• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tay bị Tả Trạm Vũ dùng sức nắm chặt, trên mu bàn tay chạm vào bàn tay rộng lớn ấm nóng của Tả Trạm Vũ, lòng bàn tay Tả Trạm Vũ nóng rực đặt lên chỗ cứng rắn khiến Lâm Hạo Sơ có ảo giác như mình bị cuốn vào trong lửa có chút không thở nổi.

Lâm Hạo Sơ đương nhiên không nghĩ sẽ làm loại chuyện này cho Tả Trạm Vũ nhưng hắn lại càng không muốn đánh Tả Trạm Vũ. Dù cho tình cảm mà hắn dành cho Tả Trạm Vũ có giống tình cảm Tả Trạm Vũ dành cho hắn hay không thì trong cảm nhận của hắn trọng lượng của Tả Trạm Vũ không phải thứ mà người khác có thể so sánh.

“Hạo Sơ, tôi rất khó chịu…” Tả Trạm Vũ dính sát vào mặt Lâm Hạo Sơ, gân xanh trên trán vì hắn đang nhẫn nại mà nổi lên thành cục, thậm chí trên trán cũng toát ra mồ hôi lạnh.

Lâm Hạo Sơ nhìn khuôn mặt tuấn mĩ tuyệt luân của Tả Trạm Vũ thế nhưng lúc này lại lộ ra vẻ thống khổ khó nhịn liền nghĩ thầm tiểu tử này vì cái gì không bắt mình làm những chuyện này, lấy những chuyện này ra để làm lợi thế trao đổi? Như vậy hắn hẳn là cũng sẽ đáp ứng.

Người thật lòng đối xử với hắn quá ít, ngoại trừ người Thạch gia sợ rằng cũng chỉ còn mỗi Tả Trạm vũ mà thôi. Người thông minh như Tả Trạm Vũ làm sao có thể không nghĩ ra điểm này? Nhưng Tả Trạm Vũ lại không làm như vậy, người chỉ là vừa cường ngạnh lại vừa đáng thương năn nỉ mình.

Trong lòng Lâm Hạo Sơ đột nhiên có chút ngũ vị tạp trần…

Cũng không biết hai người cứ như vậy giằng co bao lâu, Lâm Hạo Sơ cuối cùng cũng thuận theo…

Sau đó.

Người nào đó vô cùng thỏa mãn đắc ý, tuy rằng kỹ thuật của tiểu thụ nhi nhà hắn vô cùng không ra làm sao, nhưng cõ lẽ nhờ sức mạnh của ái tình nên hắn vẫn cảm thấy vô cùng bay bổng. Thật sự là vô cùng thích!!!

Lâm Hạo Sơ lần đầu tiên làm loại chuyện này cả người không khỏi có chút dại ra, bên tai dường như vẫn luôn vang lên âm thanh động tình của người nào đó. Từ rất sớm hắn đã biết chất giọng của tên này rất gợi cảm, hiện tại mới phát hiện ra giọng của tiểu tử này có khi nào gợi cảm đến mức phụ nữ nghe xong liền có bầu luôn hay không?

Khụ khụ —— Lâm Hạo Sơ hoàn hồn lại, đang muốn đẩy Tả Trạm Vũ ra để vào phòng tắm rửa tay, không nghĩ tới Tả Trạm Vũ lại đột nhiên hôn lên môi hắn bắt đầu kịch liệt mút vào, gặm cắn…

Lâm Hạo Sơ không khỏi mắng trong lòng: “Mẹ nó! Đã xong chưa!!”

Mười lăm phút sau.

Lâm Hạo Sơ cũng không xác định cái tên giải hoạt Tả Trạm Vũ này có phải có âm mưu hay không, hôn hắn đến đầu óc choáng váng sau đó nghĩ cách cởi quần của hắn, chỉ tiếc khi bàn tay khô ráo ôn hoà hiền hậu vừa chạm vào nơi nhạy cảm giữa hai chân Lâm Hạo Sơ bỗng giật mình, mạnh mẽ đẩy Tả Trạm Vũ ra.

“Tôi… Tôi tự làm!” Lâm Hạo Sơ luống cuống tay chân mặc quần vào, vội vã chạy vào phòng tắm.

Nói đùa hả, giúp tên đó gì kia là một chuyện nhưng để người khác giúp mình gì kia lại là chuyện khác đó!

Cửa phòng tắm “xoạch ——” một tiếng bị đóng lại thật mạnh, Tả Trạm Vũ nghe ngóng động tĩnh bên trong, nhớ lại khi nãy tay mình mới nhẹ chạm vào tiểu huynh đệ nhà Lâm Hạo Sơ, Lâm Hạo Sơ thế nhưng lại có phản ứng mạnh như vậy.

Thân thể thật là mẫn cảm quá đi, bảo bối nhi ới ời!

Tả Trạm Vũ cảm thấy mỹ mãn nhìn tay mình nghĩ ngợi, tuy rằng không đạt được mục đích hắn mong muốn ban đầu, nhưng ít ra cũng đã chào hỏi được anh em nhà Lâm Hạo Sơ, không tệ.

Được, hắn cả ngày hôm nay tuyệt đối sẽ không rửa tay…

Đến khi Lâm Hạo Sơ mặt đỏ tai hồng mở ra cửa phòng tắm đi ra không nghĩ tới Tả Trạm Vũ thế nhưng vẫn luôn đứng trước cửa phòng tắm. Thân thể cao to lười biếng tựa vào một bên tường, khóe miệng nhếch lên nụ cười vô cùng xấu xa.

“Tôi về, không cần tiễn!” Lâm Hạo Sơ vội vàng tránh đi ánh mắt nóng rực của người nào đó, bước nhanh đi về phía cửa.

Tả Trạm Vũ cuối cùng thật sự không tiễn Lâm Hạo Sơ xuống dưới lầu, nhưng Lâm Hạo Sơ biết hắn vẫn luôn đi theo mình tới tận cửa lớn, hơn nữa mãi cho đến tận sau khi hắn lên xe khởi động máy mới nghe được tiếng đóng cửa truyền ra từ phía khách sạn cách âm không được tốt lắm.

Lâm Hạo Sơ chậm rãi lái xe ra khỏi tiểu khu, tâm tình có chút không yên, trong đầu toàn là tiếng ồ ồ thở dốc bên tai mình của Tả Trạm Vũ, rên rỉ cùng với nụ hôn đầy kịch liệt. Không biết tại sao hắn có một cảm giác rất không xong ——

Tương lai hắn thật sự rất có khả năng thua trong tay cái tên âm hiểm giảo hoạt này!

Không được nghĩ nữa! Lâm Hạo Sơ đạp mạnh ga, bắt đầu tự hỏi xem kế tiếp mình nên thừa dịp quan hệ hai mẹ con Chu Văn Vận và Lâm Bác Hiên gay cấn nên làm suy yếu thế lực của hai người tại Lâm thị như thế nào…

Thời gian quay lại vài ngày trước.

Tại Lâm Hạo Sơ nói với Tả Trạm Vũ, hắn muốn để Chu Văn Vận tận mắt nhìn thấy tình cảnh khi Lâm Bác Hiên và Trương Hoa lên giường. Cả hắn và Tả Trạm Vũ đều không hẹn mà cùng mà cho rằng trong chuyện này, cho dù là hắn hay Tả Trạm Vũ ra mặt đều không hay.

Nói cách khác, người đưa Chu Văn Vận đến căn phòng rồi nhìn thấy cảnh giường chiếu tình cảm mãnh liệt không thể là hai người bọn họ.

Hơn nữa, phải làm thế nào để mọi việc tiến triển theo hướng mà bọn họ muốn?

Lâm Hạo Sơ nghĩ tới một cách —— chọc giận Trương Hoa.

Sau khi biết được Lâm Bác Hiên có một người yêu cùng giới là Trương Hoa, Lâm Hạo Sơ ngay lập tức cho người đi điều tra tình trạng thình cảm của Trương Hoa và Lâm Bác Hiên. Hắn yêu cầu xác định, hai người này chỉ là ham vui trong nhất thời ai cũng không thật sự thích đối phương hay bọn họ là nghiêm túc.

Sau khi có được kết quả, Lâm Hạo Sơ có một khắc kinh ngạc. Hắn ngược lại không ngờ rằng Lâm Bác Hiên và Trương Hoa thế nhưng quen nhau đã bảy năm, yêu nhau chính thức năm năm, hơn nữa trước đó một năm vẫn luôn là Lâm Bác Hiên không ngừng theo đuổi lấy lòng Trương Hoa.

Trong năm năm yêu nhau, cho dù là Trương Hoa hay Lâm Bác Hiên đều không có bất kỳ quan hệ mờ ám với người cùng giới hay khác giới nào. Bởi vậy mới thấy, bọn họ là thật lòng thích người kia.

Khi đã có thông tin về Trương Hoa, Lâm Hạo Sơ mới biết nguyên nhân chia tay của Trương Hoa và người yêu cũ trước kia là vì cha mẹ đối phương không chấp nhận y, mà số lần cãi nhau không nhiều lắm giữa Lâm Bác Hiên và Trương Hoa đều là vì Trương Hoa muốn cùng Lâm Bác Hiên công khai quan hệ, nhưng Lâm Bác Hiên hết lần này đến lần khác tắc trách cho qua.

Cho nên Lâm Hạo Sơ liền suy đoán Trương Hoa là người cẩn thận nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Lúc trước chấp nhận Lâm Bác Hiên theo đuổi, có lẽ là vì Lâm bác Hiên đã cho y hứa hẹn gì đó.

Trong năm năm sau này, Lâm Bác Hiên hiển nhiên không thực hiện lời hứa nhưng gã đối với Trương Hoa quả thật rất tốt. Giúp y cải thiện việc làm ăn của nhà hàng, để phúc lợi của nhân viên công ty đều là hội viên của nhà hàng không nói, những cái này nhìn bề ngoài là Lâm Bác Hiên hao phí chiêu đãi người khác, cuối cùng Lâm Bác Hiên cũng phải trả lại chút nhân tình cho Lâm Bác Hiên.

Huống chi còn có mấu chốt là Lâm Bác Hiên đối Trương Hoa coi như chuyên tình, không dây dưa mờ ám với người khác. Có lẽ Trương Hoa nghĩ chỉ cần hai người vẫn luôn như vậy một ngày nào đó cũng sẽ bị người nhà phát hiện, ngày này rồi cũng sẽ đến.

Nhưng Trương Hoa thế nào cũng không ngờ rằng Lâm Bác Hiên thế nhưng lại muốn kết hôn cùng một người phụ nữ khác…

Lâm Bác Hiên có lẽ thật sư yêu Trương Hoa nhưng dù gã có yêu Trương Hoa thế nào đi nữa thì tình yêu dành cho Trương Hoa cũng không có khả năng vượt qua tình yêu với tiền tài, danh lợi cùng địa vị, cũng không có khả năng vượt qua sự yêu bản thân của gã. Dù sao trên người Lâm Bác Hiên cũng chảy xuôi dòng máu cùng cái gien tham lam ích kỷ của Chu Văn Vận.

Trương Hoa nhất định thế nào cũng không nghĩ tới nguyên nhân Lâm Bác Hiên đến tuổi nhưng vẫn chậm chạp không chịu kết hôn, không phải y không nghĩ mà là đến nay vẫn chưa có nhà nào môn đăng hộ đối đồng ý kết thân với đứa con không phải là con ruột của Lâm Khánh Diệp.

Bởi vậy Lâm Hạo Sơ đã nghĩ sẽ thông qua đám cưới chọc giận Trương Hoa, như vậy hắn và Tả Trạm Vũ đều không cần ra mặt, chỉ cần bố trí chu đáo chặt chẽ một chút Chu Văn Vận và Lâm Bác Hiên nhất định thế nào cũng sẽ không nghi ngờ hai người. Về phần làm thế nào để Trương Hoa có thể sử dụng cách thức hắn muốn để trả thù Lâm Bác Hiên, Lâm Hạo Sơ hiểu cái này nhất định phải nhờ vị thiên kim tiểu thư kia bày mưu tính kế, châm ngòi thổi gió bên chỗ Trương Hoa.

Mà chọn thiên kim tiểu thư, ngay từ đầu Lâm Hạo Sơ còn đang do dự, dù sao vị tiểu thư này cũng không thể là giả, nhất định phải là người thật sự có xuất thân cao quý nhưng một khi hắn tìm đến cô thì đồng nghĩa với việc bí mật hắn không muốn người ngoài biết sẽ bại lộ, cho nên nhất định phải là người có thể tin tưởng được.

Vấn đề này Tả Trạm Vũ nói giao cho hắn, vì thế liền có viên ngọc quý của Tần gia – Tần Mộ Thi lên sàn.

Nói đến Tần Mộ Thi, cô cũng đã đắc tội không ít người, danh tiếng thật sự không hề tốt nhưng Lâm Hạo Sơ có nghi ngờ ai cũng sẽ không nghi ngờ Tả Trạm Vũ. Hắn có lòng tin tuyệt đối với Tả Trạm Vũ, cho nên liền vui vẻ đáp ứng.

Sự thật chứng minh trên đời này không có mấy người đáng tin hơn Tả Trạm Vũ, Tần Mộ Thi danh tiếng bừa bãi trận này làm vô cùng tốt. Cô đã lừa gạt Lâm Bác Hiên, tìm Trương Hoa ngả bài, thành công hướng dẫn Trương Hoa cùng cô sắp xếp tính kế màn diễn Lâm Hạo Sơ muốn xem, còn có khóc sướt mướt đến tìm Chu Văn Vận lên án đường đường chính chính đưa Chu Văn Vận đến khách sạn.

Từ đầu đến cuối quả nhiên đều không có chuyện gì liên quan đến Lâm Hạo Sơ và Tả Trạm Vũ.

Chẳng qua Tần Mộ Thi vì giúp bọn hắn ngay cả người nhà của mình cũng lừa.

Thật ra ngày đó Tần Mộ Thi đi cùng Tần gia Tần lão tiên sinh thật sự chính là Tần thị chủ tịch quản lý xí nghiệp mấy vạn công nhân. Nhân vật lớn có tiếng ấy tại Lâm gia gặp được Lâm Hạo Sơ ăn chơi có tiếng rõ ràng tức giận đến mức muốn tát hắn mấy cái để dạy dỗ nhưng vẫn phải cười tỏ ra hòa ái dễ gần, cùng tất cả mọi người có thể chuyện trò vui vẻ, quả nhiên không hổ là kinh nghiệm sa trường, đại nhân vật oai phong trên thương trường.

Chỉ tiếc ông thật không ngờ con gái của mình trò giỏi hơn thầy, diễn xuất so với mình còn thuần thục hơn, ngay cả hảo nhãn kim tinh của ông cũng bị lừa gạt.

Không sai, người đề nghị đám cưới với Lâm gia là Tần Mộ Thi đề, vội vã cùng Lâm Bác Hiên đính hôn cũng là ý của Tần Mộ Thi, Tần lão tiên sinh xưa nay cưng chiều cô con gái này huống hồ Lâm Bác Hiên nhìn qua cũng tướng mạo đường đường, ổn trọng cơ trí.

Kết quả hiện tại Tần lão gia tử nhất định đã thông qua Tần Mục Thi biết được tin tức Lâm Bác Hiên là đồng tính luyến ái, một bên an ủi con gái, một bên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem Lâm Bác Hiên lòng lang dạ sói ra bầm thây vạn đoạn!

Tiếp nữa, Lâm Hạo Sơ không khỏi cân nhắc Tần Mộ Thi giúp bọn họ việc lớn như vậy không biết có đưa ra điều kiện gì hay không?

Nhất định là có đi? Hắn nghĩ, sau đó trong đầu lại hiện ra bộ dạng cười như có như không của Tả Trạm Vũ…

Thân thể Lâm Hạo Sơ lập tức run rẩy, có loại dự cảm không ổn luẩn quẩn xoay quanh trong đầu…

Tiểu kịch trường:

Chỉ có cá biết: “Xin hỏi tiểu công đại nhân, vì sao cậu không trực tiếp làm luôn bước cuối cùng với tiểu thụ nhi nhà cậu?”

Tả Trạm Vũ: “Cái chuyện cưỡng ép này ngẫm lại cũng là có thể, nhưng làm người phải đem ánh mắt nhìn xa một chút. Chờ tôi theo đuổi được tiểu thụ nhi về tay, sau này muốn chơi cos play, SM các thứ không phải là muốn làm thì làm sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK