Chẳng lẽ Yến Lạc thật sự quan trọng như vậy trong lòng anh ấy ư? Từ sau khi Yến Lạc ‘’ chết ", anh ấy luôn luôn như người mất hồn vậy, bây giờ lại ngay đến qua loa cũng không muốn thể hiện qua loa với cô nữa ư? Tần Lục của trước kia không hề như vậy!
Anh có phải vẫn còn chưa quên được Yến Lạc không?" Lương Tiểu Vân đột nhiên nói.
Khi thốt ra hai chữ Yến Lạc này, Tần Lục liền ngước đầu lên nhìn cô trong chốc lát.
Lương Tiểu Vân cười lạnh lùng: Xem ra em nói đúng rồi?”
Nếu không thì sao anh ấy lại có phản ứng lớn như vậy? Lương Tiểu Vân cười nói: Nhưng mà, nên làm sao đây? Cô ta đã chết rồi?"
Tần Lục nhìn nụ cười trên mặt của Lương Tiểu Vân, chỉ cảm thấy chướng mắt.
Nụ cười này, không nên xuất hiện trên mặt của cô ta mới đúng.
Anh không quên được cô ta cũng vô dụng, cô ta đã chết rồi!"
Lương Tiểu Vân đột nhiên lôi hết tất cả ra nói: Anh đã quên mất trước kia cô ta đã đối xử với em như thế nào sao? Cô ta đã hủy hoại em! Hủy hoại mất nguyên cuộc đời của em! Như vậy mà anh còn phải tưởng nhớ đến cô ta sao?"
Tần Lục thở dài một tiếng, thuận theo lời nói của cô ta: Ừ! Yến Lạc đã chết rồi, em có vui không?"
“Ý của anh là gì?” Lương Tiểu Vân nhìn hắn mà hỏi, dự tính không tốt trong tim cô ta càng ngày càng rõ rệt.
“Anh đã biết hết rồi!” Tần Lục nói.
Vân Vân, em thay đổi đến nỗi anh cũng không nhận ra được nữa!"
“Em đã thay đổi ư? Hahaha, em thay đổi? Anh nói em thay đổi rồi ư?”
Lương Tiểu Vân cười lớn, không ngừng lập lại một cách lộn xộn.
Anh mới là người đã thay đổi, Tần Lục! người phụ nữ đó thật sự quan trọng với anh đến như vậy sao? Quan trọng đến nỗi anh có thể bỏ qua hết tất cả mọi thứ cô ta đã làm trong quá khứ ư? Tổn thương mà cô ta đem đến cho em, anh đã quên hết rồi sao?"
Lương Tiểu Vân cắn răng nói.
Tôi thật sự quá thất vọng về anh rồi, Tần Lục!"
Cô ta nhìn hắn với một ánh mắt dữ tợn, đẩy chiếc xe lăn xoay người rời khỏi.
Tần Lục thở dài nhìn vào tấm lưng bướng bỉnh của cô ta.
Lần này, hắn không muốn đuổi theo một chút nào cả.
Cho cô ấy bình tĩnh lại cũng tốt.
Hắn cũng cần phải bình tĩnh lại…
Nhưng khi dụi tay lên chân mày, hắn vẫn không cách nào yên tâm được, vẫn gọi điện thoại cho người âm thầm đi theo bảo vệ Lương Tiểu Vân.
Còn về tin nhắn mà số lạ này gửi đến thì… Tần Lục nhìn vào cái câu trong tin nhắn đó, mím môi lại.
———
Tống Mỹ Linh cầm lấy điện thoại cười một cách vui mừng.
Xem đi, cứ như vậy thì Tần Lục và Lương Tiểu Vân nhất định sẽ sụp đổ hết.
Theo lí mà nói, cô ta vốn đứng về một phía với Lương Tiểu Vân, nhưng sau khi cô ta giải quyết được Yến Lạc rồi thì sẽ giải quyết luôn Lương Tiểu Vân mới được.
Dựa vào mức độ xem trọng của Tiêu Vương ca ca với Yến Lạc, thì Tiêu Vương ca ca nhất định sẽ chịu không nỗi việc Yến Lạc bị Lương Tiểu Vân đối xử như vậy, huống hồ gì Yến Lạc là do Lương Tiến Vân và cô ta cùng hợp sức giải quyết, cho nên cô ta nhất định phải giải quyết Lương Tiểu Vân.
Chỉ như thế, thì bí mật của cô ta mới vĩnh viễn không ai biết được, vĩnh viễn thối nát vùi trong bùn đất.
Sau đó điều quan trọng nhất chính là…
Tiêu Vương ca ca bị đối đãi như vậy, một phần cũng do lỗi của Lương Tiểu Vân, do cô ta không bảo vệ Tiêu Vương ca ca cho tốt, cho nên cô ấy không thể tha thứ cho cô ta được.
Tống Mỹ Linh nghĩ đến bộ dạng trở mặt của Lương Tiểu Vân và Tần Lục, thì trong lòng cảm thấy sung sướng vô vùng.
Hãy nhìn xem, Lương Tiểu Vân và Yến Lạc vì một người đàn ông mà biến thành bộ dạng như vậy, một người chết, một người tàn phế, có gì là tốt đẹp chứ?.
Danh Sách Chương: