Thứ Khổng phu nhân chọn cho Trầm Vi Ngưng đều là những bảo vật thượng đẳng quý nhất của Trầm gia, có linh đan diệu dược cấp cao, còn có cả loại công pháp khiến kẻ khác phải thèm nhỏ dãi.
Nhưng mà khi đưa đến Huyền Võ Viện, Trầm Vi Ngưng không thèm liếc mắt một cái, trực tiếp sai người quẳng về.
Xương Minh Hầu vừa thấy thái độ của nàng, không nói hai lời liền vội bắt Trầm Thiên Thiên đến Huyền Vũ Viện quỳ gối tạ tội với Trầm Vi Ngưng.
Không thể không nói, vì mượn sức một thiếu nữ thiên tài linh mạch cấp 16 mà tất cả các thế lực ở hạo kinh bây giờ đều đang rục rịch.
Thấy hành động này của Xương Minh Hầu, tuy rằng cảm thấy hắn thật vô sỉ nhưng cũng không thể không thừa nhận, nếu đổi thành bọn họ, bọn họ cũng sẽ làm như vậy!
Trầm Thiên Thiên khóc sướt mướt quỳ ở Huyền Vũ Viện, mà Trầm Vi Ngưng lúc này - sau khi được Tư Mã viện trưởng đồng ý - lại đang lựa chọn công pháp tu luyện ở tầng cao nhất của Huyền Vũ Các.
Huyền Vũ Các là khu vực cấm tối cao của Huyền Vũ Viện, tổng cộng có ba tầng, bên trong cất giữ vô số công pháp tu luyện, mỗi năm sau khi chúng đệ tử đã khảo thí linh mạch xong đều sẽ được cho phép đi lên tầng thứ nhất của Huyền Vũ Các để lựa chọn công pháp tu luyện.
Đệ tử có thiên phú linh mạch cấp 5 trở lên mới có thể đi lên tầng thứ hai của Huyền Vũ Các, mà đạt 8 cấp trở lên, trở thành trực hệ đệ tử mới có tư cách bước vào tầng thứ ba.
Trầm Vi Ngưng tất nhiên nhảy liền lên hai tầng, đi lên tầng thứ ba trong ánh mắt có cả kính sợ, hâm mộ lẫn ghen ghét của đám đệ tử.
Công pháp tu luyện gồm 3 cấp: địa cấp, nhân cấp và thiên cấp, mỗi cấp bậc lại chia thành hạ phẩm, trung phẩm rồi đến thượng phẩm.
Trên đại lục thực lực Huyền Vũ Các không được xem là mạnh, trong tứ đại viện chỉ có thể xếp gần chót, so với bốn gia tộc khổng lồ Xích - Bạch - Thanh - Huyền càng chỉ như muối bỏ biển mà thôi.
Cho nên công pháp ở nơi này, cao cấp nhất mới miễn cưỡng là trung phẩm nhân cấp mà thôi, hơn nữa thuộc về loại quyền pháp cấp lực lượng, không phải thứ nàng thích.
"Nơi này thật là, chẳng có gì thứ tốt, bảo bối, nàng thích công pháp nào thì để ta đi tìm cho."
Thanh âm hoa lệ yêu dã của Mặc Ṿô Cực bỗng nhiên vang lên ở sau lưng, Trầm Vi Ngưng ngẩn ra, ngoái đầu lại nhìn thì thấy quả nhiên hắn đứng ở đằng sau.
Hắn tiến vào lúc nào vậy? Tầng ba của Huyền Vũ Các có kết giới cao cấp ngăn cản, phải là viện trưởng tự mình mở ra mới có thể đi vào.
Trừ phi thực lực của hắn ở trên người bố trí kết giới, nếu không không thể đi vào mà thần không biết quỷ không hay như vậy.
"Huyền Vũ Viện quá nghèo nàn." Mặc Vô Cực dường như không nhìn thấy ánh mắt của nàng, cố ý lảng tránh thắc mắc của nàng.
Hắn tùy ý đảo mắt qua những công pháp được đặt rất cẩn thận, giống như những cái đó chỉ giống như cải trắng ven đường mà thôi.
"Cũng không hẳn vậy." Trầm Vi Ngưng không phải kiểu người sẽ dò hỏi tới cùng, đối với sự thật tên nam nhân này rất cường đại, nàng cũng đã sớm mặc nhận.
Hắn không có hại đối với nàng, tại sao nàng phải truy cứu?
"Ồ?" Mặc Vô Cực hơi hơi quay đầu đi, mắt tím ngầm liếc mắt đưa tình với nàng.
Tay Trầm Vi Ngưng lấy ra một quyển công pháp trong hộp, tùy ý mở ra xem.
""Ngân Nguyệt"" Mặc Vô Cực chỉ mới nhìn thoáng qua liền lộ ra ánh mắt tán thưởng với Trầm Vi Ngưng, "Ánh mắt của bảo bối quả nhiên là tốt nhất, liếc mắt một cái đã nhìn trúng bảo vật tốt nhất ở đây."
"Quyển "Ngân Nguyệt" này cùng lắm là thượng phẩm địa cấp, trong số này chỉ có thể tính là hạng trung mà thôi."
Thần sắc trên khuôn mặt nhỏ của Trầm Vi Ngưng bình đạm, thật ra nàng không có để ý cấp bậc của quyển công pháp này, lí do chọn "Ngân Nguyệt" là vì phương pháp tu luyện của quyển công pháp này là tiễn thuật*.
(*Tiễn thuật=bắn cung.)