"Ông chủ, không có việc gì thì tôi đi trước."
Ngón tay Cố Tùy lật một bản văn kiện, ừ một tiếng.
Trợ lý Trần xoay người hướng về phía cửa, đi được vài bước thì nhớ tới hot search đêm nay.
Anh ta muốn xoay người hỏi Cố Tùy một chút, hot search là nên triệt hay không triệt.
Nhưng lại nghĩ tới, hot search cũng nằm lâu như vậy rồi, nếu muốn triệt Cố Tùy đã sớm an bài người triệt. Lại nói, tuy rằng bản thân là trợ lý đặc biệt, nhưng mà sinh hoạt cá nhân của ông chủ thì hắn cũng không tiện can thiệp.
Lâm Mạn ở chỗ Cố Tùy là loại tồn tại gì.
Trợ lý Trần trước mắt cũng không dám đưa ra kết luận.
Bất quá.
Trợ lý cầm lấy di động ra cửa.
Cậu ta gặm CP là sự thật.
*
Trợ lý Trần đi rồi, cổng lớn cũng đóng lại. Cố Tùy cởi cúc áo sơ mi, cầm theo văn kiện lên lầu, đem văn kiện đặt trên bàn trong thư phòng liền đi tắm rửa.
Nơi này vừa được sửa lại, trước mắt chỉ có một mình anh ở.
Cố Tùy tắm rửa xong, mặc áo ngủ màu đen ra tới, trở lại thư phòng.
Di động đặt trên mặt bàn vang lên mấy tiếng, là nhóm chat Lê Thành.
Bên trong trừ bỏ các thiếu gia con nhà thế gia còn có vài người bạn tốt trong vòng tư bản.
Bởi vì sự việc của người đang nắm cổ phần khống chế nọ.
Làm cho mấy thiếu gia ở đó tò mò.
Chu Dương: Cố tổng, nghe nói anh mang chị dâu lên sân khấu?
Giang Úc: Cố tổng có nhiều bạn gái tin đồn như vậy, cuối cùng cũng có một người trồi lên khỏi mặt nước?
Trần Tưởng: Nữ minh tinh, hình như là nghệ sĩ Hoàn Nhan.
Chu Dương: Ha ha ha, Ngô Thiến kia làm sao bây giờ.
Trần Tưởng: Nhưng là Cố tổng tựa hồ không có giới thiệu đó là bạn gái.
Chu Dương:??? Vậy chỉ là bạn nữ???
Chu Dương: Cho nên các người đều đã suy nghĩ nhiều.
Cố Tùy: Là suy nghĩ nhiều.
Hiện trường nháy mắt yên tĩnh lại, Cố Tùy đóng khung chat, vốn định buông di động, nhưng lại chần chờ, một tay chống cằm, tay còn lại click mở một trang web video.
Mấy video phỏng vấn tuyên truyền phim truyền hình hiện ra. Đoạn video mới nhất vừa ra mắt hôm nay.
Phỏng vấn kéo dài hơn mười phút, bình luận hầu hết đều tập trung vào Trình Tầm cùng Hứa Khuynh.
Cố Tùy không nghĩ nhiều đến việc này.
Đây chỉ là kết quả của hoạt động tư bản mà thôi.
Anh từ trước đến nay chỉ chú trọng kết quả.
Tuy nhiên vào lúc này, Hứa Khuynh cùng vị họ Trình nọ đã thân mật đến mức khó có thể phân biệt thật giả.
Cố Tùy yên lặng nhìn Hứa Khuynh.
Đôi chân dài bắt chéo, hệt như một nữ thần.
Hồi lâu.
Đặt di động lên mặt bàn.
Anh không có chút biểu cảm, cầm lấy một điếu thuốc, châm lửa, đuôi lông mày nổi lên một cỗ tà khí.
*
Về đến nhà, Hứa Khuynh cầm áo ngủ đi tắm rửa, xong xuôi ra tới mới không cảm thấy buồn ngủ.
Tô Tuyết gửi tin nhắn đến, hỏi cô đã xong chưa, Hứa Khuynh liền soạn tin nhắn trả lời.
Hứa Khuynh: Mới vừa nằm xuống.
Tô Tuyết: Chị còn tưởng rằng anh ta sẽ ở lại.
Hứa Khuynh: Em quá mệt nhọc, không còn tinh lực đối phó với anh ta.
Tô Tuyết:......
Tô Tuyết: Em đi ngủ sớm một chút, ngày mai bay đi Hải Thành.
Hứa Khuynh thông cáo không nhiều, nhưng cũng có một số nền tảng của thương hiệu, quay phim chứng thực, và chương trình phát sóng trực tiếp của thương hiệu, phim truyền hình mới phát hành gần đây nên hoạt động liền gia tăng.
Nhưng so với những người bận rộn khác, Hứa Khuynh thực sự rất nhàn nhã. Người khác ăn thịt, cô chỉ ăn canh.
Mấy năm nay, cô xác thực dựa vào phim truyền hình xào một ít CP, tích lũy được chút nhân khí, nếu không làm gì còn có nhãn hàng nào dám mời.
Xào CP cũng phải hết sức chú ý, trong giới kì thật nhiều nam diễn viên đã có bạn gái. Một số người không có bạn gái cũng cùng nữ nghệ sĩ khác xào.
Hứa Khuynh nhân khí không cao, chỉ có thể cùng một số nam diễn viên đã hợp tác qua như Trình Tầm đi trên con đường của cặp đôi màn ảnh.
Đối với những nam diễn viên hợp tác qua đã có vợ hoặc bạn gái, Hứa Khuynh quay chụp xong đều giữ khoảng cách, miễn cho chọc phải rắc rối gì.
Còn với những diễn viên đỉnh lưu, Hứa Khuynh cơ bản là với không tới, cũng không có ý định.
Giới giải trí cũng là thị trường tư bản.
Hứa Khuynh là kiểu người "kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt", sẽ không chọc người không thể chọc.
*kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt: người có khả năng thích ứng với tình thế, nhận rõ sự lên xuống của thời đại thì được xưng là anh hùng hào kiệt.
Bất quá vẫn là fan của cô có chút lo lắng.
Ở Weibo thường nói với cô:
"Khuynh Khuynh, chị cũng đừng nên đi ăn vạ Cố Viêm nữa mà."
"Khuynh Khuynh, nghe em, chúng ta lo đóng phim cho thật tốt được không, không cần lại cùng người khác xào CP. Nhưng mà em tin tưởng, chị cùng Trình Tầm là thật, hai người chỉ là ngại cả hai đều không hot, cho nên muốn nỗ lực kiếm tiền, sẽ không công khai nhanh như vậy đúng không."
Hứa Khuynh xem bình luận phì cười.
Nhưng mà Lâm Mạn lên hot search, Weibo của cô cũng bị đồ sát.
【 # Lâm Mạn Lăng Thịnh # Hứa Khuynh thấy được sao. 】
【 Hứa Khuynh tôi cảnh cáo cô, đừng nghĩ cùng Lâm Mạn tranh, cô tranh lại cô ấy đâu. 】
Hứa Khuynh rep lại người nọ một cái: À.
Tiếp theo cô lại nhìn hot search của Lâm Mạn và Cố Tùy, tuy rằng nhiệt độ đã hạ rất nhiều nhưng vẫn nằm top trên.
Mạnh Oánh gửi Wechat cho cô.
Mạnh Oánh: Khuynh, tình huống của Cố Tùy là sao?
Mạnh Oánh: Chị có ổn không?
Hứa Khuynh: Chị vẫn ổn.
Mạnh Oánh: Chị đối với anh ta vẫn là… thích sao?
Hứa Khuynh: Thích không thể có cơm ăn.
Mạnh Oánh:... Được đó.
Mạnh Oánh: Em rất nhớ chị.
Hứa Khuynh: Ừ, chị cũng vậy.
Hai chị em hàn huyên đến tận khuya, Hứa Khuynh thật chịu không nổi, buông di động nhang chóng đi nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, Tô Tuyết đến đây đón cô, hai trợ lý đi lên xách hành lí cho Hứa Khuynh.
Tô Tuyết cầm theo túi nhỏ, vừa đi vừa lướt Weibo, nói: "Hot search này rốt cuộc cũng hạ xuống."
"Vuốt thêm chút nữa đã không thấy tăm hơi."
Hứa Khuynh mang khẩu trang cùng kính râm, bước lên xe bảo mẫu, ở trong xe cởi bỏ khẩu trang. Xe khởi động đi đến sân bay.
Thời gian còn sớm, ai biết xe chạy được một nửa thì gặp xe của Lâm Mạn. Cô ta bên kia hình như bị fan tư sinh bám đuôi. Fan tư sinh của Lâm Mạn rất nhiều, phần lớn là nam.
*fan tư sinh: hiểu nôm na là fan cuồng một cách cực đoan, chuyên bám đuôi, theo dõi, làm những chuyện có hại cho thần tượng.
Có thể là bởi vì hot search ngày hôm qua.
Sau đó còn có một số phóng viên truyền thông, xe của Lâm Mạn bị ngăn cản.
Hứa Khuynh bảo tài xế đi đường vòng nhưng, không ngờ hai con đường bên cạnh cũng bị phong tỏa chặt chẽ.
Có fan phát hiện ra xe của Hứa Khuynh, lập tức chỉ vào sau đó chạy tới đây.
Tô Tuyết đen mắt nói: "Bị Lâm Mạn hại chết rồi, chúng ta trước tiên xuống xe bắt taxi đến sân bay."
Hứa Khuynh nhìn hiện trường loạn thành một hồi, mang khẩu trang chuẩn bị xuống xe.
Cửa xe mở ra, một chiếc Bentley màu đen đậu trước cửa.
Cửa sổ xe hạ xuống.
Trợ lý Trần nhìn về phía Hứa Khuynh: "Hứa Khuynh, lên xe mau."
Hứa Khuynh sửng sốt.
Nhìn cửa ghế sau xe mở ra.
Trợ lý Trần lập tức nói: "Chúng tôi cũng phải đi sân bay."
Tô Tuyết vừa nghe liền kéo Hứa Khuynh một cái: "Vừa lúc, em đi trước, bọn chị kêu taxi."
Hứa Khuynh cũng không do dự, vòng xuống ghế sau, khom lưng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy người đàn ông cao lớn mặc tây trang, mang giày da ngồi bên trong.
Cố Tùy ngẩng mặt khỏi tờ báo, liếc nhìn cô một cái: "Lên xe."
Hứa Khuynh mấp môi, ngồi xuống.
Cửa xe đóng lại.
Tô Tuyết đứng bên ngoài vẫy tay với cô.
Sau đó bị phóng viên cùng fan hâm mộ vây khốn.
Hứa Khuynh thu hồi tầm mắt, xe khởi động.
Trợ lý Trần quay đầu xe, lao ra khỏi cảnh hỗn loạn.
Hứa Khuynh nhìn Cố Tùy một cái: "Anh đến sớm vậy sao?"
Cố Tùy dựa vào tay vịn, hướng qua bên này, đầu ngón tay móc lấy khẩu trang của cô sau đó tháo ra, lộ ra khuôn mặt trang điểm nhẹ.
Hứa Khuynh duỗi tay tính đem khẩu trang lấy về.
Cố Tùy không đưa, cười hỏi: "Ăn sáng không?"
Hứa Khuynh nhìn anh: "Ăn."
Cố Tùy: "Tôi cũng phải đi Hải Thành, chúng ta tiện đường."
Hứa Khuynh: "Ừ."
Cố Tùy dán lại gần, cắn môi cô tiếp theo mạnh mẽ hôn lấy. Hứa Khuynh sửng sốt vài giây, nhắm mắt lại, tận hưởng khi được anh hôn.
Hăng hái.
Bả vai Hứa Khuynh run run.
Cố Tùy rướng cả thân người qua, đem hai tay cô đè lên cửa kính, đôi mắt sâu một mảnh, hôn đến càng sâu, triền miên quá mức, còn ngẫu nhiên cắn đầu lưỡi cô.
Thoái lui.
Anh nghiền ngẫm mà nhìn cô, cười.
Hứa Khuynh liếm khóe môi: "Sáng sớm làm cái gì đâu."
Cố Tùy nghĩ nghĩ.
Ở bên tay cô nói ra hai chữ.
Hôn em.
Tiếng nói trầm thấp, vững vàng.
Giây tiếp theo, di động Cố Tùy vang lên. Hứa Khuynh dùng sức đẩy anh một chút. Cố Tùy ngồi trở về cầm lấy di động, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ nghe máy.
Hứa Khuynh ngồi gần, liếc mắt một cái liền thấy tên người gọi đến, là Lâm Mạn.
Đầu bên kia.
Lâm Mạn nói: "Cố Tùy, em nhìn thấy xe anh. Anh có phải cũng đến sân bay đúng không? Có thể quay trở về giải cứu em được không?"
Cố Tùy: "Đã qua ba con đường, không có cách quay trở lại."
Lâm Mạn: "Đám fan hâm mộ này thật phiền phức."
Cố Tùy bật cười: "Cúp máy trước."
Lâm Mạn: "Cố Tùy — "
Cố Tùy tắt điện thoại.
Anh nhìn Hứa Khuynh một cái.
Hứa Khuynh sửa sang lại tóc, cũng liếc anh một cái. Cố Tùy đưa tay qua tới, véo cằm kéo cô quay đầu lại, nhìn gáy cô.
Hứa Khuynh giãy giụa.
"Đừng quấy rầy tôi."
Cố Tùy nhướng mày nhìn cô.
Trợ lý Trần từ trong kính chiếu hậu nhìn lén qua, phát hiện thấy ông chủ nhà mình khi đối mặt với Hứa Khuynh, thái độ so với những người khác, thật đúng là không giống nhau.
Cậu ta nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy ông chủ có cái gì đó không thích hợp.
Nhưng lại không nghĩ ra chỗ nào không thích hợp nên không thèm nghĩ nữa.
Xe nhanh chóng đến sân bay, không phải xe bảo mẫu nên không bị fan túc trực bên ngoài vây lấy.
Hứa Khuynh mang khẩu trang cùng kính râm, nói với Cố Tùy: "Đi trước, cảm ơn anh."
Cố Tùy nhìn cô: "Em đợi chút."
Hứa Khuynh không phản ứng, trực tiếp kéo cửa xe ra ngoài.
Cô xuất hiện như vậy, fan của Lâm Mạn không phát hiện được. Hứa Khuynh dẫm lên giày cao gót trực tiếp đi xuyên qua đám đông.
Cố Tùy ở trong xe nhìn bóng dáng cô, vài giây sau mới sai trợ lý Trần lái xe đến bãi đậu xe bên kia.
Hứa Khuynh vào sân bay, đợi bảy tám phút thì thấy Tô Tuyết mang hai trợ lý vội vàng đi tới.
Tô Tuyết nhìn trái phải, hỏi: "Cố Tùy đâu?"
Hứa Khuynh lấy túi xách, nói: "Không biết. Em xuống ở cửa."
Tô Tuyết kêu lên một tiếng, nhìn Hứa Khuynh: "Em thực sự không tính toán dựa thế ư?"
Hứa Khuynh nhéo cái mũi Tô Tuyết: "Người thành thật phải làm chuyện thành thật, mau đi thôi."
"Chà, chà, chà."
Xử lí xong xuôi thủ tục, một vài người đã qua kiểm tra an ninh, phía sau mới truyền đến âm thanh cãi vã, xem ra là Lâm Mạn tới.
Hứa Khuynh cùng mấy người đi đến khoang thương gia.
Di động của Hứa Khuynh vang lên.
Là tin nhắn của Cố Tùy.
Cố Tùy: Có muốn nâng khoang lên không?
Hứa Khuynh sửng sốt.
Không nghĩ tới người này còn có tính toán như vậy.
Hứa Khuynh: Không cần, cảm ơn.
Cố Tùy: Các người đã qua kiểm an?
Hứa Khuynh: Ừ.
Cô nhắn xong câu này, Cố Tùy cũng không nhắn lại nữa.
Khoang thương gia người cũng nhiều, còn có một ít fan, bất quá đều là gan Lâm Mạn. Hứa Khuynh vừa ngồi xuống thì thấy Trình Tầm đi vào.
Cậu ta cũng mang khẩu trang và kính râm.
Nhưng vẫn bị fan phát hiện ra, có người hét lên.
Trình Tầm nhìn thấy Hứa Khuynh cười, cậu ta xuất trình vé máy bay.
Hứa Khuynh thấy Trình Tầm cũng đến Hải Thành, thật trùng hợp.
Fan lúc này cũng nhận ra Hứa Khuynh. Tuy rằng rất nhiều fan của Lâm Mạn đều là antifan của Hứa Khuynh, nhưng cũng không ngại nhìn chằm chằm cô và Trình Tầm.
"Tôi còn nghĩ hôm nay có thể sẽ gặp cô." Trình Tầm ngồi xuống vị trí của mình, quay người nói với Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh mang khẩu trang cười, nói: "Trong khoảng thời gian này, nhiều hoạt động đều ở Hải Thành, đụng mặt cũng là bình thường."
"Đúng vậy, tôi vừa mới gặp Lâm Mạn ở cửa, cô ta ngồi khoang hạng nhất."
Hứa Khuynh gật đầu.
Trình Tầm nhìn cô vài lần mới thu hồi tầm mắt.
*
Cùng lúc đó.
Khoang hạng nhất.
Trợ lý Trần cách một con đường rộng lớn, nghiêng đầu hỏi: "Ông chủ, Hứa Khuynh có muốn nâng khoang hay không?"
Cố Tùy dựa vào tay vịn xem tạp chí, ngữ khí vững vàng: "Không cần."
Trợ lý Trần "à" một tiếng.
Một tiếng này làm Cố Tùy liếc cậu ta một cái, trợ lý Trần dập tắt nụ cười, nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác.
Cố Tùy gõ gõ bàn, hỏi: "Cậu cười cái gì?"
Trợ lý Trần ho một tiếng: "Trình Tầm cũng ở khoang thương gia."
"Đây có thể là lí do Hứa Khuynh từ chối lên khoang hạng nhất."
Fan CP đặt biệt thích đào đường từ những chi tiết nhỏ.
Cố Tùy híp mắt.
Nhìn đến trợ lý Trần mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Trợ lý Trần chần chờ đang muốn nói chuyện.
Cố Tùy thu hồi tầm mắt, rũ mắt tiếp tục xem tạp chí: "Đừng làm ảnh hưởng đến công việc, cũng đừng dò xét tôi."
Trợ lý Trần: "Ông chủ, ngài suy nghĩ nhiều rồi."
Ai thèm dò xét ngài chứ.