Hắn vốn muốn nói cấp lục cô nương lại thấy không ổn. Minh coi trọng nàng, nàng sẽ tự đắc, bởi vậy sửa miệng nói . Vài Ninh gia huynh đệ vội vàng đều tạ hắn , Ninh triệt thủ trêu ghẹo nói “ tam công tử mấy cái tốt chỉ cấp nữ hài nhỉ? Tốt xấu cũng cấp cho huynh đệ ta với a”
Thẩm Thiên Sơn thản nhiên cười nói :” Mấy đồ này nọ cho nữ hài tử hoàn hảo, chúng ta là đàn ông, cần mấy thứ này làm gì? Mẫu thân cho ta mấy bình, ta bất quá nếm thử một lọ mà thôi, uông ngược lại rất ngon, bất quá không có tác dụng gì khác”
Ninh Triệt THủ cười nói “ Ta bất quá chỉ đùa vậy thôi. Ta xem lục muội muộ này thấy hương lộ tầm thường, chỉ có bình thủy tinh bất quá rất hứng thú, còn hỏi ta ngoài chợ có bán thủy tinh này hay không?”
Hắn bất quá chuyển đề tài hương lộ, không ngờ Thẩm Thiên Sơn lại lẩm bẩm “ thủy tinh? Là thứ bình đẹp đẹp đó chắc nữ hài tử thích” Bởi vì âm thanh nhỏ, Ninh Triệt THủ không nghe rõ, hỏi một câu, bị Thẩm thiên sơn gạt đi, cũng không nói lại nữa
Quán Ngọc lưu ly là nơi mọi người thường đi, dạo trong chốc lát cũng không thấy có gì mới, mọi người bèn không hào hứng, nói lời từ biệt, Thẩm Thiên Sơn đợi khi Ninh gia huynh đệ không còn thấy bong dáng mới xoay người lên ngựa hướng tứ quan đi
Tứ quan hắn là khách quen, kinh thành tứ quan quanh năm suốt tháng có ngoại quốc sứ thần hoặc thầy tu đến ở, chỉ là quan viên cùng nhóm dân chúng không nhiều vì dung mạo họ khác thường, không muốn giao tiếp càng không muốn đến nhà
Bởi vậy vừa thấyvị tiểu công tử Vương triều đến đây, nhóm sứ thần và thầy tu đều vây đến thân thiết chào hỏi. Nhóm thầy tu ân cần, cầm ra những món đồ lạ mắt đến hấp dẫn Thẩm Thiên Sơn, muốn lấy long hắn, tương lai hắn có thể giúp , liền có thể đem Phúc Âm truyền giáo xuống Thiên triều
Thẩm thiên Sơn chọn lựa, nhưng không thấy thủy tinh làm thành cái gì, không khỏi thất vọng, ý muốn về lấy gương của Thái hậu. Vừa nghĩ, tay vô ý cầm này nọ, nghe nhóm thầy tu nói quốc gia mình khoa học phát triển, làm mấy thứ này tinh xảo, hắn liền thuân miệng nói
"Còn dám nói tinh xảo? Ngay cả thủy tinh làm gì đó đều không có."
"Nguyên lai Tam công tử là thích thủy tinh làm vật nhi?" Nhóm thầy tu vậy mới hiểu được, hôm nay vị tam công tử đang môn, không cần dược vật là muốn tìm vật làm bằng thủy tinh
Chẳng qua thủy tinh là rất dễ vỡ, nên mang theo người là không an toan, nên bình thường sẽ không mang, chỉ có một thầy tu mang theo một cái đàn làm thủy tinh, nguyên bản muốn nghe khúc cố hương, lúc này vì thượng đế, cắn răng cống hiến.
Thẩm thiên Sơn thấy cái đàn kia thập phần tinh xảo, không khỏi mừng rõ vội vàng thu, Hắn lại không đồng ý cướp trắng, lấy ra từ hà bao mười lượng nguyên bảo đưa cho thầy tu kia, chợt nghe bên cạnh một thầy tu hiếu kỳ nói “ công tử lúc trước xin thuốc, nay lại muốn tìm thủy tinh, hay là muốn tìm kiếm một bộ vật dụng tây dương chuyên dung để nghiên cứu dược sao?”
Thẩm Thiên Sơn sửng sốt, hắn kỳ thật không phải muốn tìm thứ gì, chẳng qua nghe Ninh Triệt An nói Ninh Tiêm bích tựa hồ hứng thú với thủy tinh, bởi vậy mới chạy tới, nghĩ tìm thấy có thể khiến luc cô nương không lạnh như băng với mình, cũng là đáng giá
Ngô, tuy rằng bộ dạng nàng khó coi, bất quá, khi nói chuyện lộ ra cái răng khểnh, lớn lên chắc sẽ thành một cô nương xinh đẹp
Ai ngờ, nghe thầy tu nói, trong long lại vừa động, đúng là lục cô nương thích nhất Dược liệu, nếu đưa cho nàng một bộ dụng cụ tây Phươnglàm thuốc chắc nàng dù không dung được nhưng hẳn là cũng thích đi
Nghĩ đến đây vội nói “ có thứ này sao? Mau đem rat a xem” Nói xong đã thấy thầy tu kia lắc đầu, buông tay nói “ thứ này không dễ mang theo, huống chi chúng ta biết y học đông Phương thần kỳ, cho nên không có ai muốn mang nó vượt biển đến dây. Bất quá ta biết đại nhân Williams có mang theo một bộ dụng cụ nghiên cứu dược vật bằng thủy tinh đến triều kiến bê hạ, nay không biết thế nào”
Thẩm Thiên sơn nhíu mày, ám chỉ thứ này dung để tiến cống, nếu mà muốn vào cung hỏi, dượng Hoàng đế sẽ không để ý mấy thứ này, tám phần là đặt ở nội điện, cũng không đáng gì, dượng sủng ta, cầu hắn thưởng ta là được."
Người nghĩ đến đây cũng không ở lại nữa, ra khỏi cửa liền thẳng hoàng cung mà đi
Bởi vì Hoàng đế sủng ái vãn bối, cũng là cháu nhà mẹ đẻ hoàng hậu nương nương, vì vậy bọn thị vệ chỉ thông báo , cũng không bắt Thẩm Thiên Sơn đệ bài tử, chỉ trong khoảnh khăc trong cung truyền đến, kêu Thẩm Thiên sơn vào bái kiến
Hoàng đế Chu Minh đã bốn mươi sáu, có mười hai người con trai, trong đó Hoàng hậu sinh nhị hoàng tử Chu Khiêm cùng Thuần phi sinh ra Lục hoàng tử Chu Cẩn là hắn phá lệ yêu thích, các vãn bối khác bình thường, Còn lại là Thẩm thiên sơn hắn tối đau sủng, thường xuyên triệu vào hỏi sách vở, nhìn hắn công phu xạ kỵ.
Nay nghe chất nhi đến đây, Chu Minh cũng thập phần cao hứng, nghe nói cháu tiến cung buổi trưa lại là vì tìm bộ thủy tinh chữa bệnh, Chu Minh không khỏi vỡ mộng. Bất quá nghĩ đại truwởng công chúa bệnh, hắn tưởng cháu hiếu tâm , bởi vậy mệnh thái gáim đi nội điện tìm xem.
Thái giám đi nửa ngày mới cho người mang theo vài cái hộp lại đây, Chu Minh đầu đen kịt, không khỏi lắc đầu nói “ bất quá là cho ngươi đi nôi điện tìm thứ này kia thôi, sao mệt thành vậy? Còn chậm đến mức này rồi, nhìn xem giờ gì rồi, thôi để tiểu tử dung cơm với trẫm”.
Đây tự nhiên nói giỡn, vỏ sò bất đắc dĩ cười nói “ hoàng thượng, thật sự là nô tài không nghĩ tới như vậy nha, ngày đó sứ thần tiến cộng một bộ, nói đại phu tây Dương hay dung, bỏi vậy nội khố thu lại, đợi thái y tìm kiếm , muốn xem tây Dương làm thuốc nhưu thế nào. Bởi vậy nô tài đến nội khố, lại cầm điều tử đi thái y viện, phải xem các ngự y có ai dung để thu hồi lại thấy báo để ở dược khố, nô tài lại đi dược khố…”