Bùi Tư Viễn nếu không tranh thủ, cô cũng cảm thấy đáng tiếc thay anh.
Bảy năm thật sự quá lâu, Bùi Tư Viễn chờ được, cô cũng không có kiên nhẫn chờ, cô ngay cả một tháng cũng cảm thấy quá lâu, nếu không phải cốt truyện không cho phép, cô ước gì đóng gói Giang Dao đưa lên giường Bùi Tư Viễn ngay bây giờ, để cho bọn họ thâm nhập trao đổi tình cảm sâu sắc.
Bảy năm trời, hơn hai ngàn năm trăm ngày đêm, rốt cuộc Bùi Tư Viễn kiếp trước chịu đựng như thế nào?
Cố Ninh Du đang nghĩ đến chuyện kiếp trước, nghĩ một hồi lại phát hiện không đúng...
Kiếp trước, Bùi Tư Viễn đợi Giang Dao bảy năm.
Trong bảy năm này, vào năm thứ năm cô và Bùi Tư Viễn nhận giấy kết hôn, sau đó không bao lâu lại li dị với Bùi Tư Viễn, sau khi hoàn toàn trở mặt với Bùi Tư Viễn cô đã chạy trốn tới thành phố J...!Trong khoảng thời gian cô không ở đây, Bùi Tư Viễn làm cái gì?
Thù muốn báo anh đã báo xong.
Người anh hận đã không còn ở bên cạnh anh.
Mà công ty của anh cũng đã phát triển đến tiến vào top 100 doanh nghiệp hàng đầu thế giới, tại thời điểm này nếu anh muốn làm bất cứ cái gì, không ai có thể ngăn chặn anh.
Cho dù Giang Dao không về nước, mỗi ngày anh bay tới bay lui ở các nơi trên thế giới bàn chuyện làm ăn, chẳng lẽ chưa từng đi Pháp? Chẳng lẽ chưa từng gặp Giang Dao một lần?
Kiếp trước Bùi Tư Viễn rốt cuộc nghĩ cái gì, là không biết hay là không dám?
Nói anh không thể, nhưng rõ ràng anh không phải là loại người không ham muốn tính dục.
Nói anh không dám, sau khi Giang Dao về nước, anh lại làm tất cả những chuyện biến thái kia - -
Nói là làm toàn bộ cũng không hẳn vậy, bởi vì anh cũng không thật sự làm ra chuyện ép buộc Giang Dao, chuyện giường chiếu của bọn họ vốn dĩ Cố Ninh Du cũng không thể nào biết, đây là Giang Dao chủ động nói cho cô biết.
Khi đó cô đã định cư ở thành phố J, tìm được công việc của mình, chuẩn bị bắt đầu cuộc sống mới, một cuộc điện thoại của Giang Dao đã phá vỡ cuộc sống yên tĩnh của cô.
Lúc nhận điện thoại, giọng Giang Dao nghe có vẻ tủi thân và bất lực: “Cố Ninh Du, là tôi, tôi là Giang Dao...!Gần đây cô có rảnh không, có thể đến thành phố A gặp tôi một lần không?”
Cố Ninh Du không muốn đồng ý: “Có chuyện gì cứ nói rõ ràng trong điện thoại đi, tôi không muốn quay về thành phố A, về phần nguyên nhân, cô cũng rất rõ ràng -- Bạn trai cô chỉ sợ không muốn gặp tôi.”
“Tôi...!tôi muốn rời khỏi đây, cô có thể giúp tôi không?”
Nghe Giang Dao nói xong, Cố Ninh Du đầu đầy dấu chấm hỏi: “Cô muốn đi đâu?”
“Chỗ nào cũng được, chỉ cần là một nơi Bùi Tư Viễn không tìm được...!Bùi Tư Viễn anh ta căn bản không yêu tôi, vậy mà còn muốn nhốt tôi ở bên cạnh anh ta, tôi thật sự chịu đủ rồi.”
Trong lòng Cố Ninh Du cực kỳ không thể tin: “Cô đùa giỡn cái gì vậy?”
Bùi Tư Viễn không yêu Giang Dao? Đây quả thực là thái quá, thậm chí còn thái quá hơn so với mặt trời mọc về phía tây!.