“Nói lời thật lòng, ngay từ đầu tôi định trực tiếp mời luật sư. Như Tiểu Du nói đấy, hoạt động tạp chí bát quái cũng không dễ dàng, ai cũng cần kiếm tiền nuôi gia đình. Suy đi nghĩ lại, vì sống qua ngày mà đưa tin lá cải, cũng phải tốn không ít tế bào não.” Giọng Hứa Mạch đầy nhạo bang, có thể nhận ra được hắn đối với chuyện này rất bất mãn.
Lâm Du không có biểu hiện gì. Cô vốn không thích việc mình bị hàng nghìn con mắt cùng lúc nhìn chăm chú. Tham gia chương trình là do Hứa Mạch quyết định, cô chỉ thuận theo hắn thôi.
”Tần suất xuất hiện trên mặt báo của hai bạn không hề thua kém đại minh tinh chút nào.” Người chủ trì cười, nói tiếp, “Trước đó tôi đã xem qua rất nhiều tin tức về hai vị. Quả thật hai người rất xuất sắc, rất xứng đôi.”
”Chị đang nói đến chuyện Tiểu Du đoạt giải nhất cuộc thi dương cầm quốc tế phải không? Quả thật, Tiểu Du rất ưu tú, danh tiếng ở đại học D cũng rất tốt. Lần trước tôi đến trường đón Tiểu Du về nhà, nghe được không ít bạn học ngầm gọi Tiểu Du là “nữ thần”, khi ấy tôi thật cảm thấy rất bất ngờ.” Đem chuyện nói qua sơ lược, hiển nhiên trọng điểm là tán dương Lâm Du.
”Thì ra Hứa đại thiếu chỉ mới biết đến danh hiệu của “nữ thần” của chúng ta gần đây thôi. Tôi đã từng nghe danh của bà Hứa từ sinh viên của đại học D, phỏng chừng có hơn hai ba năm rồi đấy.” Người chủ trì đi cổ động nói.
”Tôi thật rất nuối tiếc vì không nhận biết Tiểu Du sớm hơn. Nếu như thời gian có thể quay trở lại, tôi nhất định sẽ trực tiếp nằm vùng ở cổng trường, sau đó tạo một cuộc gặp gỡ tình cờ đầy lãng mạn.” Hứa Mạch cười một tiếng, không sợ phiền phức nêu giả thuyết.
Cạn lời! Cô phát hiện mỗi lần chỉ cần Hứa Mạch mở miệng, não cô dường như xoắn lại, không phản bát được một từ. Cũng may là người chủ trì linh lợi chuyển đổi bầu không khí, tránh tình huống nhạt nhẽo.
Tiếp đó mọi thứ đều giao hoàn toàn cho Hứa Mạch. Lâm Du chỉ thỉnh thoảng bị gọi tên, chỉ cần trả lời một vài lời coi như xong chuyện. Hứa Mạch chống đỡ mọi thứ một cách hoàn mỹ không một điểm sơ hở.
Lúc từ đài truyền hình đi ra, Lâm Du cố ý nhắm mắt lại lắng nghe mấy lời nghị luận xung quanh. Không có những lời xì xào bàn tán khó nghe, tựa hồ mỗi nhân viên làm việc đều bị Hứa Mạch thu mua thành công, ngoài miệng đều là lời khen.
”Không thuận lợi như thế chứ?” Thấy ánh mắt Lâm Du nhìn về hắn mang theo hồ nghi, Hứa Mạch lơ đễnh cong ngón tay gõ một cái lên tay vịn xe lăn, “Anh và em vốn không phải là đại minh tinh, lấy ở đâu ra nhiều nghi ngờ cùng chửi rủa? Chẳng qua chỉ là có người phía sau an bài thôi. Trong đài truyền hình không có người của bọn họ, dĩ nhiên thế chủ động vào tay ta. Nếu như đổi lại địa bàn này là của bọn họ, tình cảnh hiện giờ sẽ khác.”
Bọn họ? Bắt được trọng điểm trong lời nói Hứa Mạch, Lâm Du hỏi “Anh đã biết người tung tin tức là ai rồi à?”
”Anh nghĩ là em cũng biết.” Hứa Mạch không trực tiếp nói ra tên họ, cười nhẹ nhàng nhìn Lâm Du.
”Không nhất định là bọn họ.” Suy đoán chủ quan, dĩ nhiên Lâm Du nhận định là mấy người kia. Nhưng một khi chưa tìm ra chân tướng, cô nhất định không oan uổng bất kì kẻ nào.
”Chỉ sợ là em thất vọng rồi. Lâm gia cùng Chu gia đều có nhúng tay.” Hứa Mạch vểnh mép, giọng có chút lạnh, “Lâm gia biên đạo câu chuyện tình yêu của anh cùng Lâm Nhất Thiến, Chu gia bịa đặt chuyện tình yêu thanh mai trúc mã tốt đẹp của em và Chu Tuyền. Em thấy ý đồ chân chính của bọn họ là gì?”
Lâm Du im lặng. Lâm gia cử động rất dễ hiểu, ý đồ thật rõ ràng: Lâm Nhất Thiến dự định chiếm lại Hứa Mạch! Bất quá, Chu gia bên kia... có chút không hợp với lẽ thường.
Lâm Du không cho là cô có giá trị lợi dụng đối với Chu gia, cũng không cho là Chu gia sẽ vì cô mà đối đầu với Hứa gia. Thật không biết hồ lô của Chu gia chứa thuốc gì!
Thấy Lâm Du không nói lời nào, Hứa Mạch cũng không truy hỏi, “Gần đây Lâm gia gió êm sóng lặng cho nên nhịn không được ra tay rồi. Nghe nói Bác Dương đang bận bàn mối làm ăn lớn, nếu như không thành, tổn thất sẽ không nhỏ đâu.”
” Ừ.” Gần đây Lâm Du bắt đầu tiếp xúc với một ít nguyên lão Bác Dương, họ đều là thuộc hạ đắc lực của Lâm An Yến lúc còn sống, đối với Lâm Du rất gần gũi.
Bác Dương có động tĩnh, Lâm Du biết, nhưng không có cản trở. Lâm Hồng Tín muốn mượn khoản làm ăn này để củng cố vị trí tỏng tài Bác Dương, nhưng trên thực tế không hề đơn giản như ông ta tưởng.
Kiếp trước, lúc này Lâm Du gả cho Chu Tuyền, Lâm Nhất Thiến tiến vào Hứa gia. Mối làm ăn lớn này cũng đã xuất hiện, bất quá dù cho Lâm Hồng Tín tranh thủ cỡ nào cuối cùng đều biến thành công cóc. Đối tượng mà Lâm Hồng Tín muốn hợp tác là người nhà họ Tần, nhà mẹ đẻ của Tần Khả Tâm, nhà ông ngoại Hứa Mạch!
”Anh chắc chắn mối làm ăn này sẽ không thành.” Hứa Mạch vừa nói liền cười một tiếng, “Bác Dương sắp ngã nhào, Lâm gia sợ là không được nhàn nhã.”
Kiếp trước Tần gia không đáp ứng hợp tác với Bác Dương, lý do rất đơn giản: Hứa Mạch bị Lâm Nhất Thiến làm hại biến thành người thực vật. Mà lần này, nhìn Hứa Mạch lộ vẻ cười anh tuấn, Lâm Du không khỏi thở dài một hơi trong lòng. Tiếp xúc nhiều với Hứa Mạch liền phát hiện hắn không vô hại như vẻ bề ngoài. Lâm gia còn gặp phiền toái dài dài.
Phim mà Triệu Tuyết Nhi đóng tỉ lệ xem rất cao, doanh thu phòng bán vé cũng không tệ. Dù tiền Lâm Du thu được chưa chất đầy két sắt nhưng cũng đủ đè chết editor rồi. Bộ phim kế tiếp còn bội thu hơn, tiền ào ào chui vào túi Lâm Du.
Hơn hẵn Triệu Tuyết Nhi, Thiên vương Tần Nam quả thật là “cái tên bán vé”, phim có anh tham gia đều không cần lo về doanh thu, các rạp đều sốt vé.
Bữa tiệc toàn những đạo diễn trứ danh, diễn viên tên tuổi... Lâm Du không từ chối được, đành diện trang phục lộng lẫy cùng Hứa Mạch tham dự.
”Ơ, anh họ, chị dâu, hai người tới rồi!” Vừa thấy Hứa Mạch cùng Lâm Du xuất hiện, Tần Nam liền chạy tới.
Lâm Du sững sốt. Cô với Tần Nam trước kia từng gặp mấy lần, thái độ Tần Nam chưa bao giờ như hôm nay, mỗi lần đều là cao cao tại thượng, mặt không cảm giác. Thì ra diện mạo thật của Thiên vương Tần Nam là thế này! Khoan đã, vừa nãy Tần Nam mới vừa kêu “anh họ” và “chị dâu” sao? Tiệc cưới của cô cùng Hứa Mạch cũng chưa từng thấy Tần Nam xuất hiện...
”Anh họ không biết đâu, dạo này em bận bù đầu bù cổ! Ngay cả khi anh nằm bệnh trên giường em cũng chỉ có thể đến thăm một hai lần.” Tần Nam vừa nói vừa nháy nháy mắt, khuôn mặt lấy lòng biểu lộ ra ngoài.
Tần Nam đỉnh đạc nói xong, cũng không đợi Hứa Mạch phản ứng, liền quay đầu nhìn về Lâm Du: “Còn có chị dâu, thật xin lỗi! Tiệc cưới của anh chị em dự định tham gia, nhưng ông nội không cho đi. Còn nói em mà tham gia nhất định sẽ đưa tới hỗn loạn, chỉ toàn phá rối! Vậy nên em mới vắng mặt đó! Lễ vật em sẽ không quỵt đâu”
Lần đầu tiên cô biết “Thiên vương” Tần Nam đang ăn khách nhất hiện nay lại là người Tần gia! Ban đầu cô còn tưởng rằng, Tần Nam, họ Tần là trùng hợp thôi.
”Một hai lần? Thế nào anh lại nghe mẹ kể, mấy ngày đầu lúc biết ta gặp chuyện, có người mỗi ngày đều chạy đi bệnh viện khóc lóc om sòm bên giường bệnh của anh. Hóa ra người đó không phải là chú à. Anh còn tưởng tình nghĩa anh em của anh với chú mấy năm nay sâu đậm như vậy...” Tần Nam không có tham gia tiệc cưới, chuyện này Hứa Mạch có thể lý giải. Lấy danh tiếng Tần Nam, nếu xuất hiện tại tiệc cưới của hắn và Lâm Du, nhất định sẽ gây náo loạn. Bất quá Tần Nam che che giấu giấu ăn nói bừa bãi, Hứa Mạch liền không khách khí vạch trần.
”Ai khóc chứ? Còn đặc biệt khóc lớn nữa sao? Mất mặt như vậy?” Tần Nam hai tay chắp ở sau lưng, trái phải nhìn bốn phía, chỉ hận không bắt được một ai làm bia đỡ đạn.
”Mẹ anh còn nói, bởi vì thời điểm khóc quá thương tâm bị mọi người thấy được. Sau đó sợ hãi bị đem làm trò cười, liền trốn mất dạng.” Hứa Mạch tiếp tục đào bới sự kiện lúng túng của Tần Nam.
Cô của anh thật đúng là! Sao lại kể lại chuyện này chứ? Sắc mặt Tần Nam nhất thời thay đổi, phình mặt, nhìn trái nhìn phải, chuyển sang nói với Lâm Du: “Chị dâu à, chúng ta không phải lần đầu tiên gặp mặt, không cần phải giới thiệu chi cho rườm rà.”
Nhìn anh đỏ mặt lên, Lâm Du giúp giải vây: “ Ừ, không cần.”
”Em đã nói rồi, chị dâu là người tốt!” So với Hứa Mạch không nể mặt, thái độ của Tần Nam đối với Lâm Du liền vươn lên một tầm cao mới. Nhân tiện thương lượng chuyện đứng đắn, “Đúng rồi chị dâu, bộ phim em sắp đóng đàn thiếu nhà đầu tưm chị muốn tham gia không?”
”Được a, thiếu bao nhiêu?” Tần Nam tham gia đóng phim, tuyệt đối không sợ vắng khách! Mà đương lúc trong tay Lâm Du có dư thừa vốn, tự nhiên có hứng thú rồi.
Biết là chị dâu có tiền mà! Tần Nam nghiêng người sang, đưa lưng về phía mọi người, hướng Lâm Du dựng ngón tay lên lên.
Lâm Du sáng tỏ gật đầu, phá lệ đáp ứng dứt khoát.
Mỉm cười nhìn Tần Nam cùng Lâm Du chuyển động cùng nhau, Hứa Mạch kéo tay Lâm Du: “Đừng có cái gì cũng không hỏi liền đưa tiền. Dù là anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng! Huống chi là anh em bà con? Anh cùng tên tiểu tử này không thân đến mức đó, không cần chừa cho hắn mặt mũi.”
”Chú ấy khóc vì anh đấy.” Chỉ dựa vào điểm này, Lâm Du có thể chắc chắn, Tần Nam cùng Hứa Mạch quan hệ phi thường thân cận. So sánh thái độ Tần Nam lúc trước đối với cô cùng hiện nay hoàn toàn bất đồng, Lâm Du có thể kết luận, Tần Nam cùng Hứa Mạch rất thân thiết.
Tần Nam quẫn bách, giơ tay che mặt. Anh thật rất không muốn nhắc lại chuyện này, quá mất mặt! Chị dâu là cố ý! Cố ý trả thù anh vì trước kia đã bất kính đây mà!
Biểu hiện của anh nhất thời chọc cười Hứa Mạch: “Được rồi! Xem xét việc chú ấy khóc lóc thành tâm như vậy, anh sẽ giúp lần này.”
Từ tiệc ăn mừng đi ra, Lâm Du cùng Hứa Mạch liếc mắt liền thấy Hứa Hoán tới đón.
Lâm Du còn chưa mở miệng, liền nghe Hứa Mạch lên tiếng nói: “Có trò hay để nhìn.”
“Anh!” Ngày thường thấy Hứa Mạch, thái độ Hứa Hoán chẳng hề nhiệt tình thế này. Từ “anh họ” biến thành “anh”, tuy chỉ là một tiếng xưng hô nhưng hàm ý bên trong khác xa một trời một vực.
”Cắt!” Cô cảm thấy là lạ nhưng không biết ở chỗ nào, chợt nghe một tiếng giễu cợt truyền tới phía sau lưng. Nghiêng đầu qua, hai tay trong đút vào túi quần, Tần Nam liền theo ở phía sau, “Cô tôi có thêm người con trai ruột lúc nào thế?”
Thanh âm Tần Nam thật lớn, Lâm Du và Hứa Mạch nghe rõ, không có khả năng Hứa Hoán không nghe thấy.
Cậu xụ mặt, mắt liếc Tần Nam, giọng hạ thấp: “Sao cậu cũng ở đây?”
”Tôi ở đâu Hứa nhị thiếu quản được à?” Tần Nam và Hứa Hoán từ trước đến giờ không thuận. Hai người đều thích cùng Hứa Mạch chơi đùa, từ nhỏ đã nhìn nhau không vừa mắt, không ít lần vì vấn đề “Hứa Mạch nên chơi đùa cùng ai” mà xảy ra tranh chấp.
”Tôi đến là bàn việc đại sự, còn cậu thì sao? Chắc lại là nhân vật chính của buổi tiệc này nữa chứ gì! Còn dám đi ra ngoài, đúng là không biết sợ là gì.” Xuất thân như bọn họ mà lại một hai chạy đi làm diễn viên, có lúc cậu nghi ngờ, đầu của Tần Nam chắc chỉ chứa tòa đậu hũ a!
”Tôi dựa vào bản lãnh của chính mình kiếm tiền nuôi sống bản thân, không ăn trộm cũng chẳng ăn cướp, sao lại không dám bước chân ra ngoài? Hứa Nhị thiếu nếu không ưa, sau này lúc thấy tôi trên TV hay gặp trên màn ảnh rộng tránh đi, không nhìn là được rồi. À quên, tôi cũng làm đại diện cho rất nhiều sản phẩm cùng nhãn hàng trang phục, cảm phiền Hứa nhị thiếu trước khi mua hàng cần kiểm tra thật kĩ lưỡng, kẻo mua phải sản phẩm do tôi quản bá thì ngại lắm!” Tần Nam ghét nhất là kẻ thích lôi thân thế của anh ra mà chỉ trỏ. Ai quy định thiếu gia nhà có tiền như anh không được yêu diễn xuất? Anh chính là thích làm diễn viên đấy!
”Không nhọc cậu phí tâm. Chỉ cần có mặt cậu, dù tác phẩm lớn hay nhỏ, tôi đều tránh xa!” Hứa Hoán bĩu môi một cái, đi tới muốn nhận lấy công việc của Lâm Du, đẩy Hứa Mạch lên xe.
Hứa Hoán ở xa còn đỡ, vừa tới gần, lập tức bị Tần Nam cười nhạo: “Hình như Hứa nhị thiếu chưa điều tra kĩ thì phải. Tôi vừa kí hợp đồng đại diện cho nhãn hiệu trang phụ cậu đang mặc đấy. Đúng rồi, quần áo cậu đang mặc chính là bộ tôi mặc đi chụp ảnh tuyên truyền hôm ấy.”
Mặt của Hứa Hoán trong phút chốc đen như đáy nồi, hung hăng trợn mắt: “Tần Nam, cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu!”
”Tôi cũng đâu muốn nói chuyện. Chỉ là tôi có lòng tốt muốn nhắc nhở Hứa nhị thiếu thôi! Lo lắng cậu vào một ngày đẹp trời nào đó, đột nhiên biết được quần áo mà mình mặc là do tôi làm đại diện, cơm nuốt không trôi thì nguy.” Hiếm khi chiếm được thế thượng phong, Tần Nam ra sức khiêu khích, trêu chọc Hứa Hoán.
”Yên tâm, bây giờ tôi ăn cơm hết vô rồi!” Tức chết cậu mà! Thật sự là cậu không biết hắn ta làm đại diện nhãn hiệu này, nêu biết trước cậu sẽ vạch rõ ranh giới, một món cũng khong đụng vào!
”Thật đúng là tiếc nuối. Tôi còn tưởng rằng, khi cậu ngày càng trưởng thành thì sẽ rộng lượng hơn, không ngờ cậu vẫn nhỏ mọn như trước!” Tần Nam lắc đầu một cái, làm ra vẻ mặt ‘‘chỉ tiếc rèn sắt không thành thép’’.
”Cám ơn cậu quá khen! Nhỏ mọn chính là ưu điểm lớn nhất của tôi, đến chết cũng không thay đổi!” Tức giận hừ lạnh một tiếng, Hứa Hoán đẩy Hứa Mạch bước nhanh rời đi.
Lâm Du kinh ngạc đứng tại chỗ, nhìn Tần Nam, rồi lại nhìn phương hướng Hứa Hoán rời đi.
”Chị dâu chớ để ý. Em và cậu ta không hợp nhau là điều ai cũng biết. Chỉ cần chạm mặt là xực. Dĩ nhiên, tình cảm của em với anh họ sẽ không vì tên tiểu tử thúi ấy kia mà bị ảnh hưởng đâu!” Lúc nói đến câu này, hiển nhiên Tần Nam có chút nghiến răng nghiến lợi, tận lực nhấn mạnh.
Không hai người bọn họ lại như vậy. Bất quá, nếu Hứa Mạch không mở miệng ngăn trở, chắc hẳn không là việc lớn. Lâm Du không hỏi nhiều nữa, trực tiếp từ biệt: “Tôi đi trước. Về chuyện đầu tư, điện thoại qua liên lạc.”
”Được.” Tần Nam đưa tay lên tạo dáng nghe điện thoại, sau đó thấp giọng lại, thần bí nói, “Chị dâu, gia tài của anh họ đều do chị giữ phải không? Anh họ của em chính là một con rùa vàng đấy! Chị có thể dùng tiền của anh ấy nha, lời thì phần chị, lỗ giành phần ảnh.”
Không ngờ Tần Nam lại đưa ra gợi ý này, cô không trả lời, mặt đầy chế nhạo nói câu “tạm biệt“.
Trên xe, Hứa Mạch ngồi cùng Lâm Du ở hàng ghế sau, Hứa Hoán ngồi cạnh tài xế.
Tâm tình của cậu xấu cực kì, từ lúc lên xe liền không lên tiếng, cho đến khi về tới nhà, đưa Hứa Mạch trở về phòng xong liền rời đi.
Lâm Du chớp mắt mấy cái, có thể thấy tâm trạng của cậu rất tồi tệ. Quan hệ giữa cô với Hứa Hoán cũng không tốt lắm, vì vậy dù cô thấy cũng sẽ không hỏi nhiều, xem như không biết.
”Hai đứa nó rất kiên cường, không chịu thua và đặc biệt cao ngạo. Trước đây trong mỗi lần cãi vả, có thắng có thua, cân sức ngang tài. Từ khi Tần Nam bất chấp bị gia đình phản đối vẫn đi làm diễn viên thì Hứa Hoán ngược lại rơi xuống thế hạ phong.” Lâm Du tuy không hỏi nhưng Hứa Mạch vẫn nói.
”Bởi vì Tần Nam tự mình kiếm tiền?” Theo cô quan sát, sau khi Hứa Hoán nghe được Tần Nam nói “dựa vào chính mình nuôi sống bản thân”, khí thế liền yếu xuống.
Hứa Mạch lắc đầu một cái: “Bởi vì tiền Tần Nam kiếm được không dựa vào gia đình. Trong tay Hứa Hoán cũng có một ít đầu tư nhưng lại gắn liền với Hứa gia. Ngoài miệng nó không nói nhưng trong lòng vẫn có chút ngại.”
”Ồ!” Cái này gọi là lòng tự ái nha! Lâm Du nhún nhún vai, không nhiều lời nữa, cô không thích bàn luận sau lưng người khác
”Chuyện đầu tư mà Tần Nam nói, em có thể cân nhắc. Nếu cảm thấy không thích hợp thì lấy tiền của anh đầu tư.” Ở buổi tiệc ăn mừng, Hứa Mạch không nói nhiều. Nhưng thái độ của Tần Nam rất rõ ràng, cũng không nắm chắc cơ hội kiếm lại tiền.
Hứa Mạch ngừng một chút, lại bổ sung: “Bởi vì gia đình không ủng hộ, Tần Nam cũng không dễ mở miệng. Hôm nay nó chủ động kéo đầu tư, nhất định đã gặp phải phiền toái.”
”Không cần. Bộ phim mà chú ấy nói tôi cũng biết, lúc đầu quả thật không kiếm được tiền, phản ứng người xem cũng không lớn nhung rất đáng giá đầu tư. Có thể bộ phim này sẽ giúp Tần Nam leo lên vị trí ảnh đế.” Thời điểm đáp ứng đầu tư, Lâm Du cũng không biết là bộ phim này. Sau một lúc bàn bạc, biết chắc chắn tên bộ phim, cô liền an tâm.
Lâm Du không có ý định lật lọng. Trước khi Tần Nam gợi ý dùng tiền của Hứa Mạch để đầu tư, dù không lộ vẻ mặt, nhưng trên thực tế chắc hẳn cũng là lo lắng doanh thu phòng vé, sợ cô bị lỗ vốn, cô lại không có biện pháp ngay mặt mà nói cho Tần Nam, lần này anh lựa chọn không có sai.
Dù điện ảnh không kiếm được tiền nhanh bằng kinh doanh nhưng ngược lại, cái mà điện ảnh mang lại chính là sự công nhận kỹ thuật diễn xuất cùng với giải thưởng vinh danh. Lần đầu tư này không thua thiệt!
”Thì ra là như vậy. Vậy thì theo ý em, dù thua lỗ cũng không hề gì, cứ tính cho anh. Điều mà Lâm Du nói ra, Hứa Mạch tự nhiên tin tưởng. Bất quá… Không ai biết trước được điều gì, chưa chắc mọi việc sẽ theo quỹ đạo của kiếp trước. Như việc hắn tỉnh lại này, không phải sao?
Về phần Tần Nam, Hứa Mạch luôn ủng hộ, làm điều mình thích chẳng có gì mất thể diện, sao lại phản đối. Tần gia cũng không phải chỉ có Tần Nam làm người thừa kế, phía trên còn có người anh họ siêu quần chống giữ, việc thừa kế gia sản hoàn toàn không là vấn đề.
Tuy nhiên Hứa Mạch là họ Hứa, cũng không thể chen miệng vào. Thân là anh họ, điều hắn có thể làm chính là khi Tần Nam cần giúp, không chút do dự ra tay trợ giúp.
Lâm Du không gật đầu, cũng không nói gì nữa. Một khi cô quyết định điều gì, dù là gặp thất bại, tuyệt không liên lụy người khác. Lần này dù gặp thất bại, cô vẫn có thể gánh vác.
Đêm đó, sau khi uống xong nước suối Lâm Du bưng tới, Hứa Mạch gọi điện thoại cho Tần Nam: “Chuyện đầu tư anh và Tiể Du đã bàn bạc qua. Cô ấy rất ủng hộ chú, kiên quyết không đồng ý dùng tiền của anh.”
”Anh họ...” Tần Nam sững sốt, không biết nên đáp như thế nào. Anh với Lâm Du cũng không có giao tình, mở miệng là do chuyện quá cấp bách, cứ nghĩ chuyện này sẽ dừng tại đây. Anh cứ nghĩ.. dù sao cũng có anh họ ở đó, coi như anh mặt dày mượn tiền anh họ vậy. Không ngờ rằng Lâm Du thật sự đáp ứng. Anh chợt giật mình, nhớ tới quan hệ giữa hai người, liền có chút hối hận.
Tìm anh họ vay tiền, anh không có áp lực chút nào, cũng không mang gánh nặng trong lòng, cùng lắm là chụp mấy set hình quảng cáo kiếm tiền trả thôi.
Nhưng Lâm Du lại khác, Tần Nam khẽ cắn răng, tự phỉ nhổ kế sách của chính mình. Nghĩ kỹ một chút, giống như anh dùng mặt mũi của anh họ kéo đầu tư, dù Lâm Du không muốn cũng phải nhận lời.
Bởi vì áy náy, anh cố ý nói với Lâm Du dùng tiền của anh họ để đầu tư. Nhưng Lâm Du lại không có tiếp lời. Lúc ấy anh liền biết chị dâu sẽ dùng tiền của mình.
”Không cần suy nghĩ lung tung. Tiểu Du nói, cô ấy tin tưởng chú, khẳng định bộ phim này không thua lỗ!” Hứa Mạch cười một tiếng, khích lệ nói, “Dù chú làm gì anh chị cũng ủng hộ, cần bao nhiêu tiền cứ nói, chỉ cần không làm điều gì có lỗi với bản thân, không phụ nỗ lực của bản thân là được.”
”Vâng! Cám ơn anh họ! Em sẽ cố gắng hết sức, tuyệt đối không khiến chị dâu lỗ tiền!” Nghiêm túc gật đầu, địa vị của Lâm Du trong lòng anh tăng lên một bậc.
Khi cô đang xem xét ba bộ phim điện ảnh nên đầu tư liền nhận được điện thoại của Lâm Hồng Tín.
Hợp tác giữa Bác Dương và Tần thị không thành. Vì muốn nhận sự tính nhiệm của Tần thị, Lâm Hồng Tín đã “đổ sông đổ bể” một khoảng tiền lớn. Ngắn ngủi trong một đêm, vòng vốn của Bác Dương liền gặp vấn đề.
Mục đích Lâm Hồng Tín tìm Lâm Du rất đơn giản, không đề cập đến cổ phần của cô ở công ty, chỉ nhắm vào két sắt thôi.
Sau khi kiêng nhẫm nghe ông than thở xong, cô gật đầu đáp ứng: “Được.”
Lâm Hồng Tín bên kia rõ ràng kinh ngạc, một lúc lâu sau, không dám tin hỏi lại: “Thật? Tiểu Du thật sự đáp ứng?”
“Vâng. Ba đến ngân hàng trước đi, con sẽ tới sau..” Lâm Du rất bình tĩnh, giọng lạnh nhạt, giống như đang bàn luận hôm nay thời tiết rất tốt vậy.
” Được, được! Không thành vấn đề! Ba ba sẽ đến ngân hang liền!” Lâm Hồng Tín kích động không thôi, cúp điện thoại, cả cơ thể rơi vào trạng thái hưng phấn cực độ. Rốt cuộc cũng lấy được rồi, quá tốt!
Nghe cô phải đến ngân hàng, Hứa Mạch không nói hai lời, cùng đi với cô.
Liếc mắt nhìn mấy vị hộ vệ sau lưng hắn, cô cân nhắc, không phản đối. Cô cũng không xác định ông ta có nỗi điên hay không, tự bảo vệ chính mình, đem theo hộ vệ là sự lựa chọn không tồi.
”Tiểu Du, cám ơn con, thật sự rất cảm ơn con! Thực sự mẹ không biết nói gì. Con cứu Bác Dương, con không để cho ông nọi của con thất vọng. Ba mẹ cùng Lâm gia sẽ không quên đại ân của con...” Tôn Uyển Đình theo sau chồng mình, ôm chặt két sắt, liên tục cảm ơn.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK