• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối tượng Ngu Chiếu Hàn âm thầm quan sát chuyển từ ông chủ nhỏ cùng bà chủ thành Giang Địch.

Đương nhiên, tính hướng của một người là việc riêng tư, nếu như người đó không muốn tiết lộ mà cố tình nhìn trộm thì hành vi vô cùng không có tố chất. Tuy rằng Ngu Chiếu Hàn vô tình phát hiện nhưng vẫn có chút áy náy với Giang Địch. Cũng bởi vì phần áy náy này, anh quyết định thăng vị cho Giang Địch một bậc, từ quý nhân thăng lên tần, thành “Giang tần”.

Giang tần tập thể hình xong thì tắm rửa, Ngu Chiếu Hàn cùng Thời Độ ăn sáng xong thì đi vào phòng huấn luyện. Ngu Chiếu Hàn hỏi, “Đúng rồi, sao hôm nay em lại dậy sớm như vậy?”

Thời Độ ấn nút khởi động máy tính, lười biếng nằm liệt trên ghế, “Không phải là em dậy sớm mà là căn bản không ngủ.”

Ngu Chiếu Hàn: “Vì sao?”

Thời Độ thầm nghĩ anh còn không biết xấu hổ mà hỏi vì sao.

Thời Độ nói: “Em đã là đồng tính, chuyện lớn như vậy, em mất ngủ một đêm không được sao?”

Ngu Chiếu Hàn thấu hiểu tâm tình của Thời Độ. Đồng tính hay không liên quan chặt chẽ đến hướng đi của bọn họ trong tương lai, mức độ quan trọng không thua gì cuộc thi chuyển cấp hồi xưa.

Anh trấn an Thời Độ, “Em đừng mất ngủ, còn chưa có kết luận, chúng ta chưa chắc đã là đồng tính.”

Thời Độ không có đáp lại, mở trò chơi đăng nhập vào tài khoản của mình. Chờ đến khi Ngu Chiếu Hàn đeo tai nghe lên, cậu mới nói: “Em cảm thấy, có lẽ là đúng rồi.”

Không bao lâu, Lý Dược Hi, Nam Tự còn có Giang Địch lục tục đi vào phòng huấn luyện. Lý Dược Hi nhìn thấy bọn họ ở huấn luyện, không lên tiếng quấy rầy, yên lặng đứng sau Thời Độ quan sát cậu chơi.

Sau khi đánh xong một ván, Thời Độ tháo tai nghe xuống nói, “Em dẫn ông chủ nhỏ cùng bà chủ chơi hai ván nhé?”

Lý Dược Hi khách khí mà nói: “Không cần, mấy cậu huấn luyện quan trọng hơn.”

Thời Độ nói: “Không sao, Phô Mai anh Hiến còn chưa dậy, bình thường huấn luyện phải đến chiều mới bắt đầu.”

Lý Dược Hi ngồi xuống cái ghế trống bên người Thời Độ, “A, vậy thì ngại quá  ——Tôi có thể tiếp tục đánh thích khách được không? Ván này có thắng được không”

Thời Độ đủ khả năng để kiêu ngạo: “Dù anh treo máy thì em cũng có thể mang anh thắng.”

Ngu Chiếu Hàn thấy Giang Địch cầm ly cà phê đi ra phòng huấn luyện, sau khi suy nghĩ cẩn thận thì cũng cầm ly cà phê đi ra.

Máy pha cà phê trong căn cứ là do lão Đàm mang về sau khi được một bút tài trợ lớn từ ông chủ, bình thường chỉ có Ngu Chiếu Hàn cùng Giang Địch dùng. Muốn xay cà phê cần phải đợi mấy phút, Giang Địch đứng một bên chờ, Ngu Chiếu Hàn tiến vào thì máy cũng vừa làm xong.

Ngu Chiếu Hàn nói: “Không sao, tôi đợi cũng được.”

Giang Địch giống như không muốn để cho anh chờ: “Ly này cho anh.”

“Không cần,” Ngu Chiếu Hàn nói, “Tôi muốn thử loại cà phê mới.”

Giang Địch gật đầu: “Được.”

Lạnh lùng giả cùng lạnh lùng thật ít có cơ hội một mình nói chuyện với nhau, tình huống không ít thì nhiều có chút cứng đờ. Trong hai phút, trong phòng bếp chỉ có tiếng phát ra từ máy pha cà phê.

“Giang Địch,” Ngu Chiếu Hàn không chút để ý mà mở miệng, “Vì sao cậu lại thích tập thể hình?”

Giang Địch nói: “Thói quen.”

Ngu Chiếu Hàn: “A.”

Nói chuyện cùng lạnh lùng thật đúng là khó quá đi.

Ty rằng lạnh lùng thật không thích nói chuyên, nhưng đứng trước mặt cậu dù sao cũng là đội trưởng mà cậu khâm phục nhất. Ngu Chiếu Hàn lần đầu tiên chủ động nhắc đến vấn đề cá nhân của cậu, cậu không muốn qua loa có lệ.

“Trước kia tôi là sinh viên hệ thể dục.” Giang Địch nói, “Lúc còn học đại học, mỗi ngày huấn luyện ít nhất sáu tiếng, thân thể đã hình thành thói quen.”

Ngu Chiếu Hàn nhớ tới tư liệu của Giang Địch, phần bằng cấp chỉ viết là “Trung học”, cái này cũng có nghĩa là Giang Địch đã tạm nghỉ hoặc thôi học đại học để đánh chuyên nghiệp.

“Đại học nào?” Ngu Chiếu Hàn hỏi.

Giang Địch báo ra tên một trường đại học. Ngu Chiếu Hàn có chút kinh ngạc: “Trường học tốt như vậy, vì sao lại muốn tham gia thể thao điện tử chuyên nghiệp?”

Sắc mặt Giang Địch khẽ đổi, môi mím chặt thành một đường.

Ngu Chiếu Hàn mơ hồ ý thức được câu hỏi EQ thấp của mình, lập tức nói: “Xin lỗi.”

Giang Địch lắc đầu: “Không phải đội trưởng sai. Tôi chỉ là cảm thấy, có lẽ trong thể thao điện tử, sẽ có cái công bằng mà tôi muốn.”

“Tích” một tiếng, máy pha cà phê ngừng lại, một ly cà phê đen khó uống đã được làm xong, cuộc nói chuyện cũng dừng ở đây. Ngu Chiếu Hàn nói chuyện cùng Giang Địch là để tìm kiếm những đặc điểm của đồng tính nam để đánh giá bản thân mình, mục đích không thành nhưng anh lại có một thu hoạch khác.

Mỗi người trong căn cứ đều có quá khứ thuộc về riêng bản thân mình, Giang tần cũng không ngoại lệ.

Ông chủ nhỏ cùng bà chủ ăn cơm trưa xong thì rời đi. Bọn họ đã đặt vé máy bay về Bắc Kinh vào chiều nay vì buổi tối ông chủ nhỏ có một tiết thực hành mà thầy giáo nhất định sẽ điểm danh.

Trước khi đi, ông chủ tuyên bố một tin tức tốt: “Tôi đã thỏa thuận với bên tổng công ty rồi, chỉ cần là trận đấu ở Hàn Quốc, mỗi một trận thắng sẽ thưởng cho mỗi người tám vạn tiền thưởng!”

Tám vạn cũng không tính là nhiều so với lương một năm của mấy tuyển thủ chính thức ở R. H, nhưng đây là tám vạn cho mỗi trận thắng thường quy, cái này được coi như tiền thưởng ngoài kế hoạch, thử hỏi trong liên minh trừ bỏ ông chủ bọn họ thì làm gì còn ai hào phóng như vậy.

Phô Mai giơ Tiểu Quỳ lên cao giống như Vua sư tử, hoan hô: “Thật tốt thật tốt, em trai không có tiền mua nhà nhất định vui vẻ muốn chết!”

Thời Độ: “?”

Tề Hiến cười nói: “Ông chủ nhỏ phát tiền như vậy, câu lạc bộ thật sự có thể kiếm tiền sao?”

“Đương nhiên có thể chứ!” Lý Dược Hi vui rạo rực nói, “Chỉ nguyên doanh thu từ vật phẩm quanh thân của chiến đội cùng trợ cấp của liên minh đã đủ để duy trì hoạt động hàng ngày của chiến đội, càng đứng nói đến các nhà tài trợ tài trợ, tiền chia từ phát sóng trực tiếp cùng tiền thưởng thi đấu… Tiền thưởng giải đấu quốc tế năm nay chuẩn bị công bố, dựa vào nhiệt độ bây giờ, tôi nghi là còn cao hơn năm ngoài.”

“Nhắc đến vật phẩm quanh thân, đoàn đột hoạt động có thể lại đẩy thêm mấy vật phẩm của đội trưởng được không?” Thạch Đầu lấy hết can đảm lên tiếng, “Bản Q lần trước được hưởng ứng mạnh mẽ như vậy, nếu như có thêm mô hình hay gối ôm gì đó, nhất định sẽ bán được.”

Lão Đàm cũng lập tức nói: “Cái này rất tốt nha! Tí nữa anh sẽ bàn bạc với đoàn đội hoạt động.”

Ngu Chiếu Hàn cũng cho rằng cái này rất tốt, anh thật muốn ôm chính mình đi ngủ.

“Mô hình không tồi, ôm gối thì thôi bỏ đi.” Thời Độ nói, “Em chỉ có một thỉnh cầu, lần này có thể không cần kêu khẩu hiệu sao?”

Phô Mai cười hì hì nói: “Kêu thì kêu đi, em trai à, dù sao cũng không phải là em chưa từng kêu, lần sau nhớ đừng có kêu cả ‘mẹ nó’ là được.”

Thời Độ: “.”

Thù mới hận cũ, chỉ trong một thời gian ngắn mà thích khách của R. H hận phụ trợ nhà mình cả chiều. Thế cho nên trong lúc Phô Mai xếp hạng ở máy chủ Hàn Quốc có đâm xe vào Thời Độ, trong một ván mà bị cậu ta giết tận 21 lần. Phô Mai bị giết đến cả người choáng váng, ngồi yên trước máy tính, cả người như mất đi ánh sáng.

Sau khi kết thúc trận đấy, Thời Độ còn tri kỷ mà like cho cậu một cái.

“Trận này được anh trai Phô Mai mang bay,” Thời Độ nói, “Anh trai siêu ngầu.”

Phô Mai hoàn toàn sụp đổ, oa một cái khóc thành tiếng.

Buổi tối, Lục Hữu Sơn phá lệ mà kết thúc huấn luyện sớm. Lão Đàm gọi nhóm thanh niên nghiện net đến phòng khách, nhấn mạnh lại những điều cần chú ý khi đến Hàn Quốc thi đấu.

“Vé máy bay đặt chuyến bay giữa trưa mai, mấy cậu phải rời giường muộn nhất là 9 giờ —— đúng vậy,” lão Đàm nghiêm túc gật đầu với Thời Độ, “Cậu không nghe lầm, chính là 9 giờ. Mấy thứ như chứng minh thư, hộ chiếu gì đó nhất định phải kiểm tra thật kỹ, bàn phím cùng con chuột thì tốt nhất nên mang thêm một bộ dự phòng. Sau khi xuống máy bay sẽ có người đến đón chúng ta…”

“Chờ đã.” Thời Độ nói, “Đội trưởng đâu rồi?”

Sau khi ăn xong cơm tối cậu vẫn chưa thấy Ngu Chiếu Hàn.

“Không biết, anh không gọi cậu ấy.” Lão Đàm không để bụng, “Đội trưởng của mấy người luôn thành thục ổn trọng, có nghe anh lải nhải hay không cũng không sao, chủ yếu là mấy người các cậu! Mấy lời lúc nãy anh nói mấy cậu đã nhớ kỹ chưa?”

Phô Mai có lệ gật đầu: “Nhớ kỹ nhớ kỹ, ghi tạc trong lòng.”

Thời Độ gửi tin nhắn trên wechat cho Ngu Chiếu Hàn hỏi xem anh ở đâu, Ngu Chiếu Hàn nhanh chóng trả lời lại.

【Shine: Thời Độ ở đâu? 】

【Timeless: Phòng khách 】

【Shine: Phiền em mở TV ra, chuyển đến kênh phim truyện 】

【Timeless:? 】

Thời Độ không thể hiểu được, nhưng vẫn nghe lời Ngu Chiếu Hàn mở TV ra. Kênh phim truyện đang chiếu một bộ phim nhựa nước ngoài kinh điển, nữ chính là một đại mỹ nhân thuộc hàng quốc bảo, quyến rũ gợi cảm, mỗi cái liếc mắt đều đầy vẻ phong tình, chỉ cần một màn ảnh đã thành công bắt được ánh mắt của nhóm thanh niên đang ngồi đây.

Phô Mai kích động nói: “Hiến Hiến, đây không phải là nữ thần của anh sao!”

“Đúng vậy.” Tề Hiến híp mắt nói, “Với anh mà nói, cố ấy chính là cầu hoa.”

Thạch Đầu hỏi: “Cầu hoa?”

Tề Hiến giải thích: “Địa cầu cầu hoa.”

“Ai là cầu hoa?”

Giọng nói của Ngu Chiếu Hàn truyền đến từ trên cầu thang. Thời Độ quay đầu nhìn lập tức ngây ngẩn cả người.

“Đội trưởng tới rồi, bọn tui đang nói chuyện……” Phô Mai nói đến một nửa, nhìn thấy Ngu Chiếu Hàn đi về phía bọn họ, thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi, “Đội, đội trưởng?”

Ngu Chiếu Hàn mới vừa tắm rửa xong, tóc ướt sũng, trên lông mi cùng xương quai xanh còn đọng lại những giọt nước, đôi môi cũng đỏ ửng do hơi nước. Anh mặc một cái áo thun trắng tinh, lớp vải mềm mại bị nước nhỏ xuống từ trên tóc thấm xuống nửa ướt nửa khô, mơ hồ có thể thấy được vòng eo mịn màng của anh.

Dù là xuân hạ thu đông thì Ngu Chiếu Hàn vẫn luôn kiên trì mặc quần dài khi ra ngoài, chỉ có những lúc mới tắm rửa xong mới có thể mặc quần đùi. Đừng nói là Thạch Đầu mới tới, dù là Tề Hiến ở cấp bậc bô lão cũng lần đầu tiên nhìn thấy cặp chân dài không chút che dấu nào của đội trưởng. Vừa thon vừa thẳng, không hề thua kém nữ thần trên TV một chút nào.

Trong phòng khách rơi vào một loại yên tĩnh quỷ dị. Mọi người đều giữ nguyên động tác lúc nãy của mình, hỉnh ảnh giống như bị ấn nút tạm dừng.

Ngu Chiếu Hàn mặt không biểu tình nói: “Ai trong mấy người có máy sấy? Của tôi bị hỏng.”

Phô Mai điên cuồng nuốt nước miếng: “Đội trưởng cậu….”

“Tôi mới vừa tắm rửa xong.” Ngu Chiếu Hàn nói, “Mọi người đang xem phim sao?”

“Không có.” Tề Hiến nhanh chóng đoạt lấy điều khiển từ xa trong tay thời Độ, không chút do dự mà tắt luôn TV, “Bọn anh đang đợi đội trưởng cùng mở họp.”

Ngu Chiếu Hàn “Ừ” một tiếng: “Vậy em……”

“Em có máy sấy, bây giờ em đi lấy cho anh.” Thời Độ đứng lên, dùng thân thể của mình kiên quyết ngăn lại tầm nhìn của những người khác, “Đội trưởng đi cùng em đi.”

Lão Đàm ở sau lưng Thời Độ duỗi cổ ra,: “Timeless cậu nhường một chút, dịp tốt, anh cần phải chụp cho Shine một tấm để bán ra ngoài.”

Thời Độ lạnh lùng ngoái đầu nhìn lại, lão Đàm giật mình, chạy nhanh đem cổ rụt trở về.

Thời Độ ôm lấy bả vai của Ngu Chiếu Hàn: “Đi thôi.”

Lúc hai người đi lên tầng vừa vặn gặp được Lục Hữu Sơn đang chuẩn bị đi xuống dưới. Trong lòng Lục Hữu Sơn đều là chuyện thi đấu, nhìn thấy nhan sắc khó gặp của Ngu Chiếu Hàn cũng không biểu hiện ra chút hứng thú nào, “Shine, tôi có một ý tưởng đột phá mới, chúng ta tâm sự?”

Ngu Chiếu Hàn vừa muốn đồng ý đã bị Thời Độ giành trước.

“Anh ấy không rảnh.” Thời Độ nói, “Không nói.”

Ngu Chiếu Hàn bị Thời Độ đưa về phòng. Thời Độ nhanh chóng đóng cửa lại, sắc mặt thối đến dọa người: “Không phải…… Cá Cá, vợ đang làm gì vậy?”

Ngu Chiếu Hàn nhìn cậu, giọng nói nghiêm túc: “Thời Độ, xác định, em chính là đồng tính.”

Thời Độ: “?”

Ngu Chiếu Hàn giơ di động lên trước mặt Thời Độ: “Em xem cái này.”

Trên màn hình di động là là giao diện hỏi đáp của một diễn đàn nào đó.

【 Làm thế nào để xác định một người có phải gay hay không? 】

【 Cảm ơn đã hỏi. Ban thân tui từ năm 17 tuổi đã phát hiện ra tính hướng của bản thân, từ đó đến giờ đã được mười năm. Dựa vào kinh nghiệm của tôi, để xác định một người có phải gay hay không thì cách tốt nhất là xem ánh mắt. Gay không có hứng thú gì với những cô gái xinh đpẹ, nhưng khi nhìn thấy đàn ông có nhan sắc cao sẽ không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần 】

Thời Độ nhắm mắt lại, đè lại thái dương đang đau nhức không ngừng của mình.

“R. H của chúng ta xong rồi. Em có thấy không, lúc anh vừa xuất hiện, mọi người ngay cả cầu hoa cũng không thèm nhìn nữa.” Ngu Chiếu Hàn vô cùng đau đớn, “Phô Mai, Tề Hiến, Tiểu Giang, Thạch Đầu, lão Đàm…… Bọn họ đều có thể là đồng tính. Em cũng là, Thời Độ, em cũng là đồng tính. Em không biết đâu, ánh mắt lúc nãy em nhìn anh đều thẳng tắp. Toàn bộ căn cứ chỉ có một mình Lục Hữu Sơn là không phải thôi.”

Thời Độ nhanh chóng tức chết rồi: “Anh có ngốc hay không hả? Anh Hiến từng có bạn gái, sao anh ấy có thể là gay được?!”

Ngu Chiếu Hàn bừng tỉnh: “A, đúng rồi.”

“Dựa theo phương thức xác định này của nah, vậy mấy trăm vạn fans nam của anh chẳng phải cũng là đồng tính sao? Dùng đầu cá của anh nghĩ lại xem có khả năng không hả!”

Ngu Chiếu Hàn nghĩ nghĩ, thở dài: “Nói như vậy, cái phương thức xác định này cũng không đáng tin cậy. Anh tìm phương thức khác vậy.”

Huyết áp của Thời Độ tăng vọt: “…… Đừng, em cầu xin anh đừng.”

~Hết chương 60~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK