• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Matthew đã điều tra rõ ràng về khu vực mà bản thân có thể chen chân vào trong ngày mai, sau đó hắn vừa trở về vừa không ngừng suy tư.

Tương ứng với diện tích không ngừng khuếch trương của rừng cây cao su, hiện tại một chuyến đi tới đi lui từ trong nhà tới rừng cây của hắn cũng cần khoảng thời gian càng ngày càng dài hơn.

Bình thường thì cũng thôi, nhưng trước mắt tuyệt đối là thời điểm mấu chốt, và hắn cần giành giật từng giây để quét số lần cường hóa.

Bởi vậy, hắn đang chuẩn bị nhờ người làm một gian nhà gỗ nhỏ ngay trong rừng cây cao su.

Ít nhất là trong tháng này, hắn đang tính tới chuyện ở hẳn trong rừng, không ra ngoài nữa!

...

Chạng vạng.

Tới gần thời gian tan tầm, trước cửa toà thị chính tuyệt đối có thể giăng lưới bắt chim.

Chỉ có duy nhất một văn phòng vẫn còn truyền đến giọng nói vô cùng chói tai độc quyền của nữ sĩ Liz: "Cậu muốn trồng cây trên khu đất đai tư nhân của lãnh chúa đại nhân?"

"Đúng vậy." Matthew lễ phép đưa tận tay lá thư xin cấp quyền cho bà ấy.

Hắn là một người luôn chú trọng đến phép lịch sự trong tất cả mọi chuyện.

Và đối với đủ loại quy tắc chế độ của phía chính phủ, chỉ cần không phải đặc biệt quá đáng, hắn đều vui vẻ đi tuân thủ.

Cho nên bức thư xin cấp quyền này đã được mô phỏng chính xác theo văn kiện mẫu từng được toà thị chính ban bố vào những năm trước.

Hắn tự tin khẳng định rằng, người khác tuyệt đối không thể tìm ra bất cứ lỗi sai nào trên phương diện nội dung và quy cách của lá thư nọ.

Quả nhiên, sau khi Liz đọc xong, bà ấy lập tức nhướng mày nói: "Chữ rất đẹp."

"Cám ơn." Matthew cười cười đáp lại.

"Được rồi, tôi sẽ tự mình giúp cậu đưa lá thư xin cấp quyền này lên trên. Theo lẽ bình thường, chuyện này sẽ không gặp phải bất cứ vấn đề gì, bởi vì từ xưa đến nay, lãnh chúa đại nhân vẫn luôn ủy thác mảnh đất tư nhân của ngài cho toà thị chính chúng tôi thay mặt xử lý. Từng có một người thương nhân muốn nhận thầu nơi đó, hắn muốn bố trí một khu khai thác mỏ nhỏ ở vị trí này, nhưng tới cuối cùng, đề nghị đã bị chúng ta phủ quyết. Cũng bởi khi ấy, xung quanh trấn Cổn Thạch chúng ta đã có quá nhiều khu khai thác mỏ rồi. Cậu chưa từng trông thấy loại cảnh tượng đó đâu, khắp nơi đều có khói đặc..."

Liz thao thao bất tuyệt giải thích: "Nhưng về sau này, chắc hẳn là cậu không đoán được đâu, tôi nói cho cậu nghe, chỉ trong một đêm đột nhiên toàn bộ khoáng sản bên trong đều biến mất cả! Những ông chủ khu khai thác mỏ kia đều bị lỗ vốn tới táng gia bại sản. Sau ngày hôm đó, vị thương nhân kia còn đặc biệt đến cảm tạ chúng tôi. Tôi vẫn còn còn nhớ hắn đã tặng cho tiên sinh Hautmont hai thùng rượu táo, nhưng chỉ tặng cho tôi có một thùng."

Matthew lặng lẽ lắng nghe.

Trên thực tế, hắn cũng từng được nghe rất nhiều tin đồn thất thiệt về chuyện khoáng sản ở trấn Cổn Thạch.

Trong rất nhiều những phiên bản truyền thuyết đó, người ta cũng nói rằng, chỉ trong vòng một đêm, toàn bộ khoáng sản ở nơi này đều biến mất hết sạch.

Có người nói rằng, lãnh chúa của trấn Cổn Thạch đắc tội với tinh linh khoáng thạch, nhưng Matthew lại biết món đồ chơi ấy vốn không hề tồn tại!

Cũng có người nói, đây là nguyền rủa đến từ luyện ngục, và bởi vậy, sau khi trấn Cổn Thạch mất đi khoáng sản, tất cả đều trở nên nghèo túng.

Nhưng trên thực tế, trấn Cổn Thạch cũng không bởi vì chuyện này mà trở nên suy sụp.

Lãnh chúa Blutfahne đã thành lập nên hai trạm mậu dịch, một Nam một Bắc ở ngay khu biên cảnh của lãnh địa. Và hai trạm mậu dịch này lại lần lượt nằm trên hai con đường giao thông quan trọng đi về phía Tây Nam cùng Tây Bắc, một hướng tới vùng trung bộ trù phú của vương quốc nhân loại và một đi thẳng về phía rừng Vĩnh Ca.

Việc buôn bán của trạm mậu dịch vô cùng náo nhiệt. Và dựa vào đó, kinh tế của trấn Cổn Thạch cũng luôn nằm trong trạng thái phát triển, phồn vinh.

Vài năm gần đây, nền công nghiệp của trấn phát triển rất nhanh, các loại nhà xưởng nhỏ liên tiếp mọc lên như nấm, còn mơ hồ có xu hướng đi thẳng về phía công nghiệp hoá.

Có lẽ đây chính là công lao của lãnh chúa Blutfahne, nhưng theo Matthew suy nghĩ, công lao của năm nhân viên ủy ban, hàng năm đều cần mẫn, chỉn chu xử lý các loại công việc hành chính cũng không phải nhỏ.

Mà nữ sĩ Liz trước mắt chính là một thành viên trong đó.

Matthew cũng không biết quá nhiều về Liz.

Trong ấn tượng của hắn về bà ấy, thì đây là một người phụ nữ cay nghiệt, chuyên bới móc, yêu thích lan truyền những tin đồn nhảm, thậm chí là thanh danh của bà ấy tại trấn Cổn Thạch cũng không tốt.

Nhưng ngược lại, bà ấy cũng là một nhân viên nhiệt tình yêu thương công tác, và cần cù chăm chỉ.

Có thể nhìn thấy một chút tính cách của người phụ nữ này, thông qua tình huống trước mắt, khi tất cả những nhân viên đều đã tan tầm, thì một mình bà ấy vẫn còn ở bên trong văn phòng xử lý văn kiện.

Nhưng đó vẫn chưa phải điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất chính là, bà ấy vốn là mẹ của Bloudie, một người chị họ bà con xa của lãnh chúa Blutfahne, bác gái của Sieff.

Dựa trên một loại ý nghĩa nào đó, Liz chính là người đại diện cho của ý chí của lãnh chúa Blutfahne trong năm nhân viên uỷ ban này.

Và đó cũng là nguyên nhân khiến Matthew đặc biệt tìm đến, đưa tận tay lá thư xin ủy quyền cho bà ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK