Trong lúc sự việc đang căng thẳng chưa có bất kỳ giải thích rõ ràng nào thì nữ ngôi sao của Thiên Ảnh đang làm đại diện phát ngôn cho sản phẩm của Văn thị, người mới của Du Tung, đột nhiên lên tiếng trách cứ Văn thị để cho cô ta làm đại diện phát ngôn cho một sản phẩm có vấn đề về chất lượng, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của cô ta, đòi Văn thị phải bồi thường cho mình.
Lúc đọc được tin này thì Trang Duy vừa mới đi mua đồ xong, đang trên đường trở về. Gần đến tết, theo như tập tục xưa nay thì phải mặc đồ mới, chuyện này mẹ cậu khi còn sống năm nào cũng nhắc, cho nên trước giờ cậu chưa từng quên chuyện này. Cũng may gần đây cậu không có nhận công việc cho nên hẹn Quý Sâm cùng nhau đi mua quần áo mới. Quý Sâm cả năm nay bận lên bận xuống vì cậu, cũng không dễ dàng gì cho cam, cho nên lần này cậu trả luôn cho phần trang phục của Quý Sâm, xem như là quà tết.
Trang Duy và Quý Sâm vừa nghe thấy tin này, cười như không cười nói “Đây là lần đầu tiên tôi thấy người đại diện phát ngôn đòi công ty phải bồi thường”
Theo lý mà nói, người đại diện phát ngôn chính là đề cử sản phẩm mà mình tin dùng, trong phần đề cử này nhất định cũng bao gồm cả đảm bảo chất lượng thành phần trong sản phẩm. Tuy nhiên, ở trong nước, rất nhiều nghệ nhân chưa từng dùng đến sản phẩm, chỉ xem phí đại diện phát ngôn nhưng tính chất của phần đảm bảo này vẫn không thay đổi. Nói cách khác, nữ ngôi sao kia nhận đại diện phát ngôn cho sản phẩm của Văn thị chắc hẳn là cô ta cảm thấy dùng rất tốt cho nên mới dùng thân phận người đại diện phát ngôn ghi hình quảng cáo, tuyên truyền đề cử rộng rãi chứ làm sao Văn thị có thể lừa gạt cô ta làm đại diện phát ngôn được. Đây cũng chính là tại sao khi sản phẩm xảy vấn đề, người tiêu dùng sẽ yêu cầu người đại diện phát ngôn đứng ra giải thích nguyên nhân, dù sao người tiêu dùng vẫn không hề hay biết chút gì, xem nghệ nhân quảng cáo thấy cũng được cho nên mới đi mua về dùng.
Quý Sâm giật giật khóe miệng, nói “Chuyện lần này đúng là đã có người vào weibo của nữ ngôi sao kia nói gì đó rồi. Hơn nữa tôi còn nghe nói Du Tung đã ra lệnh đóng băng cô ta, xem ra đã tính sẽ đá cô ta qua một bên. Cô ta nóng lòng muốn tẩy trắng cho mình như vậy e rằng cũng là muốn nhờ vào chuyện này để nổi tiếng, nếu như có một bộ phận netizen thông cảm vì cô ta đúng là bị lừa gạt, cứu vãn được chút hình tượng thì Thiên Ảnh cũng không thể đóng băng cô ta dễ dàng như vậy được nữa”
Trang Duy hiểu rất rõ khái niệm đóng băng, thật ra với kiểu phong sát có tính mềm dẻo này, nếu muốn xuất đầu lộ diện lần nữa chỉ sợ phải chờ đến lúc hết hạn hợp đồng rồi đổi công ty.
“Du Tung xài chiêu này cũng quá cũ rích rồi” Nụ cười của Trang Duy đầy sự khinh thường.
“Dù sao thì nữ ngôi sao này vẫn chưa leo lên được hạng nhất, Du Tung không muốn gây rắc rối đương nhiên nói đóng băng là phải đóng băng” Trong chuyện này, Quý Sâm là người đại diện nên biết được nhiều điều hơn Trang Duy.
“Cũng phải” Giới giải trí chính là như thế, hoặc là anh nổi tiếng đến mức không ai dám động chạm tới, hoặc là anh chỉ có thể chịu cho người ta làm khó làm dễ. Mà vở kịch giữa nghệ nhân và thương gia như thế này, người trong nghề sẽ không ai để ý tới, mà người ngoài giới thì cũng vui sướng mà đứng xem náo nhiệt, xem như có chuyện để bàn tán lúc trà dư tửu hậu.
Khi gần về đến nhà, điện thoại di động của Trang Duy reo lên, cậu lấy ra xem, là Lâm Tân gọi đến.
“Alo, Lâm Tân?” Trang Duy hỏi.
“Anh Trang, anh có bận không?” Giọng nói của Lâm Tân mang theo chút ý cười, xem ra tâm trạng rất tốt.
“Không có, có việc gì sao?” Trang Duy hỏi lại.
“Lúc trước vai diễn mà anh giúp em đề cử với anh Uẩn, em đã nhận được rồi, cám ơn anh” Giọng nói của Lâm Tân run run tràn đầy cảm kích, nghe là biết đang rất kích động.
“Chúc mừng cậu” Trang Duy cũng cười “Khi nào thì bấm máy?’
“Là sau tết, biên kịch nói muốn thay đổi kịch bản, cho em thêm đất diễn” Lâm Tân nói.
“Vậy thì tốt quá, anh Uẩn kinh nghiệm diễn xuất rất phong phú, cậu có thể học hỏi rất nhiều” Không cần nghi ngờ thiên phú của Tả Uẩn, chỉ cần Tả Uẩn chịu chỉ dẫn, Lâm Tân có thể học hỏi được không ít.
“Ừm, em biết rồi, khi nào anh Trang có rảnh, em mời anh một bữa”
“Được, vậy hẹn sang năm đi, cậu cứ rèn luyện kĩ năng diễn xuất thật tốt, đừng chủ quan. Đoàn phim của cậu có không ít tiền bối kinh nghiệm dày dặn, để lại ấn tượng tốt với họ cũng tốt cho sự phát triển sau này của cậu hơn” Trang Duy mặc dù không tham gia vào điện ảnh nhưng vẫn biết được chút ít.
“Được, em nhất định sẽ cố gắng” Lâm Tân đáp “Vậy khi nào anh rảnh thì gọi điện thoại cho em, chúng ta lại hẹn chỗ gặp mặt”
“Ừ, đến lúc đó anh sẽ gọi cho cậu” Trang Duy trả lời xong, hai người không nói thêm gì nữa, đều tự ngắt điện thoại.
“Lâm Tân?” Quý Sâm nhướn mày hỏi.
“Ừ” Trang Duy cũng không che giấu, đơn giản kể lại chuyện hôm trước gặp Lâm Tân ở quán cà phê và đề cử Lâm Tân với Tả Uẩn cho Quý Sâm nghe.
Quý Sâm nghe xong gật đầu “Đúng là Lâm Tân có thiên phú trong diễn xuất nhưng cần phải rèn luyện thêm một thời gian nữa” Đối với chuyện Trang Duy nhường lại cơ hội đóng phim, Quý Sâm cũng không có ý kiến gì. Cậu ta là người đại diện của Trang Duy cũng hiểu rõ năng lực của Trang Duy nhất. Để cho Trang Duy đóng phim, nếu như không được đào tạo chuyên nghiệp e là sẽ phá hỏng hình tượng của Trang Duy trong mắt fan hâm mộ. Hơn nữa, trong giới giải trí như thế này, bán một chỗ tốt cho người khác sẽ không bao giờ lo lỗ vốn.
“Lâm Tân đúng là đã thay đổi không ít” Quý Sâm mỉm cười.
“Ừ, nếu cậu mà gặp Lâm Tân nhất định sẽ cảm thấy rất bất ngờ” Trang Duy nói.
“Vậy thì tôi cũng rất chờ mong bộ phim điện ảnh mới này đây” Đề cử Lâm Tân cũng coi như đưa chỗ tốt cho chị Như. Với tư cách của chị Như, mới vừa rời khỏi Thiên Ảnh chắc chắn gặp rất nhiều trở ngại nhưng chỉ cần cô ổn định rồi thì sau này không thành vấn đề. Hơn nữa chị Như là người biết báo ơn, về sau hẳn là sẽ có lợi cho Trang Duy.
Bữa tối Trang Duy vẫn cùng ăn chung với Cố Diễm, sau khi ăn xong, Trang Duy đi vào phòng lấy một cái hộp trang trí tinh xảo đưa cho Cố Diễm “Quà cho anh”
Cố Diễm nở nụ cười, anh biết hôm nay Trang Duy đi mua sắm, không ngờ cậu còn mua quà về cho anh.
Mở hộp ra, bên trong là một chiếc cravat màu xám đậm đang cuộn tròn, chiếc cravat dưới ánh đèn ẩn hiện màu vàng nhạt như có như không, vừa nhã nhặn vừa quý phái.
“Giúp anh đeo lên đi” Cố Diễm lấy cravat ra.
Trang Duy cười cầm lấy, nghiêm túc giúp Cố Diễm thắt cravat. Bởi vì phải thường xuyên tham dự các buổi tiệc, trên cơ bản cũng cần phải mặc âu phục cho nên Trang Duy cũng biết không ít cách thắt cravat vừa nhanh vừa đẹp.
Áo somi của Cố Diễm hôm nay rất phù hợp với chiếc cravat này, vừa đeo vào là có cảm giác anh có thể mặc như thế này đi dự hội nghị ngay và luôn.
“Cravat này rất đẹp” Cố Diễm nói.
Trang Duy thuận tay sửa áo somi của anh lại một chút, quan sát cẩn thận, sau khi thấy vô cùng thích hợp mới lên tiếng “Vậy ngày mai anh mang đi làm đi”
“Không” Cố Diễm từ chối.
“Anh không thích?” Trang Duy hỏi lại, hình như bình thường Cố Diễm rất ít khi đeo cravat ánh kim như thế này, nên lúc cậu lựa chọn đã cố gắng tìm chiếc cravat thích hợp với Cố Diễm, khi anh đeo lên cũng sẽ không có cảm giác khác lạ.
“Không phải, anh rất thích” Cố Diễm cười trả lời “Đây là lần đầu tiên em tặng quà cho anh, anh phải cất cẩn thận mới được”
Trang Duy bật cười “Đồ mua về là để dùng, anh định để ở nhà hay sao?”
Cố Diễm ôm lấy Trang Duy “Đợi anh tìm người đóng một cái tủ, sau đó đem đồ của em tặng anh đều để vào trong đó hết. Đợi đến khi chúng ta già đi, có thể cùng lấy ra xem”
Hốc mắt Trang Duy hơi cay “Đừng nghịch”
“Nếu không mỗi lần em mua hai cái, anh dùng một cái, cất một cái” Cố Diễm đưa ra một kiến nghị vô cùng đúng trọng tâm.
Trang Duy nhìn Cố Diễm, một giây sau liền kéo cả cravat lẫn người đẩy ngã lên giường trong phòng ngủ, sau đó khuỵu gối ngồi lên người Cố Diễm, cúi người hôn xuống.
Kỹ thuật hôn của Trang Duy vẫn trúc trắc như cũ nhưng Cố Diễm không chút để ý, vẫn rất có kiên nhẫn dẫn dắt cậu, mặc dù nhìn thì có vẻ Trang Duy là người làm chủ nhưng thực tế vẫn là Cố Diễm chiếm thế thượng phong.
Không biết từ lúc nào, Cố Diễm đã tháo cravat ra, nắm lấy hai tay Trang Duy, dùng cravat trói cổ tay cậu lại, nhìn vào có cảm giác đầy mê hoặc.
Đến khi Trang Duy hoàn hồn thì đã bị Cố Diễm đè ngược xuống giường, Cố Diễm cầm hai cổ tay bị cravat trói lại của cậu, cười nói “Thật ra còn có thể dùng như thế này nữa”
Tai Trang Duy đỏ ửng, hai tay vòng ra sau cổ Cố Diễm, lần thứ hai hôn anh, ngăn lại lời trêu đùa của Cố Diễm.
Trong lúc tình ý đang nồng nàn thì tiếng chuông điện thoại đột ngột reo lên phá vỡ bầu không khí đầy ái muội.
Cố Diễm thầm thở dài, sau khi buông Trang Duy ra lại hôn thêm cái nữa lên môi cậu rồi mới đi ra phòng khách lấy điện thoại. Trang Duy nằm trên giường thở dốc, nhìn hai tay vẫn còn đang bị cravat trói lại, khẽ cười.
“Tín Viễn?” Cố Diễm nhận cuộc gọi, là Ứng Tín Viễn gọi đến. Bình thường nếu không có chuyện gì quan trọng, Ứng Tín Viễn rất ít khi gọi cho anh vào buổi tối.
“Tổng giám đốc Cố” Giọng của Ứng Tín Viễn rất nghiêm túc “Mỹ phẩm dưỡng da của Cố thị xảy ra chút vấn đề, trên internet đã bắt đầu lan truyền tin tức nhưng vẫn chưa xác định ai là người đăng bài, hoài nghi ban đầu có thể là có người thuê thủy quân”
Cố Diễm nhíu mày hỏi lại “Là vấn đề gì?”
“Nói là có một dòng mỹ phẩm dưỡng da nổi tiếng dưới quyền Cố thị sau khi chuyển về nước bởi vì chất lượng không đủ nên bị hải quan gửi trở về” Ứng Tín Viễn trả lời, anh ta đã theo Cố Diễm nhiều năm nhưng vẫn chưa bao giờ xảy ra chuyện như thế. Bây giờ vấn đề mỹ phẩm lại đang trong thời kỳ nhạy cảm, bất cứ chuyện gì liên quan đến vấn đề này đều phải cẩn thận đối phó.
“Có liên lạc với nơi sản xuất chưa?” Cố Diễm hỏi.
“Đang liên hệ, chúng ta cũng đã liên lạc với nhân viên hậu cần và kiểm tra chất lượng” Ứng Tín Viễn trả lời.
“Trước hết đăng thông báo chính thức lên trang chủ, bày tỏ thái độ Cố thị nhất định sẽ điều tra cẩn thận việc này. Nửa tiếng sau, trong phòng hội nghị số 1 của Cố thị chuẩn bị họp trực tuyến” Cố Diễm đưa ra quyết định ngay tức khắc.
“Vâng” Ứng Tín Viễn đáp một tiếng rồi cúp điện thoại, sau đó liên lạc với nhân viên các ban ngành cần tham dự cuộc họp.
Quay vào phòng ngủ, Cố Diễm mở cravat ra cho Trang Duy “Anh có việc bận đột xuất, phải quay lại công ty. Em nghỉ ngơi sớm đi”
“Đã xảy ra chuyện gì?” Trang Duy kéo áo Cố Diễm, lúc nãy cậu loáng thoáng nghe được “internet”, “thông báo” gì đó làm cậu cảm thấy đây không phải là chuyện tốt lành gì.
“Không có gì, em đừng lo lắng” Cố Diễm cười trấn an cậu, sau đó không chút chậm trễ thay quần áo, lái xe quay lại công ty.
Ngồi trên giường chừng nửa phút, Trang Duy mới đứng dậy đi ra phòng khách mở laptop lên. Lúc cậu mở weibo lên thì nhìn thấy tin tức về mỹ phẩm dưỡng da của Cố thị đã lọt vào top 10 tìm kiếm trên internet rồi. Mà bình luận trên internet cũng loạn xà ngầu, một bên thì cho rằng cuối cùng Cố thị cũng bị kéo xuống nước, xem ra cũng không hẳn là đáng đồng tiền bát gạo, mà bên còn lại thì nghiêng về phía đây chỉ là hiểu lầm, phải chờ cơ quan có thẩm quyền đưa ra kết quả đo lường chất lượng thì mới nói sau.
So với ngôn luận nghiêng hẳn về một phía như Văn thị thì đương nhiên lần này Cố thị đã đỡ hơn nhiều rồi, dù sao thì đây cũng chỉ là một tin đồn, không có chứng cứ xác thực hay báo cáo đo lường nào cả, tất cả đều còn phải chờ kết quả.
Hiểu được tình huống, Trang Duy cảm thấy Cố Diễm không nói với cậu hẳn cũng là hy vọng cậu không tham dự vào chuyện này, tiếp tục duy trì thái độ trung lập. Mà Trang Duy tin vào tài quản lý của Cố Diễm với Cố thị, chắc chắn không thể nào xảy ra tình huống như thế này được. Trong tình hình công nghệ sản xuất và nhu cầu tiêu phí cân bằng với nhau, căn bản Cố thị không cần phải ăn bớt ăn xét nguyên vật liệu. Hơn nữa lúc này đang trong giai đoạn nhạy cảm, Cố thị có điên mới đưa ra sản phẩm không chất lượng vào thời điểm này, đây không phải là tự dùng dao đâm mình hay sao? Đổi lại là bất cứ công ty nào cũng sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc đến vậy.
Trang chủ của Cố thị và trang chủ của mỹ phẩm dưỡng da thuộc Cố thị đều đã đưa ra thông báo chính thức, trên weibo rất nhanh cũng đã post thông báo cho sự kiện lần này. Cố thị phản ứng nhanh, cố gắng hết sức để mọi chuyện không bị khuếch đại, đây là một hiện tượng tốt.
Cùng lúc, trên internet lại đưa ra một vấn đề mới, chủ yếu để thảo luận xem là ai đã tuyên bố tin tức này đầu tiên. Sức mạnh của netizen là vô hạn, rất nhanh mọi người đã phát hiện ra có một số ID công cộng trong vòng 3 phút thay nhau post tin này, loại ID công cộng này đối với các netizen thân kinh bách chiến mà nói thì không đáng tin cậy chút nào.
Lúc này Quý Sâm gọi điện đến, cậu ta cũng đã nhìn thấy tin trên internet, đương nhiên phải hỏi thăm Trang Duy một câu.
Quý Sâm hỏi “Cậu thấy sao?”
“Tôi tin tưởng Cố Diễm” Trang Duy không chút do dự trả lời.
“Ừ” Quý Sâm cũng không có ý kiến gì, chỉ hỏi lại “Tổng giám đốc Cố tăng ca rồi sao?”
“Ừ, anh ấy mới vừa đi không lâu” Trang Duy đi tới chiếc tủ để không ít mỹ phẩm dưỡng da của mình, tiện tay cầm lấy sản phẩm của Cố thị, trong đầu đột nhiên có một ý tưởng liều lĩnh “Tôi muốn post một tấm ảnh lên weibo”
Quý Sâm chưa hiểu hỏi lại “Ảnh gì?”
“Ảnh chụp hằng ngày thôi” Câu trả lời này của Trang Duy mang tính chất đối phó, nếu như là ảnh chụp hằng ngày thì cậu đâu cần thiết phải nói với Quý Sâm.
Nhưng Quý Sâm cũng không hỏi nhiều, chỉ nói “Chụp xong thì gửi qua cho tôi xem trước”
“Được” Trang Duy không từ chối, hai người không nói thêm gì nữa, cúp điện thoại.
Vài phút sau, Trang Duy gửi một tấm ảnh cho Quý Sâm, sau khi cậu ta xem xong thì gửi qua một icon OK. Trang Duy trực tiếp post ảnh này lên weibo, status không có gì đặc biệt, chỉ viết đây là ảnh chụp hằng ngày. Nhưng trong bức ảnh chính là một ngăn trong tủ mỹ phẩm dưỡng da của cậu, mà dòng mỹ phẩm dưỡng da nổi tiếng của Cố thị đang bị đồn thổi cũng xuất hiện trong ảnh.
Trang Duy chọn góc chụp rất tốt, nhìn qua cũng không hẳn là cố gắng chụp nhưng bề ngoài của hộp mỹ phẩm dưỡng da này của Cố thị quả thật quá đặc biệt, khiến người ta không khó nhận ra.
—- Đây là cách mà Trang Duy dùng để ủng hộ Cố thị, mặc kệ người khác có hiểu được ẩn ý trong đó hay không, lần này Trang Duy cũng đã tỏ rõ lập trường của mình.
Comment dưới bài post của cậu cũng dần tăng lên, có khen ngợi nhan sắc Trang Duy ngày càng lên hương, có hỏi cậu khi nào ghi hình quảng cáo mới, có cầu mong gả cho cậu, cũng có người chú ý hỏi tới hộp mỹ phẩm dưỡng da của Cố thị….
Đối với những comment này, Trang Duy đều không trả lời, bức ảnh của cậu chính là câu trả lời tốt nhất rồi.