Nhà chú Sáu là một căn biệt thự nhỏ ở biệt lập so với những ngôi nhà khác ở quận 8. Cánh cổng đen to, phía trước là phòng cũa bảo vệ. Cứ đến ngày đầu tháng là có người cữa chú Sáu gọi cho Tibu.
Hôm nay trời mưa nặng hạt, mọi thứ trở nên buồn bã và ảm đạm một cách khó hiểu khác với những nơi khác cũa thành phố này, không có cái vẻ ồn ào tấp nập mà nơi này vô cùng yên tĩnh.
Sau một hồi được bảo vệ dẫn vào trong nhà. Tibu ngồi chờ chú Sáu ở phòng khách. Căn phòng khá lớn. Phía trên trân là một chum đèn lớn bằng pha lê, phía góc phải là một cái lò sưởi để trang trí. Căn phòng mang phong cách kiến trúc cổ điển. Nổi bật nhất là chiếc ghế ngay trung tâm phòng khách, được tô điểm bằng một tấm da hổ. Chẳng cần biết là đồ thật hay giả nhưng cũng đủ làm toát lên cái vẻ uy ngiêm cũa chủ nhà. Đang chăm chú quan sát căn phòng thì Tibu giật mình vì có tiếng bước chân.
Từ phía hành lang, bong dáng cũa một người với vóc dáng nhỏ bé bước vào. Chú Sáu chắc đã ngoài 60 nhưng nhìn vẫn còn rất khỏe mạnh và nhanh nhẹn. Ở chú có đặt điểm khiến Tibu không bao giờ quên được, đó là đôi lông mày rậm rạm và hai con mắt nhìn rất…. thật khó để dùng từ nào để diễn tả về đôi mắt đó. Chỉ biết là khi nhìn vào đôi mắt đó Tibu cảm nhận được sự mạnh mẽ và có một chút sợ hãi, nó rất cương trực nhưng cũng không kém phần dữ dằn.
_Con là Tibu hã ? – Chú Sáu lên tiếng. Giọng chú Sáu lớn và ồm,…
_Dạ, chào chú. – Tibu đáp trả.
_ Chú nghe thằng Long kể rất nhiều về con kể từ khi nó xuống đây. -Chú Sáu chậm rãi lấy từ trong hộp ra một tẩu thuốc, châm lữa và từ từ hút.
Rồi chú nói tiếp:
_ chuyện thằng Long, chú rất buồn. Nói thật với con, chú rất thương nó, coi nó như con ruột của mình. – Chú Sáu thở dài.
_Ngay từ lần đầu gặp thằng Long, nhìn nó chú đã biết nó là một người tài, nó thong minh và rất quyết đoán. Nhưng không hiểu tại sao lần này nó lại…. Lỗi cũng do chú, tại công chuyện làm ăn cũa chú mà ảnh hưởng đến nó. Thật ra lúc đầu chú đã chỉ định cho người khác làm, nhưng không hiểu sao nó lại tự ý quyết định như vậy.
_ Tính cũa nó con hiểu chú Sáu à, nó là một người có nghĩa khí, vì cái ơn chú đã ban cho nó nên có lẽ nó làm như vậy. nó không có cha mẹ, chú đã đối xử với nó như một người cha đem lại sự yêu thương và ấm áp cho nó.
Lại thở dài, lòng chú Sáu đang nặng trĩu.
_ Có lẽ đó cũng là cái nghiệp con à. Chú đã nghĩ làm từ hai năm trước. Nhưng là một người trong gian hồ, cho dù con đã gác kiếm thì nó vẫn cứ bám đuổi con, cái nghiệp nó quá lớn. Chính vì vậy chú cũng không dám lập gia đình. Chỉ tiếc cho thằng Long nó còn trẻ quá….
Mưa cũng đã ngớt, sau một hồi nói chuyện rất lâu thì Tibu cũng xin phép chú Sáu về. tibu thấy thương Long quá, lê từng bước chân nặng trĩu và thở dài, Tibu thấy tim mình nhói đau…
Xã hội bây giờ, giới trẻ bay giờ… mọi thứ đảo lộn hết rồi. Ai cũng thích chứng tỏ mình ghê gớm, có một vài hình xăm trên người là phải thể hiện nó. Mọi người bắt đầu trở nên hung hăng và cùng biến cái xã hội này trở thành một đống lộn xộn, hỗn độn.
Bạn muốn trở thành mội người sống trong giang hồ? nó thật không dễ như bạn nghĩ. Luôn có hai sợi dây treo trên đầu bạn, 1 là của thần chết và 1 là của sự tù đày. Những người đó họ không hung hăng và lúc nào cũng như một con hổ dữ, họ rất điềm tĩnh và đàng hoàng. Miễn sao nước sông không phạm nước giếng.
Người đứng đầu luôn nắm quyền sinh sát và dĩ nhiên có chuyện, sẽ có người gánh cho họ.
Một khi bước chân vào đầm lầy, sẽ chẳng bao giờ rút ra được. Long biết điều đó… Và nó đánh đổi cái tuổi xuân xanh của mình.
Nhưng người anh em, đâu ai muốn nhìn người trong gia đình mình phải khổ cực sống sau những cái khung sắt lạnh lẽo đó chứ…
Có lẽ là do số phận, không cha không mẹ không gia đình đã đẩy Long theo con đường đó. Không có gì trong cuộc sống để phải luyến tiếc và bấu víu, tuyệt nhiên họ cô độc trong thế giới này…
Những con người đang sống trong thế giới này, luôn khao khát được trở lại với cuộc sống bình thường, được có gia đình và chăm lo cho gia đình cũa mình. Nhưng hình như đây là con đường một chiều, đã đi thì khó có thể quay trở lại…
Có mấy ai biết trước được những điều mình sẽ phải gặp trong tương lai khi bước theo con đường đó như Long… Và mấy ai biết được, người con gái chú Sáu yêu thương đã phải chết vì chú….