Gia Như đỏ mặt xoay gót bỏ đi.
Chợt có một cánh tay rắn chắc vòng qua eo cô.
Hắn thủ thỉ bên tai cô, nỉ non lên tiếng.
" Vợ yêu, em thật mê người".
Cả người cô đỏ ửng cả lên, cả khuôn mặt của hắn úp vào vai cô, Gia Như có thể cảm nhận được hơi thở nóng ấm của hắn.
Gia Như cố gỡ tay hắn ra, vì có chút ngượng ngùng nên giọng nói cũng trở nên lấp bấp.
" Anh...!mình đi thôi, trễ bây giờ".
" Yên nào, đừng động đậy.
Em...!quyến rũ như vậy, anh không đảm bảo máu cầm thú của anh có thể kiềm chế được đâu".
Ngụy Khắc vẫn lưu luyến không rời.
Gia Như cố đẩy hắn thật mạnh nhưng vô lực.
Hắn мơи тяớи từ vành tai đến bờ vai của cô.
Gia Như xấu hổ muốn độn thổ.
" Anh...!dừng lại...!ở đây còn rất nhiều người".
"Mặc Kệ họ".
Hắn hoàn toàn không quan tâm tới lời cô nói, thật đúng là ngang ngược mà.
Cô biết bây giờ ngọn lửa dụς ∀ọηg trong hắn sắp bùng phát, Gia Như đành nói bừa.
" Khắc, chúng ta đi thôi, sắp trễ rồi.
Anh nhịn một chút đi, tối nay về nhà rồi em sẽ đáp ứng anh".
Hắn ngẩng đầu lên, giọng điệu hết sức vui sướng.
" Cái này là em nói đấy nhé".
Gia Như nuốt nước bọt, cảm thấy như chính bản thân mình tự dẫn cáo vào nhà.
Cái tên này, lời nói và biểu cảm sao chẳng khác gì một con cáo già hết vậy.
Chiếc Audi màu đen phóng nhanh trên đường cao tốc.
Chẳng mấy chốc lại dừng nhà hàng năm sao Triệu Long khách sạn dành cho giới thượng lưu.
Hôm nay, Doãn Thiệu tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị bao trọn nhà hàng, tổ chức tiệc mừng thọ cho mẹ anh ta.
Thật phô trương, buổi tiệc này chỉ là cái cớ để anh ta có cơ hội gặp mặt với những thành phần gạo cội trong giới kinh doanh.
Trước cổng nhà hàng bây giờ, nhân viên đã đứng sẵn ở đó, niềm nở tiếp đón.
Chiếc Audi đen tuyền đậu cái kịt.
Ngụy Khắc một thân âu phục đen tuyền chậm rãi bước xuống, khí thế bức người, cả thân hình cao ráo toát ra khí thế vương giả.
Tổng giám đốc cao lãnh khiến người người ngước nhìn.
Ngụy Khắc phong độ mở cửa xe, nhẹ nhàng đỡ Gia Như xuống xe.
Gia Như vui vẻ khoác lấy cánh tay hắn thì bị hắn giật lại, cô còn chưa kịp phản ứng thì cánh tay rắn chắt của hắn đã vòng qua eo cô, kéo cô thật chặt về phía mình.
Ngụy Khắc nở nụ cười thật tươi.
" Đi thôi".
" Ừm".
Đúng là hai người họ chính là tâm điểm chú ý đêm nay.
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người Gia Như, những âm thanh xì xào bắt đầu xuất hiện
" Bạn gái của Ngụy tổng à?".
" Thật đẹp nha"
" Tình nhân chăng?".
" Trông cũng không tệ.
Xem chừng có thể leo lên vị trí Ngụy phu nhân cũng không chừng".
Gia Như cảm thấy khó chịu trong lòng.
Người ta là chính thất đấy nhé, không phải bạn gái hay tình nhân như mấy người nói đâu.
Nhưng cô cũng lơ đi, những điều họ nói đâu đúng sự thật, khi nào cô là tình nhân của hắn thì cô mới có tật giật mình.
Doãn Thiệu đang tiếp khách thì nghe có tiếng xì xào bên này, quay lại nhìn thì thấy Ngụy Khắc đã đến.
Anh ta tươi cười rạng rỡ đến tiếp khách, giọng điệu nghe có chút nịnh nọt.
" Ngụy tổng, ngài đến dự tiệc thật là một vinh hạnh với tôi.
Còn vị tiểu thư này là...".
Anh ta liếc sang Gia Như, anh mắt có chút khinh bỉ.
Khuôn mặt Ngụy Khắc tối sầm lại, hắn đưa tay siết lấy eo cô.
" Vợ của tôi, có vấn đề gì không?".
Tất cả lập tức sững sốt, há hốc không nói nên lời.
Cũng phải thôi, hôn lễ của bọn họ Ngụy Khắc không mời nhiều, chỉ có những chỗ quen biết thân cận mới được mời đến, phóng viên tuyệt nhiên cũng không được phép tới hôn lễ.
Nên đám người ở tiệc không biết cũng phải.
Phía xa có một lão bà đi đến, tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn rất tao nhã, đẹp lão.
Doãn Kha Lan nở nụ cười phúc hậu.
" Ngụy thiếu gia, thật vinh hạnh".
Ngụy Khắc chỉ mỉm cười gật đầu, cả nhà Doãn gia, Ngụy Khắc chỉ quen biết và kính trọng mỗi Doãn Kha Lan, còn đám người hắn không để vào mắt.
Lão bà bà liếc mắt nhìn Gia Như rồi cất giọng trầm ấm.
" Cô gái trẻ, trông cô thật đẹp, thật xứng đôi vừa lứa với Ngụy tổng".
Gia Như gượng cười, cảm thấy khóe miệng hơi giật giật, nhưng cũng mau chóng lịch sự chào hỏi.
Nhưng mà Doãn Kha Lan thật sự rất mỹ lão nha, chắc chắn lúc còn trẻ là một đại mỹ nhân vạn người mê, thảo nào ông trùm Doãn Hựu chung thủy đến già.
Danh Sách Chương: