‘Đại nhân! Phiền ngài hãy đưa tôi quyển trục, tôi sẽ vào bẩm báo cho thị vệ ở đó, dẫn đường ngài vào’
‘Ừm, đây này’
Cậu đưa quyển trục trên tay cho vị thị vệ đó, rồi sau đó y đi vào bên trong, để cậu và 4 người còn lại ở ngoài. Trong lúc đợi, cậu quay lại nhìn cảnh vật xung quanh, tông môn này được đặt trên 1 ngọn núi không quá cao, nhưng có thể gần như ngắm toàn cảnh trong thành. Gió thổi qua, cậu hít lấy 1 hơi, không khí bay vào mũi cậu tạo 1 cảm giác thống khoái.
‘Đại nhân!’
Vị kia đi từ bên trong ra, cùng với 3 người khác, đều mặc y phục trắng giống nhau, thần sắc nghiêm nghị, có chút rung động khi nhìn thấy cậu, thực lực cả 3 cũng phải đạt đến tứ tinh Đại Đấu Sư.
‘3 vị này là….’
‘Đây là hộ vệ của Bích Ngân Tông ạ, bọn họ ra đây để đưa ngài vào bên trong’
‘Ra là vậy’
1 người trong cả 3 đưa mắt quét nhìn Lãnh Mạc, thấy được y phục của cậu trông khác xa những y phục mà y từng thấy. Sau đó cảm nhận thực lực của cậu, thì y không thể nhìn ra, nếu từ thực lực của y trên 1 bậc thì còn miễn cưỡng cảm nhận được, nhưng giờ thì hoàn toàn không cảm nhận được gì.
Khi vị thị vệ kia thông tri với 3 người họ rằng có 1 vị cường giả Đấu Hoàng, là khách quý của tông chủ họ, khiến cả 3 người liền chấn kinh 1 phen, chân còn chả thể đứng vững. Đưa cho họ quyển trục xem thì họ hơi ngạc nhiên. Trong đầu liền nghĩ đây ắt phải là 1 nam nhân trung niên, nhưng khi gặp thì chỉ lại là 1 tiểu tử. Điều này làm y càng thấy lo lắng đến nỗi đổ lãnh hãn*.
‘Cho hỏi vị đại nhân này danh là…..’
‘Lãnh Mạc, chỉ thế thôi, đó là tên của tôi, còn huynh?’
‘Tại hạ tên Lâm Hùng, đây là Thiết Diễm và Bô Lại. Mời ngài đi theo tại hạ’
‘Được’
Lâm Hùng và 2 người còn lại hơi ngạc nhiên khi Lãnh Mạc lại nói chuyện khách khí như thế. Họ không để chậm trễ, liền mời cậu đi theo để vào chính điện gặp tông chủ, cậu cũng lập tức đi theo nhưng lại dừng lại.
‘À khoan đã, đây là tam phẩm đan dược Tôi thể đan, coi như quà cảm ơn 5 vị’
Lãnh Mạc lấy ra 5 chiếc bình, ném về phía 5 thị vệ kia, kèm theo lời nói của cậu khiến họ sửng sốt. Không ngờ được rằng chỉ hộ tống cậu mà được 1 viên đan dược tam phẩm quý báo. 3 người kia cũng ngỡ ngàng trước hành động của cậu, nhờ đó họ cũng biết cậu là 1 luyện dược sư.
‘Đa tạ đại nhân!!’
Cả 5 người cùng đồng thanh, sau đó quay người rời đi.
‘Chúng ta đi chứ?’
‘Vâng!’
Cậu quay người lại, tiếp tục cùng bọn họ đi vào bên trong. Những dãy hành lang được kéo dài vào trong, cùng với đó là hàng đường được làm từ thổ thạch trải dài. Trong sân tập luyện có các đệ tử đang hăng say luyện tập không ngừng, khi họ nhìn thấy cậu được hộ tống bởi 3 vị tiền bối, không khiến họ ngạc nhiên, nhìn theo bóng dáng của cậu đến khi đi mất.
Đi được 1 lúc thì họ đã đến chính điện, nơi này vô cùng uy nga, được xây rất lớn, cánh cửa được làm từ gỗ quý chạm khắc những hoa văn tinh xảo. Lâm Hùng mở cửa bước vào, Lãnh Mạc cùng 2 người còn lại cũng theo chân. Cậu liền cảm nhận được 2 luồng khí tức Đấu Hoàng ở trong này, 1 cái là tứ tinh, cái còn lại là tam tinh. Rồi từ từ hiện ra 1 bóng nữ nhân đang ngồi trên ghế, tay cầm 1 quyển trục như là văn kiện, tay còn lại chống càm, gương mặt có chút lười nhác. Cả 3 người kia liền quỳ rạp xuống.
‘Tông chủ! Có Lãnh Mạc đại nhân đến thăm!’
‘Hử? Lãnh Mạc đại nhân? Lãnh Mạc nào ấy nha?’
Người này khi nghe những lời từ Lâm Hùng liền gãi đầu, miệng lẩm bẩm rồi mới nhìn thấy Lãnh Mạc.
‘Tạ hạ là Lãnh Mạc, xin chào tông chủ!’
Cậu cũng chắp tay chào người này, không dám thất lễ vì đây là tông chủ của 1 tông môn lớn nên không thể đụng chạm.
‘Vị tiểu huynh đệ này là Lãnh Mạc?! Nhưng ta chưa từng……!!’
Vị tông chủ liền nghi ngờ, cố nhớ lại trong đầu hình ảnh của cậu nhưng không hề nhớ vì chưa từng gặp cậu. Khi chưa dứt câu, vị tông chủ ngạc nhiên khi thấy quyển trục trong tay cậu, liền đứng lên, miệng cứng lại. Rồi bình tĩnh hít lấy 1 hơi
‘3 người các ngươi lui đi, ta có chuyện nói với vị tiểu huynh đệ này’
‘Vâng’
3 người nọ liền lui ra, chỉ để lại ở đây Lãnh Mạc và vị tông chủ. Người này thấy chỉ còn đối phương, liền xuất ra 1 thanh đao 2 lưỡi 2 đầu chỉ về hướng cậu, vận đấu khí, trừng mắt nhìn, khiến cậu hoảng hốt 1 phen.
‘Giờ thì nói, tại sao tiểu huynh đệ có được quyển trục đó’