“Gì vậy, anh nói gì vậy anh Nam?” Phương Từ rất khó hiểu, cậu ta phát hiện tiêu điểm mắt của đối phương hoàn toàn không ở trên người mình, không khỏi đưa tay quơ quào trước mặt anh: “Anh làm gì đấy? Này này? Nhìn thấy em không?”
Lộ Hứa Nam bị cậu ta làm cho choáng hết cả đầu, anh duỗi tay hất cánh tay Phương Từ, thuận tiện rút tay lại vuốt mặt một cái: “Nhóc Từ, nếu có ngày mày bỗng nhận ra cô gái mà mày thích vì trước đây mày lỡ miệng nói bậy một câu, đã lặng lẽ hy sinh rất nhiều ở sau lưng mày thì mày sẽ làm gì?”
Tới rồi! Tới rồi! “Anh Nam tình yêu” bị con đí tình yêu quật lại tới nữa rồi!!
Bây giờ Phương Từ đã hoàn toàn chấp nhận thân phận của bản thân là “Tri kỷ của anh em”: “Đơn giản mà? Là cô gái mình thích, tất nhiên biến cô ấy thành bạn gái của mình, yêu cô ấy gấp bội, cưng chiều cô ấy, đối xử tốt với cô ấy là được!”
Lộ Hứa Nam nghe vậy thì suy tư một phen, anh trịnh trọng gật đầu: “Mày nói đúng, tao biết phải làm gì rồi.”
Phương Từ nhớ lại thái độ trước đây của anh em mình đối với con gái thì không khỏi nghi ngờ: “Ồ, anh biết thật à?”
Lộ Hứa Nam bị vặn hỏi, anh há miệng muốn phản bác “Tất nhiên, mày coi thường ai đó” nhưng anh đã khựng lại sau khi phát hiện dù trong đầu mình muốn đối xử tốt với Ninh Y, song chẳng biết chính xác phải làm thế nào.
Anh dừng hồi lâu, ấn đường cũng nhăn thành chữ xuyên* mới nói: “Vậy… Mày nói phải làm sao?”
*川
Tuy chưa có kinh nghiệm thực chiến nhưng so với Lộ Hứa Nam xong, lòng tin của Phương Từ đã bành trướng, cậu ta tự tin vỗ ngực: “Chuyện này hả, nếu anh tin anh em mình thì ngoan ngoãn nghe em nói nè…”
Hai mươi phút sau, sau khi vô tư chia sẽ hết những gì bản thân nghe tụi bạn đồn đãi hoặc lấy kinh nghiệm từ việc xem TV từ nhỏ, Phương – Bậc thầy tình yêu – Từ thân thiết vỗ vai Lộ Hứa Nam, vô cùng ân cần (?) nói: “Hiểu chưa? Nếu anh vẫn thấy khó thì trở về lập kế hoạch đi, tối nay anh gửi cho em, em sẽ coi giúp anh.”
Lộ Hứa Nam – Người không có kinh nghiêm yêu đương hoàn toàn quên mất “Bậc thầy tình yêu” cũng là một thí sinh mồm mép thì giỏi nhưng vẫn chưa từng yêu ai, anh nghiêm túc nghe một hồi, thậm chí còn cảm thấy rất có lý nên lập tức gật đầu đồng ý: “Được.”
Trong phút chốc Phương Từ cảm thấy hơi phơi phới, thầm nói sao trước đây không nhận ra mình giỏi thế này? May là nhân phẩm của cậu ta tốt, nếu không sẽ xuất bản được cả bộ giáo trình PUA*. Chậc chậc chậc, Người đốt cháy trái tim thiếu nữ không phải cậu ta thì là ai?
Tự thẩm một hồi, rốt cuộc Phương Từ cũng nhớ tới liền hỏi: “À anh Nam, sao anh vội vàng về lớp vậy? Ném bóng xong rồi chạy, tụi em không đủ người nên cũng không chơi nữa.”
Vì lúc nãy trong giờ giải lao, Lộ Hứa Nam nghe thấy học sinh nói Nhan Tử Vân có thành tích nổi bật trên Vua trả lời, đang trả lời phỏng vấn của báo trường, anh bất bình thay Ninh Y, trong phút kích động chỉ muốn quay về vạch trần lời nói dối của Nhan Tử Vân, ai ngờ đi nửa đường đã vô tình gặp Ninh Y, còn nghe được nguyên nhân thực sự mà đối phương vẫn luôn giả vờ đội sổ, dưới sự khiếp sợ lẫn kinh ngạc, anh quên mất chuyện chính.
Anh hừ một tiếng, vừa định nói về lớp thì nghe được Phương Từ hét to.
“Con mẹ nó! Em thấy ảo giác rồi hả?! Ninh Y lại tuyên chiến với Nhan Tử Vân, nói là thi giữa kì nhất định sẽ thắng Nhan Tử Vân? Nghĩ quẫn cũng đừng chạy lên đưa đầu cho người ta chứ?”
Lộ Hứa Nam nghe được nửa câu đầu vốn còn vô cùng kiêu ngạo, nghe xong hết thì mất hứng, anh cau mày, nói một cách không vừa lòng: “Cái gì gọi là đưa đầu cho người ta? Mày biết chắc là Ninh Nhất Nhất sẽ không thắng được Nhan Tử Vân à?”
Phương Từ định nói bộ điều này không rõ ràng à? Ngài cũng không thèm nghĩ hạng của Nhan Tử Vân ở trong lớp là bao nhiêu, còn thành tích của Ninh Y như thế nào? Coi như người tình trong mắt hóa Tây Thi thì cái lớp filter của anh cũng đừng dày vậy chứ!”
Song cậu ta nhìn vẻ mặt của Lộ Hứa Nam cũng không dám nói ra, chỉ sâu xa bảo: “Ớ… Chuyện này, nếu tính luôn vận may lúc thi cử thì có lẽ tỉ lệ thắng cũng có chút chút nhỉ?”
Lộ Hứa Nam thầm nghĩ đấy là do mày không biết Ninh Y mới là Thần 1, anh nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn không nói ra miệng, chỉ không đầu không đuôi đáp: “Đợi thi xong thì mày biết.”
Nói xong, anh lấy điện thoại ở trong túi, mở cái group mình đã chặn lâu nay, anh đọc hết tin nhắn trong đó, phát hiện có hai, ba người nói chuyện vô cùng khó nghe, họ liên tục chế giễu và xuyên tạc, anh không vui chậc một tiếng, nhấn vào thanh nhập tin nhắn…
…
Vì để thể hiện mình vẫn chưa được dỗ dành hẳn hoi, Cư Mộng tức giận bắt Ninh Y bao mình hai ly kem, lúc ăn vài ngụm mới muộn màng giậm chân: “Đệt! Sao tụi mình vẫn ngồi đây ăn vậy? Đi đi đi, đi lẹ! Thừa dịp cái con thảo mai kia còn đang trả lời phỏng vấn, Nhất Nhất trực tiếp ném điện thoại vô bản mặt nó đi! Coi nó còn mạo danh thế nào, vả sưng mặt nó!!!”
Cô nhóc kích động lao đi tận 2m, cảm giác hơi sai sai bèn quay đầu lại thì nhận ra hai chị em tốt của mình hoàn toàn không đuổi theo, cô nhóc giơ kem dậm chân, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Ơi là trời! Sao hai bây không gấp chút nào thế? Lẹ cái làng lên, đợi chút nữa là nó phỏng vấn xong rồi!”
Ninh Y cúi đầu xé bao bì đáng yêu bên ngoài, chậm rãi trả lời: “Xong thì thôi.”
“Chậc! Mày… Đồ gỗ mục*! Thật là hoàng đế không vội, thái giám đã vội!” Cư Mộng trừng mắt nhìn cô, đành quay sang nhờ Mộ Vãn Tình giúp đỡ: “Mộ Mộ, mày kêu nó đừng có ăn nữa coi, tranh thủ kéo nó đi với tao.”
*ví với những kẻ vô dụng, không thể uốn nắn nên người.
Không ngờ Mộ Vãn Tình nhìn Ninh Y rồi cũng đứng yên, còn vô tội chớp mắt vài cái, giọng nói dịu dàng nhỏ xíu như ngày thường: “Để cậu ta phỏng vấn đi, bây giờ càng ầm ĩ thì cuối cùng vả mặt mới đau chớ.”
“Ớ… Nói cũng đúng!” Cư Mộng nghẹn họng một lúc, đi tới chùi vết kem còn sót lại trên cằm Mộ Vãn Tình, nheo mắt, tặc lưỡi một cách kỳ lạ: “Bé Mộ Mộ, tao nhận ra bây giờ mày trở nên hơi hư rồi nha!”
Mộ Vãn Tình bị cô nhóc nói tới mức hai gò má đỏ ửng lên, cô ấy quẹt tay qua nơi cô nhóc vừa chạm vào, hơi nhích sang chỗ Ninh Y, nhỏ giọng bảo: “Vừa nãy ở lớp, tui định xông lên nói nhưng Nhất Nhất đã kéo tui lại, tui phản ứng kịp…”
“Thông minh, phản ứng lanh lẹ lắm!” Ninh Y đụng đụng bả vai cô ấy, tiếp tục cười giải thích: “Hơn nữa bây giờ tao nói mình là Thần 1, hẳn cũng không bao nhiêu người tin đâu? Đăng ảnh chụp màn hình lên vòng bạn bè chắc còn bị người ta nói là Photoshop đó, cũng không thể cho từng người xem trang chủ trong tài khoản của tao. Đợi sau khi có thành tích giữa kỳ, tuyên bố mới có sức thuyết phục chứ.”
“Đệt! Lúc nãy tụi bây Ám độ trần thương, châu thai thầm kết! Không được, tao ghen đấy!” Cư Mộng vừa nói vừa ép buộc chen vào giữa hai người, mỗi tay khoác tay một người.
*Ám độ trần thương: Kế thứ 8 trong 36 kế, nghĩa là chọn đường không ai ngờ tới được.
* Châu thai thầm kết: Quan hệ tình dục bất chính (Ngoại tình) hoặc là lén có thai.
Mộ Vãn Tình cau mày uốn nắn cô nhóc: “Hai thành ngữ này không có được dùng như vậy đâu…”
Cư Mộng hoàn toàn thất vọng: “Ôi ôi, không sao, miễn mày hiểu ý tao là được! Dù sao cũng xong rồi, sau này không được gạt tao mấy chuyện này nữa! Nếu không tao cũng chả dễ dỗ như bây giờ! Hừ!”
“Bảo đảm sau này có chuyện gì thì người đầu tiên tao nói là mày, ok chưa?” Ninh Y hứa hẹn.
Ầm ĩ ồn ào một phen, ba cô gái nhanh chóng hòa thuận như ban đầu, ngồi trong vườn hoa vui vẻ ăn hết kem, gần tới lúc vào học mới về lớp.
Phỏng vấn đã kết thúc từ lâu, mấy học sinh ban nãy tụ tập hít drama cũng tự trở về chỗ ngồi, lúc này ba người Ninh Y đi vào thì lớp học thoáng yên tĩnh rồi lại vang lên tiếng xì xào bàn tán.
Cười cợt đi cười cợt đi, bây giờ cười càng dữ, đợi có kết quả thì mặt càng đau, để tao coi tụi bây có sốc rớt cằm xuống luôn không!
Bây giờ Cư Mộng rất tự tin, không hề khiêm tốn chút nào, chỉ hận thời gian không trôi qua nhanh, tốt nhất là ngày mai thi. Tới khi về chỗ ngồi xuống, cô nhóc mới nhận ra trọng điểm mọi người nghị luận hơi sai sai.
“Lộ Hứa Nam ở trong group…”
“Lộ thần cũng thay cậu ta nói chuyện…”
Hả? Lộ Hứa Nam làm sao?
Cư Mộng quay đầu hỏi đứa bạn ngồi sau mình: “Trâu Cầm, xảy ra chuyện gì? Sao đều nhắc tới Lộ thần vậy?”
Trâu Cầm liếc sang Ninh Y bên cạnh cô nhóc như đang hâm mộ: “Mày vào đọc tin nhắn group lớp là biết.”
Lúc nãy đi vội quá nên Cư Mộng không mang điện thoại theo, bây giờ vừa nghe là lập tức lấy điện thoại trong hộc bàn ra…
Không nhìn không biết, nhìn phát là bị dọa giật mình!
Cư Mộng vụt qua chỗ Ninh Y đang lật sách, trong giọng nói mang theo sự hưng phấn và bà tám không thể kiềm nén được: “Đù, Lộ thần ra mặt cho mày, cãi lộn với mấy đứa trong nhóm kìa!”
Ninh Y:?
Cư Mộng liền đưa điện thoại, chụm đầu vào xem cùng cô.
Không đến mức là cãi lộn với nhiều người, song đối với Lộ Hứa Nam chặn thông báo của nhóm và chưa từng nhắn tin vào đó, mới vừa xuất hiện là chửi người thì đúng là chuyện hiếm.
(L) trả lời (XXX): “Mắc cười ghê, ẩn danh ở đây là để tụi bây dễ mắng sau lưng người ta đó à? Hở tí là chửi rủa, có phải bị ngu nên không biết viết hai chữ giáo dục đúng không?”
(L) trả lời (UUU): “Con mắt nào của mày thấy Ninh Y quyến rũ với bám lấy tao? Hai từ này dùng như vậy à? Ngữ văn mày kém thế làm tao nghi ngờ mày chưa tốt nghiệp tiểu học đấy, không biết nói chuyện thì câm mẹ mồm lại, tình cảm của tao với Ninh Y từ bé tới giờ đều rất tốt, làm khó mày quá ha?”
Qua hồi lâu, cái người bị anh chửi là ngu mới ló ra trả lời một câu, chắc là trong lòng không phục, song vẫn không dám tắt ẩn danh.
XXX: “Sao? Cùi bắp mà không cho người ta nói? Tao cũng không tin có đứa nào chơi game mà chưa từng chửi người, Ninh Y còn không phải là mấy đứa cùi bắp hay thách đấu với dân tay to trong game à? Đây không phải là cố ý gây sự chú ý thì là gì? Tự mình nhảy dựng lên kiếm chuyện với người ta còn trách ai?”
Lần này Lộ Hứa Nam không trra lời mà gửi một tin nhắn thoại qua.
L: “Có bản lĩnh chửi người thì có bản lĩnh tắt ẩn danh đi các vị, tôi nói trước ở đây, Ninh Y có thể thắng kỳ thi giữa kỳ, nếu mọi người không tin thì có thể dùng tên thật đánh cược với tôi, đánh cược cái gì cũng được, tuyệt đối sẽ không chơi xấu. Đừng có ẩn danh rồi nhảy tới nhảy lui làm một cái group lớp đang tốt đẹp trở nên xấu xa bẩn thỉu nữa.”
Sau đó, không còn ai nói gì trong group.
Cư Mộng chọt Ninh Y, nhướng mày: “Chậc chậc, năng lực bạn trai max nha~~~~”
Ninh Y bị cô nhóc nói tới mức run lên, song trong lòng cũng bất ngờ vì Lộ Hứa Nam lại đột nhiên ra mặt cho cô.
Cư Mộng sờ cằm, bỗng dưng nghĩ đến chuyện gì đó bèn thấp giọng hỏi: “Sao Lộ thần dám chắn mày sẽ thắng vậy? Cậu ấy cũng biết mày là ứa ừa ưa hả? Hừ, còn bảo chả nói cho ai biết, sao mày không lừa cậu ấy đi? Hèn chi lần trước Lộ thần còn tìm mày hỏi bài!”
Không nhắc thì Ninh Y cũng quên Lộ Hứa Nam biết chuyện, cô há miệng định nói “Thật ra chuyện này cũng ngoài ý muốn” song Cư Mộng đã tự nói.
“Á, bảo sao quan hệ của hai bây tốt đẹp chưa bao lâu thì tự dưng mày bắt đầu ham học… Vì trước đây không nói, bây giờ không cần che che giấu giấu rồi giả vờ các kiểu nữa đúng không?”
Ninh Y: “Không…”
Cư Mộng ném cho cô một ánh mắt chua chát, cắt ngang cô: “Được rồi được rồi, tao biết rồi! Bạn trai với bạn thân rõ khác nhau mà, một câu ông ấy thuận miệng nói mày cũng có thể nhớ tới hai năm, lại chả mong mày có thể xếp tao trước ổng, tao cũng không phải chị em bạn dì hay ghen bậy ghen bạ, tao tốt không?”
Ninh Y đã bị hiểu lầm quá nhiều nhưng chẳng tài nào quay xe: “… Tốt tốt tốt, mày tốt nhất.”
Cư Mộng nghe xong thì hài lòng lùi về chỗ ngồi.
Ninh Y cúi đầu đọc tiếp, sau khi lật vài trang một cách không yên lòng, cô lấy điện thoại ra.
Dù Lộ Hứa Nam nói chuyện thay cô trong group hay lần trước đưa đom đóm cho cô đều khiến người khác cứ thấy sai sai nhưng không thể phủ nhận rằng khi thấy đối phương ra mặt giúp cô, trong lòng cô cảm thấy vô cùng ấm áp.
Không lên 10kg, không đổi avartar: “Hôm nay chuyện trong group, cảm ơn cậu.”
Điện thoại nhanh chóng rung lên, Ninh Y mở ra xem.
Chó Lộ gâu gâu gâu (): “Cảm ơn tôi thì bớt bấm điện thoại trong giờ học đi, đợi tới lúc thi không được thì tôi cũng mất thể diện đấy:)”
Chó Lộ gâu gâu gâu (): Đã thu hồi tin nhắn.
Chó Lộ gâu gâu gâu (): “Không cần cảm ơn, nên làm mà (đáng yêu*)”
*
…
Tác giả có lời muốn nói:
Nhất Nhất: … Tôi thấy rồi:).
…
*PUA (Pick-up Artist): vốn giúp các chàng trai phần nào cải thiện kỹ năng giao tiếp của mình, nhưng sau đó dần dần đi lệch hướng và trở thành những chiêu trò dụ dỗ, lừa dối tình cảm của người khác để đạt được mục đích là sex.
PUA còn có cả một tổ chức đào tạo. Theo tài khoản Wechat “Chiết Truyền Khách”, từng có phóng viên mai phục vào tổ chức giảng dạy PUA, chụp lén nội dung đào tạo của họ. Người được gọi là giảng viên PUA đã tự thừa nhận: “Ngũ Bộ Hãm Tỉnh Thuật” (một kỹ năng PUA) gồm có 5 bước để khiến “con mồi” sập bẫy, thậm chí có rất nhiều kỹ năng đã phá vỡ ranh giới pháp lý và đạo đức của con người.