Ban đầu Quân Cửu vốn chẳng muốn phiền phức như vậy, nhưng Anatole lại là một người cẩn thận, theo lời hắn là: " Có được một thứ mà không cần tốn công sức, con người sẽ được nước lấn tới. Chỉ có cố gắng bằng chính sức lực của bản thân có được một thứ, thứ đó càng trở nên đáng giá. Những kẻ cố gắng cũng càng hăng hái làm việc. "
Giống như treo cà rốt trước mặt lừa, nhìn qua hơi tàn nhẫn, nhưng nhân tính đáng sợ hơn trăm ngàn lần.
Đều là những kẻ đến từ tận thế, Anatole và Quân Cửu đều rất cảnh giác với lòng người.
Thứ khác có thể nhanh chóng, nhưng thu phục lòng người thì phải từ từ.
Quay trở lại về vấn đề chính. Sau khi liên tục xác nhận lời Anatole là sự thật, các nô lệ hét lên, phát tiết những cảm xúc không thể nói thành lời.
Có người khóc, có người cười, bây giờ không cần Anatole, mọi người đều chủ động cảm tạ Quân Cửu, còn dành những lời chúc tốt đẹp nhất trong lòng cậu. Cho dù một số người cảm thấy đây là mồi dụ đám nô lệ dâng lên mạng sống mà làm việc, nhưng những kẻ khác quá cuồng nhiệt, những kẻ tỉnh táo cũng không dám mở lời.
" Em có thể xây một thành trì của riêng mình, anh nghĩ em sẽ cần đặt tên cho nó nữa. " Rừng rậm Linh Trạch không thuộc về lãnh thổ của bất kỳ thành trì nào, nhưng nó lại thuộc về Meadow, đương nhiên, với thân phận ma pháp sư cao cấp, Anatole nghĩ Quốc vương của Meadow sẽ không ngu ngốc đến mức không đám ứng Quân Cửu xây “một vài tòa nhà nhỏ”.
Đương nhiên không đáp ứng cũng chẳng sao, Anatole có cách khiến quốc vương phải gật đầu.
Bởi bất kỳ kỵ sĩ, kiếm sĩ, ma pháp sư, cung thủ… Khi đặt đến cấp bậc nhất định có thể xin tước vị và đất đai.
" Nhưng trước tiên cần đi công hội ma pháp chứng nhận cấp bậc ma pháp trước đúng không?" Quân Cửu thông minh đột xuất.
Theo lý mà nói tất cả ma pháp sư đều thuộc Thần điện, một kẻ đột nhiên lòi ra như Quân Cửu rất dễ bị coi là dị đoan, nhưng thế giới này kẻ mạnh chính là chân lý, chỉ cần Quân Cửu hơi bày ra thực lực nhưng không tỏ vẻ ác ý, ma pháp công hội nhất định sẽ mắt nhắm mắt mở, có khi còn phải lấy lòng.
Rốt cuộc, cấp bậc của Quân Cửu nhất định không chỉ là cao cấp.
…
Không giống với công hội dong binh chỉ có ở những nơi có nhà thám hiểm, công hội ma pháp có mặt ở khắp các thành phố lớn nhỏ.
Bởi vì có thánh đường cho các tín đồ cầu nguyện nên vị trí địa lý của công hội ma pháp rất tốt, ngay giữa lòng thành phố.
Hôm nay Quân Cửu và Anatole thay quần áo của quý tộc nhân loại, mũ phớt bằng lụa, áo khoác, sơ mi trắng, quần dài, khuy măng sét, gậy chống bằng bạc, và một đôi giày.
Cách ăn mặc này khiến gương mặt thiếu niên của bọn họ trở nên thành thục lên, đương nhiên một phần là bởi hai người thật sự đã rất nổi tiếng trong thành phố này.
" Anatole đại nhân, Nine đại nhân. " Một chiếc xe ngựa sang trọng dừng trước mặt hai người, đây là người lái xe mà Lily đã đề cử với hai người, đương nhiên hai người cũng biết rõ người lái xe là người của công hội dong binh.
" Đi ma pháp công hội. "
Lão không phải người giám sát, ngược lại giống một bồ câu đưa tin hơn. Thứ gì được Anatole và Quân Cửu cho phép thì mới báo cáo lại cho dong binh đoàn.
Không thể không nói dong binh đoàn thật sự rất biết lấy lòng kẻ khác, hoàn toàn không giống vẻ ngoài tục tằng phòng khoáng của chức nghiệp này.
…
Trong xe ngựa luôn có hồng trà và bánh ngọt, có điều bánh ngọt quá tinh xảo, nhỏ xíu lại ngọt lịm, Quân Cửu không thích lắm, không đủ nhét kẽ răng.
Anatole ngồi ngắm cậu nãy giờ, ánh mắt mang theo chút dịu dàng khiến người ta say đắm.
Cho dù là Quân • EQ âm vô cực • Cửu, đứng trước ánh mắt này cũng khiến cậu hơi luống cuống, mãi mà không quen được, liếm liếm hồng trà bên môi.
Cuối cùng vẫn là Anatole không nhịn được, nhoài người tới gần hôn lên đôi môi mọng nước.
Chưa hôn thì ngượng, nhưng khi chạm môi thì Quân Cửu bắt đầu nhiệt tình lên.
Nói đến đây thì phải cảm thán lần nữa, có học bá không thầy dạy cũng hiểu, có học tra học mãi không vào não.
Bất kể là hôn bao nhiêu lần Quân Cửu cũng trúc trắc như lần đầu, bị Anatole đoạt quyền chủ động.
" Ưm… " Hôn hôn, Quân Cửu cũng hơi nóng lên, bắt đầu tính toán xem lúc nào nên kết hôn.
Nào ngờ lúc cậu nghĩ lung tung, đột nhiên cảm nhận được chỗ nào đó truyền đến cảm giác quen thuộc.
Quân Cửu:…
Anatole tội nghiệp nhìn cậu, nắm lấy tay cậu từng chút thăm dò.
…
Quân Cửu tựa vào lòng Anatole, gương mặt ửng hồng mang theo đôi mắt liếm diễm đầy nước, khiến người ta nhịn không được… Ít nhất Anatole nhịn không được lại hôn xuống lần nữa.
" Anh là cún hả, cứ thích hôn hôn liếm liếm… " Đều là đàn ông, Quân không EQ cũng không cảm thấy câu trần thuật này có vấn đề gì.
" Ai bảo em quá biết câu dẫn người… Cảm giác thân mật bao nhiêu cũng không đủ. "
" Em câu dẫn? Em có học đâu mà biết câu?" Quân Cửu cảm thấy mình rất vô tội.
" Em chỉ cần liếc mắt một cái, anh cũng cảm thấy đôi mắt em như mang theo lưỡi câu… "
" Câu mất trái tim anh hả?"
" Ừm. Câu mất rồi. Em phải chịu trách nghiệm. " Anatole bắt đầu ăn vạ.
Quân Cửu vậy mà rất nghiêm túc gật đầu: " Em sẽ chịu trách nghiệm… Chờ một chút, để em nghe một chút… Anh lừa người! Rõ ràng trái tim vẫn ở trong lồng ngực anh!"
Quân Cửu nhận ra bản thân bị lừa, ngẩng đầu chất vấn.
Anatole nhìn người trong lòng… Trầm mặc thật lâu.
Cuối cùng tất cả lời muốn nói hóa thành một tiếng thở dài.
Vợ mình! Mình sủng!
" Anh chưa giải thích mà!" Quân Cửu mở to đôi mắt kim sắc, phản chiếu gương mặt bất đắc dĩ của Anatole.
" Bảo bối, anh rốt cuộc biết tại sao em chưa từng yêu đương rồi… " Với EQ này của em, đối tượng yêu thầm trực tiếp bị dọa đến mức di tình biệt luyến.
Nhưng trên thực tế những năm tháng còn đi học, Quân Cửu cực kì được hoan nghênh, chẳng qua bên người cậu có một bình dấm chua cản hết tất cả mọi người, ngay cả sinh vật bất kể giới tính tới gần cậu.
" Ai nói em chưa từng yêu? Tình yêu với bóng rổ, với quốc gia không phải tình yêu sao?" Quân Cửu bỗng nhiên ấu trĩ cực kỳ, chớp chớp đôi mắt muốn nhìn dáng vẻ Anatole bị nghẹn họng.
Nhưng khiến cậu phải thất vọng rồi, cậu vừa dứt lời thì tiếng người lái xe ngựa vang lên: " Hai vị thiếu gia, đã đến ma pháp công hội rồi."
Xe ngựa là một sản phẩm ma pháp, cách âm tốt cực kỳ, ngoại trừ đương sự thì không ai nghe thấy âm thanh bên trong.
Quân Cửu nghe vậy cũng không trêu người nữa, sửa sửa cổ tay áo, đội mũ lên, chống gậy như một quý ông thế kỷ trước, cùng Anatole từng bước đi vào đại sảnh ma pháp.
Lý do cậu ăn mặc và giả dạng như vậy hả? Quân Cửu biết gương mặt của mình không đáng tin, đầu óc cậu lại không tốt lắm, vì vậy quyết định khoa trương thanh thế, ra oai phủ đầu cho bớt việc.
Chẳng qua tình báo của thế giới này cực kỳ đáng sợ - cũng có thể là vì hai người mới đến quá dễ nhận biết, lễ tân nở một nụ cười chuyên nghiệp, cung kính nói: “Nine đại nhân, Anatole đại nhân đến thật đúng lúc, hội trưởng của chúng ta - ngài William đợi hai vị đã lâu”.
Đòn phủ đầu không đáng được còn bị dọa ngược, Quân Cửu quyết định thay đổi chiến lược, giả giả trang trang cái gì, trước thực lực tuyệt đối, mọi thứ đều là hư vô.
Quân Cửu đứng thẳng lưng, chống gậy bước từng bước thận trọng.
Công hội ma pháp sư là một kiến trúc gothic điển hình, hoa văn trang trí phức tạp và tinh xảo, màu sắc thần bí và có phần u ám. Đỉnh kiến trúc nhọn và màu sắc rất đậm, có khắc tượng trưng của hiệp hội ma pháp Thần điện - Một Mặt trời và một chiếc quyền trượng đầy huyền bí, khiến người ta khó lòng dời mắt.