Tề Hiến hỏi: “Đội trưởng, hôm nay vẫn còn luyện đội hình hai súng ngắn sao?”
Ngu Chiếu Hàn: “Luyện.”
Đánh bốn thì sẽ được xắp xếp với đội bốn, thường ở đoạn này bọn họ sẽ đâm xe vào đoàn xe chuyên nghiệp, ván đầu tiên chính là người quen cũ của bọn họ —— đội bốn người của IPL.
【[ toàn bộ ]IPL. XU: Đội trưởng Ngu, chào buổi tối~】
【[ toàn bộ ]RH.Shine: Chào buổi tối 】
【[ toàn bộ ]IPL. Bỉ Ngạn: Không phải chứ, vừa mới bị DSD ngược xong, giờ lại bị mấy người ngược hở 】
【[ toàn bộ ]RH.Cheese: Các anh vừa đánh với DSD? 】
【[ toàn bộ ]IPL. Bỉ Ngạn: Một giờ trước kết thúc trận huấn luyện, bị ngược 3:0. Bản đồ đầu tiên, mấy đứa có tin bọn anh thắng một đợt đoàn chiến không? 】
【[ toàn bộ ]RH.Clown: Ừm… Cái này có thể nói sao? 】
【[ toàn bộ ]RH.Timeless: Rác rưởi 】
【[ toàn bộ ]IPL. Bỉ Ngạn: Ha hả, mấy người đánh với DSD là sẽ biết thôi 】
Phô Mai bị hù dọa: “Mọi người nói xem, DSD thật sự khoa trương như vậy sao?”
Thời Độ không cho là đúng: “Có không ít ví dụ về đội ngũ trong trận huấn luyện thì mạnh mà đến khi thi đấu lại héo.”
“Một bản đồ mà chỉ thua một đợt đoàn chiến, hẳn là DSD cũng đánh hệ thống hoạt động.” Tề Hiến thở dài, “Xem ra đây chính là đáp án của phiên bản này.”
Ngu Chiếu Hàn ôm chai sữa bò Vượng Tử, giọng nói lạnh lùng: “Đừng nghĩ quá nhiều, chúng ta cứ đánh cho tốt là được.”
Luyện suốt ba giờ, trạng thía của Ngu Chiếu Hàn vẫn đầy máu, tinh thần phấn khởi như trước dù trong mắt anh đã nổi lên những tơ máu. Thời Độ thấy bộ dáng của anh như không muốn nghỉ ngơi, vuốt đuôi khủng long ngáp một cái, làm nũng: “Em muốn ngủ quá đội trưởng ơi, em muốn ngủ.”
Ngu Chiếu Hàn nói: “Kết thúc trận này thì cậu đi ngủ đi.”
“Anh cũng chịu không nổi nữa.” Tề Hiến nói, “Đêm nay em trai có về căn cứ không?”
Thời Độ nhìn Ngu Chiếu Hàn vẫn còn đắm chìm vào trong trò chơi, vẫn không phản ứng lại, nói: “Không về.”
Phô Mai: “Oa! Phạm vi làm việc của Cá hề còn có cả ngủ cùng sao?”
“Không biết,” Thời Độ nói, “Đợi lát nữa hỏi một chút, nhưng mà giá sẽ khác.”
Đồng đội đều offline, Ngu Chiếu Hàn muốn tiếp tục đánh đơn, bỗng nhiên cảm giác cả người căng lên. Anh nhìn theo đuôi mình, thấy Thời Độ đang túm cái đuôi, biểu tình có chút xấu hổ.
Ngu Chiếu Hàn ôm đầu đuôi muốn cướp cái đuôi lại, “Em làm gì đó.”
“Ngày hôm qua anh đã chơi suốt đêm, hôm nay cũng thế…” Thời Độ đi đến trước mặt anh rồi ngồi xổm xuống, “Anh muốn lập di chúc sao?”
Thời Độ ngồi xổm xuống nên lùn hơn anh. Ngu Chiếu Hàn cúi xuống nhìn cậu: “Anh không muốn thua, anh muốn thắng.”
“Tiền đề của không thua là anh phải có trạng thái thật tốt. Nếu anh mệt thành cá tàn, ngay cả sân thi đấu cũng không lên được thì còn thắng cái rắm.”
Ngu Chiếu Hàn nói: “Nhưng mà bây giờ anh vẫn chưa buồn ngủ.”
“Anh có biết bây giờ đôi mắt anh đỏ như nào không? Cũng không còn xinh đẹp như ngày thường nữa.”
Ngu Chiếu Hàn cứ như vậy mà bị thuyết phục, “Vậy thì xin em cõng anh đi ngủ.”
Thời Độ vô cùng ngoài ý muốn: “Cõng? Không cần ôm gấu túi?”
“Không cần.” Ngu Chiếu Hàn nói, “Anh đã nghĩ rồi, hai người đàn ông ôm gấu túi có chút kỳ quái.”
Thời Độ bỗng dưng cảm thấy tức giận: “Mẹ nó em muốn ôm, anh quản được em sao.”
Ngu Chiếu Hàn do dự trong chốc lát, giơ tay lên ngoan ngoãn ôm cổ Thời Độ: “Là em muốn ôm đó.”
Thời Độ cười: “Là em là em, không có chút quan hệ nào với Cá Cá.”
Ngu Chiếu Hàn ngoài miệng nói không buồn ngủ nhưng đầu vừa dính lên gối thì ý thức đã bắt đầu mơ hồ. Anh loáng thoáng nghe thấy Thời Độ hỏi: “Muốn cởi áo ngủ khủng long ra không?”
Ngu Chiếu Hàn khép hờ mắt, thân thể cuộn tròn, mơ mơ màng màng ôm cái đuôi vào trong ngực: “Không cần, cảm ơn.”
“Được, không cần.” Thời Độ thay anh đắp cái chăn có hình con vịt vàng nhỏ lên người, “Ngủ đi.”
Trước khi Ngu Chiếu Hàn hoàn toàn rơi vào giấc ngủ vẫn còn nhớ tới một chuyện, “Em trai…”
“Hả?”
“Ảnh chụp, em nhớ xem ảnh chụp trước kia của anh.” Ngu Chiếu Hàn gian nan mà chỉ chỉ tủ đầu giường, thanh âm càng ngày càng nhỏ, “Trước kia anh cũng rất đẹp, anh không lừa em.”
Thời Độ nhìn về phía khung ảnh đặt ở trên tủ đầu giường.
Ngu Chiếu Hàn mười sáu tuổi mặc đồng phục trắng kinh điển của học sinh cấp ba, dưới ánh mặt trời ở trên sân thể dục, lộ ra nụ cười với ống kính, còn lộ ra hàm răng trắng chỉnh tề.
Các đường nét trên gương mặt anh vẫn còn chưa hoàn toàn nảy nở, nhưng cũng đã là một tiểu mỹ nhân không hơn không kém, trong ánh mắt còn cất giấu sức sống của thiếu niên, môi bị phơi nắng đến ửng đỏ, kiều diễm lại bắt mắt.
Thời Độ nhìn thật lâu mới nhớ tới dùng di động chụp ảnh lưu lại, thuận tiện chụp cho Ngu Chiếu Hàn mười chín tuổi một tấm đang ngủ.
Trong ba năm, tiểu mỹ nhân đã trưởng thành thành đại mỹ mỹ nhân, cũng đã học xong 【 mặt không biểu tình 】 cùng 【 không chút để ý 】, lại đã quên cách cười lộ hàm răng.
Nhà của Ngu Chiếu Hàn là 4 phòng 2 sảnh, nhất định còn có phòng ngủ khác, nhưng Thời Độ lười đi tìm. Cậu nằm ở bên ngoài chăn nghịch di động, nghịch sừng khủng long, đến tận khi đi ngủ cũng không chui vào trong chăn.
Lần này Ngu Chiếu Hàn về nhà nạp điện, áp lực đã được giải tỏa, huấn luyện sau đó cũng càng thêm thuận lợi. Thứ bảy, bọn họ lên xe buýt đến Hàng Châu. đúng 7 giờ tối, trận thi đấu của Hàng Châu-DSD vs Thượng Hải-R.H chính thức bắt đầu. Một trong hai con quái vật lớn của khu vực phía Đong sẽ phải nhận trận thua đầu tiên trong mùa giải này.
Trước khi bắt đầu trận đấu, hai bên công bố danh sách tuyển thủ ra sân chính thức.
Phía Đông tái khu hai đại Ma Vương một trong số đó, đem không thể không đối mặt bọn họ mùa giải đầu bại. Xạ thủ chủ lực của DSD, cung tiễn đứng đầu liên minh là Archer cũng không có tên trong danh sách chính thức.
Lão Đàm kinh ngạc nói: “Archer không phải là chính thức sao?”
Lục Hữu Sơn nghiêm túc nói: “Xem ra DSD giống nhưu chúng ta, muốn đánh hệ thống hai súng ngắn.”
《 Địa điểm mục tiêu》không có hệ thống kinh tế cùng hệ thống trang bị, người chơi đựa vào tích góp năng lượng để đánh ra chiêu lớn, cái gọi là thao tác cũng chính là thoa tác chiêu lớn. Ví dụ như, trong đợt đoàn chiến đầu tiên, dựa vào chiêu lớn của xe tăng mà giành được chiến thắng, cũng vì vậy mà hai C được bổ sung năng lượng, tích góp ra chiêu lớn. Cứ như vậy, đợt đoàn chiến tiếp theo lại có thể dựa vào chiêu lớn của hai C để giành chiến thắng, sau đó lại bổ sung năng lượng cho xe tăng. Cứ tuần hoàn lặp lại như vậy đã hình thành ra một hệ thống năng lượng.
“Vậy cũng không sợ, chúng ta cũng không phải chưa luyện qua đội hình này.” Trừ bỏ chú ý đến thi đấu, lão Đàm còn chú ý đến tiết tấu của fans. Anh mở phát sóng trưc tiếp của Phái Nha ra, liếc mắt một cía liền nhìn thấy người đang kéo tiết tấu về phía Thời Độ.
【 Sẽ không có người nào còn không biết hôm trước Timeless tự mình rời khỏi căn cứ đấy chứ】
【 Hóa ra khi đánh cùng DSD, trước khi thi đấu có thể không cần huấn luyện, cứ ra ngoài chơi thoải mái, là DSD không xứng 】
【DSD không cho Archer lên? Huấn luyện viên thu tiền của R.H? 】
Sau khi đội hình được chọn xong, huấn luyện viên DSD có thể chứng minh trong sạch của mình. Hai xạ thủ hàng đầu của khu thi đấu phía Đông, một người không lên được sân đấu, người kia được lên sân nhưng lại không sử dụng vũ khí thường dùng.
Ngu Chiếu Hàn chọn anh hùng: Virus.
【 Đội hình hai ngắn? Mịa, bỗng dưng mơ về hai năm trước 】
【 Không kỳ quái, Thiên nga đen đã bị chém, phiên bản này lá chắn của xe tăng lại dày như vậy, xạ thủ lạnh rồi 】
【 Thời buổi này ngay cả Shine cũng phải xuống nước chơi Virus. Nhìn không được, cáo từ 】
Thi đấu bắt đầu, Ngu Chiếu Hàn dùng ẩn thân gia tốc, dẫn đầu nhìn thấy bốn người DSD: “Đội hình của bọn họ phản chiếu lại của chúng ta.”
Thời Độ tìm điểm tích cực: “Vậy thì khi thua cũng không thể ném nồi cho đội hình, đó thật sự là gà.”
Hai ván đầu tiên, tuyển thủ của DSD rõ ràng chưa vào trạng thái, R. H lấy được hai điểm. Fans của DSD bắt đầu luống cuống, nhưng cũng không hoàn toàn hoảng loạn, bọn họ đều đang đợi hai đuổi ba—— đây là văn hóa làm việc lâu đời của DSD.
DSD là một đội thi đấu chậm nhiệt, kịch bản thường thấy trên người bọn họ nhất là trận đầu bị nghiền ép, trận thứ hai tìm lại trạng thái, trận thứ ba bắt đầu nghiền ép người khác. Đánh với DSD, tuyệt đối không thể bởi vì dẫn đầu tạm thời mà thả lỏng cảnh giác.
Quả nhiên, sau hai trận, trạng thái của DSD rõ ràng đã tăng lên, thao tác cũng càng thuận buồm xuôi gió. R.h bị bọn họ đuổi lại hai điểm, điểm số đang là 2:2, hai bên cùng tranh điểm cuối cùng.
Hai đuổi hai nhất định có ảnh hưởng lớn đến tâm lý của tuyển thủ. DSD đuổi được hai điểm, sĩ khí dâng cao, áp lực chuyển về cho R. H.
Phô Mai buồn bực nói: “DSD hai trận đấu cùng hai trận sau quả thực như hai đội khác nhau, quá đáng.”
“Quên bốn trận trước đi,” Ngu Chiếu Hàn nói, “Coi như thi đấu mới vừa bắt đầu, chúng ta cùng bọn họ đều quay về vạch xuất phát.”
Thời Độ nhỏ giọng nói: “Đội trưởng, anh có suy nghĩ đến chuyện…… Đổi đội hình mới?”
Ngu Chiếu Hàn chỉ nói: “Hai súng ngắn tăng cường hoạt động chính là đáp án của phiên bản này. Đội ngũ có trình độ tương đương nhau, xạ thủ/súng ngắn sẽ bị hai súng ngắn khắc chế.”
“Phải không.” Thời Độ giống như không chút để ý mà nói, “Nhưng em cảm thấy, anh mới là đáp án của phiên bản này.”
Trong lòng Ngu Chiếu Hàn đột nhiên run lên.
Ván cuối cùng, Lục Hữu Sơn lựa chọn bản đồ mà R.H có tỷ lệ thắng cao nhất, đội hình hai bên vẫn hoàn toàn như cũ. Trạng thái của DSD tựa hồ còn tốt hơn hai ván trước, nhanh chóng chiếm được điểm A, mang theo bốn chiêu lớn chạy về phía điểm mục tiêu B. Hai sát thủ đồng thời tấn công Tề Hiến, một cái xe tăng đầy máu nháy mắt đã tàn một nửa.
Lục Hữu Sơn ở dưới sân khấu than thở khóc lóc, nước mắt tung hoành: “Đừng đánh cậu ta đừng đánh cậu ta, đánh tôi! Để tôi chắn ở đằng trước!”
【 Đù má, bốn chiêu lớn thì thua kiểu gì? 】
【 Không có đi, để chúng ta chúc mừng DSD hai đuổi ba trước nào! 】
【 Tui không hiểu, một trò chơi bắn súng dùng hệ thống hoạt động làm gì. Nếu muốn xem hoạt động thì xem trò chơi đẩy tháp bên cạnh không thơm hơn sao, tui xem bắn súng chính là muốn thấy tinh hoa bắn chuẩn, hiểu không 】
【 Vì sao không đổi đội hình? Vì sao không đổi đội hình! 】
【 Có khả năng R.H cùng ấn H chăng】
Phương pháp chơi linh hoạt nhất của《 Địa điểm mục tiêu》 chính là có thể thiên biến vạn hóa đội hình ngay trên sân thi đấu. Tại điểm sống lại, người chơi chỉ cần ấn phím H là có thể lập tức thay đổi anh hùng dựa theo tình hình chiến đấu với đội đối thủ. Nhưng một khi đổi anh hùng, mức năng lượng sẽ về 0.
Không có xe tăng gánh thương tổn, điểm B thất thủ, DSD bắt đầu chiếm lĩnh điểm mục tiêu B: 1%, 2%……
R.H lại tổ chức một đợt tiến công, bị C của DSD tung ra một chiêu lớn nhẹ nhàng hóa giải, mà dựa theo tính toán năng lượng của Ngu Chiếu Hàn, chiêu lớn của vú em DSD cũng đã hồi xong.
Virus của Ngu Chiếu Hàn là người cuối cùng bị đưa về điểm sống lại.
Tiến độ chiếm lĩnh của DSD: 65%, 66%……
Thời gian sống lại của Shine đếm ngược: 10, 9, 8……
Đầu ngón tay của Ngu Chiếu Hàn do dự trên phím H.
Hai súng ngắn chính là đáp án của phiên bản mới, điều này đã được tất cả huấn luyện viên công nhận, ngay cả anh cũng cho là như vậy.
Nhưng mà bị hai đuổi ba quá mất mặt. Shine đã đồng ý với Timeless sẽ bảo vệ cậu, không cho cậu bị mắng. Anh đã nói là sẽ mang Timeless giành được chiến thắng.
Thân là đội trưởng, anh không thể nuốt lời.
Tiến độ chiếm lĩnh của DSD: 85%, 86%……
“Em có chiêu lớn.” Thời Độ nói, “Ai có thể bức chiêu lớn của vú em ra không.”
Chiêu lớn của vú em DSD là cơ thể vô địch, đồng thời mang lại hiệu quả trị liệu 500% cho các đồng đội xugn qua. Một chiêu lớn của vú em có thể hoàn toàn hóa giải sát thương do chiêu lớn của Ninja gây ra.
“Vì sao lại muốn buộc cậu ta tung chiêu?” Giọng nói của Ngu Chiếu Hàn vang lên, “Đã chết, sẽ không tung chiêu được.”
Dứt lời, chỉ nghe “Đinh” một tiếng, vú em của DSD nháy mắt đã chết.
Bình luận viên kích động kêu to: “Cuối cùng Shine đã đổi anh hùng! Không phải xạ thủ, thậm chí không phải là cung thủ —— là anh hùng thành danh của cậu ta, cây súng vàng Thiên nga đen!”
“Bây giờ DSD mới phản ứng lại!”
【 Mẹ ơi! Một phát súng này của Shine thật sự như quay lại World Cup —— hộ quốc thần thư a a a 】
【 Hoạt động đi mẹ nó! Đây chính là trò chơi bắn súng, đánh cái rắm hoạt động! Người đẹp bắn tỉa là tốt nhất! 】
Nữ bắn tỉa ưu nhã không biết từ khi nào đã vòng ra phía sau kẻ địch, một phát bắn vỡ đầu v* em đang đầy năng lượng. Nhưng mà ngay sau đó, lá chắn của xe tăng DSD nhắm ngay Ngu Chiếu Hàn, viên đạn của Ngu Chiếu Hàn bắn vào lá chắn, không thể tạo thành sát thương cho kẻ địch, sau đó bị hai, ba tên đàn ông to lớn xông vào giết ngược lại.
Ngu Chiếu Hàn & Thiên nga đen: “……”
【 Đù, tui có thể rút lại bình luận vừa nãy sao? 】
【 Đây là bản hiện thực của súng bắn tỉa, quá chân thật 】
【 Người chơi xạ thủ nhìn thấy Shine, nghĩ đến cảm giác bốn, năm tên đàn ông nhảy lên người tui, khóc 】
Khóe miệng Thời Độ giơ lên: “Đội trưởng an giấc ngàn thu. Kế tiếp, chính là chuyện của em.”
Ninja tung chiêu, DSD đã mất đi vú em không hề có lực chống lại.
Timeless biết ba mạng liên tiếp, DSD diệt cả đoàn, mục tiêu điểm B thất thủ.
Sau khi Ngu Chiếu Hàn sống lại đã đổi về Virus. R.H lợi dụng lần đoàn chiến này tích lũy năng lượng, câu được chiêu lớn của xe tăng cùng vú em, hình thành một hệ thống, chặn một đợt rồi lại một đợt thế công của DSD. cuối cùng, DSD hai đuổi ba thất bại,, R.H thắng lợi với tỷ số 3:2, điểm đứng đầu khu thi đấu phía Đông.
Trận thi đấu này đánh vô cùng gian khổ, một lần thiếu chút nữa đã bị hai đuổiba. Ngay tại thời điểm chữ “Victory” xuất hiện trên màn hình, Phô Mai ném tai nghe xuống, nhào vào trong ngực Ngu Chiếu Hàn: “Đội trưởng, ô ô đội trưởng…… Tui thật cùi bắp……”
Ngu Chiếu Hàn vỗ vỗ lưng Phô Mai: “Biết là gà thì về luyện thêm.”
Thời Độ nhìn hai người, chua chua: “Động tác thật nhanh.”
Tề Hiến cười tủm tỉm hỏi: “Em trai, hai chúng ta có cần ôm một chút hay không?”
Thời Độ cười: “Tới đi.”