• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"…… Người xấu?"
Thấy Lục Thiệu Khiêm giật mình, Hạng Tinh không khỏi nghi hoặc mà nhíu mày nhìn hắn.
Cô theo ánh mắt hắn nhìn qua.
Rồi chợt cả kinh.
Phía sau cô chủ quầy hàng, một nam nhân trẻ tuổi giống Bạch Húc như đúc!
Lại thấy biểu tình của Lục Thiệu Khiêm, cô đột nhiên ý thức được.
Có lẽ... hắn chính là Bạch Húc?!
Hai người khác thường tự nhiên cũng khiến cho cô gái chú ý.
Cô nghi hoặc, ánh mắt nhìn qua nhìn lại giữa người đàn ông đầy khí thế và nam nhân trẻ tuổi kia.
Đột nhiên nhớ tới cái gì, cẩn thận liếc Lục Thiệu Khiêm vài lần.
Cô hơi hoảng loạn, luống cuống tay chân, vội vàng dẹp quầy hàng, ném mấy lá bùa vào trong xe đẩy.
"Ca nhi, không phải anh đói bụng sao, chúng ta về nhà ăn cơm.!"
Cô kéo nam nhân còn chưa kịp trả lời kia và chạy vội.
"A, tiểu tỷ tỷ, cô còn chưa lấy tiền mà..."
Hạng Tinh trong tay ôm một đống bùa, vẻ mặt đầy mộng bức kêu lên.
Cô muốn đuổi theo nhưng người đàn ông bên cạnh không có ý định nhúc nhích.
Chỉ híp mắt lại, nhìn về phương hướng hai người vừa đi.
Hạng Tinh nhớ tới một màn kia, nhấp nhấp cánh môi, nhẹ nhàng nắm tay hắn.
Lúc này hắn mới bừng tỉnh, ôn nhu nói.
"Về khách sạn trước đi, em cũng mệt rồi."
Lục Thiệu Khiêm cười cười, xoa khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, ánh mắt hơi hoảng loạn: "Bọn họ... ngày mai chắc sẽ bán lại, chúng ta đến trả tiền sau!"
"Được."
Hạng Tinh ngoan ngoãn gật đầu.
Xoay người rời đi, cô hơi rũ mắt, liếc nhìn phía sau một cái.
[Áp Áp.]
[Được rồi!!!]
Áp Áp hiểu được, trên bản đồ định vị thực tế ảo lập tức xuất hiện hai cái chấm xanh đi với tốc độ cực nhanh.
.....
Sáo Nhã vô cùng lo lắng chạy về nhà.
"A Húc, mau thụ dọn đồ đạc, năm nay chúng ta về nhà mẹ ăn Tết."
Cô lôi ra hai cái túi hành lý lớn, đưa cho A Húc một cái.
Chính mình như cơn gió mà dọn đồ.
"....."
A Húc ngơ ngác nhìn bóng dáng bận rộn kia.
Ánh mắt hơi dừng một chút, nhưng vẫn yên lặng đi tới giúp đỡ.
Trong khi đó, hắn không ngừng liếc nhìn vẻ mặt hoảng loạn của Sáo Nhã, đáy lòng có chút đè nén.
Cô hiển nhiên là vì sau nhìn thấy nam nhân kia mới trở nên khác thường như vậy.
Người kia...!
Vẫn là...
Bên này hai người đang thu dọn.
Ngoài kia bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa.
Cùng với giọng nói mềm mại quen thuộc của nữ hài: "Xin hỏi có ai ở bên trong không?"
".....!"
Sáo Nhã bị doạ đến ngã ngồi trên mặt đất.
Cô luống cuống tay chân một lúc, cắn răng một cái, đem hành lý cùng A Húc mạnh mẽ đẩy vào phòng trong đóng cửa lại.
"A Húc, anh ở trong đợi em, không được phát ra động tĩnh biết không???"
Cô thấp giọng dặn dò vài câu, xoay người hít sâu một hơi.
Đem cảm xúc bình ổn, mang theo một trái tim lo lắng đi ra mở cửa.
Đứng ngoài đó, quả nhiên là tiểu cô nương đáng yêu mới mua mấy lá bùa cùng với nam nhân kia.
.....
"Ngượng ngùng vì đã quấy rầy!"
Hạng Tinh thấy Sáo Nhã vừa mở cửa, cô nhanh chóng đem tay nhỏ duỗi tới, bất động thanh sắc mà ngăn cản hành động đóng cửa của Sáo Nhã.
Cô cười ngọt ngào, ánh mắt chân thành: "Tiểu tỷ tỷ, cô vừa rồi chưa lấy tiền, tôi đành phải hỏi đường đến đây để trả lại."
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Editor: Hạ Lạc Cẩn Y

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK