• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng cung ngày hôm nay là một mảng náo nhiệt, nữ nhân đột nhiên đông đúc đến lạ lùng, ai nấy đều xinh đẹp tươi trẻ, đi theo Khúc tổng quản ma ma thành một hàng lớn trên dưới ba mươi người


"Các vị tiểu chủ, hôm nay chúng ta sẽ gặp qua thái hậu cùng hoàng hậu nương nương, các vị tiểu chủ tuyệt đối nên giữ phép tắc" - sau đó, Khúc tổng quản lại làm vẻ mặt thần bí, nhỏ giọng nói - "Hoàng hậu nương nương không phải là một nữ nhân tầm thường, trong tay nắm quyền lực tối cao hậu cung, đến cả thái hậu cũng phải nể nàng ba phần, xuất thân chính là Công chúa điện hạ Linh Nam quốc, đụng đến nàng chính là giao chiến với Linh Nam. Còn có, hoàng thượng thế nhưng cực kì sủng ái nàng, nếu các tiểu chủ làm mất lòng hoàng hậu nương nương, khẳng định sống không bằng chết, còn kéo theo cả gia tộc một đường rơi xuống dốc" - lời nói giống như ma vương dưới địa ngục, làm tất cả tiểu thư quan lại không rét mà run, miệng ú ớ, một nữ nhân can đảm lên tiếng


"Khúc tổng quản, bà có phải là nói quá rồi hay không, hoàng hậu nghe nói làm rất nhiều điều có lợi cho dân chúng, làm sao lại ghê gớm như lời bà?" - đừng hù doạ người khác như vậy chứ.


Khúc tổng quản nhìn qua nô tì thân cận đang đi kế bên mình, sau đó lại mạnh miệng


"Các tiểu chủ không nghe qua danh độc tài sao? Chính là cực kì tài giỏi và hiểm độc. Thuận ý nàng thì sống, còn không... nên cân nhắc... nên cân nhắc!"


Ba mươi nữ nhân bên dưới lại sợ hãi mà bàn tán xôn xao! Các nàng vốn nghĩ vào hoàng cung bất quá chỉ cần có gia thế và xinh đẹp, sau đó tranh thủ tình cảm với hoàng thượng, không nghĩ đến khốc liệt như vậy a, vốn nghe qua hiểm hoạ hậu cung, nhưng người này lại chính là hoàng hậu, lại quyền thế như vậy. Đám người không hẹn mà cùng toát mồ hôi, bất quá còn vài nữ nhân vẫn tự tin vào mị lực của mình.


Khúc tổng quản nhìn nhìn bọn họ, lại quay sang nhìn nô tì thân cận nãy giờ vẫn im lặng đi bên mình, nhẹ giọng


"Tiểu Hạ cô nương, ma ma nói như vậy có ổn hay không? Cô nương nhớ, trước mặt hoàng hậu nương nương nói vài lời tốt đẹp về ma ma. Huống hồ, lời thoại vừa rồi của ta thật dài, bạc cát xê gì đó, cô nhớ gợi ý nương nương cho nhiều một chút"


Trong cung có rất nhiều người bị Hoàng hậu nương nương bắt tuyên truyền lời thoại, trả bạc "cát xê". Khúc ma ma cũng không nhịn được tham gia, mặc dù là qua mắt hoàng thượng. Nhưng hiện tại hoàng thượng sủng ái hoàng hậu đến trời biết đất biết, cả con kiến con ruồi đều biết, bọn họ làm sao mà không biết!
Lấy lòng hoàng hậu chính là lấy lòng hoàng thượng! Hai đại nhân vật ở Thần Kính điện a!


Tiểu Hạ làm vẻ mặt lạnh nhạt, cực kì nghiêm túc, nhưng thực tế đã buồn cười muốn chết


"Rất tốt, Khúc tổng quản, diễn đạt! Cát xê trả đủ"


Sau đó lặng lẽ rời đi, cũng không thèm xem mình đang đóng vai nô tì mà quay đi mất dạng. Gì chứ, nô tì thân cận của hoàng hậu nương nương cực kì có địa vị!


Khúc tổng quản quay lại ổn định các tiểu chủ, lại nghe bên dưới khoe khoang


"Tỉ tỉ, tỉ là đại thiên kim Chu gia, Chu đại nhân thái phó, cho nên bọn muội muội đều tin chắc rằng tỉ tỉ sẽ đắc sủng, hi vọng khi nhập cung sẽ hảo hảo chiếu cố bọn muội"


Chu Hạ Hàm hất mặt lên trời, nàng từ nhỏ đã được đào tạo để làm phượng hoàng, đến năm nay mới đủ tuổi tuyển tú, nàng ta có một sự tự tin nếu sinh sớm vài năm, khẳng định hậu vị chính là của nàng rồi!


"Phí muội muội không cần khiêm tốn, cha muội cũng là thất phẩm, đều có thể tiến cung" - Chu Hạ Hàm khinh thường nhếch môi, thất phẩm? Cũng đủ tư cách nhập cung để Chu Hạ Hàm này chiếu cố?


Phí Tình mất mặt cúi đầu, nhận lấy là những tiếng cười nhạo của mọi người xung quanh. Có vài người cũng theo Phí tiểu thư mà cúi đầu, có lẽ đều là hàm thất phẩm trở xuống?


"Các vị tiểu chủ, mau im lặng. Đi chuẩn bị một chút, kẻo thất lễ với thái hậu và hoàng hậu. Nên nhớ, đây là hoàng cung, không thể tuỳ tiện nói chuyện" - bà cũng không khách khí, dù sao hoàng hậu nương nương cũng không có khả năng để cho các nàng nhập cung, cũng không có khả năng trở thành chủ tử của bà.


Đám người vừa đi được một đoạn, một nô tì đã hốt hoảng té nhào ra đất. Khúc ma ma quyền thế hét lớn


"To gan! dám cản đường các tiểu chủ"


Nô tì sợ hãi nhìn Khúc tổng quản như vị cứu tinh của mình


"Ma ma. Cứu nô tì, nương nương... nương nương... chủ tử đã thắt cổ tự tử rồi"


Một câu nói làm sợ hãi những nữ nhân bên dưới. Khúc ma ma một chút ngạc nhiên nhìn nô tì đang nằm trên đất, nhìn trên y phục nàng là dấu hiệu của ngự thiện phòng.... cái này... ngựa thiện phòng làm sao có thể có chủ tử là một nương nương?


Cát xê! Chính là bạc cát xê!


————————


Bên trong Thần Kính điện, Dương Chi ngồi vào lòng Hàn Lạc Thần, trên tay là bánh hoa mai, cắn một miếng liền ngọt ngào


"Vừa nãy ta nghe đám người thương nhân chuyển đồ vào hoàng cung có bàn tán, có một bảo tháp lưu ly đang đấu giá ở trong kinh thành. Thần Thần, chàng mang về cho ta đi?" - nàng cực kì vô sỉ mở lời


Hàn Lạc Thần trên tay là tấu chương, mặc kệ nàng làm loạn trên người, nghe đến bảo tháp lưu ly có chút hứng thú, hắn cũng đã nghe qua danh tiếng của bảo tháp này


"Tại sao đột nhiên nàng lại để tâm thứ này?" - hắn không nhìn qua nàng mà vẫn chăm chú đọc tấu chương


Dương Chi thấy hắn không nhìn đến mình cho nên càng tức giận nhảy lên nhảy xuống trong lòng hắn


"Để tâm. Để tâm. Chàng mau mang về cho ta. Có chuyện lớn!"


Tấu chương được đặt xuống bàn, hắn đưa tay gắt mũi nhỏ nàng, có thể có chuyện lớn gì chứ?


"Nàng hiện tại đã là hoàng hậu, nhảy lên như vậy còn thể thống gì" - bất quá, trong lời nói của hắn không có hàm ý tức giận


Nàng không quan tâm hắn, vòng tay qua cổ hắn bắt đầu làm nũng


"Ta rất thích. Thần Thần, chàng giàu như vậy, mang nó về cho ta đi?"


Hàn Lạc Thần chỉ vui vẻ nhìn nàng, sau đó liền trở lại cùng tấu chương, buông một câu nhạt nhẽo


"Còn phải nhìn xem biểu hiện của nàng"


Nữ nhân nghe vậy liền tức giận nhảy xuống khỏi người hắn, cái đồ keo kiệt này! Không có bảo tháp lưu ly thì chuyện lớn của nàng làm sao có thể hoàn thành!


"Thần Thần! Nếu chàng không mang cho ta, ta lập tức ân đoạn nghĩa tuyệt với chàng! Còn bây giờ, ta phải hảo hảo chăm sóc cho các tình yêu bé nhỏ của chàng! Tạm biệt" - nói xong, nữ nhân trên người mặc y phục tinh xảo nhẹ nhàng nâng váy chạy ra ngoài. Bỏ lại bên trong nam nhân đã đen mặt, trên đầu lập tức xuất hiện ba vạch hắc tuyến. Cái gì mà ân đoạn nghĩa tuyệt, cái gì mà các tình yêu bé nhỏ? Nàng lại thể hiện tài năng nói nhăng nói cuội nữa rồi.


———————


Nàng hậm hực đi vào sương phòng, để Phí Oanh và Tiểu Hạ thay y phục tươm tất, đã đến giờ nàng đi đến Tú Phong điện gặp đám người kia. Dương Chi đặc biệt căn dặn các nàng phải trang điểm cho mình thật tinh xảo, không được đơn giản như những ngày trước. Hic! Hôm nay nàng ép buộc Thần Thần phải đến Tú Phong điện, ngộ nhỡ nàng có chút xấu xí hơn những nữ nhân kia...ngộ nhỡ hắn để mắt đến một tiểu thư nào đó. Thì thật khổ tâm nàng a. Bất quá, nàng vẫn thật tin tưởng hắn.


Tiểu Hạ giúp nàng chuẩn bị xong, không nhịn được cảm thán một câu


"Nương nương... người.. làm sao có thể như tiên nữ như vậy?" - Tiểu Hạ hận không thể mỗi ngày nương nương đều như vậy, khẳng định nữ nhân trong thiên hạ sẽ thua nàng ba phần.


Dương Chi nhìn mình trong gương đồng, trời đã trở đông, cho nên nàng mặc y phục có cổ lọ cao, chỉ để lộ ra gương mặt vì lạnh mà đã trắng còn trắng hơn, đôi môi lại hồng hào nhiều sức sống. Trang phục trên người từng thứ đều rất hài hoà hợp mắt.
Trên tay đeo hai móng tay tượng trưng hậu vị, cực kì tinh xảo, hôm nay không phải là ngày trọng đại, chỉ là cùng thái hậu xuất hiện trước nhiều người cho nên nàng vẫn phải tươm tất một chút. Nhưng không đến mức vận thân y phục phượng bào, chỉ là y phục màu đỏ thường vận của hậu vị.


Nàng đắc ý nhìn chính mình, Thần Thần, nếu chàng không chết trong nhan sắc của lão nương! Lão nương sẽ một chưởng đánh bay chàng!


————————


Từ khi đăng quang ngôi vị hoàng hậu, nàng cảm thấy khí chất của mình cao lên không ít, cho nên cực kì khoa chương. Nhưng đó là Dương Chi nghĩ, còn Phí Oanh và Tiểu Hạ chính là một hồi cảm thán! Nương nương thế nhưng không chút nào nhìn giống như mẫu nghi thiên hạ... nếu nương nương vận phượng bào, lặng lẽ đứng im lặng bên cạnh hoàng thượng thì đặc biệt khí chất ngút trời, nhưng chỉ cần người đụng tay đụng chân, nói nhăng nói cuội... khẳng định giống như tiểu hài tử bên cạnh đế vương.


Dương Chi hai tay đặt phía trước, nghiêm chỉnh dẫn đầu hướng Tú Phong điện mà đi. Tú Phong điện ba mươi giai nhân tuyệt sắc đứng thành hai bên ở ngoài điện, vừa nhìn thấy nữ nhân cao quý liền lập tức sợ hãi mà quỳ xuống, có vài người nhìn thấy dung nhan nàng mà thẫn thờ đến mức không kịp phản ứng, cho đến khi Khúc tổng quản nhắc nhở.


Nàng nhìn lướt qua bọn họ, sau đó đi thẳng vào bên trong điện Tú Phong, còn chờ thái hậu đến nữa là có thể bắt đầu. Trong đầu nàng ngổn ngang suy nghĩ, không biết phản ứng của thái hậu sẽ như thế nào nhỉ?
Nàng đã nhìn qua các nữ nhân bên ngoài, bọn họ đều người nào người nấy tươi trẻ muốn chết, chẳng bù cho nàng trang điểm đến mức già đi mấy tuổi? Cho nên liền than vãn với hai nha đầu bên cạnh


"Không sao nương nương, người là hoàng hậu trông trưởng thành hơn một chút là điều đương nhiên"


Vậy cũng được đi? Nàng bắt đầu nghe được người bên ngoài cung kính gọi thái hậu nương nương, cho nên cũng đứng lên chào đón bà.
Thái hậu bước vào trong nhìn thấy đại nhi tức của mình cực kì cao hứng, để nàng nâng đỡ mình ngồi vào ghế quý phi, sau đó mới nhẹ gọi một tiếng


"Nhi tức, tâm trạng rất cao hứng sao?" - thái hậu từ ngày xuyên qua đến nay, tranh sủng hậu cung đều đã nếm qua, còn chưa có gặp nữ nhân nào tuyển tú nữ cho hoàng thượng mà cao hứng như vậy đi?


Dương Chi trở lại chỗ ngồi của mình, nhìn thái hậu làm bộ mặt đau khổ


"Con làm sao lại cao hứng chứ, con đang rất khổ tâm. Ước gì nhi tức được như người, một mình độc chiếm hoàng thượng, như vậy mới tốt"


Thái hậu nhìn nàng không nói gì, chỉ là đã cười trong lòng. Bà xem nhi tử bà khí chất như phụ hoàng hắn, loại chuyện này sớm muội gì cũng xảy ra.


Khúc tổng quản bởi vì chờ đợi đã lâu, không thấy hai đại nhân vật hạ lệnh bắt đầu, cho nên đã nóng lòng đứng ở bên ngoài gọi vọng vào


"Hồi bẩm thái hậu, hoàng hậu nương nương. Có thể bắt đầu chưa ạ"


Thái hậu gật đầu, Hàm ma ma bên cạnh cất tiếng


"Xin mời các tiểu chủ lần lượt bước vào"


———————


Trước đó, khi thái hậu vừa bước vào Tú Phong điện, bên ngoài ba mươi giai nhân đã gặp qua cảnh tượng lạ lùng...


Nữ nhân dung mạo xinh đẹp, co co giật giật, điên điên dại dại cầm một cành hoa, nô tì phía sau chạy theo, không ngừng gọi 'nương nương', nữ nhân đến gần chỗ ba mươi giai nhân, ánh mắt liền trở lên đáng sợ


"Mau! Mau cút đi. Hoàng thượng chính là của ta! Nếu các ngươi dám tiến cung, dám tranh giành hoàng thượng của ta...ta sẽ khiến các ngươi chết bất đắc kì tử! Ha ha ha"


"Nương nương, đừng nói như vậy. Chúng ta mau trở về"


Khúc tổng quản nhìn qua mà sợ sợ, Đức tần nương nương cũng muốn tiền cát xê? Nếu không, hôm qua vẫn bình thường cơ mà? Lập tức, bà nhận được một cái đá mắt của nô tì bên cạnh Đức tần


Khi Đức tần đã được nô tì mang đi, Khúc ma ma hướng ba mươi người giải thích


"Đó là Đức tần nương nương, nhập cung đã được ba năm. Ban đầu chính là một nữ nhân uyển điệu thục nữ, tuyệt sắc giai nhân giống như các tiểu chủ vậy. Chỉ là nhập cung chưa đầy một năm, đã trở nên không bình thường như vậy. Lại nói, gia thế chính là hàm nhị phẩm... đáng tiếc"


Chu Hạ Hàm sợ hãi nhìn xung quanh, cha nàng cũng chính là hàm nhị phẩm... thế nhưng.... Ba mươi nữ nhân lo sợ nhìn nhau, đây là chuyện gì, các nàng đều đã nghe qua  Đức tần tài năng xuất chúng, hiện tại đều đã không được bình thường. Hoàng cung này đáng sợ như thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK