"Cho nên tối hôm qua, rốt cuộc Fern đã dùng Quỷ Thuật Tạo Vật để điều khiển sương mù bị chìm xuống? Hay hành động này vốn là một nghi thức đi săn của chính bản thân người nào đó hoặc một cái gì đó?"
"Có phải do đại pháp sư Ronan bị nhốt ở Tinh Giới, nên đám tà vật ở bảo Quỷ Bà muốn rục rịch ngóc đầu dậy rồi?"
Matthew càng nghĩ càng đau đầu.
Mãi cho đến giờ cơm chiều, hắn vẫn luôn bồn chồn không yên.
...
Bữa tối hôm nay có món súp kem cà chua bơ cùng với bít tết tiêu đen và bánh tart đinh hương.
Tay nghề của Paige vẫn là hạng nhất.
Nhưng hôm nay khẩu vị của Matthew không được tốt, hắn ăn khá ít.
Paige nhạy bén nhận ra sự biến hóa này, lập tức lên tiếng hỏi: "Làm sao vậy? Matthew thân mến, rốt cuộc anh cũng đến tuổi dậy thì hồn vía lên mây rồi phải không? Nói cho tôi biết đi, là cô con gái nhà nào khiến cho anh quên ăn quên uống thế này? Đừng nói là Sieff nha.”
“Cô ấy chính là học trò của tôi!" Matthew ném qua một cái nhìn đầy khinh thường: "Tôi chỉ đang suy nghĩ về vài vấn đề thôi."
Paige nghiêm túc nói: "Lúc ăn cơm thì đừng nghĩ đến vấn đề nào hết. Đây chính là sự tôn trọng cơ bản với đồ ăn ngon đó! Có đôi khi mọi người thường xem nhẹ những thứ họ coi là điều đương nhiên như thế. Chỉ có những người đã chết một lần giống tôi mới biết được, có thể ăn giống như người sống là một điều xa xỉ và tốt đẹp đến mức nào."
Matthew sửng sốt một chút, chợt áy náy nói: "Cô nói đúng, Paige."
Hắn gạt những suy nghĩ đó qua một bên, để hưởng thụ hết bữa tối bằng cả trái tim.
Paige dùng hai bàn tay chỉ còn lại xương chống cằm nói: "Lúc này có vẻ hợp lý để nói chuyện nè, Matthew! Đúng rồi, để tôi kể cho anh nghe vài câu chuyện tầm phào mà lúc trước tôi lén lút nghe được!"
Lần này đến lượt Matthew nghiêm túc giảng giải lý lẽ cho cô ấy hiểu:
...
"Paige, tôi đã nói với cô biết bao nhiêu lần rồi—— Cô không được ỷ vào bản thân có kỹ xảo tiềm hành, để buổi tối chạy loạn bên ngoài, còn rúc vào xó nhà người ta nghe lén nữa chứ? Chuyện này vô cùng bất lịch sự! Lỡ như bị người khác bắt được, bản thân cô không chỉ khó xử, còn có thể dọa cho người khác sợ hãi nữa đó."
...
Paige nhún vai: "Vậy anh nghe hay không?"
Matthew vừa múc một muỗng lớn canh súp, còn chưa kịp đưa cái thìa ngọt ngào nọ tới gần miệng, trong miệng đã không tự chủ được mà tiết ra nước bọt.
"Đinh..." Hắn nói một câu mơ hồ không rõ: "Vậy cô có biết tại sao lãnh chúa Blutfahne lại chán ghét Tử Linh Pháp Sư không?"
Paige bí ẩn nói: "Bởi vì vợ của ông ta đã chạy trốn cùng với một tên Tử Linh Pháp Sư! ! ! ?"
Đây đúng là một tin tức gây kích thích cho người nghe.
Matthew nhanh chóng buông cái thìa xuống, hai mắt tỏa sáng: "Khó trách tôi lại chưa từng nghe nói tới về tin tức lãnh chúa phu nhân, còn nhiều chi tiết hơn không?"
Paige nhún vai: "Tôi cũng chỉ nghe được đoạn đó thôi, lúc ấy đôi cẩu nam nữ kia chỉ nói duy nhất một câu này sau đó đã gấp không chịu nổi mà làm mất rồi. Ây cha, tôi cứ tưởng sau khi bọn họ xong việc sẽ tiếp tục tán gẫu, cho nên mới trốn ngay dưới cửa sổ phòng ngủ của bọn họ đến tận hừng đông, kết quả là đợi uổng công cả đêm!"
Matthew một lần nữa múc cho chính mình một muôi canh: "Thật đáng tiếc nha."
Đột nhiên, hắn lại nghiêm túc mà nhắc nhở: "Lần sau đừng có ngồi xổm tới tận khi trời sáng như vậy, làm thế rất là nguy hiểm đó. Kỹ xảo tiềm hành của cô còn chưa đủ để qua lại tự nhiên vào lúc sáng sớm."
Paige gật đầu nói: "Anh nói có lý, ngày đó suýt chút nữa là tôi bị người ta bắt gặp rồi."
Matthew vội hỏi: "Sau đó thế nào?"
Paige vui mừng nói: "May là lúc trời sắp sáng, nam chủ nhân của nhà bọn họ đã trở về, vậy là hộ gia đình kia lập tức cãi nhau, khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều bị hấp dẫn. Thừa dịp hỗn loạn đó, tôi nhanh chóng đi ra ngoài."
Nam chủ nhân?
Matthew kinh ngạc hỏi: "Cho nên cô nghe được câu chuyện từ một đôi nam nữ đang yêu đương vụng trộm?"
Paige vòng hai cánh tay ôm ngực: "Bằng không thì anh nói xem vì sao tôi lại gọi bọn họ là đôi cẩu nam nữ?"
Matthew ho khan một tiếng: "Là gia đình nào đó?"
Paige ném ánh mắt đầy hoài nghi nhìn hắn: "Anh hỏi làm gì? Anh cũng muốn đi yêu đương vụng trộm sao?"
Phốc!
Suýt chút nữa Matthew đã không nhịn nổi lập tức phun canh lên mặt cô ấy.
"Không có, tôi chỉ cảm thấy có chút tò mò nên tùy tiện hỏi thôi." Hắn vội vàng phủ nhận.
Paige gác chân lên bắt chéo, rồi thủng thẳng nói: "Là nhà số 27 đường Thủy Tiên Trắng, khu thợ thủ công, nam chủ nhân nhà bọn họ tên là Brisbane, là một tay thợ đóng giầy thành thật, chịu khó làm việc, thanh danh tốt lắm. Còn nữ chủ nhân tên là Jenny, cô ta từng là thị nữ trong phủ lãnh chúa, từng hầu hạ lãnh chúa phu nhân. Gương mặt Jenny không được ưa nhìn cho lắm, nhưng thân hình lại khá là nóng bỏng, ngay cả tôi cũng muốn rút vài đoạn xương cốt trên người cô ta xuống. Về phần gian phu đêm đó, dựa vào giọng nói của đối phương, tôi phán đoán hắn chính là một tên chăn ngựa của lãnh chúa Blutfahne, có lẽ tên hắn là Ganda."