• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ngay khi Du Như Băng phát ra một câu tiếng Anh phổ thông dễ hiểu, đừng nói là Lily, ngay cả những thực tập sinh xung quanh cũng phải hoảng sợ rồi.

Khuôn mặt trẻ thơ của Lily vô vàn cảm xúc hỗn loạn mâu thuẫn, đồng tử khẽ run lên, đủ thấy cô ta đã phải chịu đả kích không nhỏ.

Chỉ, chỉ cái này?
Tiếng Anh này càng plastic hơn được không?!
Cô ấy lấy đâu ra tự tin để nói tiếng Anh của tôi plastic!!!
Lily bị cô ấy chọc tức đến nỗi có thể nói chuyện bình thường: "Đây là tiếng Anh cái rắm! Cô, cô căn bản là đang chơi tôi!"
Du Như Băng bình tĩnh trả lời, hỏi ngược lại: "Tại sao đây không phải là tiếng Anh? câu You see see you, one day day , ngoại trừ từ cuối cùng, còn lại cái nào không phải là từ tiếng Anh?"
Lily chấn động, nhưng lại không có cách nào nói không phải, đành phải cam chịu, trong lòng thầm nghĩ: Người này sao lại không biết xấu hổ như vậy?
Thấy cô ta cam chịu, Du Archimedes lại lấy ra chân lý đòn bẩy của mình: "Nếu là từ tiếng Anh, nghĩa là những gì tôi nói thuộc về tiếng Anh, dựa vào cái gì cô lại nói rằng những gì tôi nói không phải là tiếng Anh?"
Trì Noãn lặng lẽ che miệng lại, đôi mắt chuyển động xoay tròn, tầm mắt đảo qua lại giữa hai người bọn họ.

Tư thế oai hùng của nhóm trưởng Archimedes khi giang người vẫn hiên ngang, vẫn là hương vị quen thuộc trong ký ức.

Trì Noãn: 【 xem drama.JPG】
Lily: "Cô ngụy biện, thứ cô nói căn bản không phải là tiếng Anh! Làm sao tiếng Anh có thể như cô nói thế này!"
Du Như Băng: "Có."
Lily ngơ ngác nhìn cô ấy.

Du Như Băng nhẹ nhàng nói: "Kiểu tiếng Anh Trung Quốc."
Chúa ơi kiểu tiếng Anh Trung Quốc! Lily đảo mắt nhìn lên trời: "Cô từ bỏ đi, kiểu tiếng Anh Trung Quốc thì coi là tiếng Anh kiểu gì."
Du Như Băng lập tức hóa thân thành xã hội chủ nghĩa Archimedes, trái ngược lại là một bộ hiến pháp tranh cãi: "Tiếng Anh giọng Mỹ cùng tiếng Anh giọng Anh có thể coi là tiếng Anh, tại sao tiếng Anh Trung Quốc chúng ta thì không được coi là tiếng Anh hả?"
"Ở đâu người ta nói chuyện không mang theo hương vị quê nhà, người Trung Quốc chúng ta nói tiếng Anh mang theo chút hương vị quốc gia chúng ta thì làm sao vậy?"
"Hơn nữa đây rõ ràng là văn hóa quê hương chúng ta, tại sao cô lại có dáng vẻ coi thường nó như vậy? Người bạn nhỏ cô có phải có suy nghĩ nguy hiểm gì hay không?"
Những người bên cạnh vòng tròn đang hứng thú dồi dào xem drama, sau khi nghe được mấy cái ngôn luận hiện giờ của cô ấy trong lòng chịu chấn động không nhỏ.

Mặc dù biết cô ấy đang nói bậy, nhưng cái logic này hình như hoàn toàn không có vấn đề gì nha?!
Sự tự tin về văn hóa hôm nay sẽ giúp kiểu tiếng Anh Trung Quốc nổi lên khi thời đại cần đến nó, trong tương lai gần còn có thể vươn ra quốc tế, song hành cùng tiếng Anh giọng Mỹ và tiếng Anh giọng Anh đúng không?
Trì Noãn cảm thấy hả giận, cũng bỏ tay xuống, giống như tay sai đắc lực nhỏ phụ hoạ: "Thế nào!"

Lily bị dỗi đến mức đầu váng mắt hoa, theo bản năng mở miệng, nhưng không biết nên trả lời cô ấy như thế nào, nhất là cái thượng cương thượng tuyến cuối cùng của cô ấy —— loại chuyện này vậy mà còn có thể thượng cương thượng tuyến hả?
Du Như Băng sâu sắc nhìn cô ta một cái, nói lời cuối cùng: "Người bạn nhỏ, lệ phí rút khỏi quốc tịch là 250 (đồ ngốc) nha."
Lily: "!!!"
Cảm nhận được những ánh mắt nóng bỏng từ bốn phương tám hướng, khuôn mặt cô ta lập tức nóng lên, vội vàng luống cuống nói: "Cô! Tôi, tôi không phải muốn rút khỏi quốc tịch! Cô đừng ngậm máu phun người*!"
*Ngậm máu phun người: ví hành động đặt điều vu khống, làm hại người khác một cách độc ác
Du Như Băng lạnh nhạt liếc cô ta một cái, nghi hoặc nói: "Tôi chỉ nói cho cô lệ phí rút khỏi quốc tịch là 250 (đồ ngốc), cũng không nói cô sẽ rút khỏi mà?"
Chí mạng, thắng tuyệt đối!
Lily suýt nữa phun ra một ngụm máu cũ.

Cái miệng của người phụ nữ này quá lợi hại!
Nhưng cô ta không cam tâm, không cam tâm khí thế cứ như vậy thua mất hết cả mặt mũi!
Lily đỏ mặt, nghiến răng hàm sau, vắt óc suy nghĩ hồi lâu cuối cùng cũng nghĩ ra một chiêu thức tấn công có sức sát thương cực kỳ mạnh mẽ đối với các cô gái.

Cô ta nặng nề hừ một tiếng, hung ác trừng lớn hai mắt, ác độc phun ra sáu chữ: "Cô đồ phụ nữ lớn tuổi!"
Xung quanh lập tức yên tĩnh lại, mọi người không khỏi nín thở, đủ loại hoảng sợ nhìn về phía phụ nữ lớn tuổi bản thân Du Như Băng.

Ngành công nghiệp thần tượng này chính là ăn cơm thanh xuân, không có gì lạ khi các nghệ sĩ mười mấy tuổi đã ra mắt, mà mười mấy tuổi vừa lúc là độ tuổi phù hợp nhất.

Hai mươi mấy tuổi mới ra mắt, ngược lại có chút muộn.

《 Ngôi sao thần tượng mới 》 chủ yếu là các cô gái mười mấy tuổi, rất ít người từ độ tuổi 20 trở lên, đây Du Như Băng còn là thực tập sinh 21 tuổi đứng trong lứa người trẻ tuổi ở đây đặc biệt nổi bật, giống như một thí sinh lớn tuổi đang ngồi trong lớp học năm cuối cấp.

Lily trực tiếp lấy tuổi của cô ấy ra nói, chẳng khác gì xé rách mặt với cô ấy.

Lily thấy cô ấy lặng im không nói, cảm giác tìm về sân khấu, nở mày nở mặt, sảng khoái vô cùng.

Sau đó thấy cô ấy từ từ ngước mắt lên nhìn chính mình, giọng nói nhẹ nhàng, lãnh đạm, không có một chút tức giận: "Biết tôi già còn dám chọc tôi?"
Lily sửng sốt một chút.

Du Như Băng: "Cô không biết giang càng già càng cứng sao?"

Lily: "???"
Giang càng già càng cứng là thứ gì???
Tôi chỉ biết "Gừng càng già càng cay" thôi!
Người đã quen thuộc với Archimedes Trì Noãn và các thực tập sinh lớp B đều sôi nổi ném ánh mắt "Tuyệt! Không hổ là ngài" về phía Du Như Băng.

Trì Noãn quay đầu nghĩ lại có chút tức giận, giận ngày thường tính tình mình quá mềm mỏng, hiếm thấy cau mày nói: "Cô thật quá đáng, nhóm trưởng chúng tôi mới không già!"
Chờ tôi trở về viết bài hát mắng cô!
Em lên tiếng, như cục đá đập vào mặt sông văng lên một vũng nước, lục tục có người đứng ra nói chuyện giúp Du Như Băng: "Lấy tuổi tác người khác ra để nói chuyện thật sự quá ấu trĩ, cho rằng mình trẻ à, lên sân khấu còn không giống gái trẻ bằng một sợi tóc của người ta."
Phong cách trên sân khấu lúc đầu Du Như Băng là cô gái trẻ tuổi, cô ấy đứng trên sân khấu với vẻ thanh xuân linh động giống như một bông hoa kiên cường nở rộ dưới ánh mặt trời như thiêu đốt, chỉ một lần đã khiến người khác không thể quên, khâm phục sự nắm bắt và cách dung nhập phong cách âm nhạc của cô ấy quá mức hoàn hảo.

"Người nhỏ hơn mấy tuổi thì lại thế nào, nhảy múa khiêu vũ vẫn là có người không được đấy thôi, chương trình này cũng không phải chọn theo lứa tuổi."
"Đều là con gái, hà tất lấy tuổi tác làm tổn thương nhau chứ?"
"Tí nữa quay trực tiếp, cô nhất định phải bày ra vẻ trẻ trung xinh đẹp hơn so với chị Du của chúng tôi nha."
Từng câu từng chữ đâm vào tai Lily như một mũi kim dài nhọn, đâm đau đến mức khiến tai cô ta đau nhói, khuôn mặt trẻ thơ vốn đã hồng hào lại càng đỏ hơn, cả khuôn mặt như trái cà chua.

Cô ta năm nay mười sáu, là con cưng trong nhà, vì muốn trở thành ngôi sao nổi tiếng sáng ngời như anh trai mới hoài mơ ước đến với《 Ngôi sao thần tượng mới 》.

Cô ta được gia đình cưng chiều vô pháp vô thiên*, cộng thêm vừa bước ra đời không lâu, không giỏi đối nhân xử thế*, cũng sẽ không đổi vị trí với người khác suy nghĩ lại, hơn nữa cũng không học cách tự biết thức tỉnh bản thân.

*Vô pháp vô thiên (无法无天): Nghĩa là không có pháp luật, không có đạo trời, ý nói bất chấp tất cả
*Đối nhân xử thế (人情世故): là cách mỗi người đối xử với những người xung quanh mình sao cho chuẩn mực, văn minh, lịch sự, hợp tình, hợp lý.

Cũng giống như bây giờ, trước quá nhiều lời chỉ trích và châm chọc như vậy, cô ta không cảm thấy Trì Noãn sai, cũng không cảm thấy bản thân sai, cũng không cảm thấy những thực tập sinh khác sai.

Cô ta chỉ cảm thấy Du Như Băng sai, toàn bộ quá trình "chỉ trích" này thì cô ấy là người phụ nữ lớn tuổi lợi hại nhất!
Du Như Băng hờ hững liếc nhìn cô ta một cái, sau khi bắt gặp ánh mắt tức giận phẫn nộ của cô ta thì biết cô ta đang trách mình, nhưng cũng không quan tâm lắm, cô ấy chỉ mỉm cười rồi ném cho cô ta một câu hỏi: "Đây thật sự là lỗi của tôi sao?"
Lily lưỡng lự một chút, nhìn thấy tập thể công khai cả trăm hợp số* YuriAcgn*(?) nhưng cũng không có suy nghĩ sâu sắc gì, cả người chán chường, tự mình thay đổi vị trí, chui vào trong góc tức giận một mình.

Lớp C có quan hệ tốt với cô ta, hoặc những người thích anh trai cô ta, cũng vây quanh nhẹ nhàng an ủi của ta.


*(?)Chỗ này tôi phải chịu nghĩa, giải thích những gì tôi biết
- Hợp số: Hợp số là một số tự nhiên có thể hiểu diễn thành tích của hai số tự nhiên khác nhỏ hơn nó.

Hoặc hiểu một các đơn giản hơn là số có thể chia hết cho các số khác ngoài 1 và chính nó
- YuriAcgn: một tài khoản công cộng về các truyện tranh Yuri của Trung(?) (Theo mình search baidu là như vậy)
Du Như Băng thờ ơ thu lại tầm mắt, tiếp tục nói đùa với những người lớp B: "Cảm tạ các vị hảo hán*, Du mỗ tại đây xin cảm tạ!"*
*Mỗ: tôi (dùng để tự xưng mà không nói tên), ví dụ như: Trương tôi (Trương là họ)
*Hảo hán: nam tử; anh hùng; người đàn ông dũng cảm, người hào hiệp
[ Câu này joke tôi không edit thuần Việt hen.

]
Một đám người lại hài hòa tiếp tục làm ầm ĩ, chờ sau khi đến giờ quay sẽ bắt đầu cống hiến hết mình trong quá trình biểu diễn bài hát chủ đề.

Việc quay trực tiếp được thực hiện đồng thời, mỗi lớp sẽ có một người biểu diễn bài hát chủ đề cùng với các lớp khác.

Du Như Băng tình cờ cùng nhóm với Đàm Tịch.

Ngay lúc ánh mắt hai người chạm nhau, Đàm Tịch thuận miệng hỏi một câu: "Ngài hôm nay lại tranh cãi à?"
Du Như Băng cười quay lưng lại, tự hào nói: "Thành tích chiến đấu vẫn huy hoàng."
Đàm Tịch cũng xoay người chuẩn bị: "Cuối cùng thì cô cũng muốn đến lớp A đào quặng rồi hửm?"
Du Như Băng nghe vậy, ánh mắt rơi vào khu vực lớp A, nhìn chằm chằm vào họ cho đến khi da đầu tê dại, thịt sau cổ lạnh hết cả lên mới bỏ qua.

"Đương nhiên." Du Như Băng đột nhiên bật cười, "Một người cũng không bỏ qua."
Dứt lời, cô ấy cúi đầu xuống, mọi thứ không liên quan đến màn biểu diễn đều bị cô ấy thanh trừ sạch sẽ trong vòng một giây, khi ngẩng mặt lên lần nữa, cô ấy với ánh mắt rạng ngời tự tin, cả người cả tâm đều thả mình vào khúc giữa của bài hát chủ đề dần vang lên.

Độ mạnh yếu, biểu cảm và ngay cả góc độ khóe môi nhếch lên cũng rất tỉ mỉ.

Khi cô ấy bắt đầu biểu diễn, cô ấy là tâm điểm của sân khấu, là bà hoàng của sân khấu, nhân vật chính của thế giới.

Đôi mắt của các thực tập sinh dừng lại trên cô ấy một lúc và cuối cùng cũng không thể rời mắt.

Bài hát chủ đề nhanh chóng tiến vào hồi kết, chỉ thấy cổ tay cô ấy lộn lại, cả hai tay làm động tác kéo cung, cung tên trống rỗng nhắm vào máy quay.

Sau khi cô ấy gửi một cái wink* vừa ranh mãnh vừa đáng yêu đến máy quay, mũi tên trong tay bắn ra vù vù, sau đó xoay người một cách gọn gàng sạch sẽ xem như hồi kết.


*Wink: nháy mắt
Giống như một người đàn ông thực sự sẽ không bao giờ nhìn lại một cuộc tình tan vỡ, cô ấy, con quỷ nhỏ này, cũng sẽ không nhìn lại xem mũi tên tình yêu của mình đã trúng ai, chỉ để lại cho những người theo đuổi cô ấy một hình bóng kiêu hãnh đáng giá để truy đuổi suốt đời.

Các huấn luyện viên ngồi trong hậu trường, xếp thành một bàn, sau khi yên lặng thưởng thức màn trình diễn của nhóm đầu tiên, không hẹn mà gặp quyết định điểm số được đánh giá cuối cùng của Du Như Băng.

Cấp bậc năng lực biểu diễn này, không A đạo trời khó tha!
Thuận tiện giữ nguyên điểm A cho Đàm Tịch.

Trì Noãn nhìn màn trình diễn phát sáng của nhóm trưởng nhà mình, ngay lập tức cảm thấy linh cảm bùng nổ, lại được khích lệ, quyết tâm lát nữa nhất định phải thể hiện thật tốt, bảo vệ C tranh giành B!
Kết quả cuối cùng em không tranh giành được B, nhưng cũng bảo vệ được C, được Du Như Băng và Đàm Tịch vui mừng khen ngợi, —— thà dậm chân tại chỗ còn hơn thụt lùi.

Sau khi đánh giá điểm số được chỉnh sửa, vẫn còn một việc là chọn vị trí C cho bài hát chủ đề rồi phát hành công khai chính thức với khán giả bản quay trực tiếp, nên mấy ngày nay họ tương đối bận rộn.

Trong quá trình quay, tổ chương trình cũng đã thực hiện rất nhiều cuộc phỏng vấn ở hậu trường, và chủ đề trò chuyện hầu như tập trung trên người Du Như Băng, cơ mà phần lớn là do bản thân các thực tập sinh hay nhắc đến Du Như Băng.

Đoá hoa giao tiếp của《 Ngôi sao thần tượng mới 》 tuyệt đối không phải chỉ là hư danh.

Mà những người lớp B càng kỳ lạ hơn, không ai bày tỏ sự bất mãn, thay vào đó họ tỏ ra tương đối tò mò và thích nghe ngóng đối với chuyện Du Như Băng sẽ vào Lớp A.

Nhân viên công tác có chút không nghĩ ra: "Tại sao?"
Một thực tập sinh lớp B nào đó cười ngọt ngào và nói: "Bởi vì tôi muốn xem dáng vẻ lớp A được chị Du của chúng tôi thu nhập thanhd người dưới trướng mình thế nào nha."
Nhân viên công tác: "???"
Một thực tập sinh B học theo giọng điệu của Du Như Băng, thuần thục nói: "Quảng cáo Đường tổng tốt nhất thế giới!"
Nhân viên công tác: "......"
Đây là người đứng đầu của chuỗi bán hàng đa cấp vào lớp B các cô hả???
Tổ chương trình đương nhiên cũng không buông tha Du Như Băng, tiến hành phỏng vấn cô ấy.

Nhân viên công tác: "Cô có cảm nghĩ gì khi vào lớp A không?"
Du Như Băng nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn anh ta nói: "Có."
Cô ấy hưng phấn nói: "Tôi cuối cùng cũng có thể vào lớp A quảng cáo cho Đường tổng!"
Nhân viên công tác: "???"
Cô ấy thật sự là người đứng đầu của chuỗi bán hàng đa cấp hả???.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK