Mục lục
Giả Cán Bộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Côn muốn tiếp tục tiến bộ lên chức, nếu như có thể đáp lên gốc cây Vương Thuận Phong, sẽ rất có ích lợi, năng lực của Vương Thuận Phong rất mạnh, lý lịch đầy đặn, hơn nữa còn có một đứa em trai, nhân vật được xưng là phái lĩnh quân trẻ trung tại bộ đội, Vương Kẽm Tích ủng hộ, nếu đi đến một bước kia, dù là ai cũng không cách nào khẳng định hắn sẽ ngừng lại."

Trang lão gia tử gõ gõ ngón tay xuống mặt bàn rồi nói: "Cho nên, cha mới tận hết sức lực, đẩy Vũ Nhi quan hệ thông gia với Dương Tử Hiên như vậy!"

"Tình thế trong tỉnh cũng rất mịt mờ, lần này Chu Trì Khôn điều tiết khống chế vĩ mô đã thu hoạch kinh người, nhưng đến bây giờ vẫn còn để đó mà không phát, thái độ mập mờ, không người nào có thể suy đoán được tâm tư chính thức của hắn.”

“Mà ma sát và mâu thuẫn giữa Hoàng Văn Thanh và Trần Chí Ôn không giảm bớt, điều tiết khống chế vĩ mô làm cho Hoàng Văn Thanh cực kỳ chật vật, bị Trần Chí Ôn áp chế một đầu!”

“Nhưng Hoàng Văn Thanh cũng sẽ không cam tâm tình nguyện một mực sống ở dưới âm ảnh Trần Chí Ôn, một thường vụ phó chủ tịch tỉnh, sắp tới khẳng định sẽ có thủ đoạn phản kích.”

“Tuổi Lộ Lộ vẫn còn rất trẻ, cần đánh bóng thêm vài năm nữa, cha cũng không thể thường xuyên đi theo bên cạnh chỉ điểm cho con, nếu như có thể tìm được Dương Tử Hiên, một thiếu niên lão thành như vậy phụ trợ, thường xuyên thương lượng mọi chuyện với con, sẽ rất có ích lợi!" Trang lão gia tử thở dài nói.

Trang Lộ Lộ gõ cửa đi đến, nhìn thấy Trang Đạo Hiền và Trang lão gia tử nói chuyện, chào một tiếng, liền phiền muộn hỏi: "Ông nội, ông thật sự muốn lại gả chị Vũ cho Dương Tử Hiên kia sao? Ông nội, Dương Tử Hiên kia không phải là vật gì tốt, chị Tỷ gả cho hắn không có hạnh phúc đâu..."

Trang lão gia tử nhướng mày, vỗ bàn một cái, Trang Lộ Lộ lập tức sợ tới mức không dám tiếp tục nói chuyện.

Hai con mắt Trang lão gia tử hơi híp lại, nói: "Cháu phải động đầu óc nhiều một tý, ông mặc kệ trước kia cháu và Dương Tử Hiên có ân oán cá nhân gì, từ hôm nay trở đi, cháu quên toàn bộ cho ông, ông không muốn nghe cháu nhắc lại... Từ nhỏ ông đã dạy cháu thế nào rồi, trên mặt chính trị, chưa từng có địch nhân và bạn bè vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng..."

Trang Lộ Lộ nhỏ giọng thầm nói: "Cháu đã nghe Dịch Tây nói qua, trước kia ở Hồng Thủy huyện, đã thấy hắn và Lâm Nhược Thủy kia dây dưa không rõ..."

Trang lão gia tử ánh mắt có chút nghi vấn nhìn về phía Trang Đạo Hiền, Trang Đạo Hiền lập tức giải thích: "Lâm Nhược Thủy là con gái Lâm Chính Mạnh, bây giờ đang ở Hồng Thủy huyện, đảm nhiệm bí thư huyện ủy, đã từng cùng Dương Tử Hiên làm việc tại Hồng Thủy huyện, Dương Tử Hiên là chủ tịch huyện, nàng làm phó bí thư..."

"Con gái Lâm Chính Mạnh?"

Trang lão gia tử không nghĩ trong này còn có một tầng quan hệ như vậy, cau mày nói: "Không phải nói con của Tân Nghi đang tiếp xúc với Lâm Nhược Thủy sao?"

Bí thư chính pháp ủy tỉnh là trước kia thành viên tổ chức của Trang lão gia tử, đội ngũ trung thực với Trang hệ, cho nên đối với tình huống con Hà Tân Nghi, Hà Khôn, cũng khá hiểu rõ.

"Đúng là có một cách nói như vậy! Thằng nhóc Dịch Tây kia cũng nghĩ qua chuyện theo đuổi Lâm Nhược Thủy, đáng tiếc, đã trực tiếp bị cự tuyệt rồi, chỉ là, Hà Khôn đi tỉnh Giang Nam gặp Lâm Chính Cường, không biết giẫm phải cái vận khí cứt chó gì, vậy mà được Lâm Chính Mạnh ưu ái rồi, sau khi trở về, liền cầm cờ hiệu Lâm Chính Mạnh, ba ngày hai ngày chạy về hướng Hồng Thủy huyện, không biết có được việc hay không..." Trang Đạo Hiền cười nói.

Trang lão gia tử gật gật đầu, nói: "Nếu như Hà Khôn có thể quan hệ thông gia với Lâm gia, phái bản địa chúng ta có thể chân chính quật khởi rồi!”

“Lâm gia ảnh hưởng rất lớn tại Đông Nam, so với phái bản địa chúng ta thì mạnh hơn rất nhiều, Lâm Chính Cường cũng phong nhã hào hoa, tuổi thọ trẻ trung khoẻ mạnh, nhiệm kỳ mới tiếp theo, hắn tiến bước là việc ván đã đóng thuyền..."

"Đạo Hiền, công việc Hà Khôn và Lâm Nhược Thủy lần này, con cũng phải nhìn chằm chằm vào..."

Trang lão gia tử phân phó Trang Đạo Hiền, Trang Đạo Hiền cũng đáp ứng ngay lập tức, Trang lão gia tử lại nói với Trang Lộ Lộ: "Lộ Lộ, việc giữa Dương Tử Hiên và Lâm Nhược Thủy, hơn phân nửa cũng chỉ là tin đồn thất thiệt, hai thanh niên nam nữ chưa có gia đình, không có chút lời đồn đại chuyện nhảm mới là kỳ quặc quái gở!”

“Cơ quan nhiều chuyện thị phi, loại này tin đồn thất thiệt không có chứng cứ cũng không phải chuyện thật, không cần để ở trong lòng làm gì cho mệt..."

...

Giữa ban đêm mùa hè, gió mát tự nhiên ven hồ thổi phơ phất, Dương Tử Hiên không thể ngủ ngon, rất nhiều chuyện phát sinh hôm nay đều làm hắn không ngờ được, hắn phải chậm rãi sửa sang lại cho tốt.

Tuy Vương Kẽm Tích trường kỳ công tác tại bộ đội, nhưng vẫn nói cho hắn không ít bí mật, đối với kết cấu quyền lực bên trong Dương gia, hắn đã có một tầng quen biết càng sâu hơn.

Con đường nhỏ ở trang viên thông về hướng ven hồ, gió thổi mát lạnh, thân ảnh thưa thớt, xa xa là đồng cỏ và nguồn nước phất phơ, thanh tịnh dị thường.

Dương Tử Hiên chậm rãi dạo bước, chợt thấy cách đó không xa ven hồ còn thêm một người, nhưng bị thân cây ven hồ chặn, không thấy rõ, trong nội tâm âm thầm kinh ngạc, còn có ai cùng chung chí hướng với mình, đến đêm vẫn không ngủ được.

Dương Tử Hiên chợt nhớ tới lời kịch kinh điển Đại Thoại Tây Du kiếp trước kia câu, đêm dài từ từ trôi qua, không thể ngủ...

Nghĩ đến đây, Dương Tử Hiên rón ra rón rén đi về phía trước.

"Người nào?"

Người nọ cực kỳ cảnh giác, Dương Tử Hiên vào gần, liền lên tiếng quát, giọng nói vừa phát ra, Dương Tử Hiên liền biết là người nào, đáng tiếc, đã quá muộn, đùi tinh tế giống như bạch ngọc bắt đầu quấn lên người Dương Tử Hiên, cặp môi đỏ mọng động lòng người lộ ra vẻ mị hoặc bên trong bóng đêm, tay lạnh buốt trắng nõn nắm chặt tay Dương Tử Hiên.

Cảm giác đau xót truyền lên não, trong nội tâm Dương Tử Hiên ám thầm thở dài, không hổ danh là cô gái xuất thân bộ đội, ra tay thật sự rất nặng.

Trang Vũ Nhi mượn ánh mặt trăng nhìn rõ mặt Dương Tử Hiên, trong lòng cảm thấy hoảng sợ, vội vàng buông ra, lui về phía sau vài bước, che cái miệng nhỏ nhắn, mắt trợn lên, nói: "Tại sao lại là cậu, lén lén lút lút!"

Quần áo Trang Vũ Nhi rất mỏng, lại vật lộn đọ sức cận thân cùng Dương Tử Hiên một hồi, quần áo nhăn nhúm, nửa bộ ngực tuyết trắng dưới áo ngủ đều lộ liễu ra ngoài, nhưng ánh sáng quá mờ, không nhìn rõ trên bộ ngực tuyết trắng có một điểm đỏ bừng.

Tuy nhiên, Dương Tử Hiên bị đè sát xuống dưới mặt đất, hình ảnh đồ lót chuột Micky liền hiện ra dưới váy.

Một cô gái mặt ngoài mạnh như vậy thế, vậy mà lại ăn mặc đồ lót đáng yêu như thế, Dương Tử Hiên không cẩn thận, trong lòng không nhịn được mà bật cười.

"Đang nhìn cái gì đấy?"

Trang Vũ Nhi thấy con mắt Dương Tử Hiên đầy vẻ mê gái, miệng lại còn cười rộ lên, mới chú ý tới chuyện mình để lộ hết mọi thứ, nhất thời mặt mũi tràn đầy ửng đỏ, hận đến nghiến răng ngứa lợi, toàn thân tức giận đến phát run, nàng ở bộ đội bao năm, đã từng có người nào dám cợt nhã đối với nàng như vậy.

Nhanh chóng níu lấy cổ áo Dương Tử Hiên, muốn kéo Dương Tử Hiên từ trên mặt đất dậy.

Kiếp trước Dương Tử Hiên đã đánh nhau không ít lần, thuận tay nắm lấy bàn chân như tuyết trắng của Trang Vũ Nhi, Trang Vũ Nhi đâu nghĩ đến Dương Tử Hiên lại vô lại như vậy.

Một giây thất thần, đã bị Dương Tử Hiên kéo cả bàn chân lại, cả người mất đi trọng tâm, cả thân thể đều rơi xuống người Dương Tử Hiên, khiến cõi lòng Dương Tử Hiên đầy hương thơm.

Dương Tử Hiên chưa từng cẩn thận quan sát Trang Vũ Nhi, nhưng giờ này khắc này ôm vào lòng, xúc cảm đúng là sảng khoái dị thường, cuộc sống quân đội không có lưu lại một chút dấu vết nào trên thân thể nàng, lại để cho vòng eo, đôi chân, bộ ngực Trang Vũ Nhi, những bộ phận mẫn cảm này càng thêm tính đàn hồi.

Mặt trắng nõn tuyệt mỹ Trang Vũ Nhi đã giận đến biến hình rồi, chống lên thân thể Dương Tử Hiên, muốn đứng lên, Dương Tử Hiên bắt bài Trang Vũ Nhi, tại lúc Trang Vũ Nhi muốn dùng lực lớn đứng lên, thân thể đột nhiên cuốn lại, đè Trang Vũ Nhi lên trên bãi cỏ, chính mình lại ngồi vào giữa háng Trang Vũ Nhi, bốn mắt nhìn nhau, nhiệt độ hô hấp dường như có thể phun lên trên mặt của đối phương.

"Đang ngắm cô!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK