• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên lôi cuồn cuộn, mây đen dầy đặc, Nghiêm Phán điện trên Cửu Trọng Thiên vốn lạnh lùng, vắng lặng hôm nay làm ầm ầm tiếng sấm…

Trên cột đá màu trắng có thất sắc long, chính giữa là hồng long đang nhe nanh múa vuốt, há to cái miệng như chờ cắn nuốt ai đó.

Bạch Tử Phi bị cột vào cột đá, dưới chân là hồng long hung dữ, tai nghe tiếng sấm ì đùng, đối mặt với các phán quan thần tiên mặt mày lạnh lùng.

“Bạch Tử Phi! Ngươi thân là tiên nhân hộ đan của đại đệ tử của Huyền Thiên Đại Thần, biết đánh mất tiên đan tội lớn thế nào không? huống chi đó còn là Hỗn Thế đan, là lễ vật Huyền Thiên Đại Thần dâng cho Thượng Đế, năng lượng chứa trong đan đó đủ để hủy diệt cả thế giới, nếu rơi vào tay yêu ma thì lục giới sẽ đại loạn, ngươi có thể gánh vác nổi chuyện này không?”

Nghiêm phán quan tóc hồng, lông mi hồng, râu cũng hồng, ánh mắt trừng trừng, giọng như chuông đồng đã rất dọa người còn đột nhiên vỗ bàn cái ầm làm ai nấy đều giật mình.

Bạch Tử Phi dù chưa từng thấy Nghiêm phán quan tức giận như vậy, nhưng hắn cũng không chút nào sợ hãi, còn quệt miệng than thở “ ta đâu có đánh rơi, chẳng qua là bị nha đầu kia ăn vụng mà thôi, hơn nữa ta luôn ở bên cạnh nàng, không để cho yêu ma có cơ hội cướp đi, cũng đâu có lớn chuyện như vậy chứ”

Nghiêm phán quan vừa nghe hắn nói vậy thì tức đến râu tóc dựng ngược “ tội tiên, ngươi chẳng những không biết sửa sai còn dám mạnh miệng. Tả hữu võ thần, mau đánh hắn hai mươi roi cho hắn biết tội đi”

Hai võ tiên nghe vậy lập tức vung roi, còn chưa kịp đánh, Bạch Tử Phi đã la lớn “ khoan đã, ai cho các ngươi lạm dụng tư hình? Ta dù có sai nhưng thiên đình đã có quy định không được một mình tra tấn thần tiên ah”

“Thần tiên? Ngươi cho rằng mình vẫn còn là thần tiên” Nghiêm phán quan tức giận phi thường “ ngươi còn không biết mình phạm tội gì sao? ngươi lén xuống thế gian, làm mất tiên đan cũng chưa tính là tội lớn, nhưng ngươi làm cho một linh hồn không thể đầu thai chuyển thế, làm cha mẹ Bạch Hân không biết con mình đã qua đời suốt hơn mười lăm năm, làm cho trật tự thế gian bị đảo lộn, càng làm cho thế gian vì ngươi mà nảy sinh một số nhân vật cũng phạm tội theo. Tất cả mọi chuyện đều do ngươi chịu trách nhiệm, ngươi còn nghĩ rằng mình vẫn có thể giữ lại tiên vị, ở lại trên thiên đình sao? Chỉ dụ cũng đã đưa ra, cách đi tiên tu, trừ bỏ tiên cốt của ngươi, đày vào mười tám tầng địa ngục, chịu lửa thiêu suốt trăm năm”

Nghiên phán quan vung tay đem chỉ dụ của thiên đình quăng đến dưới chân Bạch Tử Phi.

Bạch Tử Phi giật mình địa cúi đầu, đảo mắt đọc một lần, toát mồ hôi lạnh.

Chỉ dụ đúng là viết như lời Nghiêm phán quan nói, còn viết thêm là lệnh cho Thượng Võ Tiên Nhân thu hồi lại tiên đan từ chỗ phàm nữ Ngôn Sơ Thất, cũng làm cho nàng bệnh tật ốm đau cho đến khi lìa trần, coi như là trừng phạt.

Bạch Tử Phi vừa đọc tới đây thì gấp đến đỏ mắt “ uy, các ngươi không thể đối với Sơ Thất như vậy. Nàng không có làm gì sai sao bắt nàng chịu đau ốm bệnh tật suốt đời. Làm mất tiên đan là ta, không lấy lại tiên đan cũng là ta, lén xuống thế gian là ta, nhiễu loạn trật tự nhân gian cũng là ta. Muốn trừng phạt gì thì để một mình ta gánh chịu là được rồi, đừng thương tổn tới nàng”

Nghiêm phán quan nhịn không được nhướng mày “ ngươi la hét lung tung cái gì? Đừng tưởng rằng ngươi ra mặt anh hùng thì sẽ có người động lòng vì ngươi, ngươi tội lỗi chồng chất, thực sự không thể tha. Ngươi đã không còn là thần tiên, có năng lực gì mà gánh vác thay nàng? trừng phạt này, nàng có muốn tránh cũng không được, trốn cũng không xong”

“Không được!” Bạch Tử Phi hét lớn một tiếng, “Không được! Các ngươi không được thương tổn Sơ Thất, nếu không ta sẽ phá tan Nghiêm Phán điện, vặt hết râu của Nghiêm phán quan ngươi”

“Cái gì? !” Nghiêm phán quan vừa nghe lông tóc lại dựng ngược “ ngươi điên rồi”

“Coi như là ta điên đi cũng tuyệt không cho phép các ngươi thương tổn Sơ Thất” Bạch Tử Phi cũng phẫn nộ không kém.

Hắn bỗng nhiên hét lớn một tiếng, không biết mặc niệm pháp chú gì mà khổn tiên thằng trên người hắn liền đứt thành từng đoạn, một viên đan hoàn màu đỏ từ ngực hắn bay ra, rơi xuống mặt đất.

Oanh!

Đan hoàn nổ tung tạo thành một màn sương khói màu đỏ, đất trời rung chuyển.

Khói đặc quay cuồng, ánh lửa hiện ra!

Nghiêm phán quan cùng các võ tiên nhân đều giật mình, bị hồng quang dọa cho sợ, suýt chút nữa là ôm đầu chạy trốn. Nghiêm phán quan hét lớn “ Bạch tội tiên, ngươi thực sự càng ngày càng vô pháp vô thiên, dám lấy Lôi đan để hủy Nghiêm Phán điện”

“Các ngươi dám động đến Sơ Thất thì ta nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi”

Bạch Tử Phi không hề đùa giỡn, biểu tình cực kỳ nghiêm túc.

Tiên pháp của hắn không bằng bọn họ, đấu võ công lại càng không thể so, nhưng hắn là tiên nhân hộ đan của đại đệ tử của Huyền Thiên Đại Thần, cho nên mấy thứ đan linh tinh gì đó như Lôi đan, Chân ma đan…lại thu thập được không ít. Không ngờ trong lúc mấu chốt này lại có tác dụng.

Huyền Thiên Đại Thần cực kỳ lợi hại, dù chỉ là đan dược nho nhỏ thì công lực cũng không thể xem thường.

Nghiêm phán quan hét to với các võ tiên nhân “ các ngươi không phải sợ hắn, bắt hắn cho ta, bắt hắn. Hắn vi phạm chỉ dụ của Thượng Đế, chỉ cần bắt được hắn thì sẽ có thưởng”

Các võ tiên nhân như có động lực liền tiến về phía Bạch Tử Phi.

Bạch Tử Phi lại giơ tiên đan lên “ các ngươi dám lại đây thì cùng nhau chết chung đi”

Ầm, ầm

Thiên địa biến sắc, đất rung núi chuyển,

Các võ tiên nhân điên cuồng nhào về phía Bạch Tử Phi, tưởng chừng sẽ có một trận đại chiến xảy ra thì đột nhiên gữa không trung vang lên tiếng rống giận

“Dừng tay!”

Lôi đình vũ trụ, phong chỉ vân thu.

Trên không xuất hiện một lão giả đầu tóc hoa râm, mặt tường phục nhiều màu, chân đạp lên ngũ thải tường vân, giọng nói như chuông đồng, khí độ bất phàm.

Nghiêm phán quan bọn họ nhìn thấy lão giả vội vàng thi lễ “ gặp qua Thực Ức Đại Thiên Quân”

Thực Ức Đại Thiên Quân phất tay “miễn lễ”

Bạch Tử Phi còn tưởng phải một phen sống mái với bọn họ, không ngờ lại xuất hiện một nhân vật mới, nghe Nghiêm phán quan gọi thì người này hóa ra là sư phụ của cái tên Quân Mạc Ức lãnh khốc.

Thực Ức Đại Thiên Quân nhìn Bạch Tử Phi, hai mắt đảo khắp người hắn một lượt rồi lại đăm chiêu vuốt râu “ Bạch tiểu tiên, ngươi quả nhiên đúng như Mạc Ức nói, thông minh phi thường, dù sao cũng là tiên nhân thế mà thấy ta lại không chịu hành lễ sao?”

Bạch Tử Phi nghe vậy liền khom mình thi lễ “ gặp qua Đại Thiên Quân”

Thực Ức Đại Thiên Quân nhìn hắn, vuốt râu

Nghiêm phán quan vội vàng kệ tội “ Đại Thiên Quân, chúng ta nhận được chỉ dụ, đang chuẩn bị nghiêm trị thì ai ngờ hắn dám phản lại’

Thực Ức Đại Thiên Quân lắc đầu “ Thượng Đế phái ta đến chính là để thay đổi chỉ dụ kia, Thượng Đế niệm tình hắn ở tiên giới đã ba ngàn năm, không có công lao cũng có khổ lao nên trừ bỏ tiên tu để hắn tu luyện lại lần nữa, còn về phần phàm nữ kia, các ngươi cứ y như chỉ dụ, thu hồi tiên đan, cho nên một chút trừng phạt nho nhỏ là được rồi”

Thực Ức Đại Thiên Quân còn chưa nói xong, Bạch Tử Phi đã hét lên “ không được, các ngươi không thể thương tổn Sơ Thất”

Nghiêm phán quan tức giận nói “ Thiên Quân, ngươi xem đi, người này y như kẻ điên, lúc nào cũng la hét như vậy. Bản thân ngươi còn chưa lo nổi cho mình, còn có tâm tư quản người khác sao? các ngươi bây giờ kẻ nam người bắc, khó mà gặp lại, hơn nữa ngươi thân là thần tiên, không thể động tâm với phàm nữ. Sinh lão bịnh tử của nàng đều do trời định, ngươi không thể cãi được”

Nghiêm phán quan vung tay

Bạch Tử Phi kinh hãi, ngẩng đầu hô to “ Đại Thiên Quân, xin ngươi hãy bẩm lại với Thượng Đế, ta không cần sửa lại chỉ dụ, ta tình nguyện gánh chịu mọi hậu quả, chỉ cần tha cho Sơ Thất, để nàng được bình an. Ta sẽ lấy lại Hỗn Thế đan, cắt đứt duyên nợ với nàng. Cắt tiên tu của ta cũng được, trừ bỏ tiên cốt của ta cũng không sao, ở địa ngục chịu lửa thiêu đốt cũng không hề gì. Tất cả hãy để ta gánh chịu. Chỉ cầu các ngươi để cho nàng bình an, cả đời khỏe mạnh, cuộc sống thanh thản, hạnh phúc. Cầu các ngươi”

Nghiêm phán quan và Thực Ức Đại Thiên Quân đều vì những lời của hắn mà giật mình.

Tiểu tiên này điên rồi. Chấp nhận mọi tra tấn chỉ để phàm nữ kia được bình an sao? bọn họ chẳng phải ở thế gian rất ân ái sao? giờ lại nói sẽ cắt đứt duyên nợ, vĩnh viễn không gặp. Hơn nữa hắn chấp nhận bị lửa thiêu chỉ để nàng bình an? Còn mong nàng lập gia đình, cả đời sống hạnh phúc. Chẳng lẽ hắn không biết nói ra những điều này hắn sẽ gặp hậu quả gì sao?

“Bạch tiểu tiên, ngươi nói thật sao? ngươi có biết mình sắp phải đối mặt với cái gì không?” Thực Ức Đại Thiên Quân kinh ngạc hỏi

Thực ra hắn đến nơi này là do Quân Mạc Ức thỉnh cầu Thượng Đế.

Thượng Đế đối với chuyện Bạch Tử Phi và Ngôn Sơ Thất vô cùng tức giận, không chỉ vì chuyện Hỗn Thế đan hay nhân giới bị nhiễu loạn mà còn vì người tiên chi luyến, vốn là điều cấm kị của thiên đình. Nữ nhi thứ bảy Chức Nữ của Thượng Đế cũng vì lén xuống trần kết duyên cùng tên Ngưu Lang, cuối cùng tạo thành bi kịch Ngưu Lang Chức Nữ cả đời bị ngăn cách, mỗi năm chỉ có thể nhờ cầu Ô Thước mà gặp nhau một lần. Chuyện này đã làm thiên đình bất ổn, thần tiên vốn phải thanh tâm quả dục làm sao lại phát sinh chuyện tình cảm với người phàm, như vậy còn gì là uy nghiêm của thiên đình, làm sao mà thanh tu cho được? Cho nên Thượng Đế đối với chuyện Bạch Tử Phi hạ phàm còn động phàm tâm thì cực kỳ tức giận, một lòng quyết trừng phạt bọn họ. Thế nhưng Quân Mạc Ức lại cầu tình cho bọn họ, vì vậy Thượng Đế mới quyết định mở một con đường cho Bạch Tử Phi còn đối với phàm nữ Ngôn Sơ Thất một lòng quấn quýt lấy thần tiên thì quyết không tha.

Thực Ức Đại Thiên Quân cứ tưởng Bạch Tử Phi được khai ân sẽ rất mừng rỡ, nào ngờ hắn lại tình nguyện chịu phạt để phàm nữ kia được bình an

“Ngươi sẽ không hối hận?” Thực Ức Đại Thiên Quân lên tiếng

Bạch Tử Phi vẫn đứng trong Nghiên Phán điện, phía sau là hồng long há to mồm. Vẻ khôi hài, bướng bỉnh, luôn nói cười đã không còn thay vào đó là khí thế đỉnh thiên lập địa, ngạo khí ngút trời, giống như từ khi sinh ra đã uy phong thế rồi

“Không” chỉ một tiếng thật dứt khoát.

Thực Ức Đại Thiên Quân trừng mắt nhìn hắn, rồi dần dần ẩn thân giống như là đi xin lệnh của Thượng Đế

Nghiêm phán quan và đám võ tiên nhân nhìn hắn như nhìn yêu quái từ hành tinh khác tới. Thượng Đế đã khoan hồng, hắn lại không nhận mà còn tình nguyện chịu tội thay phàm nữ kia? Tiểu tiên này hạ phàm lâu đến mức đầu óc ngu si luôn rồi hay là bị phàm nữ kia hạ bùa chú gì đó? Sao có thể không để ý tới sống chết của bản thân chứ?

Bạch Tử Phi lại bình tĩnh phi thường, lẳng lặng đứng yên mặc cho thiên vân quay cuồng, tiếng sấm ầm vang, bóng dáng hắn trở nên cao lớn

Không bao lâu sau, Thực Ức Đại Thiên Quân lại xuất hiện giữa không trung, chăm chú nhìn Bạch Tử Phi hỏi “ ngươi thực sự sẽ không hối hận?”

Bạch Tử Phi nghe vậy thản nhiên nở nụ cười đầy thản nhiên, tự tin lại ngạo thị

“Thiên quân, ta sẽ không hối hận.”

Thực Ức Đại Thiên Quân hỏi vậy nghĩa là Thượng Đế đã đồng ý rồi

Thực Ức Đại Thiên Quân nhìn Bạch Tử Phi một cái rồi vung tay lên

“Thượng Đế đã đồng ý, Nghiêm phán quan, động thủ đi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK