Lục Hữu Sơn bổ nhào vào người Tề Hiến, ôm anh mà nước mắt lưng tròng, gào khóc không thôi: “Tề Hiến, cậu tới đúng thười điểm quá! Chúng ta đánh Lawman quá khó khăn, chỉ kém chút thôi là phải thua rồi. Mỗi ngày tôi đều cầu trời xanh cho cậu bình an, không có cậu tôi không biết sống sót như nào.”
Tề Hiến vỗ vỗ vai huấn luyện viên, giống như đang dỗ trẻ con: “Được rồi, không có việc gì.”
Thạch Đầu kinh ngạc nói: “Hóa ra quan hệ của huấn luyện viên cùng anh Hiến lại tốt như vậy, trước đó em cũng chưa nhìn ra.”
Thời Độ cười nói: “Anh ấy đâu có ôm anh Hiến, anh ấy đang ôm xe tăng trong trò chơi đó.”
Cũng chỉ có người dịu dàng như Tề Hiến mới đủ kiên nhẫn như vậy, nếu là cậu thì đã sớm đánh bay Lục Hữu Sơn đi rồi.
Ngu Chiếu Hàn hỏi: “Tay của anh khôi phục thế nào rồi.”
“Vừa mới hoàn thành bài tập hồi phục, hiện tài dùng hai, ba giờ cũng không sao.” Tề Hiến cởi áo gió khoác ngoài ra, bên trong là một một cái áo len dệt mỏng cổ chữ V. Phần cổ tay của anh ở ngoài áo, lộ rõ một vết sẹo mảnh.
“Có thi đấu huấn luyện anof không?” Tề Hiến xoay xoay cổ tay, “Đã lâu không đánh, có chút ngứa tay.”
Lục Hữu Sơn vội nói: “Có có có, cùng PPZ đánh lúc 9 giờ, vừa lúc để tôi cùng Shine đánh giá trạng thái của cậu xem thế nào.”
Sau khi Tề Hiến phẫu thuật xong đã có một thời gian dài không huấn luyện gì, gần đây mới bắt đầu khôi phục cảm giác. Anh có thể lên sân thi đấu hay không còn phải phụ thuộc vào trạng thái trong thi đấu huấn luyện.
Lão Đàm nhớ tới một chuyện, nhếch miệng cười nói: “Thiếu chút nữa đã quên nói với mấy cậu, Lawman muốn hẹn chúng ta đánh thi đấu huấn luyện.”
Phô Mai cười như đã báo được thù lớn: “Thiên Đạo luân hồi mà! Lúc trước là bọn họ không muốn thi đấu huấn luyện với hcungs ta, bây giờ lại chủ động hẹn —— mọi người mau đến xem đê, Los Angeles-Lawman không cần mặt mũi nữa rồi!”
“Có thể hẹn.” Thời Độ nói, “Nhưng có quá nhiều đội hẹn thi đấu huấn luyện với chúng ta, có thể xếp hàng đến tận Pháp. anh bảo Lawman lấy số xếp hàng đi.”
Ngu Chiếu Hàn bị bạn trai ngốc đến cạn lời: “Chúng ta đang ở Pháp.”
“À, xin lỗi, dỗng dưng quên mất.”
Lão Đàm xin chỉ thị từ đội trưởng: “Vậy anh từ chối bọn họ nhé?”
“Từ chối, nói theo Timeless.” Ngu Chiếu Hàn nói, “Nhớ rõ đem ‘ Pháp ’ đổi thành ‘ Hàn Quốc ’.”
Thi đấu huấn luyện với PPZ, R.H dùng tổ hợp xe tăng cùng phụ trợ là Tề Hiến cùng Phô Mai.
Lục Hữu Sơn không muốn để cho quá nhiều người biết Tề Hiến quay về chiến đội, giấu chiêu cũng là một chiến thuật mà mọi người thường dùng. Ngay lúc đối thủ cho rằng xe tăng cảu bọn họ đã là vị trí cố định của Thạch Đầu thì Tề Hiến trước kia quay về sáng mù mắt bọn họ, đánh cho họ không kịp trở tay. Vì thế, Tề Hiến dùng tài khoản của Thạch Đầu để đánh thi đấu huấn luyện.
Đối với đội ngũ chú trọng vào thi đấu đoàn đội nhưu R. H mà nói, thay đổi một người thôi cũng đủ để tạo ra ảnh hưởng long trời lở đất. Lục Hữu Sơn nhìn bốn người đang ngồi trước máy tính, ——Shine, Timeless, Clown, Cheese, đây chính là đội ngũ trong mơ từ ban đầu của anh. Đây cũng là bốn người kề vai sát cánh lâu nhất ở R. H. Dù cho thao tác tay của Tề Hiến có trở lại trạng thái đỉnh cao của anh hay không thì sự ăn ý của bốn người cũng sẽ không bị ảnh hưởng bởi một cuộc phẫu thuật.
Bản đồ đầu tiên, xe tăng cùng bắn tỉa phối hợp hành động khiến cho R. H nhanh chóng chiếm được ưu thế.
PPZ biết rõ tầm quan trọng của việc phòng Shine, xe tăng của bọn họ tạo một lá chắn ở trước mặt hàng phía sau, ngăn lại đường đạn của Shine một cách hoàn mỹ.
Đến tận khi Clown dùng cơ giáp vọt vào, chuẩn xác tìm được vú em rồi đâm bay. Ngay giây phút vú em PPZ bay ra khỏi lá chắn, viên đạn của Shine vững vàng dừng lại trên trán cậu ta, một súng bắn chết.
Bản đồ thứ hai, PPZ sao chép chiến thuật của Lawman nhằm vào Cheese, nhưng cả ván đấu này Cheese lại chưa từng chết lần nào.
Clown bảo vệ vú em quá tốt, anh luôn có thể giơ lá chắn cứu mạng lên người Cheese ngay tại thời điểm quan trọng nhất. Mấy lần Cheese đều tìm đươc đường sống trong chỗ chết, điên cuồng bón sữa cho đồng đội, thanh máu của bốn người R. H gần như chưa từng cạn kiệt.
Bản đồ thứ ba, Timeless chơi nữ thích khách Kẻ săn ánh sáng. Chiêu cuối của Kẻ săn ánh sáng có thể ném một quả bom dính vào kẻ thù, quả bom này chỉ cần dính vào người kẻ thù là có thể gây ra được sát thương mang tính hủ diệt.
Kỹ năng gây sát thương càng cao thì càng khó đánh trúng, mặc dù là Kẻ săn ánh sáng hàng đầu thì cũng chỉ có tỷ lệ bắn trúng khoảng 60%. Số liệu của Kẻ săn ánh sáng của Timeless xếp hạng thứ hai trong Liên minh, tỷ lệ trúng khoảng 59.8%.
Trong đợt đoàn chiến mấu chốt cuối cùng, PPZ tung tận ba chiêu lớn vào người Cheese cùng Shine, hai người lập tức bỏ mạng, chỉ còn lại Timeless cùng Clown hai đánh bốn.
Chiêu lớn của Timeless còn chưa tung ra, bom dính của Kẻ săn ánh sáng chính là lợi thế để bọn họ có thể lấy ít địch nhiều.
Nhưng dù là Timeless cũng không thể đảm bảo lần nào cũng có thể kéo đồng đội bay lên. Cậu vọt vào giữa vòng vây của kẻ địch, ném bom dính ra. Đáng tiếc tính là chỉ thiếu chút nữa là được, quả bom không dính vào kẻ thù.
Lúc này, xe tăng đã sắp cạn máu của Clown xông lại, mạnh mẽ đụng ba tên da giòn vào quả bom dính.
Quả bom nổ mạng, Timeless lấy được ba mạng người liên tiếp, người nào cũng đều có Clown trợ công.
Kết thúc ba ván đấu, R. H dẫn đầu với tỷ số 3:0, PPZ nói bỗng dưng có việc nên không thể đánh tiếp.
Thi đấu huấn luyện cũng đánh BO7 như nửa mùa sau, nhưng PPZ đã bị đánh đến ngốc, nếu như trận tiếp là 4:0, tâm lý của tuyển thủ nhất định sẽ hỏng mất.
Lão Đàm hỏi giám đốc của PPZ xem khi nào thì đánh thi đấu huấn luyện tiếp. Giám đốc PPZ dùng tiếng trung không quá chuẩn lắm của mình mà đáp lại, “Ngại quá, chúng tôi quyết định tạm thời kéo R. H vào sổ đen.”
Lão Đàm: “Why?”
Giám đốc PPZ chua xót nói: “Bởi vì sau khi đánh xong với mấy cậu, mấy nhóc kia của chúng tôi đột nhiên cảm thấy bản thân mình không hóa ra không biết chơi.”
Lão Đàm cười nói: “Tôi sẽ coi đó là lời khen, ha ha ha ha Thank you.”
PPZ giám đốc: “Không cần phải nói ‘Thank you’, nói ‘ cảm ơn ’.”
Lão Đàm cúp điện thoại, cười ha hả nói: “Giám đốc mới này của PPZ thật thú vị, tốt hơn người trước kia nhiều.”
Ngu Chiếu Hàn hỏi Tề Hiến: “Tay thế nào?”
Tề Hiến cười tủm tỉm nói: “Rất không tồi.”
Thi đấu huấn luyện chỉ giằng co một giờ, trạng thái tay của anh vẫn coi như là tốt đẹp. Nhưng trong lòng anh hiểu rõ, nếu đánh suốt ba giờ giống như trận đấu với Lawman, chưa chắc anh đã có thể duy trì được trạng thái này.
Dường như Thời Độ cũng nghĩ đến vấn đề này, nói: “Nếu như chung kết còn phải đánh với Lawman, lại đánh 4: 3 thì quá mất mặt các anh em.”
“Không sai!” Hôm nay hiệu suất bỏ mạng của Phô Mai siêu thấp nên hưng phấn mười phần, “Không nói 4: 0 cùng 4: 1, tốt xấu gì cũng phải 4: 2!”
Thời Độ cười nhạo: “Giả ngầu cũng không dám ăn to nói lớn, anh hèn quá!”
Tề Hiến mới về đơn vị, Ngu Chiếu Hàn không muốn để anh quá mệt mỏi nên dời phục bàn thi đấu huấn luyện vừa này sang ngày mai, để cho mọi người về nghỉ ngơi sớm một chút.
Thạch Đầu chủ động ở lại luyện thêm. Ngu Chiếu Hàn lo lắng trong lòng Thạch Đầu cảm thấy không cân bằng liền bảo Thời Độ về trước, anh muốn nói chuyện một mình với Thời Độ.
Thạch Đầu rất ít khi ở một mình với đội trưởng, trong niềm vui sướng lại có chút thấp thỏm: “Đội trưởng, Timeless không đợi anh sao?”
Ngu Chiếu Hàn không biết vì sao Thạch Đầu lại hỏi câu này: “Tôi bảo cậu ta đi về trước.”
“À……Vậy cậu ta sẽ đợi anh ở trong phòng đúng không?
Ngu Chiếu Hàn “Ừ” một tiếng, nói: “Dựa vào trạng thái hiện tại của Tề Hiến, nếu như có thể duy trì, khả năng trận chung kết sẽ để anh ấy lên. Cậu…”
“Em biết, đội trưởng.” Thạch Đầu vội vàngnói, “Vốn dĩ em là dự bị của anh Hiến, anh ấy đánh cũng tốt hơn em. Ai trâu bò thì người đó lên, đội ngũ nào cũng đều là như vậy.”
Ngu Chiếu Hàn rất vui mừng.
Anh biết là Thạch Đầu không phải loại người như vậy mà. Quả nhiên anh không nhìn lầm.
Ngu Chiếu Hàn đúng lúc cổ vũ: “Tề Hiến phối hợp với bọn tôi trong thời gian dài, cậu mới vao đội, tương lai chưa chắc đã kém hơn. Chúng tôi cũng sẽ không bỏ qua việc huấn luyện của cậu, nếu như cậu muốn luyện thêm, tôi có thể cùng cậu đánh đôi, suốt đêm cũng không sao.”
Thạch Đầu được sủng mà sợ, hưng phấn nói: “Có thể sao đội trưởng? Anh đánh đôi suốt đêm với em, liệu Timeless phòng không gối chiếc cả đơn có ghen ghét không. Nhưng mà ghen cũng là một loại đường khác.”
Ngu Chiếu Hàn: “……?”
Đứa nhỏ ngốc này đang nói cái gì?
Ngày hôm sau, mọi người ở R. H thu dọn xong hành lý, chuẩn bị đến Berlin-Đức đánh trận thi đấu tiếp theo.
Thời Độ ngồi trên sô pha ở đại sảnh xem lại ghi hình của trận huấn luyện tối qua, chờ lão Đàm làm xong thủ tục trả phòng. Bỗng nhiên cậu ngửi thấy được một mùi nước hoa đàn ông nhàn nhạt. Ở R. H cũng chỉ có một người sử dụng nước hoa mà thôi.
Thời Độ tháo tai nghe xuống, cũng không ngẩng đầu lên: “Anh Hiến.”
Tề Hiến vươn tay trước mặt Thời Độ, dùng ngón trỏ cùng ngón cái kẹp một tờ tiếng Pháp: “Lần trước hình như có người nói với anh, cậu ta cùng đội trưởng chú trọng tình yêu về mặt tinh thần, phát sinh từ tình cảm, ngừng lại trước lễ pháp.”
Thời Độ không ăn bộ dáng kia của Tề Hiến: “Đừng nói hình như có người, chỉ em thì cứ nói thẳng.”
“Đúng vậy, chính là em.” Tề Hiến nói, “Vậy em có biết tiếng Pháp préservatif là có nghĩa là gì không?”
Tiếng Anh cùng tiếng Hàn của Thời Độ đều tốt, chỉ có tiếng Pháp là không biết gì: “Có nghĩa là gì?”
Tề Hiến dùng tư thế của một người anh trai lớn nói cho em trai bieesrt préservatif nghĩa là gì, còn không quên trêu chọc: “Em trai nhỏ tuổi nhất R.H cũng đã trưởng thành. Cái này không phải là chuyện xấu, làm sao lại không dám thừa thận —— thẹn thùng?”
Thời Độ ngắm liếc danh sách một cái, đúng lý hợp tình mà cười: “Ai nói dùng cái này thì nhất định đã trưởng thành? Dùng liền không thể thực thuần khiết mà phát sinh từ tình cảm, dừng lại trước lễ nghĩa sao.”
Tề Hiến – thành viên đảm nhiệm cho EQ cùng chỉ số thông minh của R. H hiếm khi lộ ra biểu tình hoang mang: “…… Cái gì?”
“Từ bỏ đi anh Hiến,” Thời Độ vỗ vỗ bả vai Tề Hiến, “Chuyện của em cùng đội trưởng, anh sẽ không hiểu đâu.”
Tề Hiến: “…… Anh đúng là không hiểu thật.”