• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lúc Đại Vu Qua nói xong câu đó thì đã sắp ngất đi, chút ý thức còn lại y mơ hồ nghe thấy Tự Giải Ngâu thốt ra một câu.

"Mang đi xử lý."
Câu nói ấy là kêu người thủ tiêu y đi, đúng không? Y thật sự sẽ chết!.
Lúc này Đại Vu Qua đã hoàn toàn mất đi ý thức.
Y thấy mình rơi vào một không gian toàn màu đen tối, không có lấy một tia sáng nào.

Y hoảng sợ đứng đó, hô to gọi phụ thân, mẫu thân...!Nhưng xung quanh không có ai trả lời, chỉ có âm thanh vang vang vọng vọng lại tiếng nói của y phát ra.
Đại Vu Qua thấy mình như mất đi phương hướng, trong đầu hiện ra ý niệm bảo rằng y phải chạy thật nhanh, chỉ có chạy thật nhanh thì y mới có thể thoát ra khỏi nơi tối tăm này.
Không biết bản thân đã chạy bao lâu, đến khi đôi chân mỏi rã rời, toàn thân mệt mỏi y cũng không tìm được lối ra.

Y lại một lần nữa thất bại mà ngất đi.
Có lẽ lần này y thật sự đã biến mất khỏi thế gian này.

_______
Tiếng khóc nấc ngân nga không có nhịp điệu vang lên.
"Sư huynh ơi...!Sư huynh tốt của ta ơi, mau mở mắt ra nhìn ta đi mà..."
Đại Vu Qua bỗng cảm thấy tai mình ù đi, nơi cánh tay bị lay động có chút đau nhói.

Còn có tiếng khóc lóc thảm thương ấy vẫn không ngừng luyên thuyên bên tai.
"Sư huynh tội nghiệp của ta ơi, tỉnh lại đi mà"
Trác Vỹ Ân nước mắt rơi đầy mặt, khóc long trời lở đất, rồi quỳ lạy bốn phương tám hướng, tốc độ cực kỳ nhanh!
"Thánh thần...!Thiên địa ơi, ông có linh thì trả sư huynh lại cho con đi, trên thế gian này con chẳng còn ai nữa đâu hu hu hu..."
Vẫn chưa dừng lại? Đại Vu Qua nghe được tất thảy những âm thanh phát ra bên cạnh, nhưng mà tại sao y có cố gắng mở mắt thế nào cũng không thể mở được.

"aaaa Ta đau khổ quá...!Khó thở quá, ta sắp chịu không nổi nữa rồi...!Sư huynh có nghe thấy tiếng nói của đệ hay không, trả lời đệ đi mà..."
Đại Vu Qua trong lòng cảm động không thôi, không ngừng bùi ngùi nghe hắn gào khóc kể lể, lặp đi lặp lại suốt vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại.

_____
Mới đó Đại Vu Qua đã hôn mê bất tỉnh năm ngày năm đêm, trong năm ngày này Tự Giải Ngâu chưa từng một lần đến thăm Đại Vu Qua.
Vẫn như mọi ngày, A Cửu lại chạy đến chạy đi từ ngôi nhà mát giữa hồ sen đến gian nhà phía đông, nơi Đại Vu Qua đang dưỡng thương.
Mỗi ngày hai lần thông báo chi tiết tình hình của Đại Vu Qua cho chủ tử của mình.
Tình báo gần đây đa số là từ kinh thành truyền đến, trong đó có tin Đại Lục Vương dán cáo thị tuyên bố kén rễ vào ngày rằm tháng sau, đây cũng là sinh thần của Đại Lục Di.
Tin đồn lan nhanh khắp các ngỏ ngách kinh thành rồi đến các thôn lân cận, dường như rất được mọi người hưởng ứng.

Nam nhân khắp nơi tề tựu tại kinh thành ngày một đông.
Trong đó còn có nhiều lời đồn đãi về việc Tự Giải Ngâu đơn phương từ chối lời hứa hôn, rất nhanh đã trở thành tên cặn bã trong miệng nhiều người.
Do nhiều đề tài nóng hổi nổi lên, thành công nhấn chìm chuyện Đại Lục Vương đoạn tuyệt quan hệ với Đại Vu Qua.
Nếu có kẻ nhắc lại thì chỉ nói đơn giản rằng Đại Vu Qua đã không còn liên quan gì đến Đường Gia Trang cả.

Giờ y không có địa vị, không biết đã lưu lạc phương nào.
Mà trong số những nam nhân ghi danh kén rễ, có vài người đưa mắt nhìn nhau bằng ánh mắt kì dị.

Trong lúc người người đang nao nức xếp hàng, những nam nhân đó lợi dụng thời cơ, lén lút truyền tay nhau một thứ gì đó mà không thể thấy rõ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK