• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sơn Tra

Hứa Khuynh nghe thấy Cố lão gia tử nói lời này, trong ánh mắt mang theo tò mò. Cố Tùy liếc nhìn cô, theo sau duỗi tay ôm lấy eo cô, ấn cô vào lồng ngực mình.

Hứa Khuynh ngã nhào xuống, nằm trên bả vai anh.

Mồ hôi theo sống lưng cô chảy xuống.

Cố Tùy nhỏ giọng, bình tĩnh nói: "Cháu đang có việc bận, quay về nói với ông sau."

Cố lão gia tử: ".....?"

Không đợi Cố lão gia tử đáp lời, Cố Tùy nắm tay cô, cắt đứt điện thoại. Hứa Khuynh muốn ngồi dậy, Cố Tùy ôm eo cô, lật người, đặt cô lên sô pha.

Anh hôn lên môi cô, nói: "Nghiêm túc một chút."

Tóc tai Hứa Khuynh hỗn loạn, cô nghĩ muốn nói chuyện. Đáng tiếc rất nhanh, cô liền không thể nói chuyện, đèn treo trên đỉnh đầu xoay tròn, rất lâu sau đó, cụ thể là hai tiếng sau.

Hứa Khuynh từ trong bồn tắm đứng lên, mặc xong quần áo, đi chân trần mở cửa, từ trên lầu nhìn xuống.

Trong phòng bếp truyền đến một ít tiếng động.

Hứa Khuynh đi xuống cầu thang, liền nhìn thấy Cố Tùy mặc áo sơ mi đen cùng quần tây đen đang đứng trước bệ bếp, anh cũng không mang tạp dề, cứ như vậy cầm mui khuấy trong nồi.

Trên bàn cơm có một số món ăn phụ, cũng không biết là làm như thế nào, nhưng nhìn rất ngon miệng. Cô duỗi tay bóc một miếng bỏ vào miệng, vừa giòn rụm lại mằn mặn.

"Đây là món gì, ăn rất ngon."

Cố Tùy quay đầu lại, nói: "Dưa chua, dì trong nhà làm."

Ánh mắt anh dừng trên chân Hứa Khuynh: "Em không mang giày?"

Hứa Khuynh cúi đầu nhìn, móng chân sơn đỏ của cô còn dính bọt nước.

Cô tiếp tục ăn mấy món ăn phụ, nói: "Anh có giày cho em mang sao?"

Cố Tùy nghe xong thì bật cười.

Anh để mui qua một bên, điều chỉnh nhiệt độ, rồi xoay người đi ra, đi về phía cửa ra vào, lấy ra một đôi dép lê cho nam, gỡ nhãn mác, đi trở về đặt bên chân Hứa Khuynh: "Vậy mang tạm của anh đi."

Hứa Khuynh chuẩn bị nhấc chân.

Cố Tùy nhướng đuôi lông mày, thấy cô thản nhiên, không chú ý như vậy liền nửa ngồi xổm xuống, nâng chân cô lên, giúp cô lau bọt nước.

Đây là lần đầu tiên có một người đàn ông đối xử với cô như vậy, Hứa Khuynh sững sờ, nói: "Nơi này của anh không có dép lê cho nữ sao?"

"Không có."

Trả lời xong, Cố Tùy tựa như nghĩ đến cái gì, lại nói: "Từ lúc hiểu biết anh em cũng biết đó, căn nhà này ngoại trừ anh thì chính là dì, không có người khác, hơn nữa dì cũng không thường xuyên ở đây, trừ khi anh đi ra ngoài, bà ấy cần phải đến đây quét dọn mới có thể đến đây."



"Ồ."

Anh lau xong một chân, lại đổi sang một cái chân khác, trong miệng Hứa Khuynh vẫn còn dưa chua, cô một bên nhai một bên xỏ dép lê vào. Chân cô vừa trắng nõn vừa mịn màng, rất đẹp. Cố Tùy làm xong, đứng thẳng thân mình, chống tay lên chiếc bàn sau lưng cô, cúi đầu há miệng đoạt lấy miếng dưa chua từ miệng cô.

"Anh đi bưng cháo ra." Nói xong, anh buông Hứa Khuynh, đi trở lại phòng bếp.

Hứa Khuynh ngây ngốc đứng tại chỗ, trong miệng vẫn còn cắn một miếng dưa chua, cô chớp chớp mắt, có lẽ, trước khi ở bên cạnh anh, cô hoàn toàn không nghĩ tới mình sẽ được anh chăm sóc như vậy.

Cô cúi đầu nhìn xuống chân mình, còn có đôi dép lê nam to tướng.

Hứa Khuynh nhúc nhích ngón chân.

Nhìn ngón chân của mình như hai cái đầu nhỏ lúc ẩn lúc hiện, cô bật cười, kéo ghế dựa ra ngồi. Cố Tùy bưng hai chén cháo ra tới, đặt trên bàn, đẩy một chén tới cho Hứa Khuynh.

Anh kéo ghế dựa ngồi xuống, nói: "Có chút nóng, ăn xong rồi nghỉ ngơi."

Hứa Khuynh chống cằm, khuấy cháo, lại nhìn người nọ.

Cố Tùy ăn hai muỗng, có thể là cảm nhận được tầm mắt của Hứa Khuynh, anh quay người sang bên cạnh, đặt tay lên tay vịn, nhìn cô, nhướng mày: "Nhìn cái gì đây?"

Hứa Khuynh đỏ mặt.

Cô thu hồi tầm mắt, cúi đầu múc cháo: "Không có việc gì, chỉ là nhìn một chút."

Tiếp theo.

Môi liền bị bỏng.

"Anh đã nói rồi, nóng!" Cố Tùy nắm lấy cổ tay cô, kéo cái muỗng ra. Hứa Khuynh hít một hơi, ngẩng đầu nhìn anh, cô lẩm bẩm: "Hung dữ cái gì chứ!?"

Cố Tùy kéo tay cô đến bên môi mình, hôn một cái: "Không có, không dám, em đợi một lát nữa rồi ăn, đừng nóng nảy, hấp tấp."

Hứa Khuynh quả thực không thể tin được.

Cô làm sao có thể nóng nảy, hấp tấp chứ.

Còn là lần đầu tiên nghe được người khác đánh giá mình như vậy.

Hứa Khuynh hừ lạnh: "Em mới không có."

Nói xong, cô duỗi tay cầm một miếng dưa chua bỏ vào trong miệng. Môi mỏng của Cố Tùy áp lên mu bàn tay cô, nhìn biểu hiện có mấy phần đáng yêu của cô, mặt mày đều mang theo ý cười.

Chỉ chốc lát sau, hai người ăn khuya xong. Cố Tùy tắt hết đèn ở lối vào cầu thang dưới tầng, chỉ chừa lại đèn tường, sau đó nắm tay Hứa Khuynh đi lên cầu thang.

Hứa Khuynh mang dép lên của nam nên chậm rãi bước đi.

"Nhà anh chỉ có hai tầng thôi, cũng cần lắp thang máy sao?"

Cố Tùy cười một tiếng.

"Em xác định chỉ có hai tầng?"

Hứa Khuynh nháy mắt nghĩ đến còn có gara ngầm, cô "khụ khụ" hai tiếng, bên tai đỏ lên..

Căn nhà này hẳn là có đến bốn tầng, tầng một, tầng hai âm, toàn bộ tầng một âm là gara, tầng hai âm còn có phòng trà, phòng cho giúp việc và khu vườn nhỏ lộ thiên.

Đến cửa phòng ngủ chính.

Hứa Khuynh dừng bước.

Cố Tùy cũng nhớ tới lần trước Hứa Khuynh cũng có ngủ ở đây, nhưng mất một lúc cũng không ngủ được, còn đuổi anh ra khỏi phòng. Anh thấp giọng hỏi: "Em còn có việc gì nghi ngờ sao?"

Hứa Khuynh nhìn anh, hỏi: "Phòng ngủ này của anh, có người phụ nữ nào từng ngủ qua hay không?"

Cố Tùy sửng sốt.

Một giây sau, anh nghiêm túc mà nói: "Không có."

"Ngoại trừ em."

Hứa Khuynh: "Ồ, vậy ngủ đi."

Nói xong, Hứa Khuynh sải bước đi vào phòng, kết quả dẫm phải đôi dép lê không đáng tin cậy, cả người lảo đảo. Một bàn tay to lớn từ phía sau ôm lấy eo cô, bế ngang cô lên, ôm đến bên giường, đặt cô xuống. Tiếp theo, anh vuốt ve tóc cô, nói: "Anh đi tắm một lát, em ngủ trước đi."



Nói xong, anh khoát tay cởi áo, để lộ phần thân trên với những múi cơ rõ ràng. Hứa Khuynh dựa vào đầu giường, liếc mắt nhìn cơ bụng của anh, sau đó cầm điện thoại lên xem.

Cũng đã mấy tiếng rồi Hứa Khuynh không xem điện thoại, tin nhắn Wechat không cần phải nói, chật kín. Hot search trên Weibo thay đổi từng vòng, đặt biệt là sau khi Weibo chính thức của Lăng Thịnh cho biết người trong bức ảnh đó là Cố Tùy, ông chủ Lăng Thịnh, nhà đầu tư khiêm tốn nọ, người mà truyền thông cho dù chụp được khuôn mặt anh cũng không dám để lộ ra ngoài ánh sáng.

Tuổi trẻ, có tiền, có quyền, còn đẹp trai, quả thật nháy mắt đã hạ gục toàn bộ nam diễn viên trong giới giải trí.

Vấn đề là, người đàn ông xuất sắc như vậy lại coi trọng Hứa Khuynh.

Trong khi fan hâm mộ vẫn đang tung tăng sung sướng, cũng có một số người bắt đầu đi đào bới quá khứ của Hứa Khuynh, từ gia cảnh, đến học vấn, nhưng tới cuối cùng chỉ có thể tìm hiểu được học vấn của cô.

Còn những thứ khác, thật sự là khiến cho người ta nảy sinh nghi ngờ.

【 Gì đây? Gì đây? Anh ta thích chỗ nào của Hứa Khuynh chứ? 】

【 Không hiểu được, thật không thể hiểu được. 】

【 Đúng vậy, xác thật không hiểu được, có phải bị bỏ bùa hay không? 】

【 Tôi nói này, các người mắng cô ấy nhưng cũng đồng thời có dám thừa nhận rằng cô ấy quả thật rất xinh đẹp hay không? Quả thật rất hấp dẫn? Tôi thấy lúc trước các người còn chuyển phát tạp chí của cô ấy, các người làm vậy không phải là tự vả vào mặt chính mình hay sao? 】

【 Lớn lên xinh đẹp có thể có cơm ăn sao? Giới giải trí thiếu mỹ nữ sao? Vị Cố tổng này bên người có nhiều phụ nữ như vậy, anh ta chọn tới chọn lui lại đi chọn Hứa Khuynh, đây không phải bị bỏ bùa thì là gì? 】

【 Ha ha ha ha cười chết tôi rồi, phiền mấy người xem lại ảnh chụp cho rõ đi, là anh ta đau khổ theo đuổi, Hứa Khuynh không có dao động. 】

【 Vậy mi nói như thế nào đây, ta muốn biết đấy, cô ta lấy tư cách gì mà không dao động? Cũng không biết ở cống rãnh nào soi lại mình. 】

【 Aydo, vậy theo lời mấy người nói, ai theo đuổi cô ấy, cô ấy đều phải đáp ứng sao, thế còn cái gì gọi là tôn nghiêm của phụ nữ? 】

【 Dù sao thì Hứa Khuynh cũng không xứng với Cố Tùy, cô ta còn dám làm bộ làm tịch. 】

【 Nhìn một chút đi, 《 Cổ thần 》 sắp ra rạp rồi, đến lúc đó xem cô ta bị Giang Lâm Nhã vả mặt, phòng vé ảm đạm. 】

【 Chờ Hứa Khuynh bị vả mặt, ha ha ha. 】

【 Cũng không biết nhìn trúng điểm nào của cô ta. 】

Trên Weibo có rất nhiều lời mắng nhiếc, đều đang nói Hứa Khuynh làm bộ làm tịch, đám antifan thật sự là không dứt, nhưng cũng có nhiều nhãn hiệu tìm tới cửa, muốn cùng Hứa Khuynh kí kết đại ngôn lâu dài v.v... Tô Tuyết liên tiếp gửi vài hợp đồng qua đây, nói: "Tăng thêm tám đại ngôn, mấy nhãn hiệu này vốn dĩ là hợp tác cùng Giang Lâm Nhã và Dương Đồng, nhưng sản phẩm mới tất cả đều đổi thành em rồi."

Hứa Khuynh nhấn xem, quét một lượt hợp đồng.

"Vậy em đây là đoạt đại ngôn của mấy cô ấy sao?"

"Tính là đoạt sao? Không tính đâu, em vốn dĩ không phải muốn đi thử vai diễn kia của Lâm Mạn sao? Giang Lâm Nhã lần này cũng chuẩn bị muốn đến thử vai, cũng chỉ là kẻ tám lạng người nửa cân mà thôi."

Hứa Khuynh gật đầu: "Cũng đúng, không tính là đoạt, là cạnh tranh công bằng."

Tô Tuyết ở đầu bên kia cười.

Cô cũng ngại nói cho Hứa Khuynh, từ sau khi ảnh chụp Cố Tùy theo đuổi em bị tuôn ra, thì

đã không tồn tại cái gọi là công bằng, tất cả tài nguyên đều muốn nghiêng về nơi này của em.

Trừ khi Cố Tùy công khai bạn gái hoặc kết hôn.

Cửa phòng tắm bị đẩy ra.

Hứa Khuynh ngẩng đầu.

Cố Tùy xoa tóc đi ra, híp mắt, liếc nhìn di động trên tay cô: "Còn chưa ngủ sao?"

Hứa Khuynh giật mình.

Tô Tuyết ở đầu bên kia nghe thấy tiếng nói trầm thấp của Cố Tùy cũng sửng sốt.

"Cố Tùy sao?"

Hứa Khuynh: "Ừ."

"Vậy chị cúp máy đây." Tô Tuyết lập tức thức thời mà cúp điện thoại.

Hứa Khuynh buông di động, nhìn anh, Cố Tùy lau tóc bước tới, cúi người hôn lên khóe môi cô một cái.



"Sẽ lại ngủ không được sao?"

Hứa Khuynh lắc đầu, nói: "Em muốn lướt Weibo."

Cố Tùy: "Vậy em lướt đi."

Nói xong, anh tiếp tục chà lau tóc, điều chỉnh nhiệt độ máy sưởi trong phòng, xong xuôi, anh dựa vào đầu giường, Hứa Khuynh tự động chui vào trong lồng ngực anh.

Thân thể của cô mềm mại như không có xương.

Dáng vẻ lướt di động cực kỳ giống mấy thiếu nữ nghiện mạng xã hội.

Cố Tùy rũ mắt nhìn cô, không biết vì sao lại mỉm cười. Anh cầm lấy di động, tùy ý mà lướt, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại tải app Weibo, sau đó dùng số điện thoại cá nhân đăng ký tài khoản, chỉ theo dõi một mình Hứa Khuynh.

*

Sáng sớm hôm sau.

Căn phòng có máy sưởi ấm áp, rèm cửa đóng kín. Hứa Khuynh ngủ rất say giấc, cong con thân mình như con tôm nhỏ. Cố Tùy bẻ thẳng người cô, chân dài đè trên người cô.

Hứa Khuynh bực bội, cô trở mình, ghé vào trong lồng ngực anh.

Cố Tùy một tay ôm cô, nghe thấy di động trên tủ đầu giường rung lên, anh duỗi tay cầm lấy, nhìn thoáng qua, là Cố lão gia tử gọi đến.

Anh cũng có hơi buồn ngủ, nhưng vẫn nghe máy.

"Ông nội?"

Cố lão gia tử ở đầu bên kia đi đi lại lại trong phòng khách, nói: "Ông đã suy nghĩ cả một đêm, ông nghĩ cháu nên tốn thêm nhiều tâm tư một chút, nếu không Hứa Khuynh vẫn sẽ luôn không đáp ứng cháu, đây cũng không phải là cách..."

Người phụ nữ trong lồng ngực giãy giụa.

Cố Tùy ôm chặt cô, vỗ nhẹ lên bả vai trấn an cô.

Theo sau, anh đè thấp giọng, nói: "Ông nội, chúng cháu đã ở bên nhau, ông cứ yên tâm mà nghỉ ngơi, được không?"

Cố lão gia tử ở bên kia sửng sốt.

Vài giây sau mới phản ứng lại được, có chút vui mừng, hỏi lại: "Gì? Ở bên nhau?"

Hứa Khuynh không biết là nghe được hay là thế nào, cô giãy giụa ra khỏi lồng ngực Cố Tùy. Cố Tùy nhanh chóng dỗ dành cô, sau đó lập tức cúp điện thoại.

Lười phản ứng đến Cố lão gia tử bên kia.

Cố lão gia tử:???

Quá mức.

Đúng là quá mức mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK