-Sao thấy bắt ngờ lắm sao? Cậu hỏi, nó choàng tỉnh vội lẩy bẩy:
-Vâng...a...em nào dám thưa cậu!
-Không cần dùng kính ngữ! Hai chúng ta không phải là quan hệ chủ-tớ nữa!
-Vâng! À...ừ
-Cuộc sống có tốt không?
-Dạ...? Câu hỏi quá bất ngờ làm nó là một con rùa chậm tiêu không bắt kịp được ngẩng tò te nhìn cậu
-Dạ cái đầu mày! Tao hỏi mày sống có tốt không?
-Dạ vâng em sống rất tốt!
-Nói xạo!
-A...sao cậu biết?
-Tao sống với mày mấy năm rồi còn lạ gì tính mày! Nếu mắt mày khi trả lời câu hỏi của tao mà nhìn sang chỗ khác là mày đang nói dối!
-À...à...em nhớ cậu nên buồn!
Câu nói bâng quơ của nó làm cậu người mềm nhũn ra, sao khi ở bên nó cậu lại thấy an toàn đến kì lạ.
-Tao thì zui quá trời! Không có mày tao như được tự do! Cậu nói mà lòng đau nhói, cậu là đang nói dối đấy! Cậu không vui đâu, cậu buồn lắm! Cậu được tự do à haha...từ khi thiếu nó cậu như tự kỉ, nói ít hơn, ăn ít hơn, cười ít hơn. Nó là đôi cánh của cậu, mà khi chim mất cánh thì không thể bay, không thể tự do được đâu nhỉ! Haha...Cậu lừa ai được chứ!
-Cậu...cậu nói xạo! Nó nói giọng hơi lắp bắp
-Tao...tao...ừ...tao nói dối ấy! Tao thích mày lắm rồi! Tao muốn có mày! Tao không thể sống nổi nếu thiếu mày!
Nó cứ đứng ngẩn ngơ ở đây cậu tưởng do gió mạnh quá nó không nghe rõ nhưng không! Nó nghe rõ lắm chứ! Nó đỏ mặt! Nó cũng thích cậu lắm nhưng không dám nói ra, chợt:
Clamp Clamp Clamp
-Thằng này hôm nay nói mấy câu sến quá hen! Từ sau cánh cửa hiện ra bóng người quen thuộc không ai khác chính là tên Gia Bảo ấy! Thẳng này lúc cần xuất hiện thì không thấy đâu, lúc không cần lại làm kì đà cản mũi!