Cố Diễm còn đang họp, không có ở phòng làm việc, cho nên Lâm Tân và chị Như không gặp mặt anh.
Lướt web được một lúc, điện thoại của Trang Duy reo lên, là Tả Uẩn gọi đến.
“Alo, anh Uẩn” Trang Duy cười nhận cuộc gọi.
“Lúc này nói chuyện có tiện không?” Tả Uẩn cười hỏi.
“Ừm, được” Trang Duy trả lời “Anh muốn hỏi Lâm Tân thế nào rồi phải không?”
Tả Uẩn khẽ cười “Không lẽ anh không thể gọi điện chỉ để hỏi thăm cậu sao?”
“Trước đây thì có thể, bây giờ thì khó lắm” Trang Duy cười trêu Tả Uẩn, cùng là người đang yêu, đương nhiên cậu cũng hiểu được tâm trạng của Tả Uẩn.
“Cho dù có thành công hay không, anh đều rất cám ơn cậu” Tả Uẩn nói một cách nghiêm túc “Anh nghe em ấy kể trước đây có khiêu khích cậu không ít lần, vậy mà cậu vẫn giúp đỡ em ấy, em ấy cảm thấy rất xấu hổ”
“Thật ra cậu ấy cũng thay đổi rất nhiều” Trang Duy không phải là người thù dai, hơn nữa những chuyện trước kia mà Lâm Tân đã làm cũng không phải chuyện gì đáng ghét “Sau khi cậu ấy bị tai nạn giao thông, lúc em gặp lại thì ấn tượng cũng không còn tệ như vậy nữa. Bây giờ cậu ấy lại ở bên cạnh anh, trước đây anh cũng quan tâm em rất nhiều, đương nhiên em cũng xem cậu ấy như người thân của em”
Tả Uẩn cười đáp “Nói là nể mặt anh nhưng thật ra cậu là người công tư rõ ràng, chỉ với chuyện cậu giới thiệu em ấy cho anh, anh đã biết rồi” Trang Duy cười cười không nói.
“Anh nhất định sẽ ghi nhớ chuyện này, sau này có chuyện gì cứ nói với anh, anh tuyệt đối sẽ không chối từ” Tả Uẩn hứa hẹn.
“Được, em biết rồi” Trang Duy cũng không khách sáo.
“Dù bên Lâm Tân có kết quả ra sao thì anh cũng chúc mừng cậu lần thứ hai được đại diện phát ngôn cho More” Tả Uẩn chúc mừng Trang Duy trước.
“Ừm, cám ơn anh” Trang Duy cười đáp.
“Hôm qua lúc biết tin cậu đề cử Lâm Tân, anh còn đang quay phim không tiện gọi điện thoại nên mới để tới hôm nay. Chờ anh về sẽ đãi cậu một bữa thật ngon” Tả Uẩn nói.
“Vậy thì em sẽ không khách sáo đâu” Trang Duy đáp.
Tả Uẩn im lặng một chút mới hỏi tiếp “Anh nghe Lâm Tân nói là hẹn gặp ở Cố thị? Cậu và tổng giám đốc Cố thế nào rồi?” Không phải Tả Uẩn nhiều chuyện, chỉ là quan tâm đến Trang Duy nên mới hỏi vậy.
Trang Duy cười càng tươi hơn, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều “Bọn em vẫn rất tốt, lúc tết em có đến nhà họ Cố rồi, mọi chuyện đều rất thuận lợi”
Giọng nói của Tả Uẩn đầy bất ngờ “Cậu đến nhà họ Cố? Nhà họ Cố chấp nhận cậu rồi sao?”
“Ừm” Nghĩ đến thái độ của nhà họ Cố đối với cậu, Trang Duy cảm thấy trong lòng rất ấm áp.
Tả Uẩn dường như thở phào nhẹ nhõm “Vậy thì tốt quá, không ngờ tổng giám đốc Cố lại đáng tin cậy như vậy, làm việc cũng chu đáo, như vậy anh cũng yên tâm”
“Ừm, anh ấy vẫn luôn như vậy mà” Trang Duy cười cười.
“Cậu vui vẻ là được rồi, vẫn là câu nói cũ, có chuyện gì cứ nói với anh, anh tuyệt đối sẽ không từ chối” Tả Uẩn cam kết lần nữa.
“Được” Trang Duy đáp.
Sau đó hai người lại tán gẫu về chuyện quay phim của Tả Uẩn, tuy Trang Duy chưa từng đóng phim nhưng cũng không ngăn cản được niềm yêu thích với phim ảnh. Mãi cho đến lúc thư ký đến nói phía Phó Khâm đã bàn bạc xong xuôi, cậu mới cúp điện thoại đi qua phòng làm việc của Cố Diễm.
Quay lại phòng làm việc của Cố Diễm, thấy nụ cười của Phó Khâm và ánh mắt cảm kích của Lâm Tân, trong lòng Trang Duy đã đoán được kết quả của cuộc trao đổi lần này.
“Trưa nay để tôi mời bữa trưa, chị Phó và Trang Duy chọn chỗ đi nhé” Chị Như lên tiếng, tâm trạng vui vẻ làm cô như trẻ ra mấy tuổi.
“Em sao cũng được, ưu tiên cho phụ nữ đi” Trang Duy giao quyền lựa chọn cho Phó Khâm.
Tìm được một người đại diện phát ngôn hợp ý với mình, tâm trạng Phó Khâm cũng rất tốt, cười nói với Trang Duy “Hôm nay có thể gặp được Lâm Tân, công lao đều nhờ cậu cả, cậu cứ chọn chỗ đi”
Trang Duy suy nghĩ một lát mới nói “Lát nữa em hỏi Cố Diễm xem anh ấy có biết chỗ nào không”
Phó Khâm đã biết chuyện giữa Trang Duy và Cố Diễm, Lâm Tân cũng đã nghe Tả Uẩn nói một chút, chỉ có chị Như kinh ngạc khi nghe Trang Duy trực tiếp gọi tên Cố Diễm, nhưng có gì trong giới mà cô chưa từng thấy đâu? Rất nhanh cô cũng đã kịp phản ứng lại, cười cười cho qua không hỏi gì nhiều.
Đang nói chuyện, Cố Diễm họp xong vừa về đến, khi nhìn Trang Duy, ánh mắt anh lại dịu dàng hơn vài phần.
Trang Duy hỏi Cố Diễm “Chị Như mời khách, bọn em đang định ra ngoài ăn cơm, anh có biết chỗ nào ngon không?” Cậu biết Cố Diễm chắc chắn sẽ không đi cho nên mới không hỏi thêm.
Cố Diễm suy nghĩ một lát, kêu thư ký đi lấy danh thiếp của một nhà hàng. Thư ký nhanh nhẹn đi tìm đưa cho Trang Duy, Cố Diễm nói “Cá ở đây ăn rất ngon, khẩu vị cũng thanh đạm, em đến chỗ này thử xem”
“Được” Trang Duy mỉm cười “Bữa trưa anh tự mình giải quyết”
“Ừ, trưa nay anh chỉ trống một giờ thôi, còn một cuộc họp trực tuyến nữa, không đi với em được” Cố Diễm nói, anh không để ý đến những người khác, cũng sẽ không đi đãi khách, anh chỉ quan tâm một mình Trang Duy mà thôi.
“Ừm, nếu ngon em sẽ mua đem về làm bữa tối” Trang Duy nói.
“Ừ, lái xe chậm thôi” Cố Diễm dặn dò.
“Biết rồi” Trang Duy gật đầu.
“Chiều nay chị quay lại lấy mấy thứ này, cậu đừng có bỏ đấy nhé” Phó Khâm thấy hai người nói chuyện xong mới lên tiếng, cô thế mà có thể thiết kế luôn được tám mẫu, thành quả vô cùng mỹ mãn.
Cố Diễm không quan tâm đến cô, chỉ có nữ thư ký lễ phép mỉm cười đáp “Cô Phó yên tâm, tôi sẽ giúp cô giữ lại”
“Được” Phó Khâm hài lòng gật đầu, cô không chút nghi ngờ nếu thư ký không thấy, Cố Diễm sẽ cho người dọn sạch hết đống giấy kia.
Sau đó bốn người cùng nhau đi ăn trưa, nhà hàng cách đó một đoạn nhưng lái xe đến đó cũng rất thuận tiện.
Trong bữa ăn, bốn người tùy ý tán gẫu, không nhắc đến công việc mà chỉ kể một ít chuyện thú vị, bầu không khí rất thoải mái. Trang Duy chọn hai món ăn hương vị khá ngon, kêu phục vụ đóng gói hai phần, cậu trả tiền hai phần này chứ không tính vào hóa đơn của chị Như.
Lâm Tân cũng lấy trà thay rượu mời Trang Duy, cảm ơn cậu đã dẫn dắt. Trang Duy có thể cảm nhận được sự cảm kích từ Lâm Tân, là thật lòng hay chỉ làm màu, người ở lâu trong giới đều có thể cảm giác được.
Buổi chiều Lâm Tân còn phải chạy về đóng phim cho nên sau khi ăn xong, cả bốn người đều tự ai nấy về. Trang Duy lái xe đưa Phó Khâm về Cố thị, Phó Khâm muốn tiếp tục vẽ nữa, hơn nữa chiều nay Cố Diễm không có ở phòng làm việc, cô ở đó hẳn là sẽ không gặp Cố Diễm đâu.
Sau khi đưa Phó Khâm đến Cố thị, Trang Duy đi về nhà trước chứ không chờ Cố Diễm cùng về. Cố Diễm còn làm việc, cậu đến đó cũng không làm gì, không bằng về nhà chuẩn bị cơm tối sớm một chút, đợi Cố Diễm trở về, có thêm hai món ăn cậu đem từ nhà hàng về là anh có thể trực tiếp ăn cơm luôn.
Mấy ngày sau, Trang Duy nhận được tin nhắn của Trang Dụ gửi đến, nhờ cậu hỏi xem phần đề án hợp tác lần trước có tin tức gì không.
Trang Duy có hơi kinh ngạc khi thấy Trang Dụ lần này lại gửi tin nhắn chứ không phải gọi điện thoại nữa, nhưng suy nghĩ chốc lát thì cậu đã hiểu ngay, mỗi lần cậu và Trang Dụ nói chuyện điện thoại đều không chút vui vẻ, nếu Trang Dụ gọi tới làm cậu không vui, không giúp đỡ nữa, chẳng phải Trang Dụ sẽ mất nhiều hơn được hay sao? Cho nên Trang Dụ chỉ gửi tin nhắn qua xem như vẫn còn chút đầu óc, như vậy cũng có thể nhận thấy Trang Dụ rất xem trọng đề án hợp tác với Cố thị lần này, nếu hỏi thẳng cậu thì xem ra cũng có chút nóng ruột rồi.
Trang Duy suy nghĩ một hồi mới đi gõ cửa phòng làm việc của Cố Diễm.
“Vào đi” Cố Diễm lên tiếng.
Trang Duy đẩy cửa vào, hỏi anh “Làm phiền anh một chút”
Cố Diễm cười nói “Không phiền, sao vậy?”
Trang Duy cười bước tới, đưa tin nhắn của Trang Dụ cho Cố Diễm đọc “Em không phải đến hỏi cho Trang Dụ, chỉ là muốn hỏi có phải Cố thị định hợp tác với Tư Duyệt không?”
Cố Diễm biết Trang Duy không hề quan tâm đến những thứ này, chỉ thuận tiện hỏi thăm một câu mà thôi “Anh chưa nhận được đề án của Tư Duyệt, chắc là không thông qua. Việc này ngày mai anh sẽ để người phụ trách đi xử lý”
“Được” Trang Duy không chút tiếc nuối khi nghe đề án này không được thông qua, việc này vốn không có chút quan hệ gì với cậu.
“Còn một chuyện nữa, cổ phiếu của Văn thị giảm xuống rất nhiều, trong tay ba em có cổ phiếu của Văn thị đúng không? Không chừng sẽ bị không ít tổn thất” Cố Diễm nói.
Đối với Trang Duy mà nói thì chuyện này gần như nằm trong dự đoán của cậu, Trang Dụ nôn nóng muốn biết kết quả như vậy chỉ sợ cũng là vì tiền bồi thường không ít, nóng lòng muốn kiếm lại tiền vốn.
“Ba em và bác Văn là bạn cũ, không thể không bồi thường cho nhà họ Văn” Trang Duy nói “Chỉ là không biết ba có vì thế mà xa cách với nhà họ Văn không, dù sao cũng dính líu đến vấn đề nhạy cảm như tiền tài. Bản thân ba em cũng không phải là người hào phóng gì, chỉ là hào phóng bề ngoài thôi” Trang Duy hiểu rõ ba cậu, rất nhiều chuyện không cần phải nói trắng ra.
“Chỉ cần không để em phiền lòng là được” Cố Diễm chỉ quan tâm mỗi mình Trang Duy mà thôi.
Trang Duy cười đáp “Em sao lại phải phiền lòng, anh cứ yên tâm” Bây giờ chuyện có thể khiến cậu phiền lòng chắc chỉ có chuyện giữa cậu và Cố Diễm thôi.
“Thế thì tốt” Cố Diễm nói.
“Được rồi, không quấy rầy anh nữa, em ra ngoài trước, anh làm xong rồi thì cùng ra ăn khuya” Trang Duy dặn.
“Ừ” Cố Diễm gật đầu.
Không làm phiền Cố Diễm nữa, sau khi ra khỏi phòng làm việc, Trang Duy trực tiếp đi xuống bếp hâm nóng thức ăn khuya, trong lúc đó lại nhắn tin trả lời cho Trang Dụ, nói phía Cố Diễm tạm thời chưa có tin tức.
Trang Dụ không hồi âm lại, Trang Duy cũng không để ý, ngược lại phía Cố thị sẽ xử lý tốt, muốn từ chối thì cũng là Cố thị ra mặt từ chối, cậu tự mình biết là được.
Hôm sau Cố Diễm đến công ty liền dặn cấp dưới lấy đề án hợp tác của điện tử Tư Duyệt ra, nhanh chóng hồi âm cho đối phương. Người phụ trách bộ phận này của Cố thị mỗi ngày đều phải liên lạc như thế rất nhiều lần nên cũng rất có kinh nghiệm, sau khi nhận được tin, bọn họ còn đặc biệt lấy ra xem lại đề án đã xếp vào trong danh sách từ chối hợp tác này một lần nữa, lại trải quả xác nhận tỉ mỉ, xác định thật sự không thích hợp mới gọi cho phía điện tử Tư Duyệt từ chối hợp tác.
Buổi chiều, Cố Diễm đang xem tài liệu trong phòng làm việc thì Ứng Tín Viễn gõ cửa đi vào.
“Có chuyện gì sao?” Cố Diễm hỏi.
Ứng Tín Viễn đi đến trước bàn làm việc của Cố Diễm, nói nhỏ “Phía YC gọi điện qua, nói có người muốn phát tán tin tức về anh và Trang tiên sinh ra ngoài”
Cố Diễm khẽ nhíu mày “Là ai?”
“Trang Dụ” Ứng Tín Viễn đáp.
Ánh mắt Cố Diễm lạnh hẳn, tối hôm qua Trang Dụ không gọi điện mà lại gửi tin nhắn cho Trang Duy, anh còn cảm thấy hiếm khi Trang Dụ không chọc giận Trang Duy. Nhưng xem tình hình hiện nay, đúng là anh đã lầm rồi, không phải Trang Dụ không muốn chọc giận Trang Duy mà là hôm qua còn cần phải nhờ vả Trang Duy. Bây giờ đã nhận được cuộc điện thoại từ chối hợp tác, đương nhiên cũng không cần nhờ đến Trang Duy nữa rồi. Tự phụ, ngu xuẩn, lại không nhận ra ý tốt của Trang Duy mà còn bắt đầu có mưu đồ xấu xa với cậu, rõ ràng là bản thân không dễ chịu thì cũng không để cho Trang Duy yên thân.
“Trang Dụ mới tiến vào thương trường không lâu, nền móng còn chưa vững vàng, cũng không rõ ràng hoạt động trong giới giải trí. Bên YC vừa mới nhận được tin tức thì liền gọi điện đến hỏi ý của anh ngay lập tức” Ứng Tín Viễn cũng biết đề án hợp tác của điện tử Tư Duyệt vừa bị từ chối, không nghĩ cũng biết ít nhiều gì cũng có liên quan đến chuyện này.
Lần này không giống với lần Văn Phương Húc hãm hại Cố thị, lần trước là chuyện trên thương trường, còn chuyện lần này lại dính dáng đến giới giải trí. Truyền thông trong giới giải trí còn nhiều hơn so với thương giới, cũng tự có hệ thống hoạt động của riêng mình. Người nào không thể đắc tội, những phóng viên đó trong lòng hiểu rõ hơn ai hết, cho nên làm việc cũng càng chu đáo, biết làm thế nào để tự bảo vệ bản thân, làm thế nào để có thể tiếp tục lăn lộn trong giới này.
“Dùng bất cứ biện pháp nào để đè chuyện này xuống” Cố Diễm nghiêm túc nói “Đợi đến lúc tuyên bố quan hệ giữa tôi và Trang Duy với bên ngoài, tôi sẽ tự mình nói, không cần người khác phải nói thay”
“Được, vậy tôi đi thông báo với YC” Sau đó Ứng Tín Viễn đi ra ngoài trước.
Cố Diễm xoay ghế tựa, nhìn ra ngoài cửa sổ – Anh và Trang Duy ở bên nhau là chuyện của hai người bọn họ, anh cũng chưa từng nghĩ sẽ che giấu với bên ngoài. Cho dù là muốn công khai thì cũng phải sau khi anh bàn bạc với Trang Duy rồi mới tuyên bố, đây là sự coi trọng mà anh dành cho Trang Duy, cũng là coi trọng phần tình cảm này của bọn họ.