thắn nói: "Đúng vậy, không thích."
Hắn mím môi, nhượng bộ nói: "Nếu em không thích, tôi cũng có thể không đeo."
Chỉ cần cô ấy vui vẻ, cặp kính đắt tiền này được đưa cho cô ấy dẫm lên chơi cũng không có vấn đề gì.

Chu Văn Quân thấy ánh mắt hắn dần dần trở nên dịu dàng, trong mắt hoàn toàn chỉ còn lại mình Du Như Băng, ánh mắt không khỏi buồn bã —— mình thật sự không có chút cơ hội nào sao?
Ánh mắt Du Như Băng lộ ra hai chữ "Phàm nhân" khinh thường, chuyển chủ đề: "Hết sức xin lỗi anh Cầu, so với anh, tôi thích xem Đường tổng chúng tôi đeo mắt kính hơn."
"Đừng nói quá đẹp, cô ấy muốn mạng tôi cũng được." Fans số một Du Như Băng thổi phồng như thế.


Đàm Tịch nghĩ về dáng vẻ đeo mắt kính gọng vàng mỏng của thần tượng số hai Đường Hàn Thu, lòng không khỏi rung động, hộ khẩu fans trên người càng bền vững hơn, cũng gật đầu một cái, xem như đồng ý.

A Đặc khẽ cười nhìn Du Như Băng: "Xin hỏi, cô chẳng lẽ là fans nhan sắc của chị Thu Thu?"
Du Như Băng toàn thân chính trực nói: "Hiểu lầm, tôi rõ ràng là fans sự nghiệp." Nghĩ lại, bổ sung, "Nhưng cũng không phải không thể đổi qua đổi lại giữa fans nhan sắc và fans sự nghiệp."
Du Như Băng nói xong lại rơi vào mạch suy nghĩ, sau đó thẳng thắn nói: "Haiz, người phụ nữ hoàn hảo như một vị thần như Đường tổng chúng tôi vậy, để tôi làm loại fans nào cũng có thể."
Ai đến cũng không từ chối, hộ khẩu fans lại không đè chết người.

A Đặc đảo mắt, chợt nhớ ra một trong những thuộc tính của fans phổ biến nhất hiện nay, nhất thời buột miệng nói ra: "......!Bao gồm cả fans bà xã hả?"
Vấn đề này của cậu vừa đề ra, sắc mặt Cầu Vân Lập- người không quen với các thuộc tính khác nhau của fans trong vòng người hâm mộ lập tức tối sầm lại, lạnh lùng đứng bên cạnh trừng mắt nhìn cậu.

Nếu lời nói có thể rút lại, chắc chắn Cầu Vân Lập sẽ tự mình nhét ba chữ đó vào miệng cậu ta!
Cái gì fans bà xã!
Hai người phụ nữ làm sao có thể ở bên nhau!
Hơn nữa hai người phụ nữ này vẫn là người hắn yêu thích, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép những chuyện nực cười hoang đường như vậy xảy ra!
Du Như Băng thoáng nhìn thấy ánh mắt thâm độc như sói của Cầu Vân Lập, như thể hắn đang muốn ăn tươi nuốt sống A Đặc, suy đoán hắn nhất định cảm thấy A Đặc lỡ lời, hỏi một chuyện không nên hỏi.

Nghĩ thông suốt được việc này vẻ mặt Du Như Băng ngược lại không hoảng sợ, chậm rãi đáp lại: "Đương nhiên cũng có thể."
Làm fans bà xã của Đường Hàn Thu, tức chết nam chủ cùng hệ thống, một công đôi việc, chẳng phải rất tốt đẹp?
Hơn nữa Đường Hàn Thu xinh đẹp như vậy, eo thon chân dài dáng người hoàn hảo còn rất có tiền, ai lại không thích một đại tỷ tỷ như vậy!
Nhưng mà cũng phải nói, sau những chuyện vừa trải qua, cô ấy xác thực càng thích Đường Hàn Thu.

Một người có tấm lòng trong sáng và tốt bụng như vậy, thực sự khiến cô ấy quá cảm động.

Có câu phúc họa tương y*, nếu như việc cô ấy bị mạnh mẽ ép buộc nhét vào thế giới này là họa, như vậy thì việc cô ấy gặp được Đường Hàn Thu ở thế giới này nhất định là phúc.

*Phúc họa tương y: Là câu nói nổi danh nhất của Lão Tử.

Lão Tử đã cho rằng ranh giới của các mặt đối lập họa - phúc, được - mất hay may - rủi,...!là tương đối và có thể chuyển hoá lẫn nhau tạo nên sự biến đổi của sự vật.


Phúc họa phụ thuộc vào nhau, cũng đối lập nhau, ví dụ như ẩn chứa sau lưng bất kể sự phồn thịnh nào cũng đều là nguy cơ, mà bản thân nguy cơ cũng lại chứa đựng hy vọng giải thoát khỏi khốn cảnh.

Sự tồn tại của Đường Hàn Thu khiến cô ấy dần cảm thấy xuyên không chuyến này có vẻ cũng không tệ lắm.

Linh hồn bách hợp của A Đặc lại xao động, trên mặt vẫn bình tĩnh vô cùng, chỉ khẽ mỉm cười ừ một tiếng.

A Đặc: Đừng nói nữa, CP hai người các cô, tôi đu là được!
Sắc mặt Cầu Vân Lập càng đen hơn: "Fans bà xã cái gì, Hàn Thu chỉ là cấp trên của em, hai người các em trong sạch, đừng nói nhảm."
What hộ khẩu fans đều có fans số một Du Như Băng mất hứng cau mày, lòng phản nghịch lại nổi lên, khiêng hai tiểu đoàn đại bác Italy làm một trận điên cuồng: "Tôi không thích nghe anh nói như vậy, tại sao tôi không thể là fans bà xã của cô ấy chỉ vì Hàn Thu là cấp trên của tôi hả?"
"Nếu như theo lời anh nói, A Đặc và fans nữ của cậu ấy trong sạch đấy, nhưng fans bà xã của cậu ấy nhất định cũng rất nhiều, anh trước tiên bảo bọn họ out fans một đợt thử đi? Xem bọn họ có đâm chết anh hay không."
Đôi mắt Cầu Vân Lập lạnh lùng, yếu ớt nói: "Đây không giống."
Du Như Băng vội vàng đăng nhập vào tài khoản Archimedes của mình, đuổi theo không tha: "Đều là thuộc tính fans, đều ham thân thể người ta, có gì khác nhau?"
A Đặc không khỏi trợn mắt há hốc mồm, trong đầu lướt qua một biểu tượng cảm xúc: 【 Ngươi đó là thích hả? Đó là ngươi ham muốn thân thể người ta, ngươi đê tiện!.JPG*】
* Lên baidu search 你那是喜欢吗? 你那是馋她身子, 你下贱 sẽ ra.

Chốc lát phải nhìn Du Như Băng với cặp mắt khác xưa —— thì ra cô cũng là cư dân mạng sa điêu* của tôi.

*Sa điêu (沙雕): Một từ phổ biến trên Internet.

ban đầu nó là từ đồng âm của thuật ngữ thiếu văn minh "cái b*** đần độn (傻屌)" (***=uồi).

Còn hiện nay được đề cập đến như một người hài hước và thú vị.

Nghĩa này trung lập hơn, dựa vào quan hệ của hai bên để quyết định mức độ bình luận (khen hoặc chê).


Ví dụ như cư dân mạng sa điêu.

Thực tế thì không được đề nghị sử dụng thường xuyên.

Người duy nhất trong tất cả mọi người không quen thuộc cái vòng fans hâm mộ này cũng không hiểu cái sự ngang ngạnh này – Cầu Vân Lập, cũng cảm giác hắn đã bắt được trọng điểm, vô cùng nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề: "......! Em vừa mới nói ham cái gì?"
Cô ấy......!Cô ấy nghiêm túc đấy à?
Cô ấy lại có thể ham thân thể Hàn Thu à?!
Du Như Băng quang minh lỗi lạc, bởi vì có Đường Hàn Thu chống lưng, tiếp tục kiêu ngạo hung hăng càn quấy vô cùng, cô ấy chỉ vào chính mình: "Tôi, fans bà xã của Đường Hàn Thu, ham muốn thân thể cô ấy, thế nào, tên em trai xấu xa như anh có ý kiến gì hả?"
Cô ấy không chỉ muốn ngang ngạnh, còn muốn dùng ngang ngạnh bóp chết hoàn toàn ngọn lửa nhỏ tự mình đa tình đần độn của Cầu Vân Lập —— cô ấy Du Như Băng cho dù chết, nhảy từ nơi này xuống, hoặc là thích phụ nữ, cũng sẽ không thích một sợi tóc của Cầu Vân Lập hắn!!!
Cầu Vân Lập thực sự không thể tin được.

Một cô gái trông có vẻ nhu nhược yếu đuối, lại có thể nói ra những chuyện ham muốn thân thể người khác một cách hiên ngang lẫm liệt như vậy, cây ngay không sợ chết đứng, đây cuối cùng là thiếu nhân văn hay vẫn là mất đạo đức đây?
Miệng hắn suýt nữa thì bị tức đến méo xệch: "Em vậy, em vậy mà lại ham muốn thân thể Hàn Thu hả?!"
Du Như Băng dừng lại, cuối cùng mới nhớ ra, nhìn chằm chằm vào hắn với ánh mắt đầy dò xét nói: "Em trai xấu xa anh sao lại thế này, há miệng mở miệng một câu Hàn Thu gọi đến thân thiết như vậy? Anh có phải cũng ham muốn thân thể cô ấy hay không?"
Cầu Vân Lập sững sờ, trước tiên không phủ nhận, nhưng có chút xấu hổ khi tâm sự đột nhiên bị vạch trần, lấy tay che miệng, ho nhẹ một tiếng nói: "Tôi không có, tôi đây là thích......"
Du Như Băng ngạc nhiên, tuyệt đối không nghĩ tới hắn thật sự vừa ý Đường Hàn Thu, ngược lại đổi một gói biểu tượng cảm xúc: "Anh đó là thích hả? Đó là anh ham muốn thân thể người ta, anh đê tiện!"
Cô ấy cảm thấy mình nói không sai, nam chủ chó má Cầu Vân Lập này đúng là đê tiện.

Trước đây lúc Đường Hàn Thu yêu hắn như si như dại hắn không cần, đợi Đường Hàn Thu tỉnh ngộ rời đi, hắn lại sinh ra tình cảm với người ta.

Chẳng lẽ đàn ông đều thích người không chiếm được à?
Cầu Vân Lập trừng mắt: "Du Như Băng em?!"
Sao cô ấy còn cắn ngược lại một cái???
Mình thật sự mù mới có thể thích cô ấy!!!
A Đặc cũng không ngờ rằng chính anh trai ruột mình thực sự sẽ đi vào con đường "Mất đi mới biết được quý trọng", trong lòng cũng thổn thức một hồi, lại thấy tình hình không ổn, vội vàng bước qua ngăn cản, ôn hoà nhã nhặn khuyên bảo: "Được rồi được rồi, anh bớt giận đi, chỉ là ngang ngạnh, nói vui đùa chút mà thôi, đừng xem là thật đừng xem là thật."
Đàm Tịch cũng bước lên phía trước, kéo Du Như Băng lại rồi nở một nụ cười: "Tính cách nhóm trưởng chúng tôi chính là như vậy, mọi người thông cảm một chút, bởi vì cô ấy người này khá là ——"
Du Như Băng vô cùng tự biết mình nói tiếp: "Giang."
Đàm Tịch: "......"
Thực xin lỗi, hiểu biết của ngài về bản thân thật sự quá rõ ràng làm tôi xấu hổ.

Chu Văn Quân Yên lặng lẽ đứng một bên nhìn, nhưng trước sau vẫn chưa được gọi tên mờ mịt một lúc.

Sao lại thế này......!Làm sao lại phát triển thành tình cảnh này vậy?

Không đúng, anh Cầu lại thích Đường tổng khi nào?!
Lúc trước hắn không phải trong mắt trong lòng chỉ có mỗi mình Du Như Băng thôi à???
Chu Văn Quân càng mờ mịt hơn.

Thế giới quá loạn, ai tới giúp cô giải thích một chút đi?
Cầu Vân Lập tức không chịu được, nhưng cô ấy lại quá có lý, để người ta không thể làm gì được, cuối cùng chỉ có thể tức giận phun ra một câu: "Cô dám để cho Hàn Thu biết cô nói những lời này không?!"
Hắn trị không được cô ấy, chẳng lẽ Hàn Thu thân là cấp trên của cô ấy còn không trị được cô ấy nữa hả?!
Hắn không tin, hắn sẽ chờ cô ấy nhận sai!
Nào biết Du Như Băng đột nhiên duỗi tay ra, bình tĩnh đáp: "Đưa điện thoại đây, tôi sẽ nói cho cô ấy biết ngay bây giờ."
Cầu Vân Lập: "???"
Cô ta còn rất cả gan nha?!
Nhóm ngăn cản bọn họ: Cho tôi nói thẳng, hai vị bây giờ thật sự rất giống học sinh tiểu học cãi nhau đó?
Học sinh tiểu học số 1 Cầu Vân Lập đứng thẳng người, kéo lại áo khoác trên người, cố gắng tìm về một chút phong thái tao nhã, sau đó nói với A Đặc: "Đưa điện thoại cho cô ấy."
A Đặc: "......"
Tích cực như vậy hả?
Học sinh tiểu học số 2 Du Như Băng không chút sợ hãi không chút nào lùi bước duỗi tay ra: "Đưa đây."
A Đặc đành phải lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Đường Hàn Thu rồi đưa qua cho cô ấy, miễn cưỡng cam chịu hoàn thành ý tưởng của hai vị học sinh tiểu học đòi đốt ngọn lửa chiến tranh đến trên người Đường Hàn Thu bên kia.

Đàm Tịch: "......"
Đường tổng quá khó khăn rồi......!
Bởi vì là số A Đặc, Đường Hàn Thu bắt máy không chút do dự.

Dưới ánh nhìn của mọi người, Du Như Băng nói: "Đường tổng, em có chuyện muốn với chị một chút."
Giọng nói êm tai của Đường Hàn Thu vang lên từ loa điện thoại: "Hửm?"
Xin lỗi chiến hữu cách mạng!
Du Như Băng cắn chặt răng, buột miệng nói: "Em, fans bà xã, ham muốn thân thể của chị!"
Đường Hàn Thu: "......"
Cô hỏi một cách khó khăn: "Cái gì fans bà xã, em không phải fans sự nghiệp hả?"
Du Như Băng đáp trong vài giây: "Hey, dưới sự giúp đỡ của ông Cầu, đã thay đổi."
Đường Hàn Thu: "?"
Dưới sự giúp đỡ của ai cơ?!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK