Sở Phong ngẩn người.
Lúc ở phòng kiểm tra giám sát, hẳn nhận được một tin nhắn của Vân Thủy Dao.
Tin nhẫn nói muốn tặng cho mình một món quà, muốn nhận hay không tùy hẳn.
Lúc đó hắn còn chưa hiểu gì, còn nhắn hỏi lại, nhưng cô không trả lời, gọi điện thì lại tắt máy.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ món quà này chính là tăng mức đầu tư của nhà họ Lạc.
Vừa rồi ở cửa cô còn tranh cãi với Lạc Thi Thị, căm thù đến tận xương tủy.
Với tác phong của cô, không đá nhà họ Lạc ra khỏi danh sách đã tốt lắm rồi, sao còn có thể tăng
mức đầu tư?
Quả nhiên lòng phụ nữ như kim đáy biển, không làm theo lẽ thường.
“Thật sự càng ngày càng không hiểu được cô. ấy.."
Sở Phong lầm bẩm.
Nhưng những lời này lọt vào lỗ tai của Trình Lan lại là biểu hiện nhận thua, lạnh lùng nói: “Tất nhiên anh không thể hiểu được Diệp thiếu!”
"Anh ấy không chỉ là đại thiếu gia nhà giàu, chú của anh ấy - Hồ Minh Tùng chính là bí thư trưởng, thương hội thành phố Tây Kinh”
“Chỉ một câu của chú anh ấy, cho dù là nhà họ. Vân cũng phải nể vài phần”
“Đừng nói 500 triệu, cho dù 5 tỷ cũng kéo nổi, đây là thực lực của Diệp thiếu, anh có không?”
Sở Phong nở nụ cười lạnh lùng.
Hắn biết rõ mọi chuyện hơn ai hết, nhưng bây giờ hẳn phải đi kiểm tra tình hình an ninh, không muốn dây. dưa với nhà họ Lạc.
“Ai quan tâm tên đó có thực lực gì, cút sang một bên, đừng làm phiền công việc của tôi”
Sở Phong đẩy Trình Lan ra.
Nhưng Trình Lan vừa mới bị người sờ s0ạng, rong lòng rất khó chịu, nếu không xả ra trong lòng sẽ rất bức bối. Hai tay khoanh trước ngực, vênh váo kiêu. ngạo nói: “Sao hả, chột dạ rồi?”
“Nếu sợ thì nói thẳng ra, nhanh xin lỗi Diệp thiếu đi, nếu không anh ấy nói mấy câu với chú của anh ấy, đến lúc đó không chỉ cái chức đội trưởng này không có, ngay cả tiện nhân tìm việc giúp anh cũng gặp xui theo!"
“Cứ thử xem, tôi muốn nhìn xem nhà họ Vân đối phó với tôi như thế nà:
Sở Phong nói.
Hân không muốn nói không có nghĩa hẳn sợ.
Có vẻ vừa rồi bị soát người, đám người này vẫn chưa rút được bài học, nếu đã vậy hẳn muốn xem xem.
bọn họ còn có thể làm gì “Còn dám trả treo”
“Anh cảm thấy tôi đang hù dọa anh? Vừa rồi Diệp. thiếu còn gọi điện nhờ chú anh ấy nói mấy câu với nhà họ Vân”
Chỉ vài phút đã nhận được 500 triệu, anh cảm thấy lột túi da này của anh rất khó sao?“
Trình Lan muốn bắt hẳn cúi đầu.
Nhưng thấy hắn vẫn còn mạnh miệng, lửa giận trong lòng cô ta bùng lên dữ đội
Sở Phong lạnh nhạt hỏi: “Tôi không biết chú của anh ta lợi hại đến mức nào, nhưng tăng mức đầu tư.
thêm 500 triệu là quyết định của nhà họ Vân.”
“Chuyện này liên quan gì đến chú của anh ta, sao cô xác định được chú của anh ta ra sức chứ không phải nguyên nhân khác?”
“ĐM!"
Nghe đến đây Diệp Kim Long không nhịn được. chửi tục, đứng bật dậy: “Phế vật, mày có ý gì?”
“Nhà họ Lạc chỉ là gia tộc hạng ba, nếu không có. tao trợ giúp, bảo chú tao đi xin nhà họ Vân, sao bọn họ.
có thể thay đổi ý định trong thời gian ngắn như vậy?”
“Sự thật bày ra trước mắt còn cố chấp không nhận, quá ghê tởm!"
Trình Lan vô cùng tức giận, đang định bùng nổ thì nghe thấy Sở Phong nói: “Thay đối ý định là quyết định của nhà họ Vân”
“Không liên quan gì đến việc chú mày có gọi điện
hay không gọi điện, ăn nói thì phải giữ đường sống,
đừng để gây họa lớn rồi không biết giải quyết kiểu gì."
“Tao chỉ sợ mày đứng đây ra oai, chú của mày. còn không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây đâu, không cảm thấy xấu hổ hả?”
"Mày"
Diệp Kim Long hoàn toàn tức giận, cảng ngày. càng nhiều người tụ lại đây.
Nhưng tên phế vật này nói cũng có lý, đột nhiên làm anh ta rơi vào thế bị động.
Cầm điện thoại, mạnh miệng nói: “Mày không tin đúng không, được, bây giờ ông đây gọi điện xác minh sự thật, làm mày tâm phục khẩu phụ
Sau đó nhanh chóng gọi điện cho Hö Minh Tùng.
Rất nhanh bên kia vang lên giọng nói không kiên nhẫn của Hồ Minh Tùng: "Tiểu Long, sao lại là cháu, rốt cuộc còn chuyện gì nữa.."
“Chú, cháu chỉ muốn hỏi một chút, nhà họ Lạc được đầu tư thêm 500 triệu là do ngài đi nói với bên nhà họ Vân đúng không?"
Nghe vậy Hồ Minh Tùng gầm lên: “ĐM mày, bởi vì chút chuyện rác rưởi này của mày, suýt nữa ông đây bị đuổi ra ngoài”
“Đến bây giờ tao vẫn chưa điều tra rõ người kia là ai
“Đừng có gây rắo rối cho tao nữa, nếu không đừng trách tao không nhận đứa cháu trai này!”
“Tút”
Diệp Kim Long còn chưa kịp hỏi gì thì đối phương đã tức giận cúp máy.
Vài giây sau đầu óc của Diệp Kim Long vẫn còn quay cuồng.
Không phải chú ấy?
Vậy 500 triệu kia là sao?
Anh ta còn đang cảm thấy chú rất yêu thương mình, đang định sau này sẽ hiếu kính ông ấy.
Nhưng bây giờ chuyện này lại không liên quan gì đến chú của anh ta, ban đầu anh ta còn định ra oai trước mặt Diệp Thi Thi, giành được tình cảm của cô.
Nếu để cô biết được sự thật, vậy mọi chuyện sẽ đổ sông đổ bể hết
“Sao rồi Diệp thiếu, chú anh nói thế nào?” Trình Lan hỏi.
Lạc Thi Thi cũng vô cùng ngóng trông
Diệp Kim Long đang định mở miệng, Sở Phong lại nói: “Còn chưa rõ hả, mức đầu tư của nhà họ Lạc được tăng lên không liên quan gì đến chú của anh ta hết”
“Cho nên đừng chắc chắn quá..."
“Chú của tôi đã nói vậy!"
Diệp Kim Long hét lên.
Danh Sách Chương: