• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Trang Yến Bắc tạc mao, Chu Nam Quân liền bị chọc cười: “Cậu trốn cái gì mà trốn? Tôi cũng không ăn thịt cậu.”

Trang Yến Bắc vẫn giữ nguyên vẻ mặt cảnh giác nhìn Chu Nam Quân.

“Được rồi được rồi, không đùa cậu nữa.” – Chu Nam Quân nín cười, đưa tay vẫy vẫy Trang Yến Bắc, “Mau tới đây, tôi vẫn chưa sấy khô tóc cho cậu đâu.”

Trang Yến Bắc do dự nhìn chằm chằm Chu Nam Quân trong chốc lát, rồi mới cẩn thận bò lại gần.

Lần này Chu Nam Quân không muốn gây sự nữa, vô cùng an phận sấy tóc cho Trang Yến Bắc.

“Tóc của cậu thật mềm, thật xù, giống hệt chó.”

“…. Anh mới là chó.”

“Nghe nói người có tóc mềm thì trong lòng cũng rất mềm mại, tôi cảm thấy rất đúng.”

“Vì sao?”

“Tuy rằng cậu rất ngạo kiều, nhưng bản chất lại rất dịu dàng.”

“… Anh mới ngạo kiều.”

Chu Nam Quân thấy hai tai Trang Yến Bắc lại bắt đầu đỏ lên, chỉ cười không nói gì.

Tóc Trang Yến Bắc so với nam sinh bình thường thì có hơi dài hơn một chút, nhưng so với tóc của Chu Nam Quân thì vẫn được coi là ngắn. Mất một lúc mới sấy khô, Chu Nam Quân đặt máy sấy xuống, vừa tóc nhìn tạo hình của tóc Trang Yến Bắc, mái tóc ướt sũng ban nãy giờ đã khô và rủ xuống, mềm mại lướt qua hai bên má, có thể nói là tương đối vừa mắt.

Tuy rằng trong quá trình vô cùng náo loạn, nhưng xét về tổng thể thì rất thành công.

“… Cảm ơn.”

Trang Yến Bắc cào cào một bên tóc, quay mặt đi, nói lời cảm ơn một cách không được tự nhiên.

Chu Nam Quân nhíu mày: “Không sao, ai bảo cậu đáng yêu như vậy làm gì.”

Trang Yến Bắc trừng mắt nhìn Chu Nam Quân một cái: “… Anh mới đáng yêu.” – Đứa nhỏ ở tuổi này rất không thích người khác dùng từ đáng yêu để khen mình.

“Tôi rất đáng yêu, tôi biết.” – Chu Nam Quân thế mà lại không biết xấu hổ thừa nhận, cậu còn học theo giọng điệu khi nãy của Trang Yến Bắc: “Nếu như cậu thật sự muốn cảm ơn tôi, vậy lấy thân báo đáp đi.”

Trang Yến Bắc hừ lạnh một tiếng: “Mơ đẹp lắm, anh cứ mơ tiếp đi.”

“Được rồi.”

Chu Nam Quân nhún vai, đi về phía giường của mình, xoay người một cái nằm xuống đè lên chăn.

Trang Yến Bắc nghi hoặc nhíu mày: “Anh định làm gì?” – Bây giờ còn chưa đến thời gian Chu Nam Quân thường đi ngủ.

“Ngủ a.” – Chu Nam Quân vẻ mặt rõ ràng như vậy mà cậu không nhìn ra à, “Thử xem có thể mơ thấy cậu hay không.”

Trang Yến Bắc: “… Tốt nhất là đừng thử.”

Chu Nam Quân vẻ mặt nghiêm túc: “Xem ra tôi phải thật cố gắng mơ thấy cậu.”

Trang Yến Bắc: “…”

“Đùa thôi.” – Chu Nam Quân cười hắc hắc. “Ngủ ngon.”

Hôm nay cậu hơi mệt, vừa nằm xuống giường, cơn buồn ngủ đã bắt đầu ập đến.

Trang Yến Bắc yên lặng một hồi, đến lúc Chu Nam Quân gần như ngủ mất thì mới nhẹ nhàng hừ một tiếng: “…. Ngủ ngon.”

Ngày hôm sau, gần như cả đoàn làm phim đều nhận ra quan hệ của Chu Nam Quân và Trang Yến Bắc có sự thay đổi.

Suy cho cùng thì thái độ thay đổi của Trang Yến Bắc thật sự rất rõ ràng, người tinh mắt một chút đều có thể nhìn ra.

Trước đây bất kể lại trong lúc diễn hay giờ nghỉ, chỉ cần có cơ hội Chu Nam Quân sẽ ra sức trêu chọc Trang Yến Bắc, nếu không phải cả hai đều là trai thẳng rành rành, người khác thiếu chút nữa đã nghĩ Chu Nam Quân để ý đến Trang Yến Bắc. Thời điểm trêu Trang Yến Bắc, vẻ mặt Chu Nam Quân đều rất nghiêm túc, chính trực, tựa như coi đây là một biểu hiện rất bình thường trong quan hệ của trai thẳng… Nhưng mỗi lần Chu Nam Quân dùng vẻ mặt ngay thẳng trêu Trang Yến Bắc, Trang Yến Bắc đều vô cùng bình tĩnh, thờ ơ, dường như không muốn để ý đến, vì thế mà sau khi bị quay, liền “ghi điểm” trong mắt người hâm mộ.

Nhưng hiện tại, Trang Yến Bắc thay đổi.

Trước những đùa giỡn của Chu Nam Quân, Trang Yến Bắc không hề thờ ơ lạnh nhạt nữa, mà bắt đầu đáp lại.

Lúc đầu còn chưa rõ ràng, nhưng rất nhanh, sự thay đổi này liền nổi lềnh phềnh trên mặt nước.

Sau khi diễn xong phân cảnh của mình, Chu Nam Quân liền đi về phía Trang Yến Bắc. Trang Yến Bắc ngồi trên ghế nghỉ ngơi, cậu nhìn xung quanh thấy còn mấy ghế trống, nhưng Chu Nam Quân dường như không thèm nhìn đến mấy chiếc ghế trống kia, cậu lập tức đi gần lại chỗ Trang Yến Bắc, sau đó xoay người đặt mông trên đùi Trang Yến Bắc.

Có vẻ như Chu Nam Quân rất thích ngồi trên đùi Trang Yến Bắc, so với những chiếc ghế cứng kia, cậu lại càng thích “sô pha làm từ da người” mềm mại. Lúc trước mỗi khi đến giờ nghỉ, cậu đều tìm Trang Yến Bắc, sau đó vô cùng tự nhiên ngồi lên đùi người ta, mặc dù Trang Yến Bắc không trực tiếp đẩy Chu Nam Quân ra, nhưng thân thể và vẻ mặt đều rất mất tự nhiên.

Nhưng hôm nay, lúc Chu Nam Quân như mọi ngày ngồi trên đùi Trang Yến Bắc, Trang Yến Bắc không những không cứng người vẻ mặt mất tự nhiên, ngược lại còn vươn tay đặt ở eo của Chu Nam Quân, sau đó hơi nghiêng người về phía trước đặt cằm trên vai Chu Nam Quân.

Hàng loạt động tác liên tiếp nhau vô cùng lưu loát khiến cho Lâm Trạch An đang đứng một bên uống nước chuẩn bị vào quay trợn mắt há mồm, suýt thì ngụm nước vừa uống trong miệng đều phun hết ra ngoài.

Đậu má? Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?! Hình như cậu vừa xuất hiện ảo giác vô cùng đáng sợ…

Nhất định mình bị mù rồi.

Lâm Trạch An nhanh chóng nuốt ngụm nước xuống, xoa xoa mắt, ngẩng đầu nhìn lại, nhưng ảo giác đáng sợ trước mắt không hề biến mất, Chu Nam Quân vẫn ngồi trên đùi Trang Yến Bắc, tay Trang Yến Bắc vẫn đặt trên eo Chu Nam Quân, cằm Trang Yến Bắc vẫn đặt trên vai Chu Nam Quân….

Đang giữa ban ngày mà hai đứa trai thẳng ở đây ôm ôm ấp ấp là thế nào?! Thói đời rốt cuộc kiểu gì vậy?!

Từ từ, không đúng, đây không phải trọng điểm!

Trọng điểm là ——

Trang Yến Bắc thế mà lại đặt tay trên eo Chu Nam Quân!

Cằm Trang Yến Bắc còn đặt trên vai Chu Nam Quân!

Tư thế này, rõ ràng chỉ người yêu mới có phải không!?

Lâm Trạch An cả người đều thấy không ổn, cậu hoài nghi nếu như tỉnh lại, chắc chắn  sẽ xuyên đến một thế giới khác.

Thật ra không phải chỉ một mình Lâm Trạch An, tất cả mọi người đều cảm thấy có gì đó không ổn.

Chu Nam Quân cảm nhận được tay Trang Yến Bắc đặt trên eo mình, ngực Trang Yến Bắc dán vào lưng mình, cằm Trang Yến Bắc đặt trên vai mình liền không nhịn được lâm vào nghi ngờ, sao vừa ngủ dậy, Trang Yến Bắc lại biến thành dạng này? Chẳng lẽ đêm hôm qua lúc ngủ Trang Yến bắc bị người ngoài hành tinh bắt đi làm giải phẫu rồi?

Tuy đêm qua Trang Yến Bắc có chút kì lạ, nhưng hôm nay thực sự như biến thành người khác a! Cho dù là muốn đùa lại thì cũng quá lố đi!

Chu Nam Quân biết hiện tại trong mắt người khác, chắc chắn bọn họ vô cùng giống gay.

Cậu không nghĩ Trang Yến Bắc thế mà lại hành động liều mạng như vậy, vì muốn trả đũa thành công mà không tiếc hy sinh tôn nghiêm trai thẳng của mình, bất chấp để người khác hiểu lầm là gay.

Nhưng cậu cũng không phải người dễ dàng nhận thua.

Đùa thì đùa, cậu tiếp chiêu, xem ai có chiêu thức thâm hậu hơn.

Vì  thế sau vài giây mất tự nhiên, suy nghĩ của Chu Nam Quân rất nhanh đã vùng dậy, thậm chí còn rất chủ động tựa vào ngực Trang Yến Bắc.

Trang Yến Bắc cao hơn Chu Nam Quân, chân tay cũng thon dài hơn, khi Chu Nam Quân ngồi trên đùi giống như cả người được Trang Yến Bắc ôm gọn vào ngực. Hình ảnh một người con trai ôm một người con trai nếu đem ra so sánh với một người con trai ôm một người con gái thì nhất định sẽ kém hài hòa hơn, nhưng hình ảnh hai người con trai trong giờ phút này, lại hài hòa đến lạ.

Chu Nam Quân cảm giác thân thể mình đều bị hơi thở của Trang Yến Bắc vây quanh, điều này khiến cậu có cảm giác không được tự nhiên, nhưng mà cũng không thể nói ra được. Là một thẳng nam, lại còn là một nhan khống (người yêu thích cái đẹp), nói ra sẽ xấu hổ bao nhiêu, tuy bị người ta ôm trong ngực có hơi mất tự nhiên, nhưng tưởng tưởng đến khuôn mặt Trang  Yến Bắc, cậu bắt buộc không được mất tự nhiên.

Lúc nhân viên công tác ở đây đưa nước cho Trang Yến Bắc và Chu Nam Quân, hiển nhiên cũng bị tư thế của hai người dọa cho kinh hãi. Chu Nam Quân vẻ mặt bình tĩnh nhận lấy chai nước, sau khi cảm ơn mới hỏi một câu: “Sao chỉ có một chai? Của Trang Yến Bắc đâu?”

Nhân viên công tác hơi sửng sốt, Trang Yến Bắc cười cười, giải thích: “Của tôi vừa đưa tới  đã uống hết rồi.”

Chu Nam Quân mở chai nước ra, uống xong liền hỏi: “Vậy cậu có muốn uống nữa không?”

Trang Yến Bắc lắc đầu: “Không cần, uống nhiều lát nữa lại phải vào nhà vệ sinh.”

“Hay uống thêm chút nữa đi, bây giờ thời tiết quá nóng,.” – Chu Nam Quân uống một ngụm nước, “Diễn mệt như vậy, cẩn thận mất nước, lát nữa không phải cậu còn một cảnh diễn sao?”

Trang Yến Bắc nhìn chằm chằm chai nước trong tay Chu Nam Quân, “Tôi uống của anh cũng được.”

Chu Nam Quân lơ đễnh, cậu cũng không nghĩ ra Trang Yến Bắc bị bệnh sạch sẽ mà lại muốn uống chai nước mà cậu đã dùng qua, vì thế sau khi uống thêm vài ngụm lớn, cậu tiện tay đưa cho Trang Yến Bắc.

Kết quả Trang Yến Bắc thật sự nhận lấy chai nước trong tay Chu Nam Quân, sau đó ngửa cổ uống một ngụm.

Tuy rằng cậu không chạm vào miệng chai, chỉ cách một khoảng nhỏ rồi uống, nhưng Chu Nam Quân đã uống trước đó rồi, hơn nữa còn thật sự chạm vào miệng chai.

Phải biết rằng, Trang Yến Bắc chính là một người có bệnh sạch sẽ a!

Ân Gia Hậu chứng kiến từ đầu đến cuối, con ngươi hơi trầm xuống.

Ở đây nhiều người như vậy, đương nhiên không ai hiểu rõ Trang Yến Bắc bằng cậu, quen biết Trang Yến Bắc nhiều năm như vậy cậu rất rõ ràng việc Trang Yến Bắc có chứng thích sạch sẽ, đừng nói đến người mới quen biết vài ngày, ngay cả cậu là bạn thân nhất Trang Yến Bắc cũng không bao giờ dùng chung một chai nước…. Thậm chí, đừng nói là bạn, ngay cả bố mẹ, Trang Yến Bắc cũng chưa bao giờ dùng chung cùng một chai nước.

Trang Yến Bắc bệnh nghiêm trọng đến mức ngay cả bố mẹ cũng có lúc ghét bỏ, thế mà lại uống chung một chai nước khoáng với Chu Nam Quân.

Chu Nam Quân cũng không nghĩ tới Trang Yến bắc lại làm như vậy, cậu hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, cậu nhướn mi đùa một câu: “Thế nào? Nước tôi uống qua rồi có phải vô cùng ngọt không?”

Trang Yến Bắc dừng một chút, sau đó nghiêm túc nói: “… Đúng, vô cùng ngọt.”

Chu Nam Quân: “…”

Xong rồi, thật sự không nói nổi nữa.

Nhưng Chu Nam Quân là loại người dễ dàng nhận thua như vậy sao?

Vì thế, cậu nhếch khóe môi: “Còn có cái ngọt hơn cơ, cậu muốn thử một lần không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK