• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chapter 52 Chương 52: Vũ Thuần Tử chạy thoát!

Vũ Thuần Tử Chạy Thoát.

Tốc độ này đã siêu việt đám thiên tài bên trong Linh Bảo Tông, phải gọi là yêu nghiệt bên trong yêu nghiệt.

Người này nếu là bằng hữu thì tốt, nhưng một khi đã kết thù oán, sau này cũng là một kẻ địch đáng sợ.

Diệp Vô Song phái bọn họ đi truy bắt Vũ Thuần Tử, chắc cũng là vì nguyên nhân này.

Hai người Nguyên Nhân, Chung Chương ở chính diện, đều cảm giác được một tia áp bách, khí tức tử vong bao trùm lấy hai người bọn họ, dường như toàn bộ thiên địa đang thu hẹp, ép bọn họ đến không thở nổi.

Vũ Thuần Tử lúc này đã gần đạt giới hạn, kinh mạch lục phủ ngũ tạng đều thương tổn nghiêm trọng.

Hắn không có dừng lại, Kinh Thiên Đao ngay lập tức đánh xuống, chỉ thấy đại đao này chém xuống một đường dài, bụi đất bay tứ tung lên bầu trời.

Đại đao vừa chém, khiến toàn bộ thiên địa run rẩy, bên trong kèm theo vô số âm thanh xào xạc, Kinh Thiên Đao chợt xuất ra màu trắng đao khí, dùng tốc độ cực nhanh chém tới phương hướng đám người bọn họ.

"Cẩn thận!"

Triệu Phong Sơn kinh hãi kêu lớn.

Bành…

Nguyên Nhân, Chung Chương tràn ngập kinh hoảng, vội vã đánh ra chiêu thức nhằm ngăn chặn đao pháp của Vũ Thuần Tử.

Đáng tiếc, lực lượng mà Vũ Thuần Tử đánh ra, có thể đánh hạ một tu sĩ Linh Tuyền cảnh, hai người bọn họ chỉ là Thông Linh cảnh, đương nhiên không thể chống đỡ được.

Hai người này bị đao pháp trực diện đánh trúng, đem bọn họ đập sâu xuống lòng đất, toàn thân vô cùng thê thảm, xương cốt chấn vỡ không biết bao nhiêu cái. Rất nhiều xương nhỏ bị gãy, đâm xuyên khỏi ngoài lớp da, lộ ra đoạn xương trắng hếu, tình cảnh này khiến ai nấy đều hít một hơi khí lạnh.

Triệu Phong Sơn, Huyết Tinh cùng mấy người còn lại ở phía xa, bị dư chấn này làm cho lảo đảo, bụi vừa tan, bọn họ chỉ thấy phía trước xuất hiện một mảng đất lớn bị sập lún, rộng năm mét, dài mười mét và sâu một mét.

Toàn bộ cây cối nằm bên trong phạm vi liền bị đập nát bấy, hai thân ảnh ngay lập tức xuất hiện trong tầm mắt bọn họ, chỉ thấy toàn thân hai người này vô cùng thê thảm, rất nhiều chỗ bị chính xương của mình đâm nhô lên, trong miệng còn không ngừng rên ú ớ.

Triệu Phong Sơn thấy vậy liền nổi giận.

Ngay lập tức nhìn về phương hướng Vũ Thuần Tử đứng, đợi Triệu Phong Sơn hồi thần lại, đã không thấy thân ảnh Vũ Thuần Tử, lúc này Vũ Thuần Tử đã trốn thoát được hai dặm.

Triệu Phong Sơn nhìn chung quanh một vòng, kinh ngạc hỏi.

"Hắn đâu?"

"Chạy?"

Tào Chu ngay lập tức cảm thấy không ổn, vội nhìn về phía hai người Tần Hạ Lưu, Hoàng Bị ra lệnh.

"Mau truy đuổi hắn, khả năng chạy không được bao xa!"

"Nhưng mà tam trưởng lão, người này thân mang tuyệt kỹ thần dị, ngay cả Nguyên Nhân, Chung Chương đều thua thiệt, ngài phái hai người bọn ta truy đuổi, sợ là không đánh lại được Vũ Thuần Tử."

Tần Hạ Lưu có chút chần chờ, liền mở miệng nói, thảm trạng ở trước mặt, hắn cũng kinh hoảng không kém.

"Ngươi yên tâm, ta có thể nhìn ra được, Vũ Thuần Tử người này chắc chắn dùng bí pháp nào đó đánh ra một đao kia, thân thể bây giờ của hắn chắc hẳn đang suy yếu cực cùng. Bí pháp khi thi triển sẽ chịu phải cắn trả, cho nên mới để các ngươi rời đi, bọn ta ba người ở lại cầm chân Huyết Sắc thị tộc."

Triệu Phong Sơn liền nói ra suy nghĩ của mình, đúng như hắn vừa nói, Vũ Thuần Tử thật sự dùng đao pháp vượt quá giới hạn bản thân, có lẽ bây giờ trạng thái của hắn không tốt bao nhiêu.

Hai người Tần Hạ Lưu nghe vậy, cảm giác đại trưởng lão nói không sai, liền vội vã tuân lệnh, đổi phương hướng đuổi theo Vũ Thuần Tử.

Lý Thủy ở một bên nhìn thấy toàn bộ, trong lòng tràn ngập sợ hãi, hắn không ngờ được, Vũ Thuần Tử vậy mà dùng một đao đánh hạ hai người Nguyên Nhân, Chung Chương.

Cũng cảm thấy may mắn, may mắn Vũ Thuần Tử không có dùng chiêu thức này nhằm vào chính mình, nếu không, kết cục cũng sẽ giống như hai người trước mặt.

Vũ Thuần Tử mang thương thế vô cùng nghiêm trọng, một đường rút lui khỏi đám người Triệu Phong Sơn cùng Huyết Sắc thị tộc, vừa chạy vừa cố kìm nén lại cơn đau bên trong truyền tới.

Hắn có thể cảm giác được, phía sau có hai khí tức đang không ngừng đuổi theo, không cần nhìn cũng đoán được, chắc chắn là người của Linh Bảo Tông.

Phía bên kia, ba người Triệu Phong Sơn cùng Huyết Sắc thị tộc bắt đầu lao vào giao chiến, nhân loại cùng Huyết Sắc thị tộc chính là trời sinh địch nhân, cho nên nếu gặp phải sẽ không buông tha nhau.

Huyết Sắc thị tộc lúc đầu bị đàn áp, tên áo xanh bởi vì mất cánh tay, giảm mạnh năm phần khả năng chiến đấu, trong phút chốc liền bị Tào Chu sát hại, đầu lâu cũng bị cắt xuống.

Tên áo đen cùng Huyết Tinh tức giận gào rống, tròng mắt lộ rõ đường gân ở bên trong.

Tào Chu sau khi xử lý xong xuôi, nhanh chóng gia nhập vào trận chiến giữa Đốc Tháo cùng tên áo đen.
Chapter 53 Chương 53: Bị Ép Đến Đường Cùng!

Bị Ép Đến Đường Cùng, Bộc Phát Lực Lượng.

Tên áo đen còn lại cảm giác trầm trọng, Tào Chu gia nhập vào, lần này hắn khó có khả năng lật ngược tình thế, không ngừng lui ngược về sau phòng thủ.

Trong vòng chưa đầy năm phút, tên áo đen cũng tương tự tên áo xanh, bị hai người Linh Bảo Tông cắt xuống thủ cấp.

Triệu Phong Sơn thấy vậy nội tâm tràn đầy sảng khoái, không nhịn được cười lớn.

Hai gã đồng bọn bị giết, Huyết Tinh không khỏi biến sắc, nếu hai cao thủ Linh Tuyền cảnh tham gia vào, kế tiếp chính là ngày tử của hắn.

Sắc mặt Huyết Tinh càng ngày càng âm trầm.

Trong lòng không cam tâm bị người giết hại, ngay lập tức đánh ra bí pháp cuối cùng.

"Tu La Huyết Vũ!"

Chỉ thấy toàn bộ kinh mạch bên trong thân thể hắn vang lên răng rắc, đan điền không ngừng xoay chuyển nhanh, huyết vụ dồi dào mạnh mẽ phun trào ra. Đem phạm vi hai dặm bao phủ thành một vùng sương máu, bao trùm cả ba người Triệu Phong Sơn.

Xương cốt bên trong cũng vì vậy mà bắt đầu biến đổi, chớp mắt thân thể Huyết Tinh cao lên ba mét, y phục đã sớm chấn nát, toàn thân trên dưới mọc đầy lông lá màu đỏ tươi. Trên đầu xuất hiện hai chiếc sừng dài nhọn hoắc, năm ngón tay lấy tốc độ nhanh nhất mọc ra móng vuốt sắc bén.

Triệu Phong Sơn ba người lúc này đã kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt.

Vùng sương máu chung quanh nhanh chóng thu lại, tiến nhập vào bên trong thể nội Huyết Tinh.

Chỉ thấy Huyết Tinh lấy móng vuốt của chính mình, rạch một đường dài ở sau lưng, máu từ bên trong không ngừng chảy ra, Huyết Tinh cắn răng nhịn xuống đau đớn, nắm lấy cây cột sống ở đốt cổ, dùng lực cực mạnh rút ra ngoài.

Xương cốt trắng hếu kèm theo máu thịt lộ ra hoàn toàn trước mặt ba người, khiến bọn họ một phen rùng mình.

Sương máu nhanh chóng tái nhập vào thể nội, đem vết thương sau lưng Huyết Tinh nối lại, cơ thể hắn bây giờ tựa như một cộng bún.

Đây chính là bí pháp tàn nhẫn nhất trong Huyết Sắc thị tộc, chỉ có tinh anh bên trong mới được phép tu luyện, mà Huyết Tinh chính là một trong số đó.

Bí pháp này, sau khi sử dụng lực cắn trả cực kỳ đau đớn, rút đốt sống ra cơ thể đồng nghĩa với không thể hợp thể.

Chỉ có tiến hành đoạt cốt mới có cơ hội, đoạt cốt nghĩa là tìm một người phù hợp, lấy hắn đốt sống sau đó trở về Huyết Sắc thị tộc, vận dụng bí pháp đem đốt sống kia hợp nhất.

Nhưng khả năng tìm được đốt sống thích hợp khó càng thêm khó, tu vi càng cao, đồng nghĩa đốt sống càng khó tìm.

Triệu Phong Sơn ánh mắt sắc lạnh, Huyết Tinh đánh ra bí pháp, chính là muốn liều một trận để tìm cơ hội trốn thoát.

Hiện tại thực lực của Huyết Tinh đã lên tới Linh Tuyền cảnh ngũ trọng, bí pháp này chỉ kéo dài được vài phút.

"Cùng nhau tấn công, tận lực kéo dài thời gian, ta đoán bí pháp kia sẽ không chống đỡ nổi lâu như vậy."

Triệu Phong Sơn vội lên tiếng.

"Chúng ta đều biết!"

Tào Chu hai người gật đầu đáp, không cần Triệu Phong Sơn nói, bọn hắn cũng hiểu được.

Sau khi sức mạnh tăng vượt bậc, Huyết Tinh tự tin áp đảo những người này, chỉ thấy hai tay bắt đầu bấm pháp quyết, hai hoa văn hình tròn màu máu nhanh chóng xuất hiện trước mặt, hắn gào thét một tiếng, hoa văn bên trong đột nhiên bắn ra vô số mũi tên.

"Vạn Tiễn Xuyên Tâm!"

Rất nhiều mũi tên phóng đi, nhắm thẳng vào vị trí ba người Triệu Phong Sơn.

Triệu Phong Sơn thấy vậy, xuất ra thanh kiếm chém liên tiếp vào không trung, đem hai người Tào Chu bảo hộ ở phía sau. Tào Chu cùng Đốc Tháo cũng không nhàn rỗi, đánh ta từng chiêu thức đem những mũi tên đánh bay.

Cảm thấy Vạn Tiễn Xuyên Tâm không thể làm ba người bị thương, khuôn mặt Huyết Tinh chợt lạnh, lại tiếp tục bấm pháp quyết. Lần này, hai hoa văn trực tiếp dung nhập vào thành một, tạo thành một hoa văn cực lớn.

Sau đó, theo động tác của Huyết Tinh, hoa văn bay thẳng lên bầu trời, không ngừng xoay chuyển.

Triệu Phong Sơn sắc mặt trầm xuống, hắn cảm giác được chiêu thức này không phải dễ đối phó, liền nhìn hai người nói.

Các ngươi mau chóng tránh xa, tranh thủ thời gian tấn công phía sau hắn, cái này để một mình ta lo.

Tào Chu lẫn Đốc Tháo bước chân chần chờ, hiển nhiệm bọn họ không muốn bỏ mặc Triệu Phong Sơn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của hắn, hai người mới đồng ý lui ra.

Triệu Phong Sơn nhìn lên trời cao, tay nắm chặt chuôi kiếm, khí tức mạnh mẽ bùng nổ, hắn lần này dùng toàn bộ lực lượng của mình.

Hoa văn lớn lơ lửng ở trên cao, đột nhiên bị thứ gì đó xé rách, chỉ trong chốc lát từ trung tâm hoa văn liền mở ra, xuất hiện bên dưới Triệu Phong Sơn chính là một đại chùy màu đỏ to lớn.

"Huyết Chùy!"

Huyết Tinh hét lớn một tiếng, chiếc chùy ở trên cao đột nhiên động, đầu chùy bỗng nhiên nâng cao lên, sau đó mạnh mẽ đập xuống.

"Tiêm Kích!"

Cùng lúc đó, Triệu Phong Sơn cũng đánh ra chiêu pháp mạnh nhất của chính mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK