Nhân viên công tác của đoàn phim từ trước đến nay là trăm trận trăm thắng, rất nhanh đã xử lý xong trận phong ba này, mặc kệ mấy tên paparazzi có giấu công cụ chụp ảnh trong quần áo đều bị mắt sắc tìm ra hết, sau đó mặt mày xám xịt bị đuổi ra ngoài.
Thời tiết quá nóng, mọi người vất vả vào diễn đã bị chuyện này của Ngô Song Song đánh gãy, hơn nữa tính tình của đạo diễn Vương đột nhiên bùng nổ, quay thêm một lúc tầm tám lần mới qua, từ lúc buổi sáng mặt trời lên đỉnh chói chang đến tận buổi chiều vất vả mới quay xong, đồng thời mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may hôm trừ bỏ trận này thì cô không có suất diễn, An Đoá nhẹ nhàng thở ra rồi thay một thân mồ hôi đã làm ướt trang phục diễn, tiếp nhận khăn ướt của Roman đưa qua rồi áp lên trán, vừa mới đi khỏi đoàn phim, một chiếc xe bảo mẫu màu đen liền dừng ở trước mặt, Lý Việt hạ cửa kính xe xuống, tháo kính râm rồi nhô đầu ra hướng cô ý bảo nói: “Lên xe, cùng nhau về khách sạn.”
Rõ ràng, có xe ngồi so với tự mình đi bộ khẳng định sẽ nhanh hơn rất nhiều, nhưng vấn đề là nếu như bị người khác chụp được chắc chắn có một tin tức bùng nổ, cô đối với loại mặt trái tin tức này ngày càng chồng chất lên người nói thật ra là chướng mắt đau đớn đến cực điểm.
Lý Việt nhìn ra suy nghĩ của cô, mắt trợn trắng, cười mắng nói: “Tôi dừng xe ở đây nói chuyện phiếm với cô, nếu có phóng viên thì đã sớm chụp được, cô không nhanh lên xe thì càng phiền toái.”
An Đóa lôi kéo khóe môi giả mù sa mưa cảm kích: “Cảm ơn anh Lý.” Nói xong, mang theo Roman lên xe.
Không gian bên trong xe bảo mẫu rất rộng lớn, ước chừng có ba hàng ghế, Lý Việt ném cho cô một chai nước đá rồi phân phó trợ lý lái xe, sau đó hạ cửa kính chống nắng xuống nói: “Cô mấy ngày nay chú ý một chút, những tin tức trên mạng không cần để ý.”
An Đoá ngẩn ra, trong chớp mắt liền lĩnh ngộ được, chóp mũi hơi nhíu lại không khỏi nở nụ cười tươi: “Anh Lý yên tâm, nếu tôi thật sự để ý đến những cái tin tức trên mạng đó, chỉ sợ người ở đoàn phim hiện tại không phải là tôi.”
Ngửa đầu uống một hớp nước lớn, Lý Việt nghe vậy rất là tán đồng gật đầu, xưa nay chưa từng có tán thưởng nói: “Nói không tồi, nếu tài trí bình thường đố người đó có thể được điều này, nhưng thật ra điểm này cô cùng anh Lý tôi đây rất giống nhau.”
Ghế trước trợ lý đang lái xe sắc mặt tối sầm, thiếu chút nữa thì hãm phanh lại. Trong lòng thầm chửi một câu mẹ nó, đại gia của tôi, anh chính là một đại bài, không thấy có chút bức người sao, làm sao có thể thật sự rớt hết liêm sỉ như vậy chứ?
Mà Roman vẫn luôn thực sự sùng bái ngôi sao Lý Việt, trong mắt bỗng cứng đờ, có chút mất phương hướng, Lý Việt tiêu sái anh tuấn đâu, tại sao thoạt nhìn lại bỉ ổi như vậy…
An Đoá đã sớm biết được tính của Lý Việt, ha hả cười hai tiếng, nhịn không được đáp lại: “Anh liên tục khen tôi, hóa ra vẫn là khen chính mình à?”
Lý Việt nhướng mày nhìn cô, trong mắt thâm thuý tràn đầy hài hước: “Cô nói đi?”
An Đoá không hề để ý hình tượng, trợn trắng mắt. Không nghĩ trả lời vấn đề này lại ảnh hưởng đến chỉ số thông minh. Lý Việt cười ha ha. Đúng vào lúc này xe dừng lại trong bãi xe của khách sạn, An Đoá kéo cửa xe ra, Lý Việt ho nhẹ một tiếng khôi phục đứng đắn nói: “Chờ đến lúc ảnh tạo hình được tung ra, những cư dân mạng bị che giấu sẽ tản mất một bộ phận lớn, kể cả đám anti-fan còn lại cũng không cần để ý, sự tình không hề không có lợi, tự nhiên sẽ tản ra.”
Trong lòng An Đoá ấm áp, thật lòng thiệt tình nói chuyện với Lý Việt, lúc này mới vào thang máy. Lúc này Roman mới hỏi tới vấn đề chính mình vẫn luôn thắc mắc: “Chị An, trên mạng làm sao vậy?”
An Đoá lắc đầu, nhìn thang máy 'đinh' một tiếng mở ra ở tầng tám, bước ra ngoài đi thẳng vào phòng đóng cửa rồi mới nói: “ Những bài viết mắng chị trên mạng hiện tại vẫn chưa biến mất sao?”
Roman sửng sốt, chột dạ cất cao giọng trả lời nói: “Nào có, không phải đoàn phim xử lý tốt rồi sao, chị An đừng để tâm.”
An Đóa bất đắc dĩ cười cười, cởi áo khoác ngồi ở trên sô pha: “Đừng lừa chị, biết là chị Phi kêu em gạt chị, nhưng loại tin tức này chỉ cần chị vừa lên mạng đã có thể nhìn thấy, em cần thiết phải gạt chị sao?” Cho dù đạo diễn Vương có đứng đắn hơn, yêu cầu tuyên truyền phim truyền hình là chắc chắn. Đoàn phim trợ giúp cô giải thích trên Weibo Official đã là cực hạn, sẽ càng không làm ra nhiều việc khác, nếu không đã sớm tung ra ảnh tạo hình, làm sao mà phải chờ tới tận bây giờ?
Roman xấu hổ cười, thấy vậy cũng hợp lý, chân mày chợt dựng thẳng lên, tức giận cắn cánh môi: “Sao bọn họ có thể bị cái đám anti-fan đó lừa gạt hay vậy, kỹ thuật diễn của chị rõ ràng là tốt như vậy, là dựa vào chính bản lĩnh của mình tiến vào đoàn phim, những người đó không ăn được quả nho nói quả nho chua, chị An chị đừng để ý tới bọn họ.”
“Chị biết.” Qua lâu như vậy An Đóa còn thật sự không để ở trong lòng: “Chẳng qua sự việc hôm nay xảy ra gần chỗ có đám phóng viên nhất, sự tình lại muốn nháo lớn hơn một chút.”
Roman sửng sốt, buột miệng thốt ra: “Vì cái gì?”
An Đóa lắc đầu không nói chuyện, lấy ra một bộ sạch sẽ quần áo vào phòng tắm. Không rõ cô dự liệu chuyện gì, sáng sớm ngày hôm sau An Đóa mới vừa rửa mặt xong từ phòng tắm ra đi ra liền nghe được âm thanh phẫn nộ của Roman: “Tại sao lại như vậy?” Vừa thấy An Đóa, cô ấy vội vàng đem điện thoại giấu sau lưng.
An Đóa kéo kéo khóe môi, căn bản không hề ngoài ý muốn: “Làm sao vậy?”
Roman vội lắc đầu: “Chị An đừng nghĩ nhiều, những người đó đều là nói hươu nói vượn, ngày hôm qua nhiều người ở đoàn phim đều thấy, mọi người đều biết chị là trong sạch.”
An Đóa cười khúc khích, sờ sờ đầu cô ấy, thuận tay cầm lấy điện thoại di động: “Chị biết còn cần em nói?” Giương mắt đảo qua, quả nhiên thấy được một cái tiêu đề lớn.
[Thực hư chuyện nghệ sĩ vô danh An Đoá cùng Lý Việt quan hệ nổi bật]
Hôm qua một phóng viên nào đó nhân cơ hội tiến vào đoàn phim《 Chiến Đông Phong 》, liếc mắt một cái đã thấy Lý Việt cùng An Đoá gần đây ồn ào huyên náo trên mạng đang đứng chung một chỗ, hơn nữa vì quan tâm trạng thái mà giúp cô ngăn trở màn ảnh, còn ở đấy thấp giọng nói chuyện, nhìn qua vô cùng thân mật. Người viết đã biết, thời gian An Đoá tiến vào mới được có hai ngày, làm sao có thể vớ được đại bài nhanh như vậy, người viết cũng là sợ đến ngây người, không lẽ cô không sợ đạo diễn Vương tức giận với người mở cửa sau cho cô hay sao?
Cũng có thể đạo diễn Vương chỉ là bia đỡ đạn, An Đoá vào được đoàn phim là do Lý Việt an bài?
Người viết tỏ vẻ, chuyện ra sao người trong cuộc mới rõ, cốt truyện quá phức tạp, tôi xem đều không hiểu.
Sắc mặt An Đoá tối sầm, đây không phải chỉ là trái tim cừu non hỗn độn của người kia bị tàn nhẫn dẫm vô số dấu chân, che ngực lại chỉ cảm thấy chướng đau không từ nào tả được, mình nằm yên cũng bị trúng đạn sao?
Lướt xuống phía dưới đọc bình luận, quả nhiên mới sáng sớm đã có vô số phản hồi.
Liếm liếm quả táo nhỏ: Đây là cái quỷ gì, vũ nhục nữ thần nhà tôi còn ở trong đoàn phim làm loạn quan hệ nam nữ? Mẹ nó, tôi muốn đi uống thuốc độc, đừng có ai cản tôi.
Yêu Quý Từ nhất: Cái gì!!! Quý Từ của tôi, Lý Việt của tôi, mẹ nó như thế nào trong khoảng thời gian này lại ở cùng An “bình hoa”, còn muốn người ta sống hay không, tôi cũng muốn uống thuốc độc, lầu trên chia cho tôi một nửa.
Ngừng xem, ngừng xem: Cười chết mất, tôi nói rồi. Một cái “bình hoa” còn mơ mộng diễn Minh Hoàn, quả nhiên là có nội tình, đầu tiên là đạo diễn Vương, giờ lại là Lý Việt, tôi thật sự muốn biết người phụ nữ này muốn cùng bao nhiêu người dùng quan hệ để được nâng đỡ, dù sao nếu không đổi cô ta, bà đây không xem!
Nam thần Lý Việt ơi: Hu hu hu, không cần đâu, nam thần của tôi, sao anh lại coi trọng bình hoa chứ, lòng tôi tan nát hết rồi đây.