Từ sau hôm sinh nhật quan hệ của Cao Tuấn và Hy Hoa ngày càng tốt hơn, cô xinh đẹp, tài giỏi lại rất cao thượng làm cho người xung quanh đều có cảm giác muốn chinh phục. Cao Tuấn cũng không ngoại lệ, mặc dù đã xác định mối quan hệ với cô nhưng anh vẫn cảm giác có một sự trống trải trong lòng. Những lúc bọn họ thân mật anh vẫn không quen.
Sau khi rời khỏi Tuấn Phát Gia Ý cùng với Tinh Nhi mở một nhà hàng nhỏ, mới đầu kinh doanh có hơi vắng nhưng được một thời gian nhà hàng rất đông khách, cả hai cũng mở thêm một chi nhánh chia nhau quản lí.
"Này nếu sớm biết bọn mình có tài kinh doanh như vậy thì ngày trước không làm sớm chút nhỉ. Biết đâu bây giờ lại giàu to".
"Cậu đó, nếu mình biết trước thì đã không cần đi học cho tốn thời gian". Nói xong hai người cười rất vui vẻ không để ý có người đang đến gần.
Dương Nam dắt tay Gia Hưng tiến về phía hai người. "Đây là đang bàn luận vấn đề gì vui vẻ vậy, cho anh tham gia được không".
"Anh, hai người tới rồi".
"Mẹ nha, dạo này dường như quên mất người con trai này thì phải, hai người cứ ngày ngày lo công việc chẳng thèm để ý đến con".
"Nào có, bảo bối của mẹ không để ý thì để ý ai chứ". Vừa nói Gia Ý vừa kéo Gia Hưng lại ôm vào lòng. Cảm giác như đang trân trọng bảo vật.
Cao Tuấn ngồi một mình trong quán bar, dạo này tâm trạng anh rất lạ. Dường như đều nhớ tới cô, anh lưu luyến hương vị của cô, mùi hương thanh mát dịu nhẹ trên người cô. Cô không dùng nước hoa như những cô gái khác nhưng cơ thể lúc nào cũng tạo ra một hương thơm khiến anh mê mẩn. Càng nghĩ đầu càng đau, Cao Tuấn cau mày uống sạch hết rượu. Anh muốn mượn cơn say để quên đi cô, vốn dĩ chỉ là người yêu cũ, cô ta còn phản bội anh có con với người khác vậy mà anh lại không thể nào kiểm soát được bản thân không ngừng nghĩ đến cô. Chết tiệt...
Sau khi nhận được điện thoại Hy Hoa vội chạy tới. Tại sao hôm nay anh lại uống nhiều như vậy, là có tâm sự gì. Cao Tuấn say Hy Hoa đành phải nhờ người đưa anh vào phòng nghỉ. Vừa bước vào phòng Cao Tuấn đè lên người cô khàn giọng nói.
"Đừng đi..." Hy Hoa vui mừng khi nghe anh nói với mình như vậy.
"Em không đi, em ở đây với anh". Nghe được âm thanh dịu dàng quyến rũ kia Cao Tuấn áp môi mình lên môi cô, ra sức hôn. Anh tham lam cuốn lấy cô như một đứa trẻ khát sữa, từ từ nụ hôn họ chuyển sang sâu hơn. Trương Hy Hoa không đẩy anh ra mà dịu dàng vuốt ve, cởi từng cúc áo sơ mi của anh. Dường như hôn thôi chưa đủ Cao Tuấn gục đầu vào cổ cô, hôn một đường đi xuống sương quai xanh của cô.
"Ừm..." Anh ôm chặt cô vào lòng dường như sợ chỉ cần nới lỏng tay là cô sẽ đi mất.
Sáng hôm sau khi tỉnh lại, Cao Tuấn ngạc nhiên trước sự có mặt của cô, anh mơ hồ nhớ lại một số chuyện đêm qua. Sau đó lại cảm thấy đầu đau như búa bổ, anh chỉ ấn tượng lúc anh say, lúc anh hôn cô cùng cô trên giường. Tiếp theo giữa bọn họ xảy ra những gì anh đều không nhớ cũng không có ấn tượng.
Cao Tuấn khó chịu đứng dậy, anh lật chăn lên nhìn thấy một vệt đỏ trên giường, nhìn sang người con gái bên cạnh, đôi môi sưng đỏ, cả những dấu hôn nhỏ trên người cô a cũng đoán ra được đêm qua đã cùng cô phát sinh quan hệ.
Nhưng trong lòng Cao Tuấn lúc này lại dân lên một cảm giác khó chịu còn bài xích. Tại sao, hai người là người yêu, biết được lần đầu tiên của Hy Hoa dành cho anh lại không một chút vui vẻ, còn ấy náy.
Cao Tuấn vào nhà tắm, anh xả nước lạnh từ trên xuống muốn đem bản thân tỉnh táo lại.
Hy Hoa đã dậy từ lúc anh vừa xuống giường nhưng cô muốn xem phản ứng của anh như thế nào. Lúc anh đi ra nhìn thấy cô đã tỉnh, vẫn trầm mặt không lên tiếng.
Cao Tuấn ngồi lên mép giường cầm điện thoại gọi trợ lí, Hy Hoa nhẹ nhàng nhích đến bên cạnh ôm anh.
"Anh hôm qua có tâm sự gì à, sao lại uống nhiều như vậy chứ". Cao Tuấn không nhìn cô, nắm lấy tay Hy Hoa nói.
"Công ty có chút việc, sao vậy, hôm qua làm e đau sao".
Hy Hoa thẹn thùng tựa vào lưng anh, tham lam cơ thể của anh dường như một khắc cũng không muốn rời.
Từ sau hôm sinh nhật cô có tìm hiểu anh, có biết anh cùng Gia Ý có quan hệ như thế nào. Người đàn ông xuất xắc như vậy làm sao cô có thể bỏ qua được. Cõi lòng ghen tị càng tăng cao, lúc đó Hy Hoa cố tình tạo ra những lần tình cờ, cố ý lạc mềm buộc chặt để được sự chú ý của anh. Đi được đến ngày hôm nay cô đã bỏ không ít công sức làm sao có thể thất bại được.