Ở trong một căn phòng có một người phụ nữ xinh đẹp mặc trên người bộ váy đuôi cá dài có màu đỏ chói, chiếc váy ôm sát người lộ ra ba vòng đẹp hoàn hảo của Tống Tử Lam, mái tóc đen được búi gọi gàng. Tống Tử Lam đeo trên mình bộ trang sức đá quý màu trắng quý phái và đầy sang trọng. Tống Tử Lam sau khi trang điểm lên, vẻ đẹp sắc sảo ngày càng nhìn thấy rõ ràng hơn. Cô ta không tin mình lộng lẫy như thế này mà ngay cả một cái liếc mắt, Cố Duật Hành buộc cũng phải để ý tới mình
Tống Tử Lam chưa bao giờ thua thiệt ai cả. Cô ta đẹp sắc sảo như thế này vì sao anh lại không chọn mình mà lại chọn một người như cô? Cô ta công nhận rằng cô cũng có nhan sắc đấy chứ, nhưng chỉ nhiêu đó thôi mà cô ta lại có thể quyến rũ được Hành của mình! Đang bực bội ngồi trên ghế bỗng dưng Tống Trình Vũ gõ cửa đi vào
- Lam Lam sao còn ngồi đây? Mọi người đã tới cả rồi sao con lại không tới?
- ông nội, ông gạt con! Hành ca ca đã có ý trung nhân rồi, anh ấy không muốn lấy con, anh ấy bảo rằng chỉ muốn lấy người phụ nữ đó mà thôi!!!
- Lam Lam ngoan, nếu như thằng bé đã có người trong lòng rồi vậy thì ông không thể làm gì hơn được
- con không chịu!
- vậy bây giờ con bắt ta phải làm sao đây? Lẽ nào muốn dùng chút thủ đoạn để đoạt lấy Cố Duật Hành? Con có biết rằng ở ngay tại hôn lễ của Mạc gia và Lâm gia đã xảy ra chuyện gì không?! Hai anh em nhà Châu gia sau khi đụng phải người phụ nữ đó ngày hôm sau liền biến mất khỏi Trung Quốc này, hiện giờ hai người bọn họ ra sao cũng chẳng ai biết
Tống Tử Lam hậm hực ngồi cắn môi
- cháu ngoan, trên thế giới này còn có rất nhiều người đàn ông khác để con tìm và yêu họ. Con cũng đã biết ta vì con cũng rất nhiều lần qua hỏi về chuyện này nhưng họ đều không đồng ý
- vì sao chứ! Con và anh ấy từ nhỏ đã ở cùng nhau, con đã gặp anh ấy trước kia mà, vì sao lại không chịu yêu con như con yêu anh ấy chứ?!
- Cố Duật Hành không phải người dễ đụng, nếu không phải giữa ta và ông nội của nó thân nhau như vậy, con nghĩ liệu một cái liếc mắt nhìn con nó sẽ làm? Cháu ngoan, bỏ nó đi. Thôi ta xuống trước đây, con mau xuống theo
- ...ông, Duật Hành anh ấy tới chưa?
Tống Trình Vũ gật đầu nhẹ một cái sau đó quay lưng ra ngoài, Tổng Tử Lam ngồi ở đó không lâu sau đó cũng đến bữa tiệc...
Cô đứng bên cạnh anh im lặng để anh cùng mấy vị tổng tài ở đây nói chuyện, tay lại choàng qua cánh tay anh. Thân hình Cố Duật Hành to lớn được che giấu qua bộ vest đen lịch lãm anh mặc trên người. Anh là người nổi bật nhất ở đây, có lẽ là vì anh là người đàn ông trẻ tuổi và tài giỏi nhất trong số bọn họ
- Cố tổng, vị tiểu thư đứng bên cạnh ngài chính là bạn đồng hành cùng ngài tới đây sao? Cô ấy thật xinh đẹp
Vị phu nhân đứng bên cạnh chồng mình lúc này để ý đến cô lại nở nụ cười nhìn cô nói
- phải
Cố Duật Hành điềm đạm nói. Những vị chủ tịch này nghe vậy cũng dần quan tâm và để mắt đến cô hơn
- Cố tổng, cậu cũng đã ba mươi tuổi. Không biết cậu có dự định lập gia đình hay không? Hay là, cậu đã có người trong lòng chưa? Có thể nói cho chúng tôi nghe một chút hay không
Một người đàn ông ở độ tuổi trung niên đáng tuổi cha của anh cất giọng hỏi. Cố Duật Hành phong thái vẫn như thế, anh hơi nhếch môi cười. Giọng nói trầm ổn lại cất lên
- tôi đã có rồi
- ồ thật sao? Cậu và cô ấy mới quen nhau ư?
Cố Duật Hành khẽ gật đầu
- tháng sau chúng tôi dự định sẽ tiến tới kết hôn, nhưng vì cô ấy chưa muốn nên tôi không vội
Nghe Cố Duật Hành đứng bên cạnh nói như thế, cô bỗng có chút ngượng. Cái gì mà dự định kết hôn kia chứ! Cố Duật Hành anh thật đáng ghét!!! Cố Duật Hành đưa mắt liếc trộm nhìn cô gái phía dưới, anh lại nhếch môi cười hài lòng khi nhìn thấy thái độ có chút đáng yêu này của cô
- Cố tổng chắc chắn rằng rất yêu cô ấy nhỉ? Nếu không vì sao thời gian quen nhau ngắn ngủi như thế mà ngài đã dự định muốn tiến tới kết hôn
- tôi thắc mắc nếu như cậu bảo đã có ý trung nhân rồi vậy vì sao lại không để cô ấy lộ diện ra?
- bởi vì cô ấy không muốn
- tôi hiểu rồi, vì Cố phu nhân tương lai không muốn lộ diện nên cậu sợ rằng sẽ có người khác không biết và cướp mất nên đã nhanh chóng muốn kết hôn?
- phải, Lý phu nhân bà nói đúng. Một phần tôi cũng sớm muốn đem cô ấy về nhà để an phận thủ thường làm Cố phu nhân
Cố Duật Hành điềm đạm nói. Bọn họ cười nói vui vẻ cho đến khi Cố Duật Hành không nói nữa mà sang chỗ khác, bỗng dưng lại gặp phải Lâm Giai Ninh và Mạc Thiếu Khanh
- " phải rồi, bữa tiệc như thế này lẽ nào Tống gia lại không mời chủ tịch của Mạc thị đến chung vui? "
Mạc Thiếu Khanh lại một lần nữa chạm mặt cô, cô không nhìn anh ta lại đảo mắt sang chỗ khác. Mạc Thiếu Khanh cho rằng là cô không muốn gặp mình nên mới làm thế
- Cố tổng chào ngài
- Cố tổng, Tĩnh Tĩnh thật trùng hợp khi gặp được hai người ở đây
Cố Duật Hành kì thực có chút không vừa mắt hai vợ chồng Mạc gia, người thì thâm độc luôn muốn hãm hại làm tổn thương đến cô, còn người thì lại là tình cũ chưa quên được cô. Càng nhìn lại thấy chán ghét, nhất là lớp mặt nạ giả tạo kia của Lâm Giai Ninh
- Mạc tổng và Mạc phu nhân cũng đến chung vui cùng Tống gia?
- phải
Mạc Thiếu Khanh lịch sự điềm đạm nói. Đột nhiên họ im lặng không nói gì, có chút không được tự nhiên Cố Duật Hành lại lên tiếng trước
- xin lỗi, tôi có việc nên đi trước
- a được, Cố tổng gặp lại sau
Cố Duật Hành khẽ gật đầu một cái sau đó đưa tay ôm eo cô rời đi. Hành động này lẽ nào Mạc Thiếu Khanh lại không nhìn thấy?
- Thiếu Khanh em khát nước, mình qua bên kia đi
- ừ
Mạc Thiếu Khanh cùng Lâm Giai Ninh sang bên bàn kia. Thật ra ngoài miệng cứ bảo quên cô đi và cái thực tại này chính là Lâm Giai Ninh chính là sự giả dối. Mạc Thiếu Khanh vốn không muốn thừa nhận rằng mình còn nhung nhớ đến cô, khoảng khắc nhìn thấy cô và Cố Duật Hành có quan hệ thân thiết với nhau như vậy trong lòng đột nhiên lại nảy sinh một cảm giác khó chịu đến khó hiểu, cũng không biết mình làm sao lại như thế...
Đang đi bỗng dưng bụng lại có một cảm giác khó chịu, cô níu tay áo của anh
- Duật Hành...
Cố Duật Hành quay lại nhìn cô bỗng dưng nhìn thấy sắc mặt cô không được tốt mấy, anh lo lắng hỏi:
- em sao thế? Khó chịu ở đâu ư
Cô khẽ gật đầu, a cô cần vào nhà vệ sinh gấp!!! Thật xấu hổ khi lại bị như thế này
- bụng em khó chịu, em...em muốn đi vệ sinh một lát
- anh đưa em đi
- không cần đâu, em tự mình đi là được rồi mà
- không được!
- anh yên tâm đi, có chuyện gì thì em lập tức gọi cho anh...em đi trước, anh ở đây đợi em
Cô nói, lại buông tay anh ra mà lập tức rời đi. Cố Duật Hành định đi theo cô bỗng dưng từ đằng sau Tống Trình Vũ cùng với Tống Tử Lam đi tới
- Duật Hành
- Tống tổng, chào ông
- khách sáo làm gì, cứ gọi ta như bình thường cậu hay gọi là được. Tống tổng nghe thật xa lạ
Tống Trình Vũ cười nói, Tống Tử Lam khi nhìn thấy anh ngày hôm nay lại rất đẹp trai hơn mọi khi đột nhiên lại có chút e thẹn mà cười. Bình thường đã đẹp trai lôi cuốn thế kia rồi mà hôm nay anh lại càng có sức hút hơn, dáng vẻ lạnh lùng và cao cao tại thượng kia luôn làm cho Tống Tử Lam say mê anh nhiều hơn
- Duật Hành
Tống Tử Lam cười e thẹn nhìn anh nói, anh cũng chẳng màn quan tâm đến cô ta
- haha, cái con bé này luôn miệng cứ nhắc tới cậu. Trang điểm đẹp thế kia cũng vì cậu hết cả đó
Tống Trình Vũ cất giọng già nua trêu chọc Tống Tử Lam làm cho cô ta càng ngại hơn
- ông nội!
- thôi hai đứa ở đây nói chuyện đi nha, ta đi công việc một chút
- dạ
Tống Tử Lam cười nói sau đó ông ta bỏ đi, Tống Tử Lam không biết phải nói gì với anh
- Duật Hành, hay là chúng ta sang bên kia nói chuyện tí được không? Ở đây có chút ồn
- được!
Nói xong, Cố Duật Hành lại cùng Tống Tử đi đến một chỗ gốc khuất của bữa tiệc để nói chuyện. Đi vệ sinh xong cô lại rất thoải mái, bụng cũng bình thường trở lại không còn khó chịu nữa, quay trở lại bữa tiệc cô tìm kiếm anh nhưng lại không thấy đâu
- đã bảo là đứng ở đây đợi mình kia mà! Là đi đâu rồi không biết
Cô có chút bất mãn nói sau đó lại đi tìm kiếm anh ở bữa tiệc này, cô đi muốn rã chân nhưng lại không nhìn thấy anh đâu. Gọi điện lại còn không bắt máy, thật là tức chết đi mà!!! Bỗng dưng ánh mắt cô chuyển hướng sang chỗ gốc khuất kia, hình bóng quen thuộc. Là anh, cô đã tìm thấy anh rồi, anh là đang đứng nói chuyện cùng với ai? Cô bước tới chỗ anh lại nhận thấy rằng người đang đứng cùng anh nói chuyện kia chính là Tống Tử Lam. Thì ra anh bỏ mặc cô như thế kia lí do chính là như này! Anh đứng nói chuyện cùng với người phụ nữ khác chẳng phải anh không thích cô ta ư?!
- Duật Hành, anh biết là em thích anh. Vì sao lại chọn cô ấy? Là em có chỗ nào không tốt?! Em mới là người xứng đáng được ở bên cạnh anh hơn là người phụ nữ đó!
- Tống tiểu thư, người tôi yêu là ai vốn không cần cô quan tâm, có xứng tiếng
hay không. Không đến phiên cô ở đây lên tiếng
- vì sao anh lại chọn cô ta?! Em muốn biết lí do tại sao
Cô ta nói, lại cả gan nắm lấy tay anh. Cố Duật Hành chán ghét vốn định hất tay Tống Tử Lam ra bỗng dưng cô từ đâu xuất hiện lại gạt bỏ tay cô ta ra. Không chỉ riêng Tống Tử Lam mà ngay cả anh cũng ngạc nhiên vì hành động bất ngờ này của cô
- Tống tiểu thư xin cô hãy tự trọng một chút...
- -----------------
- Hết Chap 49
❤❤❤
- Sr mấy bn vì hôm qua ko đăng:(( mạng mình bị lỗi <3
- Chap hơi nhạt:<<< thông cảm😢😢😢