- ---------------------
Nháy mắt đã tới cuối kỳ, Lê Trà Trà không ngoài ý muốn thi được hạng nhất toàn khoa.
Bạn học Cố Điềm bởi vì bận rộn yêu đương cho nên không để tâm đến việc học, dẫn theo đó là không hề ôn tập chuẩn bị cho nên mặc dù có bạn cùng phòng là học bá đã đánh dấu trọng tâm bài rồi nhưng vẫn bị trượt một môn. Sau khi được lớp trưởng thông báo thời gian thi lại xong, Cố Điềm ở trong phòng ngủ kêu rên: "Tớ thật thảm mà! Lại phải thi lại nữa! Trời cao ơi! Thánh thần thiên địa ơi! Vì sao lại đối xử với con như vậy!"
Lê Trà Trà xoay người, nói: "Cậu yên tâm, thời điểm nghỉ đông tớ sẽ đánh dấu lại trọng tâm cho cậu một lần, lúc khai giảng thì làm bài cẩn thận một chút, chắc chắn sẽ qua được thôi. Hơn nữa các giáo viên đối với học sinh thi lại cũng sẽ khoan dung hơn, cho dù thiếu năm, sáu điểm cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho cậu qua thôi ấy mà. Tớ nhìn điểm của cậu rồi, thiếu có ba điểm thôi, nếu lần này thi lại vẫn được điểm như thế thì hẳn cũng có thể qua."
Cố Điềm nước mắt lưng tròng: "Thật không?"
Lê Trà Trà gật đầu.
Cố Điềm nhìn lại điểm của mình, lại nhìn số điểm nghịch thiên của bạn cùng phòng, thở dài thườn thượt, hỏi: "Bao giờ cậu về nhà?"
Lê Trà Trà nói: "Chưa biết."
Cố Điềm nói: "Ngày mai tớ phải về rồi, mang cái điểm số này, thật quá mất mặt mà, thảm quá đi..." Cô ấy thở ngắn than dài, lại nói: "Cậu đừng động tới tớ, tiếp tục xem phim của cậu đi, tớ phải đi chữa thương một chút, tìm bạn trai khóc một chút là tốt rồi."
Lê Trà Trà đáp một tiếng liền xoay người tiếp tục xem phim.
Cố Điềm nhón chân thăm dò, tầm mắt lướt qua cái ghế thiên nga xa hoa kiểu châu Âu kia, nhìn thấy màn hình máy tính của Lê Trà Trà. Cô đang đeo tai nghe, xem đến nhập thần.
Là một bộ phim Thái Lan.
Nghe nói là do Tiếu Nam đề cử. Mấy tháng này, Tiếu Nam vẫn luôn gửi cho Lê Trà Trà đủ loại phim nước ngoài. Thời điểm Cố Điềm biết đến liền hết sức kinh ngac, cũng đặc biệt tò mò xem tại sao người như Tiếu Nam lại thích mấy bộ phim truyền hình như thế kia, dựa theo hiểu biết của mình về đám con trai, hẳn là sẽ thích mấy loại phim kiểu khoa học như phóng sự hoặc là mấy loại phim trinh thám kích thích trí tò mò của con người mới đúng chứ. Nhưng vạn vạn không nghĩ tới chính là đều không phải. Tiếu Nam thế mà lại thích xem đủ loại phim từ phim Thái đến phim Anh, Mỹ, Đức,... Hơn nữa, nội dung còn cực kỳ cẩu huyết.
Có một lần, Cố Điềm kéo ghế ngồi xem phim cùng với Lê Trà Trà, là một bộ phim Thái dài dòng cẩu huyết, nữ chính có được một đống thân thích cực phẩm cùng một cặp cha mẹ chuyên hút máu*, lớn lên cha không yêu mẹ không thương, có một tuổi thơ vô cùng thê thảm, sau khi lớn lên liền gặp được một tổng tài bá đạo. Dưới sự trợ giúp của anh ta, nữ chính đấu với cha mẹ cùng thân thích, sau đó trở thành một nữ tổng tài bá đạo thế hệ mới.
*Hút máu ở đây không phải hút máu người đâu nhé J)), kiểu như là vắt kiệt sức lao động của con cái để mang lại lợi ích cho bản thân ấy.
Cố Điềm kinh ngạc đến ngây người với thẩm mỹ của Tiếu Nam, lại tiếp tục cùng với Lê Trà Trà xem tiếp một bộ phim của Anh, là bộ phim nói về nam chính là chủ yếu, cha mẹ nam chính đối với hắn rất hà khắc, nhưng cũng chính vì như vậy mà nam chính từ nhỏ đến lớn đều rất độc lập, sau khi trưởng thành, bằng vào nỗ lực cùng thiên phú của mình mà tham quân, rèn luyện ở trên sa trường, cuối cùng trở thành một đại tướng quân tiếng tăm lẫy lừng, cha mẹ hắn hối hận, muốn ôm đùi nam chính, nam chính không chút lưu tình cắt đứt quan hệ với bọn họ.
Cô lại nhìn Lê Trà Trà đang chăm chú xem vài lần, chẳng cần nghe thấy tiếng cũng chẳng cần biết trước diễn biến, cứ nhìn tiểu cô nương trong màn hình kia có bộ dáng thảm hại đang khóc thút thít thì dùng đầu ngón chân cũng biết, khẳng định lại là một bộ phim ngược đến cẩu huyết.
Cô lắc đầu, nghĩ thầm, khả năng đây là tình thú của nhóm học bá đi.
.......
Màn đêm buông xuống, Cố Điềm đã thu dọn xong hành lý, chuẩn bị ngày hôm sau ngồi xe về nhà.
Trong phòng ngủ bây giờ cũng chỉ còn lại một mình Lê Trà Trà.
Qua mấy ngày nữa chính là kỳ nghỉ đông chính thức của đại học A, các bạn học trong trường đều lục tục về quê ăn tết. Lê Trà Trà chuẩn bị đi tới chỗ dì quản lý thông báo việc kỳ nghỉ năm nay cô sẽ ở lại KTX, cô không tính sẽ về thành phố B ăn tết.
Không lâu sau, Lê Trà Trà nhận được điện thoại của Văn Hương.
"Trà Trà, bao giờ về nhà? Năm nay cha mẹ đều không chạy show, một nhà ba người chúng ta sẽ cùng nhau ăn tết."
Lê Trà Trà hỏi: "Không phải có một nhà đài mời hai người tham gia tiệc tối đêm Tết Âm Lịch sao?"
Văn Hương nói: "Đã ký hợp đồng đâu, lên đó ca hát cũng quá xấu hổ rồi. Ba ba con cũng cảm thấy không thú vị, dù sao thì cũng không được nhiều cát-xê lắm, một nhà ba người chúng ta lâu rồi không cùng nhau ăn tết. Mẹ xem qua dự báo thời tiết rồi, tết năm nay chắc sẽ rất lạnh, nếu không thì nhà chúng ta tìm một hải đảo ra đấy chơi đi. Cha con cũng đồng ý rồi. Đi đảo Bali có được không?"
Nói đến cũng thật kỳ quái.
Từ sau khi Lê Trà Trà trở nên cứng rắn hơn, cha mẹ cô lại trở nên yếu thế đi.
Gameshow một nhà ba người bọn họ đã quay xong vào cuối tháng trước, cũng đã làm công tác tuyên truyền xong, được hưởng ứng không tệ. Lê Trà Trà vừa là học bá vừa có nhan sắc thần tiên, từ đó thu thêm được một đống fans.
Sự nghiệp của Lê Bách và Văn Hương tuy có khởi sắc, thế nhưng luận về trình độ hút fans vẫn thua xa Lê Trà Trà.
Lê Trà Trà trực tiếp nói: "Không cần lấy lòng con, quý tiếp theo, con sẽ không tham gia nữa, con rất bận, kỳ nghỉ đông này cũng không tính về nhà, lời mời của nhà đài kia con cũng nhận được, bọn họ liên hệ với con qua weibo, nhưng con cũng không tính sẽ tham gia."
Thanh âm Văn Hương đột biến: "Lê Trà Trà, con..."
Lê Trà Trà đánh gãy: "Mẹ, điều kiện mà lúc trước hai người đáp ứng con, tuy rằng không được viết xuống giấy trắng mực đen, thế nhưng con đã ghi âm lại. Đồng nghĩa với nó, con không muốn nói lại lần thứ hai. Những hành động mẫu mực của một người cha người mẹ cũng không cần thiết phải diễn ở chỗ con nữa."
Văn Hương bên kia trầm mặc.
Một lát sau, Văn Hương lại nói: "Trà Trà, sao con lại coi cha mẹ như kẻ thù vậy, là ai dạy con?"
Lê Trà Trà cũng trầm mặc, nhưng trầm mặc này khác với trầm mặc của Văn Hương. Cô trầm mặc mang theo một loại an tĩnh như gỡ được gánh nặng xuống, Lê Trà Trà hé miệng: "Mẹ, vì cái gì mà con biến thành như vậy, mẹ thật sự không rõ sao? Từ rất lâu trước đây, con liền âm thầm quyết định, về sau sinh con, nếu không thể phụ trách với nó, con tình nguyện sẽ không sinh nó ra đến với thế giới này. Con thật sự là thân sinh của hai người sao? Hai người biết một người cha, một người mẹ thật sự phải có tư cách như thế nào sao? Hai người để tay lên ngực tự hỏi xem, thật sự có coi con như con ruột bao giờ chưa? Hai người có hiểu con không? Có biết con thích ăn cái gì không? Biết tương lai sau này con muốn làm gì không? Không, hai người đều không biết. Hai người chỉ nhớ tới con khi con có thể giúp ích cho sự nghiệp của hai người, chỉ biết dối trá qua những cuộc điện thoại với con. Con vẫn luôn không nghĩ ra, vì sao lại có một người cha, một người mẹ không hề đối tốt với con mình như vậy? Đặc biệt là con còn là do mẹ khó sinh mà ra. Hiện tại suy nghĩ cẩn thận một chút, đại khái thì con chính là một điều ngoài ý muốn xuất hiện trong cuộc đời của cha mẹ, vốn dĩ không có ai hoan nghênh con tới với thế giới này, còn hại mẹ thiếu chút nữa bước chân vào quỷ môn quan, cho nên mẹ mới không hề quan tâm con."
Lê Trà Trà ngắt điện thoại.
Cô nắm di động, tâm tình ngoaù ý muốn vẫn luôn bình tĩnh.
Cứ tưởng rằng, những lời này cả đời mình sẽ không bao giờ có thể nói ra được, không nghĩ tới hôm nay trong lúc lơ đãng liền bình tĩnh nói hết ra. Trong lòng giống như có một khối cự thạch to lớn đột nhiên rơi xuống, tâm tình nặng trĩu cứ thế mà biến mất.