Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang vốn là cực kỳ khẳng định chính mình thoáng cái đánh lén sẽ thành công, nhưng khi ngón tay vừa chạm vào huyệt vị Âu Dương Khắc, hắn đột nhiên dùng một góc độ không thể tưởng tượng nổi mà né tránh, tựa như một con rắn, làm cho người không thể nào đoán trước được hành động của đối phương.
Dương Khang thầm kêu không tốt, vội vàng biến chiêu, lại cảm thấy trên cổ tay xiết chặt, cổ tay phải đã bị Âu Dương Khắc nắm lấy.
Dương Khang không nghĩ tới võ công của Âu Dương Khắc nhanh nhẹn như thế, tay trái vội vàng chống đỡ, tay phải dùng lực giãy ra, muốn tránh thoát kiềm chế của Âu Dương Khắc. Chính là đối phương khí lực thật lớn, không giãy ra được.
Dương Khang thế mới biết chính mình khinh địch.
Lúc trước Âu Dương Khắc ở trong vương phủ thiếu chút nữa bỏ mệnh, đại khái là vì đại xà của Lương Tử Ông, còn bị Tiểu Thanh vô duyên vô vớ cắn một ngụm rồi bị trúng độc.
Nếu bàn về võ công, từ nhỏ Âu Dương Khắc đã ở bên cạnh Tây độc Âu Dương Phong học tập, công lực hơn hai mươi năm làm sao có thể thua một người mới học võ công mười năm như y?
Dương Khang tuy nhận thức được vấn đề này, nhưng sự tình đã đến tình trạng như thế này, y đành phải dùng tay trái xuất sử chưởng pháp Bích hải triều sinh khúc.
Âu Dương Khắc nhẹ kêu một tiếng, thúc phụ của hắn thân là một trong Ngũ tuyệt, tất nhiên sẽ cùng hắn dạy cách phá giải võ công của bốn người còn lại, một chưởng này của Dương Khang, hắn liền biết rõ đây là võ công đảo Đào Hoa, không khỏi cười hỏi:
“Tiểu tử, Hoàng đảo chủ là gì của ngươi?”
Dương Khang dùng tay trái đấu với tay phải của Âu Dương Khắc, tất nhiên không địch lại, vài chưởng đã bị đối phương cầm cổ tay, Dương Khang nhíu mày hừ lạnh một tiếng nói:
“Là sư phụ ta.”
“Di? Ta còn tưởng rằng ngươi họ Hoàng. Ngươi tên là gì?”
Âu Dương Khắc tinh tế cúi đầu nhìn người bị mình chế trụ trên giường, lần này tương kiến không giống với lần trước, hắn tò mò nhìn đối phương, phát hiện tiểu tử này lớn lên rõ ràng so với cơ thiếp của hắn còn xinh đẹp hơn.
Tuy lớn lên rất giống tiểu vương gia Hoàn Nhan Dương, nhưng mà so với hắn thì xinh đẹp hơn.
“Ngươi thật là nam nhân sao?”
Dương Khang thấy Âu Dương Khắc một bên hỏi một bên lại muốn lấy tay xâm nhập vạt áo của y, không khỏi cả giận nói:
“Ta đương nhiên là nam nhân, ngươi muốn làm gì?”
“Ngươi nói ta muốn làm cái gì đây?”
Âu Dương Khắc không chút khách khí giải khai quần áo Dương Khang, môi câu dẫn ra một nụ cười lạnh như băng.
Môi của Âu Dương Khắc không giống với màu môi của người bình thường, là màu đỏ sậm, làm cho đáy lòng người sinh ra cảm giác hàn khí các loại. Nhưng màu môi như vậy, cùng với đôi con ngươi màu hổ phách và gương mặt trắng bệch, ngược lại dị thường anh tuấn.
Dương Khang nghĩ muốn đạp hắn mấy cước, nhưng y bị điểm huyệt đạo, chỉ có thể thất bại nhìn Âu Dương Khắc từ trong ngực mình lấy ra Cửu âm chân kinh, một ít bình bình quán quán, còn có Thông tê địa long hoàn Dương Khang dùng dây xỏ qua đeo trên cổ.
“Ngươi tiểu tử này, thật đúng là không thể xem thường a.”
Âu Dương Khắc cẩn thận đem Cửu âm chân kinh bỏ vào trong ngực mình.
“Hảo hảo, vậy thả ta đi đi?”
Dương Khang hờn dỗi trừng mắt, thật muốn ánh mắt của mình có thể hóa thành dao nhỏ, như vậy có thể đem Âu Dương Khắc xuyên thủng. Nếu mình sớm đi một khắc trước thì tốt rồi, không tham Cửu âm chân kinh, y cũng sẽ không bị lấy mất Thông tê địa long hoàn.
Âu Dương Khắc nghe vậy cười khẽ, hắn dùng cặp mắt bò sát màu hổ phách quan sát quần áo không chỉnh tề của Dương Khang từ trên xuống dưới, miễn cưỡng nói:
“Đó là vật hoàn cố chủ, nhưng tiểu tử ngươi hình như đã quên a? Lần trước là ai làm hại ta bị xà quấn thân, còn thiếu chút nữa bị độc chết? Ngươi nói thù này ta có nên báo không a?”
Chuyện lần trước, hắn một mực ghi tạc trong nội tâm. Vốn định hảo hảo mà trả thù tiểu tử này, nhưng lo lắng đối phương là đệ tử Hoàng đảo chủ, hắn bắt đầu dao động a.
“Báo a báo a, bị xà quấn hay là bị cắn một ngụm? Nhớ rõ trước khi ta độc chết nhớ uy giải dược.”
Dương Khang hiên ngang lẫm liệt nhắm mắt lại, dù sao y cũng không gây ra án mạng, bây giờ bị người bắt được, cho Âu Dương Khắc trả thù cũng không sao. Quân tử trả thù mười năm không muộn. Lần này y lật thuyền trong mương, lần sau nhìn y như thế nào trả thù hắn.
Huống hồ y cũng đã uống huyết xà của Lương Tử Ông, rắn độc bình thường cũng không làm gì được y.
Âu Dương Khắc thấy Dương Khang một bộ dáng hùng hồn hy sinh, ngược lại khiêu khích hứng thú của hắn, từ trong lòng ngực móc ra một cái sáo nhỏ, nhẹ nhàng linh hoạt thổi hai cái.
Dương Khang nhíu nhíu mày, đang muốn hiếu kỳ mở to mắt nhìn, lại bị một mảnh vải đen bịt lên mắt y.
“Uy uy! Ngươi làm cái gì?”
Dương Khang cuống quít kháng nghị, vừa há miệng, trong miệng liền bị nhét vào một khối cầu lạnh như băng, đem lời nói của Dương Khang ngăn lại. Dương Khang kinh hãi không hiểu, theo cảm giác, bị Âu Dương Khắc nhét vào trong miệng là Thông tê địa long hoàn.
Người này đang làm cái gì?
Trực giác Dương Khang cảm thấy nguy hiểm, cho dù Dương Khang không thể nhìn thấy, nhưng y có thể cảm giác được Âu Dương Khắc đang phi thường thích thú.
Dựa vào! Âu Dương Khắc không phải chỉ thích nữ nhân sao? Bên người có nhiều cơ thiếp như vậy, hay là nam phẫn nữ? Hay là muốn đùa giỡn y a?
Dương Khang muốn hỏi rõ ràng, nhưng miệng bị bịt lại, chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô.
“Hư, như vậy ngươi mới có thể cảm giác được hương vị bị xà quấn, tin tưởng ta, sẽ rất mỹ diệu.”
Âu Dương Khắc mang ý cười.
Mỹ diệu cái đầu ngươi a!
Dương Khang tức giận đến sôi máu, âm thầm vận khí giải khai huyệt đạo, lại phát hiện thủ pháp điểm huyệt của đối phương pháp rất xảo diệu, y không giải được. Đúng lúc này, y nghe được từng đợt âm thanh từ sau phòng truyền đến.
Đó là thanh âm của xà khi di chuyển, nhưng lại không phải chỉ có một con.
Dương Khang thế mới biết vì sao Âu Dương Khắc chọn trúng cái tiểu viện này tạm cư, chỉ sợ cái ao này là dùng để nuôi xà, trách không được Trình Dao Ca chạy không thoát.
Dương Khang cầu nguyện vì mình đã uống huyết xà của Lương Tử Ông, trong miệng còn ngậm Thông tê địa long hoàn, nói không chừng những xà kia sẽ không bò tới, kết quả chỉ chốc lát sau Dương Khang liền thất vọng.
Dương Khang cảm thấy trên mắt cá chân truyền đến một cảm giác lạnh buốt, xúc cảm này làm cho người ta cảm thấy chán ghét, thoáng cái khiến cho toàn thân Dương Khang đều nổi lên da gà.
Có lẽ là bởi vì con mắt nhìn không thấy, thân thể càng mẫn cảm. Dương Khang cắn răng, không phải chỉ bị xà quấn trong chốc lát hay sao? Âu Dương Khắc hình như là coi thường chính mình không chịu nỗi.
Nhưng Dương Khang vẫn là đem sự tình nghĩ rất đơn giản, Dương Khang tuy có thể giả bộ chuyện gì cũng có phát sinh, nhưng y không thể che đậy được cảm giác của mình.
Xà kia chỉ quấn quanh bên mắt cá chân của Dương Khang trong chốc lát, sau đó bắt đầu từ bắp chân của Dương Khang bò lên. Cùng lúc đó còn có một xà lướt qua bên tai Dương Khang, từ vạt áo len vào trong người.
Cuối cùng còn có một xà bò vào ống tay áo bên phải của Dương Khang, dọc theo tay áo quấn cánh tay của y.
Tổng cộng có ba xà, Dương Khang cảm giác được xà cũng không phải rất lớn, đại khái cũng chỉ bằng hai ngón tay, nhưng mà trên thân xà có dịch nhờn, làm Dương Khang cảm thấy vô cùng chán ghét.
Nhưng ngoại trừ chán ghét bên ngoài, còn giống như có những cảm giác khác dần dần sinh ra.
Âu Dương Khắc nói đây là xà gấm, không phải loại xà quý báu gì, thậm chí còn không có độc, nhưng xà này dùng để trừng phạt cơ thiếp không nghe lời.
Bụng xà gấm có lân phiến không giống như xà bình thường, lúc bị xà này quấn thân, những lân phiến thật nhỏ này sẽ xẹt qua thân thể, sinh ra khoái cảm rất nhỏ làm cho người ta khó nhẫn nhịn. Chỉ là xà không biết như thế nào thỏa mãn con người, cho nên chỉ có thể khơi mào khoái cảm, lại không thể giải quyết.
Xà gấm bởi vì không có độc, cho nên Thông tê địa long hoàn đối với chúng không có tác dụng.
Âu Dương Khắc vốn muốn gọi một cự xà, làm cho tiểu tử không biết trời cao đất rộng này nếm trải cảm giác hít thở không thông, nhưng ở một khắc cuối cùng, khi nhìn thấy gương mặt tinh xảo kia, không biết vì cái gì hắn lại tạm thời cải biến chủ ý.
Ân, tại đây một ngày trước, Âu Dương Khắc thề, hắn chỉ thích nữ nhân.
Chỉ là hiện tại, nhìn thiếu niên mặt đỏ ửng, quần áo không chỉnh tề ở trên giường, Âu Dương Khắc đột nhiên không xác định được.