Tổ chương trình vẫn luôn ở sau sân khấu quan sát các thực tập sinh, lúc đang xem thấy Đường Hàn Thu gọi vào, trong lòng vô cùng nhảy nhót.
Có thể, cái phân đoạn này lại có thể xem được rồi!
Hơn nữa sau khi Đường Hàn Thu gọi vào, Du Như Băng rõ ràng đã sinh động hơn rất nhiều, ít nhất không làm cá mặn nằm liệt nữa, vẫn rất xứng đáng vui mừng.
Nhưng khi họ nhìn thấy Du Như Băng hát chơi bùn ở Đông Bắc, vẻ mặt của mọi người vô cùng phức tạp, họ vừa muốn cười lại vừa mơ màng.
Cô ấy thân là một nữ thần tượng tương lai, tại sao cô ấy lại quỷ súc như thế? Buồn cười như thế?
Chờ đoạn này được phát sóng, họ tin chắc cô ấy sẽ sớm được nhìn thấy tên mình ở khu vực quỷ súc.
Nhưng tổ chương trình thật lòng hy vọng bà nội giang này có thể chú ý tới hình tượng của mình.
Mặc dù đoạn lão giang lâu năm khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối họ sẽ không phát ra ngoài, nhưng mấy đoạn sa điêu lại quỷ súc phía sau vẫn có thể phá hỏng sạch sẽ hình tượng idol của cô ấy nha!
Không biết có phải Đường Hàn Thu nghe thấy những lời cầu nguyện chân thành của các nhân viên trong chương trình hay không, giây tiếp theo cô nói với Du Như Băng: "Chú ý hình tượng."
Du Như Băng lập tức bỏ đi vẻ mặt quỷ súc trong giây lát, ngoan ngoãn ngồi dậy nói: "Ok sếp, không có vấn đề gì sếp."
Tổ chương trình không khỏi cảm thán: Thật sự là người giữ gìn hình tượng idol Đường tổng.
Đường Hàn Thu lật đồng hồ để kiểm tra thời gian, hỏi: "Thời lượng đã đủ chưa?"
Hàn Vi đã đứng im lặng đợi cô ở cách đó không xa, dường như có chuyện gì đó cần cô đích thân xử lý.
Mặc dù thời gian nói chuyện của họ còn chưa đầy mười phút, nhưng Du Như Băng thực sự đã cảm thấy hài lòng.
Đường Hàn Thu có thể trong lúc lịch trình bận rộn gọi điện thoại đến giữ thể diện cho cô ấy, để trong phân đoạn ấm áp này cô ấy cũng không đến mức quá xấu hổ hay quá mức thảm hại, điều đó có nghĩa là cô thực sự nghĩ đến cô ấy.
Một chiến hữu cách mạng tốt như vậy, ngay cả thắp đèn lồng đi tìm cũng không tìm được, cô thật sự càng ngày càng thích cô ấy!
Fan dẫn đầu Du: Hoa phú quý nhân gian của chúng ta tốt nhất thế giới!!!
Trên mặt mang theo nụ cười, Du Như Băng gật đầu nói: "Đủ rồi đủ rồi, chị nếu có việc gì thì đi nhanh lên, đừng chậm trễ."
Trường hợp bỏ lỡ một hợp đồng trị giá hàng trăm triệu thì......!Vậy thực sự là mất máu!
"Được rồi, cố gắng thi đấu." Đường Hàn Thu đột nhiên nhớ tới cô ấy hắt xì hơi trong bữa ăn sau khi biểu diễn《 Hoa hồng đỏ 》, liền nói: "Chú ý đến thân thể nhé."
Du Như Băng đột nhiên kích hoạt chế độ bà nội Du: "Yên tâm, yên tâm, mấy người còn trẻ như chị nên chú ý thân thể của mình mới phải, mỗi ngày nên mặc nhiều quần áo hơn, đừng tham lam sắc đẹp mà không muốn ấm áp, nếu bị cảm chỉ có chị tự chịu thôi."
Đường Hàn Thu ở đầu bên kia điện thoại im lặng, một lúc sau mới nói: "Lúc em nói câu này, nghe rất quen giống như......"
Đại chủ tịch Đường trong nhà tôi.
Đường Hạc Thiên thích nhắc nhở bọn hậu bối, bảo bọn họ mặc nhiều quần áo hơn, đừng vì phong thái của mình mà mất đi sự ấm áp, nếu bị cảm lạnh, ông ấy không thể không lải nhải một phen —— Đường đổng, người đã lui về phía sau hậu trường, trình độ dài dòng và lo lắng ngay cả lão mẹ cũng không so được.
Du Như Băng Tâm như có thần giao cách cảm: "Cực kỳ giống cha mẹ chị à?"
Đường Hàn Thu ho khụ một tiếng, không phủ nhận cũng không có thừa nhận.
Du Như Băng kiêu ngạo nói: "Vậy bốn bỏ làm năm, em chính là ông trùm thương nghiệp khổng lồ!"
Đường Hàn Thu: "......!Em dùng bốn bỏ làm năm như vậy, thầy cô toán học của em chắc sẽ không bỏ qua cho em nổi đâu."
"Được rồi không thèm nghe em nói nữa, cúp máy đây."
Du Như Băng: "Cung tiễn bệ hạ!"
Ngay khi điện thoại vừa cúp, Du Như Băng lập tức đút hai tay vào túi, nhanh chóng nằm liệt trở lại như thể hết pin, trên mặt lại hiện lên vẻ mặt tuyệt vọng "Mùa đông giết tôi".
Từ một tên giang đầy pin đến một con cá mặn chết lòng bị đánh tơi tả vào mùa đông, sự thay đổi qua lại này đều chỉ trong nháy mắt, có thể nói là thu phóng tự nhiên, mọi người trong tổ chương trình đều sững sờ.
Làm sao cô ấy có thể làm được chuyện khi Đường tổng có mặt thì có điện, Đường tổng vừa đi thì lại hết điện, bật chế độ cá mặn tiết kiệm pin hả?!
Chẳng lẽ Đường tổng là bảo vật sạc điện của cô ấy hả?!
...!
Tập thứ năm chính là công bố bảng xếp hạng vòng 1.
Với thực lực mạnh mẽ của mình, không có gì bất ngờ khi Du Như Băng đã đứng ở đỉnh kim tự tháp, rất nhiều gương mặt cô ấy quen thuộc cũng lần lượt gia nhập đội ngũ lớn, Chu Văn Quân và Đàm Tịch đương nhiên cũng nằm trong số đó.
Ngay cả Trì Noãn cũng thành công ở lại —— quả nhiên người có mục tiêu vững chắc, sẽ có thể bùng nổ tiềm năng to lớn, tỏa sáng rực rỡ.
Người hâm mộ mỗi nhà cũng có nhà vui, cũng có nhà buồn, hạnh phúc nếu thần tượng yêu thích của họ ở lại, không được ở lại thì sẽ cảm thấy tiếc nuối buồn bã, đây là nhân chi thường tình.
Tổ chương trình sau đó cũng đưa phân đoạn video đã được biên tập cắt ghép về cuộc gọi điện thoại với ba mẹ lên mục phát sóng.
Khi fans nhìn thấy thần tượng nhỏ yêu thích của mình gọi điện cho bố mẹ để điều chỉnh tâm trạng, đôi mắt của họ không thể kìm được nước mắt, trong lòng không tránh khỏi cảm giác đau khổ.
Trong lúc nhất thời bầu không khí rất ấm áp rất tốt, thậm chí thời tiết cũng trở nên ấm hơn.
Chỉ có một đoạn phong cách của Du Như Băng trong toàn bộ quá trình sai lệch nghiêng ngả hoàn toàn.
Khi những người khác gọi điện thoại cho bố mẹ, cô ấy nói chuyện với sếp lớn Đường Hàn Thu!
@ bạn nhìn những gì bạn làm là việc của con người sao:??? CP Ao Cá thực chất là CP mẹ con hả? Tiểu bảo mau dừng lại, hai người là tình yêu bảy sắc thái nha!
@ Ao Cá CPSZD*!: Đừng nói nhảm cái gì CP mẹ con, Băng Băng chúng tôi là bà ngoại Du nha, đây rõ ràng là vong niên luyến* ( không phải)!
*szd (是真的) [shì zhēn de]: Là thật đó, ý là CP Ao Cá là thật đó.
*vong niên luyến: tình yêu không phân biệt tuổi tác.
@ một cái khóa là có thể để bạn biết sai: Có vẻ như Đường tổng đã dành thời gian để gọi điện thoại khi cô ấy đang bận nhỉ? Được, tôi hiểu rồi, # CP Ao Cá là thật ## tôi hiểu là có thật! #
@ đâu ra nhiều tác nghiệp như vậy: Không Như Băng nói ái tình, Đường tổng sẽ cười khẽ, đơn giản, đây là CP tuyệt vời xinh đẹp gì khiến người ta cũng tốt đẹp nữa!
@ rất hói không sai: giọng của Đường tổng hay thật đó ô ô ô tôi đã nghe lại 800 lần rồi!
Trong không khí vui vẻ tự nhiên có rất nhiều người muốn gây chuyện, chẳng mấy chốc đã có người nhảy ra chỉ trích hành động Du Như Băng không nói chuyện với cha mẹ mà đi nói chuyện với sếp lớn, lôi kéo Đường Hàn Thu xào CP là cố ý muốn khoe khoang với công chúng, là muốn giữ vững độ nóng của bản thân, thậm chí còn có người thẳng thừng chỉ ra cô ấy bất hiếu, đến lúc gọi điện cho bố mẹ lại chọn quỳ xuống liếm sếp lớn.
Nhưng những tiếng nói khiêu khích có chủ ý này vẫn không gây ra bất cứ đợt sóng gió nào, chỉ giống như một vài giọt nước nhỏ bắn tung tóe, cuối cùng lại rơi vào lòng sông đổ ra biển.
Bầu không khí vui vẻ và sa điêu nhanh chóng làm lu mờ những tiếng nói này, cuối cùng thì hôm nay người hâm mộ đã phát hiện ra thần tượng của mình không phải là người nghiêm túc gì, hơn nữa cô ấy còn mang quỷ súc của bản thân nữa!
@ một tia sáng một người: Trước ngày mai, tôi muốn khu vực quỷ súc nhìn đến tên người phụ nữ này!!!
@ thiên hạ này chung quy cũng họ phục: Đường tổng: Cô ấy đang hát cái đồ chơi gì vậy????
@ tay có hoa hồng lòng có Du: Sao lại thế này, làm idol sao lại có thể không nhớ được ca từ chứ, này năng lực nghề nghiệp không ổn nha [ đầu chó ][ đầu chó ][ đầu chó ]
Đường Hàn Thu gần đây có rất nhiều thời gian rảnh rỗi, nên có rất nhiều thời gian chậm rãi lướt bình luận của cư dân mạng.
Cô ngồi ở ghế sau, đặt trên đùi một cái máy tính bảng, lặng lẽ lật xem bình luận của cư dân mạng, nhưng lần này cô đã lật được rất nhiều bình luận không tưởng tượng được —— văn đồng nhân.
Fans CP năm sông bốn bể lấy đoạn cô trò chuyện với Du Như Băng phân tích nhào nặn, đồng thời lấy một chiếc kính hiển vi gọi là tình yêu để phân tích diễn giải, ngay cả một dấu chấm câu cũng có thể bị họ bẻ thành hình thù của tình yêu.
Điều đáng sợ hơn nữa là, văn đồng nhân của các cô đều được viết đến nói có sách mách có chứng, mọi chi tiết rõ ràng không phải thế này, nhưng có vẻ như sau khi trau chuốt kỹ càng thì lại là như thế này, có thể so sánh với lúc thần tượng Du Như Băng của họ hóa thân thành Archimedes xã hội chủ nghĩa —— cứ tiếp tục chuyện nhảm nhí một cách có logic.
Đường Hàn Thu nhất thời không nói nên lời.
Đây có lẽ là idol sao fans vậy trong truyền thuyết đi......!
Cô đau đầu đỡ trán.
Nhưng mà phiền mấy người học tốt chút đi......!
Hàn Vi nhìn thấy dáng vẻ cô đau đầu từ trong gương chiếu hậu, lên tiếng hỏi: "Đường tổng không thoải mái sao? Có cần phải đến bệnh viện không??"
Đường Hàn Thu xua tay: "Không cần, tôi không sao cả, chỉ là hơi ngạc nhiên về khả năng sáng tạo từ ngữ của những người này mà thôi."
Đường Hàn Thu: "Giống kiểu như Du Như Băng đấy, biết ăn nói."
Hàn Vi: "......"
Dùng từ biết ăn nói hình dung Du Như Băng, có phải quá mức hàm súc và khéo léo rồi không? Không phải nên là......!
Đổi trắng thay đen à?
Hàn Vi đảo mắt, xoay tay lái, đậu xe vào lề đường, quay lại nói: "Đến nơi rồi, ngài hãy xuống trước đi, tôi lái xe vào bãi đậu, đừng quên mang theo ô."
Đường Hàn Thu gật đầu, mở cửa xe, giơ chiếc ô màu đỏ lên chắn tuyết rơi, khuôn mặt thanh lệ mang theo chút cảm giác lạnh lẽo trong ngày tuyết rơi băng giá.
Trước mặt là một nhà hàng bình thường, được bài trí lịch sự trang nhã còn có phần đáng yêu, qua cánh cửa trong suốt có thể nhìn thấy ánh đèn vàng ấm áp bên trong, lộ ra vài tia quyến rũ ấm áp.
Đường Hàn Thu vừa cử động bắp chân, lại nghe thấy cách đó không xa có một giọng nói vang lên: "Ăn trộm đừng chạy!!!"
"Mau giúp tôi bắt lấy hắn!"
"Đừng chạy! Trả lại túi cho tôi!"
Đường Hàn Thu quay đầu lại nhìn, liền thấy một người đàn ông mặc đồ đen cầm trên tay một chiếc túi xách màu hồng lông mịn, liều mạng chạy về phía cô, phía sau còn có một cô gái xinh đẹp đuổi theo với khuôn mặt đỏ bừng.
Đường Hàn Thu bước chân ra, ngăn cản trước mặt, người đàn ông mặc đồ đen thấy vậy, hung thần ác sát quát lên: "Cút ngay cho bố mày!"
Thấy Đường Hàn Thu vẫn không nhúc nhích, hắn ta lập tức ác độc táo bạo lao lên, giữ chặt túi của cô gái đâm thẳng về phía trước.
Thứ đàn bà thúi, bảo mày tránh mày không tránh, đâm hỏng thì đừng khóc!
Kết quả trong một giây tiếp theo hắn ta nhìn thấy Đường Hàn Thu đột nhiên xoay người lại, một đạo dư ảnh lướt qua trước mắt, trên cổ đột nhiên đau nhói, toàn thân bị đá ngã xuống đất, túi xách trong lòng ngực đã bị ném ra ngoài thật xa.
Đường Hàn Thu cầm ô vững vàng, chậm rãi đặt đôi chân dài xuống, từ trên cao nhìn xuống người đàn ông mặc đồ đen đang ôm cổ mình kêu đau, lông mày lạnh thấu xương đầy vẻ uy nghiêm để không ai dám xâm phạm.
Những người qua đường lần lượt dừng lại, nghẹn họng nhìn trân trối cảnh tượng này.
Cô gái vội vàng chạy lên lấy túi xách, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gọi cảnh sát, sau đó quay đầu tìm Đường Hàn Thu để cảm ơn, nhưng lại phát hiện cô đã cất ô đi vào một nhà hàng trên phố.
Cô gái đứng bên ngoài nhìn cô, dáng người cao dong dỏng lại duyên dáng, chỉ cần một bóng lưng thôi cũng có thể khiến người ta cảm nhận được khí chất xuất chúng và chói mắt của cô.
Cô gái ngây ngẩn đứng tại chỗ, nhớ lại khuôn mặt mình đã nhìn thấy khi chạy qua lúc nãy.
Rất đẹp, rất tuyệt mỹ, khuôn mặt có thể khiến người ta nhìn vạn năm, giống như......!giống như nữ thần mới Đường Hàn Thu!
Cô gái lập tức mở to mắt.
...!
Đường Hàn Thu được người phục vụ dẫn đến cửa một phòng ghế lô, sau khi cô nói lời cảm ơn, người phục vụ liền tránh đi.
Cô mở cửa bước vào, người đàn ông đang đứng trước cửa sổ ngắm cảnh tuyết, quay lại sau khi nghe thấy tiếng động, chiếc kính gọng vàng mỏng treo trên sống mũi cao lấp lánh ánh kim loại: "Đến rồi."
Đường Hàn Thu đóng cửa lại, cởi áo khoác dài tới đầu gối ra, ngồi xuống bàn: "Vừa rồi ở dưới đó có chút việc chậm trễ."
Đường Mặc Uyên kéo rèm lại: "Ừm, anh thấy rồi."
Anh ngồi đối diện với cô, rót cho cô một cốc nước nóng để làm ấm tay, hỏi: "Em đá có đau chân không?"
Đường Hàn Thu vừa cười vừa làm ấm tay: "Tên đó mới là người nên kêu đau đó."
Vẻ mặt Đường Mặc Uyên nghiêm túc: "Tác dụng của lực là tương hỗ......"
Thật là trai bách khoa tích cực mà.
Đường Hàn Thu buồn cười nói: "Em đã sớm không sợ đau, đừng lo lắng mà." Sau đó cô mở thực đơn, vừa xem vừa hỏi: "Sao lại đến đây ăn cơm?"
Là em gái, cô hiếm khi thấy Đường Mặc Uyên xuất hiện ở những nhà hàng ít được biết đến trên đường phố này, anh chỉ thường dùng bữa ở những nhà hàng cao cấp thôi.
Tuy nhiên, Đường Mặc Uyên dành một nửa thời gian để nói về công việc trong khi ăn, bản thân cũng phải tiếp đãi đối tác trong giờ ăn của mình.
Dù sao tuyệt đối cũng không bao giờ là một người có thời gian rảnh rỗi để đến những nhà hàng nhỏ này để giải trí.
Đường Mặc Uyên nhìn thực đơn trong tay, giọng điệu dịu đi: "Chị dâu em đưa anh đến đây." Trong lời nói còn mang theo chút khoe khoang nho nhỏ.
Đường Hàn Thu nhướng mi nhìn anh, dứt khoát vứt cho anh nhiệm vụ gọi đồ ăn, bản thân thì nhàn nhã uống nước làm ấm cơ thể.
Đường Mặc Uyên không oán giận câu nào, nhận trách nhiệm bắt đầu gọi các món ăn, vừa chọn món vừa nói, "Anh có chuyện muốn hỏi em một chút."
Đường Hàn Thu chăm chú nhìn anh.
Đường Mặc Uyên: "Thịnh Hoà* muốn vào Hoa Diệu."
*Tôi sửa lại là Đường Thịnh Hoà (唐晟和) cho đúng nha
"Em có muốn nó không?"
Đường Hàn Thu dứt khoát từ chối: "Không."
Đường Thịnh Đồng muốn trở thành nghệ sĩ của Hoa Diệu chắc chắn không phải vì muốn trở về trong vòng tay của gia đình, nếu hắn thực sự có ý tưởng này, ngay từ đầu hắn đã không từ bỏ việc gia nhập công ty của chị dâu rồi.
Lý do chọn công ty tốt hơn thì càng không cần phải nói, Hoa Diệu chỉ vừa bắt đầu, chưa phải là "công ty tốt hơn".
Lý do muốn cùng chị gái phấn đấu cũng không phải nốt, hắn là người phiền phức, không có tinh thần hợp đồng tí nào, khắp nơi đi cửa sau, còn có thể có động lực phấn đấu gì.
Ngoại trừ Du Như Băng.
Những tính toán nho nhỏ của hắn, Đường Hàn Thu dùng cọng tóc suy nghĩ một chút cũng có thể đoán được.
Nhìn người anh cả bình thản ung dung đối diện, Đường Hàn Thu đoán chắc anh nhất định không biết mục đích của Đường Thịnh Hòa.
Cho Đường Thịnh Hòa mười lá gan, hắn cũng không dám nói với Đường Mặc Uyên: "Em đến Hoa Diệu là để theo đuổi phụ nữ."
Nếu không, hai chân của hắn không bị Đường Mặc Uyên đánh gãy mới là có quỷ.
Đường Hàn Thu không nghĩ làm chị gái tốt gì giúp hắn che giấu mục đích, vì vậy trực tiếp ngồi bàn ở đây nói cho Đường Mặc Uyên biết: "Anh, để em nói thật cho anh biết, Đường Thịnh Hòa thích Du Như Băng."
Đường Mặc Uyên dừng động tác trên tay, trên mặt lộ ra vẻ không lường trước được.
Đường Hàn Thu tiếp tục nói: "Cậu ta đã làm rất nhiều điều ngu ngốc để có được Du Như Băng, hoàn toàn không đem người chị gái như em đặt vào mắt."
"Vì vậy, cho dù mục đích cậu ta đến Hoa Diệu là gì, em cũng sẽ không chấp nhận cậu ta, cậu ta cũng đừng mơ tưởng ở cùng một chỗ với Du Như Băng."
Đường Mặc Uyên dừng một chút, hỏi: "Em không muốn để Du Như Băng vào cửa nhà họ Đường chúng ta hả?"
Anh càng nghe càng thấy giống như Đường Hàn Thu đang tức giận với Đường Thịnh Hòa, tức giận vì cậu ta không đem người chị gái như cô để vào mắt vì một người phụ nữ, hơn nữa những gì liên quan đến Du Như Băng đều có dấu hiệu ảnh hưởng đến cô.
Nhưng không phải quan hệ giữa hai người họ rất tốt sao?
Hàn Vi thật sự nói với anh như vậy nha......!
Đường Hàn Thu phát hiện anh ruột mình nghĩ sai hoàn toàn rồi, vì vậy đã sửa lại cho đúng nói: "Em không phải từ chối để Du Như Băng vào cửa nhà họ Đường chúng ta."
"Em chỉ là không muốn cô ấy trở thành người của Đường Thịnh Hòa.".
Danh Sách Chương: