Trình bày loại hình và hiệu quả của sản phẩm xong, Cố Diễm lại nói đến chi phí đại diện phát ngôn. Lần này chi phí đại diện phát ngôn chắc chắn không thể so được với Vọng Tinh Uyển, dù sao hai thứ này cũng không giống nhau, nhưng so với các sản phẩm cùng loại thì giá cả mà Cố thị đưa ra tuyệt đối xứng đáng với giá trị bản thân của Trang Duy.
“Thật sự anh không cần em giảm giá sao?” Trang Duy cười hỏi.
“Không cần, đây là giá đã được thảo luận trong buổi họp, em xứng đáng có được” Cố Diễm trả lời.
“Tổng giám đốc Cố đã hào phóng như vậy thì em cũng không khách sáo nữa” Giá cả như vậy cũng là một loại khẳng định dành cho cậu, Trang Duy cũng sẽ không khách sáo.
“Ừ, ngày mai sẽ có nhân viên của Cố thị sẽ liên hệ với Quý Sâm, đến lúc đó để cậu ta nói với YC một tiếng là được, anh cũng đã lên tiếng với Sở Khâm trước rồi. Chờ đến khi xác định hợp đồng thì trực tiếp đến YC ký hợp đồng” Cố Diễm nói tiếp.
“Ừm, cám ơn anh” Trang Duy cảm thấy có lẽ lần này cũng là Cố Diễm đề nghị mời cậu.
Hình như Cố Diễm đã nhìn thấu tâm tư của cậu, anh lại nói tiếp “Đúng là anh đã sớm có ý để đại diện phát ngôn này cho em, nhưng lần này anh còn chưa nói thì người phụ trách của quảng cáo lần này đã đề cử em trước rồi. Những người khác cũng đều không có ý kiến gì cho nên đưa ra quyết định luôn”
“Thì ra là vậy” Trang Duy cảm thấy như vậy cũng không tệ, cũng khẳng định được năng lực của cậu.
“Quảng cáo lần này mời một ekip sản xuất nổi tiếng quốc tế đến quay chụp, em phải ra nước ngoài chụp ảnh. Đến lúc đó em cũng có thể học hỏi thêm một ít kinh nghiệm quay phim chụp ảnh” Dù rằng Cố Diễm không đành lòng để Trang Duy ra nước ngoài làm việc, tuy không gặp nhau chỉ có vài ngày, nhưng chu kỳ quay chụp quảng cáo vẫn tương đối ngắn, cho nên cậu cũng không đi quá lâu.
“Ừm” Trang Duy không có ý kiến gì với vấn đề này.
Cố Diễm lại ở lại với cậu trò chuyện thêm một lúc nữa rồi anh mới đi lên nhà mình.
Đại diện phát ngôn cho nhãn hiệu dầu gội lần này rất thuận lợi, Quý Sâm vừa mới nhận được liên lạc từ nhân viên của Cố thị xong liền hào hứng gọi ngay cho Trang Duy – Cậu ta vẫn chưa biết Trang Duy đã biết trước rồi.
Tối hôm qua tâm trạng Trang Duy rất tốt, tinh thần cũng không tệ cho nên đã thức suốt đêm xem một bộ phim của nước Anh, đến khi buồn ngủ thì trời đã gần sáng, lúc này cậu mới tắt máy vi tính lên giường ngủ. Cho nên lúc Quý Sâm gọi cho cậu, cậu vẫn chưa tỉnh giấc, giọng nói có chút khàn khàn đầy gợi cảm.
Quý Sâm nghe thấy giọng nói của Trang Duy thì giả vờ ho một tiếng, dùng tốc độ nhanh nhất nói sơ qua một lần.
Trang Duy vẫn còn ngáy ngủ, cũng không nói với Quý Sâm là cậu đã biết chuyện này rồi, chỉ khẽ đáp “Ừm” một tiếng, trong lòng chỉ muốn cúp điện thoại ngủ tiếp, hiếm khi nào cậu lại có cảm giác lười biếng chỉ muốn được ngủ một giấc thế này.
Mà trong mắt Quý Sâm thì biểu hiện của Trang Duy chính là không có tinh thần.
Do dự một lát, Quý Sâm bèn nhắc nhở đầy thiện chí “À, ừm, hai người vẫn nên hạn chế một chút thì tốt hơn, cũng chú ý đừng để lại dấu vết gì ở chỗ dễ thấy, nếu không bị người khác nhìn thấy thì không hay lắm”
Trang Duy nghe vậy cũng sững sờ, sau đó liền bật cười, nhưng cậu cũng không muốn giải thích nhiều, dù sao cậu và Cố Diễm đã xác định là quan hệ người yêu, tương lai đi đến bước này cũng là điều tất nhiên, không cần thiết phải giải thích rõ ràng.
“Trong lòng tôi biết mà” Trang Duy đột nhiên nghĩ nếu như Cố Diễm nghe được câu này không biết anh sẽ có phản ứng như thế nào.
“Ừ, vậy cậu nghỉ ngơi cho tốt đi, chờ khi nào bên Thịnh Thần đưa ra thời gian gặp mặt, tôi sẽ thông báo với cậu” Quý Sâm cũng không dài dòng, tránh làm phiền Trang Duy nghỉ ngơi.
“Ừ, vất vả cho cậu rồi” Trang Duy cười nói.
Cúp điện thoại, Trang Duy nằm lì trên giường, nhắm hai mắt lại định ngủ tiếp nhưng đầu óc của cậu lại ngày càng tỉnh táo, không biết có ngủ tiếp được nữa hay không.
Sau khi quen nhau, cậu và Cố Diễm đều đã có nắm tay, có hôn môi, có âu yếm nhưng vẫn chưa làm chuyện thân mật nhất. Tuy rằng cậu và Cố Diễm đã trải qua chuyện đó từ rất lâu trước rồi, nhưng từ sau khi chính thức trở thành người yêu của nhau thì lại không gấp gáp phát triển đến bước này. Chỉ là Trang Duy rất thích những hành động có hơi thân mật một chút, có cảm giác như được quý trọng tựa như bảo bối trong lòng bàn tay.
Cậu còn chưa kịp kéo cơn buồn ngủ về thì điện thoại lần thứ hai reo lên.
“Alo?” Trang Duy cầm điện thoại lên, không để ý là ai gọi, trực tiếp nhận cuộc gọi.
“Vẫn còn chưa dậy sao?” Cố Diễm cười hỏi.
“Tối qua ngủ hơi trễ” Trang Duy biếng nhác lật người tìm tư thế nằm thoải mái hơn cho mình.
“Phá giấc ngủ của em rồi” Cố Diễm tưởng rằng Trang Duy đã dậy rồi cho nên nhân lúc rảnh rỗi tranh thủ gọi điện cho cậu, muốn nghe giọng nói của cậu một chút. Có lẽ những người đang yêu đều giống như vậy, anh cũng không ngoại lệ, thỉnh thoảng sẽ nhớ đến người mình yêu, có những lúc nhớ đến da diết nhưng lại không thể gặp nhau ngay được cho nên mới muốn được nghe âm thanh của người kia một chút.
“Cũng không hẳn” Tinh thần của Trang Duy đã hoàn toàn tỉnh táo “Mới vừa nãy Quý Sâm gọi cho em nói chuyện đại diện phát ngôn cho nhãn hiệu dầu gội cũng đã đánh thức em rồi”
“Vậy em ngủ thêm một lúc nữa đi” Cố Diễm nói.
“Tối nay ngủ cùng nhau đi” Trang Duy gác tay lên trán, cười nói “Anh biết lúc nãy Quý Sâm nói gì với em không?”
“Cậu ta nói gì?” Cố Diễm hỏi.
Trang Duy cười kể lại với Cố Diễm chuyện Quý Sâm nhắc hai người họ nên hạn chế một chút, hai người đàn ông mà nói chuyện này cũng không làm Trang Duy cảm thấy ngại ngùng, nhất là khi Cố Diễm còn là người yêu của cậu.
Cố Diễm nghe xong cũng cười “Hình như anh phụ lòng kỳ vọng của Quý Sâm rồi thì phải”
Trang Duy nhất thời không biết phải trả lời anh thế nào, nhiệt độ trên gương mặt hình như cũng hơi tăng lên một chút.
Cố Diễm thấy cậu không nói gì, khẽ cười một tiếng, đổi chủ đề “Anh gọi thức ăn trưa bên ngoài cho em rồi, nếu em thức rồi thì đúng giờ bọn họ sẽ đưa đến. Tới lúc đó em tự xuống lầu lấy về ăn, ra ngoài nhớ mặc thêm quần áo, hôm nay trời lạnh”
“Được, cứ đưa đúng giờ đã hẹn đi, em cũng đã dậy rồi” Đối với kiểu người thường xuyên gọi thức ăn ngoài như Trang Duy, đôi lúc cũng không biết nên ăn món gì. Cố Diễm đã chọn cho cậu cũng giúp cậu đỡ phải tốn công cân nhắc đắn đo, hơn nữa những món mà Cố Diễm chọn đều là những món yêu thích của cậu, không cần lo sẽ thất vọng khi mở hộp thức ăn ra.
“Ừ, vậy buổi trưa em chợp mắt thêm một lúc nữa đi, tối nay tan tầm anh sẽ đến nhà em” Cố Diễm dặn dò.
“Ừm, biết rồi” Sau khi Trang Duy tỉnh táo, giọng nói cũng không còn khàn khàn nữa “Nếu như tổng giám đốc Cố trên đường về chịu khó ghé mua bánh mì cho em thì càng tốt hơn nữa”
Cố Diễm khẽ cười đáp lại “Biết rồi, chờ anh về”
“Ừ” Trang Duy cười, cậu không cần phải nói với Cố Diễm cậu muốn mua bánh mì hiệu gì mùi gì, bởi vì Cố Diễm đều biết rõ rồi.
Cuộc sống thường ngày của Trang Duy và Cố Diễm cứ trải qua một cách ngọt ngào như thế, tuy rằng có chút giản đơn nhưng đối với hai người họ mà nói thì lại rất phong phú.
Sau khi đã xác định thời gian gặp mặt với Thịnh Thần, Trang Duy và Quý Sâm lại đến Thịnh Thần lần thứ hai. Thông thường thì sẽ là nhân viên của Thịnh Thần sẽ đến YC nhưng Trang Duy đã hẹn Hạ Tử Thần cùng nhau đi ăn, hơn nữa Thịnh Thần và YC lại có liên hệ với nhau, nghe nói Kiều Sở Khâm cũng có hợp tác với Thịnh Thần cho nên đều là người quen với nhau, Trang Duy và Quý Sâm đến đó bàn chuyện công việc cũng không ai có ý kiến gì.
Hợp đồng đã được phác thảo sẵn, sau khi Trang Duy đọc qua một lần thì trực tiếp ký tên xuống. Mọi chuyện đã được quyết định, chỉ cần Thịnh Thần theo thủ tục đưa qua cho YC là được. Lần ký hợp đồng này vẫn rất âm thầm, chỉ cần đến lúc thích hợp, YC và Thịnh Thần cùng đưa ra thông báo cùng lúc là xong. Bọn họ phải dồn hết tinh thần và sức lực vào phần chế tác quảng cáo, đây mới là điều quan trọng nhất.
Trang Duy đưa Hạ Tử Thần và Quý Sâm cùng nhau ra ngoài ăn trưa, nhân dịp này cũng giới thiệu Quý Sâm với Hạ Tử Thần. Tính tình Quý Sâm cởi mở lại đơn thuần rất dễ tạo cảm giác thân thiện với người khác, cho nên chỉ sau một bữa cơm, Quý Sâm cũng đã kết bạn với Hạ Tử Thần.
Sau khi ăn xong, Trang Duy và Quý Sâm đưa Hạ Tử Thần về công ty rồi mới lái xe ra về.
“Đứa nhỏ tên Tử Thần này làm người ta có cảm giác rất thoải mái, hèn gì ông chủ Cố lại bảo bọc cậu nhóc như thế” Quý Sâm cười nói, Hạ Tử Thần không thuộc kiểu người dẻo mồm dẻo mép nhưng chính vì như thế, vốn đã quen nhìn thấy tình cảm giả dối, tâng bốc nịnh nọt trong giới giải trí, Quý Sâm mới càng cảm nhận được sự chân thành. Hạ Tử Thần sẽ chăm chú lắng nghe bọn họ nói chuyện, sau đó mới nói ra suy nghĩ và quan điểm của mình, không nói nhiều nhưng cũng không để không khí chết. Tự nhiên như vậy, chân thành như vậy, cách trò chuyện càng giống với kiểu bạn bè mà Quý Sâm xem trọng nhất.
“Ừ, cậu tư nhà họ Cố đặc biệt cưng chiều nhóc, Cố Diễm cũng rất thích nhóc” Trang Duy nói với Quý Sâm.
“Đúng là rất được người ta yêu thích” Quý Sâm gật đầu cười.
Trang Duy thấy hơi khát nước nên hơi nhoài người ra phía sau lấy chai nước, trong lúc quay người lại thì đột nhiên nhìn thấy phía trong xương quai xanh của Quý Sâm có một dấu vết màu đỏ sẫm – Trông cứ như dấu hôn vậy.
Hôm nay Quý Sâm mặc một cái áo len cổ chữ V, nhìn từ chính diện thì bị che khuất không thấy được gì, nhưng khi lên xe mở điều hòa, Quý Sâm mở dây kéo áo khoác ra, áo len bên trong cũng không bó sát vào da cho nên khi Trang Duy quay người lại, thoáng nhìn sơ qua thì đã thấy ngay dấu hôn này.
—- Quý Sâm bắt đầu yêu đương từ khi nào mà cậu không hề hay biết chút gì, Trang Duy cảm thấy người làm bạn như mình có hơi thất bại.
Vặn nắp chai nước uống mấy hớp, Trang Duy hỏi Quý Sâm “Quen bạn gái sao?”
Cơ thể Quý Sâm hơi cứng ngắc một chút nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại “Làm gì có chứ”
Trang Duy hơi nhướn mày “Đến tôi mà cậu cũng muốn giấu sao?” Quý Sâm phủ nhận cũng không làm Trang Duy cảm thấy tức giận hay bất mãn, cậu chỉ là có chút thắc mắc chuyện này có gì đâu mà phải che giấu làm gì…
Quý Sâm mím môi, một lát mới trả lời “Thật ra vẫn chưa chắc chắn, khi nào xác định thì tôi sẽ kể cho cậu nghe”
Nghi vấn trong lòng Trang Duy càng lớn, ngay cả dấu hôn còn để lại thì còn gì mà không chắc chắn? Nhưng dù sao đây cũng là chuyện cá nhân của Quý Sâm, cậu cũng không tiện truy hỏi đến cùng. Trong lòng vẫn còn đang suy nghĩ không biết là ai, dù sao cậu cũng không thấy Quý Sâm gần đây qua lại thân thiết với ai, cũng không thấy Quý Sâm nấu cháo điện thoại.
Điều này khiến Trang Duy không khỏi lo lắng “Không phải là cậu gặp chuyện gì rồi chứ?”
“Không có” Quý Sâm vội vàng lắc đầu “Thật sự không có gì đâu, cậu đừng lo lắng”
Quý Sâm không muốn nói, Trang Duy thấy mình có hỏi nữa cũng không hỏi ra được gì, chỉ đành nói “Nếu có vấn đề gì thì nhất định phải nói với tôi, đừng giấu trong lòng”
“Ừ, tôi biết rồi” Quý Sâm gật đầu.
Trang Duy thấy sắc mặt cậu ta vẫn bình thường, có lẽ sự việc cũng không đến nỗi tồi tệ cho nên không hỏi tới nữa. Cậu nghĩ sau này phải để ý thêm mới được, biết đâu chừng lại có thể phát hiện ra một ít manh mối.