• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Noãn Noãn không biết giải thích thế nào, hơn nữa hình như Mộ Dung Thánh Li đã hiểu lầm. Cô muốn rời khỏi hoàng cung, nhưng chẳng phải như anh ta nghĩ.
Đêm khuya yên tĩnh, Mộ Dung Thánh Anh lẳng lặng nằm trên giường. Trải qua hai ngày hôn mê, người đã gầy đi rất nhiều, gương mặt lõm xuống, cảm giác hơi thở vắng lặng quá mức. Ở cổ đại này không truyền được chất dinh dưỡng, Noãn Noãn chỉ có thể dùng nước muối hoặc là chè, thay phiên bổ sung dưỡng chất mà cơ thể Mộ Dung Thánh Anh cần.
Mộ Dung Thánh Li vẫn bám thật chặt, không e ngại bất kỳ lời đồn đại nào. Mặt khác, mấy ngày nay Mộ Dung Thánh Anh hôn mê, triều chính hoàn toàn do Mộ Dung Thánh Li khống chế. Hơn nữa lấy lý do quang minh chính đại thủ hộ huynh trưởng. Dù khắp thiên hạ đều biết lòng hắn bất chính, nhưng cũng không có người nào dám đứng ra.
Mộ Dung Thánh Li lạnh lùng nhìn Noãn Noãn, lúc này Noãn Noãn đang dìu Mộ Dung Thánh Anh lên, đút nước muối cho hắn.
“Những công việc này hoàn toàn có thể để cung nữ làm, muội đi nghỉ ngơi đi!” Mộ Dung Thánh Li lạnh lùng mở miệng, vẻ mặt rõ ràng không vui.
Noãn Noãn yên lặng, mặc dù biết Mộ Dung Thánh Li hiểu lầm, nhưng ở trong thời khắc mấu chốt này, cô không muốn tranh luận gì với Mộ Dung Thánh Li, mà cũng không còn hơi sức đâu để tranh luận.
Đắp chăn giúp Mộ Dung Thánh Anh, Noãn Noãn ngồi ở trước bậc thềm thở dốc.
Mộ Dung Thánh Li tiến lên, đứng ở bên người cô, sau đó nhướng mày, trực tiếp ngồi xuống, nhìn gò má Noãn Noãn: “Huynh chưa từng biết muội đối xử dịu dàng như vậy với hắn!”
Noãn Noãn chuyển con mắt nhìn Mộ Dung Thánh Li: “Hiện tại Mộ Dung Thánh Anh rất nguy hiểm, lại nói anh là đệ đệ của anh ta, chẳng lẽ anh không thể…”
“Không thể!” Mộ Dung Thánh Li co mắt lại, trong mắt nổi lên một tầng huyết sắc mỏng manh, cằm nhọn như một lưỡi đão khẽ nâng lên, khóe môi hiện lên một nụ cười quỷ quyệt âm trầm, chậm rãi mở miệng nói: “Nghĩ đến ba năm hơn một ngàn ngày đêm, muội sống chung với hắn lâu như vậy, huynh liền…”
“Anh sợ?” Noãn Noãn cười khẽ: “Mộ Dung Thánh Li quyền khuynh triều dã, Hoàng thượng cũng không để trong mắt, Thánh Nguyên vương gia còn sợ gì?”
Mộ Dung Thánh Li kéo tay Noãn Noãn lại: “Đúng, đối mặt với kẻ địch hung ác, đối mặt với nhiều kẻ địch hơn nữa, huynh đều không sợ. thậm chí ngay cả chân mày cũng sẽ không nhíu. Nhưng đối mặt với Noãn Noãn muội, huynh chính là một kẻ hèn nhát. Nếu huynh là một nam nhân mà nói, lúc ấy sẽ không nên nghe lời muội, cho dù chết cũng sẽ không để muội vào cung!”
Noãn Noãn trực tiếp đẩy hắn ra, xem ra có một số
Thùng thùng thùng, đột nhiên cửa phòng bị gõ, Noãn Noãn cả kinh, nhỏ giọng nói: “Người nào?”
“Nương nương, vương gia sai thuộc ha đưa nương nương xuất cung!” Ngoài cửa có giọng nói nam nhân thật thấp vang lên.
Noãn Noãn vui mừng, nhanh chóng mở cửa, đứng bên ngoài là bốn người mặc y phục thị vệ.
“Các ngươi là vương gia sai đến?” Mặc dù Noãn Noãn vui mừng, nhưng vẫn sinh lòng cảnh giác, vặn hỏi.
“Vương gia bị Thập Nhất vương gia kéo lại. Vương gia sợ nương nương không tin, đặc biệt đưa lệnh bài cho chúng ta!” Thủ lĩnh đám thị vệ lấy lệnh bài ra.
Noãn Noãn vừa thấy, quả nhiên là lệnh bài của Mộ Dung Thánh Li, ngẫm lại đêm hôm khuya khoắt thế này, cũng sẽ không có người giả mạo người của Mộ Dung Thánh Li giúp bọn họ xuất cung, vì vậy không hoài nghi nữa, mang Đạm Cúc đi theo bốn người ra cửa cung.
Hai người đi ở giữa bốn gã thị vệ, mặc dù đụng phải mấy đội thị vệ kiểm tra, nhưng cũng đều an toàn vượt qua. Rất nhanh, sáu người chạy hướng Tuyên Vũ môn, ra khỏi Tuyên Vũ môn chính là bên ngoài cung!
Mắt thấy cửa cung ở trước mặt, Noãn Noãn không kiềm hãm được bước chân nhanh hơn.
“Hoàng hậu muốn đi đâu?” Đột nhiên sau lưng vang lên tiếng của Mộ Dung Thánh Anh. Noãn Noãn sững sờ, nhưng vẫn tiến lên, chỉ là Đạm Cúc bên người bị sợ đến lập tức quỳ trên mặt đất.
Bốn thị vệ bên cạnh trực tiếp rút bội kiếm ra.
Noãn Noãn đứng thẳng tắp, không muốn quay đầu lại.
“Hoàng hậu thực sự nhẫn tâm như vậy sao, thân thể trẫm còn chưa khỏe, Hoàng hậu liền muốn bỏ mặc trẫm ư?” Giọng nói của Mộ Dung Thánh Anh càng ngày càng gần, tinh thần bốn gã thị vệ cũng càng ngày càng khẩn trương. Đèn lồng treo trên tường chiếu sáng, cực kỳ tĩnh lặng.
Noãn Noãn vẫn không quay đầu lại. Cô không cho phép mình mềm lòng thêm lần nữa, lần này cứu Mộ Dung

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK