Khi cô bị ép vào cửa sổ sát đất, Cố Ninh Du căng thẳng đến mức nhịp tim đang đập bỗng dưng ngừng lại, ngày đầu tiên vào khách sạn cô đã đến nơi này trước, chỉ thoáng nhìn xuống thôi cũng khiến lòng cô run lên vì sợ, phòng khách sạn này ở tầng cao, cách mặt đất ít nhất cũng phải mấy chục mét, cô vốn có chút sợ độ cao chứ đừng nói đến việc nhìn từ trên xuống ở nơi cao như vậy.
Vừa rồi khi đang suy nghĩ vấn đề, cô cũng giữ một khoảng cách nhất định với cửa sổ, không đứng sát cửa sổ, nhưng lần này, có người ấn thẳng cô vào cửa sổ như thế này, mặc dù quay lưng về phía cửa sổ, nhưng trong lòng cô vẫn không khỏi có chút sợ hãi.
"Ưm..."
Hành động này của Bùi Tư Viễn không cần nói cũng biết nó có ý nghĩa gì, rất rõ ràng, bọn họ đã không làm chuyện đó kể từ ngày rụng dâu, cũng đã gần mười ngày rồi, cảm thấy nguy hiểm, cô theo bản năng muốn từ chối, nhưng lại không thể nói được lời nào vì môi lưỡi đã bị anh lấp kín.
“Đừng.....” Chờ đến lúc người đàn ông nếm đủ mùi vị của đôi môi cô, khi dứt khoát kéo quần áo cô xuống hôn lên, cô mới tìm được cơ hội nói không: “Đừng mà, Viễn Viễn, em không...!không muốn....."
Biết rõ tỉnh khẩu thị tâm phi của Cố Ninh Du, Bùi Tư Viễn chỉ cho rằng cô đang ngại ngùng, anh vẫn vẫn kiên quyết khống chế thân thể cô, đồng thời lần lượt cởi nút quần áo, ngay khi cởi xong nút cuối cùng, anh sốt ruột xé quần áo của cô ra, hôn lên xương quai xanh thanh tú xinh đẹp của cô.
Khoảnh khắc lưng cô áp vào cửa kính, hơi lạnh từ sau lưng truyền đến khiến toàn thân Cổ Ninh Du run lên, trong phòng khách sạn bật điều hòa rất ấm áp, tắm xong cô chỉ mặc đồ ngủ, nhưng ở Paris tháng 11 trời rất lạnh, ngay cả khi có bật điều hòa, nhưng hơi lạnh trên cửa kính chưa tiêu tán bao nhiêu, vẫn lạnh đến mức khiến người ta rùng mình.
“Thật sự không muốn...” Môi người đàn ông đã dời đến bộ n.g.ự.c mềm mại, bàn tay to lớn không ngừng sờ soạng phía dưới của cô, nếu không từ chối thì cũng đã muộn mất: “Viễn Viễn, chỗ này cao quá, em sợ...."
"Đừng sợ, cửa kính này rất chắc chắn." Bùi Tư Viễn nhẹ nhàng dỗ dành cô, nhưng động tác lại uyển chuyển như nước không hề do dự, anh trực tiếp cởi bộ đồ ngủ và quần lót của cô, chạm vào cái lỗ mềm mại ẩm ướt và ấm áp, nước tràn ra, lộ rõ ràng dục vọng bên trong cô: "Thật nhiều nước, em đã sớm ướt rồi sao?"
Cố Ninh Du có chút ngại ngùng: "Cũng, cũng không sớm."
Sau khi thoát khỏi cốt truyện, thân thể của cô cũng không dâm đãng đến mức nhìn thấy anh sẽ ướt sũng, nhưng cô cũng không phải người lãnh cảm, bản thân cũng đã bị anh dẫn dắt nếm trải khoái cảm t.ì.n.h d.ụ.c không biết bao nhiêu lần, hơn nữa vừa rồi còn bị anh hôn với sờ mó, tất nhiên việc cơ thể nổi lên phản ứng là điều không tránh khỏi.
Thời điểm cô trả lời, người đàn ông dùng ngón tay khám phá huyệt đạo của cô, tiểu huyệt hất thời không thể thích ứng với sự xâm nhập của vật thể lạ nên bên trong cứ quấn chặt lấy ngón tay.
Bùi Tư Viễn thuần thục nới rộng tiểu huyệt cô, xoa nắn viên đậu nhạy cảm kia, đồng thời ôm bộ n.g.ự.c tròn trịa của cô trong tay để anh có thể cúi đầu hôn cô, anh có kỹ năng phong phú, cơ thể cô cũng đã sớm động tình, chẳng bao lâu liền chịu thua dưới tay anh, bắt đầu chủ động vặn vẹo cơ thể theo từng động tác của anh, nhưng cơn ngứa ngáy dâng trào sâu trong cơ thể vẫn không thể nguôi ngoai chút nào, muốn được thứ gì đó xâm nhập vào sâu bên trong, muốn được nhét đầy.
“Ưm...!Viễn Viễn...”
Thời khắc tỉnh táo, cô không muốn chủ động nói lời mời gọi, chỉ dùng ánh mắt thèm khát dán chặt lên người đàn ông đang đè mình, đáng tiếc là người đàn ông lại hôn v.ú cô không để ý đến hình ảnh này, Cố Ninh Du cắn cắn môi, nhưng vẫn gạt bỏ ngại ngùng trong lòng: "Viễn Viễn, em...!Em có thể..."
Bùi Tư Viễn ngẩng đầu lên khỏi n.g.ự.c cô, ánh mắt anh sâu thẳm, rõ ràng đã hiểu được ý mà cô truyền đạt, nhưng vẫn cố ý hỏi: "Có thể cái gì?”
“Có thể vào được...” Cố Ninh Du biết tật xấu của Bùi Tư Viễn lại nổi lên, anh luôn như vậy, một hai phải khiến cô cầu xin thì anh mới có thể hài lòng, mà sức chịu đựng của anh thật đáng kinh ngạc, vì vậy trong chuyện ân ái, cô không có cơ hội chiến thắng nào: “Em...!Em muốn...”
Quả nhiên, sau khi cô nói xong, Bùi Tư Viễn không nhịn nữa, anh bảo cô vòng tay qua cổ anh để ngăn không cho cô yếu ớt ngã xuống, sau đó anh cởi thắt lưng ra, dương v*t thô to nhảy ra đánh lên cơ thể cô phát ra một âm thanh vừa rõ ràng vừa không kém phần xấu hổ.
Nhưng điều khiến cô càng xấu hổ hơn là, quy đầu to lớn đẩy mép hoa ẩm ướt mềm mại dưới thân cô ra rồi từ từ đ.â.m vào, không biết có phải Bùi Tư Viễn cố ý hay không, quá trình này bị anh kéo ra cực kỳ lâu, điều này cũng khiến cô cảm nhận rõ ràng cự vật khổng lồ đang đ.â.m vào trong cơ thể mình, những đường gân phồng lên trên cây gậy cọ xát vào các lớp thịt trong huyệt đạo, nhiệt độ nóng hổi trên đó khiến toàn thân cô hoảng sợ và run rẩy, nhưng thân thể lại bị người đàn ông đè nén chặt chẽ, không thể cử động chút nào.
Cố Ninh Du không biết nên miêu tả cảm giác này như thế nào, đây không phải lần đầu tiên cô làm chuyện đó với anh, cả kiếp trước và hiện tại cô đều thân mật với anh như vậy không biết bao nhiêu lần, nhưng cảm giác lần này khác với trước đây, từ trước đến giờ, cô đã bị anh chiếm hữu vô số lần, nhưng đối với dương v*t này, cô dường như lại cảm thấy rất xa lạ, giống như lần đầu tiên tiếp xúc.
Trước kia mỗi lần cùng anh l.à.m t.ì.n.h đều bị cốt truyện ảnh hưởng, lúc đó thân thể cô không thể nghi ngờ là vui vẻ thoải mái, nhưng loại khoái cảm đó giống như hư ảo, nhưng tình huống hôm nay hiển nhiên không phải như vậy, cảm giác được lấp đầy cũng tốt, cảm giác thoải mái khi được thỏa mãn cũng vậy, cô cực kỳ tin chắc rằng tất cả những cảm giác này đều đến từ chính cô.
Nói đúng ra, đây là lần đầu tiên của cô theo đúng nghĩa, điều này cũng khiến cô cảm thấy hơi kỳ lạ.
“Viễn Viễn...”
Cô câu lấy cổ anh đòi hôn, Bùi Tư Viễn cũng ngoan ngoãn che kín đôi môi đỏ mọng quyến rũ trước mặt, giống như anh đang nếm thử món ngon nào đó, cẩn thận quét qua miệng cô, cuốn lấy chiếc lưỡi ngọt ngào rồi vờn qua lại, đồng thời nắm lấy hai quả đào căng tròn lắc lư qua lại chơi đùa, tùy ý nhào nặn chúng thành nhiều hình dạng khác nhau, phần hông cứng rắn dưới cơ thể cô bắt đầu dùng lực, đưa dương v*t sưng tấy vào sâu trong cơ thể cô hết lần này đến lần khác.
Không biết chịu cái gì kích thích, tiểu huyệt bao quanh dương v*t anh đột nhiên co rút lại, âm đ*o cô vốn đã rất chặt, dưới tình huống như vậy, phần eo và lưng anh tê dại, thiếu chút nữa liền đầu hàng, động tác nhào nặn bộ n.g.ự.c cũng trở nên mạnh bạo hơn một chút, mạnh đến mức bộ n.g.ự.c mềm mại trắng nõn ửng hồng, anh buông đôi môi đỏ mọng đang ngậm trong miệng ra, quay người về phía cô cắn một cái vào vành tai như trừng phạt, nhỏ giọng nói: "Đừng kẹp.".