• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Lại, bên kia chụp một tấm đi.

- Còn nữa, bên này bên này.

5 năm bay nhảy bên ngoài, làm điều mình thích rồi buộc phải trở về tiếp quản cơ ngơi của gia đình là điều kiện mà Bạch Đình Phong buộc phải chấp nhận với cha mẹ để thỏa mãn nhu cầu sở thích của bản thân.

- Ok, đẹp rồi. Chúng ta nghỉ một lát.

Vẫy vẫy tay với nhân viên công tác, Bạch Đình Phong dùng tay áo lau mồ hôi chảy dài từ trên trán xuống gò má. Thời tiết như này cũng quá mức hành người rồi. Năm nào nhiệt độ của mùa hè cũng trở thành "kỉ lục gia" so với các năm trước.

Thả tay để chiếc Cannon 5D Mark 4 xuống, Bạch Đình Phong lại bắt đầu ngẩn ngơ ngồi tựa vào cái ghế đá gần đấy. Hình như cũng được 5 năm rồi nhỉ? 5 năm này... hắn đã dùng để làm gì nhỉ? Thợ làm bánh, họa sĩ,... còn giờ là nhiếp ảnh gia. Cơ mà hắn cũng chẳng gắn bó lâu với nghề này đâu, hắn bay nhảy 5 năm nay là đủ rồi, dù sao cũng 29 30 tuổi đến nơi nên về phụ giúp cha mẹ thì tốt hơn.

Lại ngẫm lại, hình như lâu rồi hắn chưa gặp Trần Vân Hy từ sau cái đợt nàng rời đi với Cùng Vận vào ngày hôm ấy. 5 năm này nói dài cũng không dài, nói ngắn thì lại chẳng phải nhưng đủ để Vân Hy nàng được cha mẹ tha thứ hình như sắp tới đây còn chuẩn bị bay qua Hà Lan đăng kí kết hôn thì phải? Aizz aizz, cũng chẳng rõ nữa hắn là mang máng nghe được ở đâu đó thôi.

Uống ngụm nước, lại chấn chỉnh quần áo một chút hắn vỗ vỗ tay kêu mọi người tập hợp lại để hoàn thiện những bức ảnh cuối cùng. Nắng chiều nóng rát, vàng rực làm ướt cả áo sơ mi, ướt cả phần tóc sau gáy được buộc gọn vì lâu đã không cắt. Nắng chiếu lên bóng dáng của Bạch Đình Phong... hmm, có chút gì đó trưởng thành hơn, nam tính hơn cũng thu hút mắt nhìn của mọi người hơn.

~~~~~

- Này, Lãnh Thiên Tuyết lâu như vậy mà vẫn chưa chịu về hả?

- Ừ.

- Gia đình cậu không ép cô ấy về sao?

- Có, nhưng con bé không muốn nên thôi. Hàng ngày face time cho đỡ lo lắng cũng đủ rồi.

- Ò.

- ...

...

Lâm Dương Vũ ngồi vắt vẻo trên salon trong văn phòng chủ tịch, tứ chi thon dài được dịp banh mở hết cỡ, nhắm mắt lười biếng hỏi hỏi Lãnh Thiên Tuấn mấy câu. Hỏi xong cũng rất có qui tắc mà ngậm miệng, tay cầm lấy mấy quả nho bỏ vào miệng nhai.

Lãnh Thiên Tuấn tay không ngừng nghỉ kí hợp đồng, mắt đọc qua dò xét 1 chút rồi hạ bút kí. Thấy Lâm Dương Vũ đột nhiên im lặng Lãnh Thiên Tuấn chỉ ngẩng đầu nhìn một chút rồi lại cúi xuống làm việc.

Quả thật là em gái hắn đã 5 năm rồi chưa về nhà. Sinh hoạt hàng ngày con bé đều nói tự mình lo ổn thỏa được, mỗi ngày đều gọi face time nói chuyện nhưng hắn vẫn thấy có gì đó không ổn lắm. Từ bao giờ mà Lãnh Thiên Tuyết lại ngoan ngoãn, không bát nháo như vậy, từ bao giờ mà... haizz, à mà thôi bỏ đi. Chắc cũng là do môi trường bên đấy đã giúp Thiên Tuyết trưởng thành hơn khi rời xa vòng tay của gia đình.

Cha mẹ rất nhớ con bé, hắn cũng vậy. Đã lâu rồi chưa nghe được giọng Lãnh Thiên Tuyết líu lo không ngừng trực tiếp ở bên tai...

5 năm dần trôi qua, hắn cũng lên tiếp quản Dineusa, để cha mẹ được nghỉ ngơi. Cùng với Lâm Dương Vũ điều hành Anisuce vào tuổi 28.

Lâm Dương Vũ tưởng chừng như nhàn hạ, chả lo chả nghĩ gì vào giờ phút này hắn đang có một mối bận tâm lớn. Hắn bận tâm Lãnh Thiên Tuyết.

Aiya, cũng thật là. Mấy năm này hắn quả thật rất hay suy nghĩ về Lãnh Thiên Tuyết. Cứ rảnh não một chút lại suy nghĩ rồi tính toán thời gian đã bao lâu chưa gặp Lãnh Thiên Tuyết. Gia đình cô còn có thể face time các thứ chứ hắn có được miếng face time gặp nhau qua màn hình điện thoại bao giờ đâu.

Chẳng phải là hắn không biết mấy thứ nhớ nhung suy nghĩ này, hắn biết chứ, hắn cũng biết mình thích Lãnh Thiên Tuyết mà nhưng mấy năm nay lại không có gặp mặt qua, hắn đành lâu lâu lại qua hỏi Lãnh Thiên Tuấn nhưng xác thực mỗi lần hỏi thì thông tin hắn tiếp nhận được lại giống nhau y đúc. Có khác chỉ là khác câu chữ chẳng thể đúng chính xác 100%.

- Mà này, anh ta lên chức chủ tịch Bitues rồi à?

Lãnh Thiên Tuấn đột nhiên hỏi.

- Ừ, cũng được một thời gian rồi. Nghe bảo hợp tác chặt chẽ với công ty của Hàn Tử Thiên mới lập cách đây tầm 2, 3 nẳm.

- Ồ.

- Mà cậu hỏi cái này để làm gì?

- Thuận miệng thôi.

- Ồ, thôi cũng đến đến giờ rồi, tôi đi đây.

~~~~~

Tuy mới lên tiếp quản Bitues không lâu nhưng Loius Vương đã không ngừng đẩy mạnh phát triển về nhiều mặt. Đưa Bitues ngày càng trở nên hùng mạnh, so với thời cha mình thì cũng phải nhỉnh hơn 5 lần. Từ lúc lên điều hành Bitues đến nay, Loius Vương hợp tác chặt chẽ với Hàn Tử Thiên. Hàn Tử Thiên tuy mới 26 tuổi nhưng cũng đã tự lập ra công ty cho riêng mình.

Nhắc đến Hàn Tử Thiên lại không thể không nói đến cái nghị lực phi thường của hắn. Hắn vốn là trẻ mồ côi không cha không mẹ, từ bé đã phải tự mình phấn đấu, cố gắng sống, cố gắng để tồn tại nơi đầu đường xó chợ. Khi hắn được 6, 7 tuổi thì có người đến thu nhận hắn, nói muốn để hắn theo học hỏi chút nghề. Cuối cùng cũng chẳng phải thứ gì tốt đẹp, bọn chúng dạy hắn đánh nhau, dạy hắn trộm đồ, dạy hắn làm sao để giết một người rồi phi tang hoàn hảo mọi thứ,...

Phải mạnh mẽ như nào thì hắn mới trải qua cái giai đoạn đấy, bị hành hạ đánh đập khi không đạt mục tiêu chúng đề ra. Nói ra cũng là một đứa trẻ đáng thương thiếu đi tình thương của gia đình và xã hội. Hắn cố gắng đi đến bây giờ cũng chỉ vì một người, một tia sáng nhỏ nhoi chiếu đến hắn trong quãng đời tuổi thơ.

- Vậy, lại một lần nữa hợp tác thành công!

- Đúng vậy, cảm ơn anh đã tạo điều kiện.

Loius Vương sánh ai cùng Hàn Tử Thiên đi từ phòng họp ra, đây đã là lần thứ 9 bọn họ cùng hợp tác một dự án lớn như này. Chả tính đến tình cảm như nào nhưng hợp tác đôi bên cùng có lợi như này thì ai mà chẳng thích.

Loius Vương cũng đã 30 tuổi rồi, so với bọn người này thì hắn là người lên tiếp quản công ty của gia đình muộn nhất, phong thái chững chạc của người đứng đầu Bitues thật chẳng chê vào đâu được, nghiêm nghị lại phảng phất sự lãng tử của nam giới độ tuổi hoàng kim.

~~~~~

- Alo?

- ...

- Vâng, em biết rồi mà. Bye anh!

- ...

~~~~~

END CHAP!

Halooooo mọi người, chap 45 đã đến rồi đây.:))) Mọi người chờ lâu lắm rồi phải không? Em cũng vậy nè. Mọi người đọc truyện vui vẻ, lâu rồi không viết nên chả biết viết nó có thuận ý mọi người không hay lại chả ra gì. -.- Mọi người có gạch đá gì muốn ném, muốn xả vì tiến độ ra truyện lâu vlon của em thì cứ xả nhé.:vv Đêm khuya up như này nó mới hay nè:vvv hí hí

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK