• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy cái oán niệm xoắn xuýt này kỳ thực cũng chỉ là nói cho có mà thôi, tâm tư của Tiểu Tam cũng không thâm trầm âu lo như vậy. Suốt ngày nhàn rỗi không có chuyện gì làm mà chơi trò bi xuân tư thu thương thương xót xót kia tuyệt đối không hợp với hắn. Sau khi tùy tâm lải nhải mấy câu, mỗi ngày việc gì nên làm vẫn cứ tiếp tục làm thôi.

Hạ Hổ dẫn Văn Thanh rời khỏi tiểu viện Hạ gia đến trấn trên sinh sống, sau khi thành hôn hai người cũng tính là rời nhà ra ngoài lập gia đình. Về chuyện phân chia gia sản này nọ, cả nhà từ đầu cũng chưa từng nghiêm túc nghĩ tới. Chính là Hạ Tứ Lang sau một bữa cơm tối nào đó, gọi mấy huynh đệ lại đề xuất kiến nghị. Tục ngữ có câu thân huynh đệ cũng phải tính toán rõ ràng, lúc này sớm chút hảo hảo quyết định, cũng miễn cho sau này lại nảy sinh thị phi gì đó.

Khoản thu nhập lớn nhất hiện tại của Hạ gia chính là tràng gà, muốn chia phần cũng là chia một khối đó. Hạ Tứ Lang đề nghị là, lợi ích của tràng gà từ nay về sau tất cả đều chia thành bốn phần, huynh đệ bốn người một người một phần, tiền tài tổng kết thanh toán mỗi năm một lần.

Thạch Đầu một phần, bởi vì việc nuôi giun còn đang ở trong tay hắn, đồng thời hắn là trưởng tử lại ở tại nông thôn, sau này Hạ Tứ Lang và Liên Sinh nhất định phải trông vào hắn dưỡng lão. Chiếm một phần này cũng là hợp tình hợp lý.

Hạ Hổ cũng có một phần, tràng gà hiện tại đều là do hắn quản lý, kiếm được hay lỗ vốn đều phải xem năng lực của hắn, kiếm tiền vốn rất khổ cực, chiếm một phần cũng là đương nhiên.

Tiểu Tam mặc dù là tiểu ca, hơn nữa không lâu sau phải xuất giá, nhưng hắn vẫn được chiếm một phần, bởi vì tràng gà là hắn một tay lập lên, hiện tại phương pháp dưỡng gà cũng là do hắn cung cấp, sau này nếu phát sinh chút chuyện, không chừng vẫn phải trông cậy vào hắn đến hỗ trợ. Liên Sinh lại theo sau bồi thêm một câu, vạn nhất Tiểu Tam tương lai có chuyện gì, khoản tiền này coi như là đường lui của Tiểu Tam, mấy huynh đệ ai cũng không thể động hắn. Một phần này là thiết yếu.

Còn lại Tiểu Tứ chiếm một phần, đương nhiên, hiện tại phải để Hạ Tứ Lang và Liên Sinh tiếp nhận. Hài tử này là ấu đệ trong nhà, hiện tại tuổi còn nhỏ, tuy rằng không có cống hiến gì, nhưng nhóm huynh trưởng ưu ái nó, vì đứa đệ đệ này nhường nhịn một chút ta, cũng là điều phải làm.

Mấy huynh đệ nghe xong đều tán thành. Thằng bé Tiểu Tứ cũng không biết nghe có hiểu hay không, trái lại ngồi ở trong lòng Liên Sinh gật đầu theo mấy ca ca. Phương án tuy rằng đơn giản, nhưng coi như là hợp tình hợp lý. Hơn nữa mấy huynh đệ Hạ gia chính là hòa thuận với nhau, loại sự tình như kiểu cùng huynh đệ nhà mình so đo tính toán tài sản này, bọn họ không muốn làm ra. Vì vậy đề nghị này của Hạ Tứ Lang, mấy huynh đệ nghe xong đều đồng ý, đồng thời cũng không có dị ngôn.

Hạ Hổ chính thức dọn khỏi viện tử Hạ gia, mọi người trong nhà tự nhiên đều hỗ trợ. Mấy vật dụng cho nhà mới đa phần là mua lại lần nữa ở trấn trên, cũng không có bao nhiêu đắt tiền, đều là chút vật phẩm cần thiết cho sinh hoạt hằng ngày. Liên Sinh nhìn căn nhà mới lần nữa được bố trí hảo, trong lòng cực kỳ vui mừng.

Văn Thanh sau khi thành hôn trái lại có vẻ ổn trọng mấy phần, lúc dọn nhà nhìn y luống cuống tay chân, tuy rằng không quá linh hoạt, nhưng nhiều ít cũng là có thể giúp đỡ một chút. Bất quá, nghe nói vẫn là vào bếp không được, nếu như muốn ở nhà cùng nhau dùng cơm, vẫn là phải mời người đến hỗ trợ xuống bếp.

Khi đến tháng năm, Hạ gia trong viện lục ý hiên ngang ( giống như màu xanh khắp nơi), hai gốc cây lựu cao cỡ một người đang ở bên tường viện nở ra mấy chục đóa kết hồng, hiển lộ vài phần linh động. Mà đám cỏ đuổi muỗi Tiểu Tam đặc biệt tìm thấy cũng mọc lên một tầng xanh mượt, tại hai bên con đường cát đá nho nhỏ tùy ý sinh trưởng.

Gốc trúc sau ốc cũng đã sinh trưởng trở thành những khóm cây khoẻ mạnh, Tiểu Tam lúc rảnh rỗi thì thích ngồi ở trước cửa sổ ngắm trúc, chung quy cảm thấy đám cây cối xanh um tươi tốt kia chính là càng xem càng khiến người ta yêu thích.

Ngoại trừ đám thực vật tươi tốt kia, Hạ gia năm nay còn lần nữa dưỡng không ít gia cầm gia súc. Tiểu Tam chặt mấy đoạn trúc, tại sau ốc dựng nên một hàng rào trúc để nuôi gà. Hiện tại tràng gà đã chính thức thiết lập sổ sách, nếu như ngày nào đó muốn ăn gà hoặc trứng gà, thật đúng là không tốt để trực tiếp đi lấy.

Coi như là gia tộc xí nghiệp, cũng phải nuôi dưỡng một thói quen tốt, tối thiểu cũng phải công tư phân minh. Tính toán như thế, Tiểu Tam thẳng thắn ở nhà dưỡng một ổ gà, để tiện cung cấp trứng gà thịt gà cho nhà mình. Hạ Tứ Lang cũng tán thành cách làm này, cho rằng việc này rất là tất yếu. Dù sao nuôi mấy con gà cũng chiếm không có bao nhiêu thời gian.

Trong nhà một lần nữa bắt về hai con dê đang có thai, bởi vì tiểu Hạ Lê còn phải uống sữa mấy tháng nữa. Mấy con dê này bình thường thì để một tiểu tử trong thôn hỗ trợ nuôi thả, mỗi tháng đưa cho hài tử kia chút tiền là được rồi. Ngoại trừ mỗi ngày đúng giờ phải đi vắt sữa, cũng không cần dùng tâm tư gì.

Đồng thời nuôi dưỡng còn có Tiểu Tứ đang nuôi một con vịt què chân, cũng không biết hài tử này từ nơi nào nhặt được nó, con vịt đó khi mang về nhà còn chưa to bằng một bàn tay lại bệnh ương ương, để Tiểu Tam đút mấy ngày nước thuốc mới chậm rãi tốt hơn. Tiểu Tam kiên trì để Tiểu Tứ tự mình dưỡng con vịt đó, ngoại trừ mấy ngày đầu hỗ trợ đút dược, những lúc khác tùy Tiểu Tứ tự mình lăn qua lăn lại. Cũng không nghĩ hài tử kia thật sự có thể dưỡng đến có hình có dạng, mỗi ngày đút nước đút thức ăn, có lúc muốn ra ngoài chơi còn mang theo con vịt kia cùng xuất môn.

Khi này đám tiểu hài tử ở Đại Nguyên nổi lên phong trào dưỡng sủng vật nhỏ. Trong nhất thời trước người đám tiểu hài tử này đều dẫn theo một đoàn gà nhỏ vịt nhỏ. Tiểu Tam thấy khoa trương nhất chính là có một tiểu thí hài tử ôm một con heo nhỏ đang giãy dụa không ngừng mà đi dạo trên đường, đương nhiên, sau đó liền có gia trưởng đuổi theo đánh đòn. Con heo các loại này xem như là gia súc lớn trong nhà, đương nhiên không thể tùy tiện lăn qua lăn lại.

Kỳ thực vào cuối tháng tư, Tiểu Tam bắt đầu bắt tay vào việc trồng hồng cà, hắn đầu tiên là dùng nước ấm ngâm hạt giống để thúc nảy mầm. Này thực ra là kinh nghiệm mà hắn đời trước từng nghe qua, một nữ đồng nghiệp thích chăm hoa từng nhắc tới loại phương pháp này. Mấy năm này hắn cũng có nghiên cứu thử qua ở trong vườn rau, đối với đa số hạt giống xác thực là có chút hiệu quả, có thể đề cao tỷ lệ nẩy mầm cùng tỷ lệ sống của cây non. Những năm gần đây, dưới sự phát triển của Hạ Tứ Lang, các nông dân của Đại Nguyên thôn khi trồng hạt ngũ cốc cũng bắt đầu dùng tới phương pháp này.

Đất dùng để gây giống chính là vườn rau của Tiểu Tam, đã sớm dùng phân tro và phân xanh tỉ mỉ điều phối qua. Đến đầu tháng năm, hạt giống ở dưới tầng đất mong mỏng được ánh dương sưởi ấm, đều sôi nổi chui đầu lên, qua mấy ngày, liền phủ đầy một tầng xanh rờn.

Bởi vì đánh giá thấp tỷ lệ nẩy mầm của đám hạt giống này, mảng đất nguyên bản chuẩn bị có chút không đủ. Tiểu Tam đành phải nhờ Hạ Tứ Lang giúp hắn lần nữa chỉnh lý mấy khối đất. Làm việc đồng án là phải nắm bắt được thời gian, bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, thu hoạch cuối cùng sẽ suy giảm rất lớn. Vì vậy nội trong hai ngày ngắn ngủi, Tiểu Tam phải cùng Hạ Tứ Lang đem mấy khối đất kia tỉ mỉ canh tác một phen.

Sau đó còn phải đem mầm hồng cà nhất nhất trồng hảo. Cũng coi như trời cao thương mến, vừa mới đem mấy khối đất toàn bộ trồng hảo, liền hạ xuống một trận mưa nhỏ, không nhiều không ít, vừa vặn thấm ướt mảng đất, giội cho đám mầm non kia từng gốc từng gốc đều bích lục khả ái.

Sau cơn mưa, Tiểu Tam ngồi xổm trên đất, nhìn đám mầm non được phủ bởi những bọt nước sừng sững run rẩy, trong lòng không khỏi nảy lên một loại rung động vui sướng. Hắn chính là dễ thỏa mãn như vậy đấy, một mầm non kiện tráng cũng có thể khiến hắn cảm thấy đầy đủ.

Khi lần đầu gieo trồng, khi thấy những phiến lá bao phủ bởi sương sớm, khi hái lấy những thực quả to tròn, khi vui sướng cùng thưởng thức ở trong sân, loại cuộc sống tự cấp tự túc này, đều khiến hắn từ đáy lòng cảm thấy đầy đủ sung sướng. Tự cấp tự túc nghe ra thì có thể cảm thấy có chút khổ cực, thế nhưng so với loại cảm xúc vui mừng khi tự tay gieo trồng đồng thời thu hoạch thức ăn này chính là không sao sánh được!

Chỉ cần hiểu rõ chân lý cuộc sống, kia cuộc sống tự do, cần cù, mộc mạc cùng ý thơ trong mộng tưởng, kỳ thực cũng không phải khó thực hiện như thế. Hạnh phúc của một người chính là có thể nắm giữ kỹ năng sinh hoạt, tay làm hàm nhai, có thể tại trong đời sống bình đạm mà cảm thụ thư thích cùng tự do! Tiểu Tam không thể nghi ngờ chính là hướng tới cái loại hạnh phúc này!

“Tiểu Sam công tử!”

“Điền bá?”

Trong vườn rau của Tiểu Tam trồng hơn phân nửa chính là hồng cà, sau khi trải qua thời điểm bận rộn, thì tạm thời có chút nhàn rỗi. Hôm nay đang định hảo hảo nghỉ ngơi một chút, không nghĩ tới còn chưa ngồi nóng mông ở trong sân, đã bị người tìm tới cửa.

Điền bá là tự mình ngồi mã xa đến chơi, sau khi thấy Tiểu Tam trước tiên liền muốn đi xem hồng cà mà Tiểu Tam trồng. Tiểu Tam ngay cả thời gian mời lão ngồi xuống dâng trà cũng không có, đã bị lão kéo đi về phía bên ngoài viện tử, cuối cùng đành phải dở khóc dở cười dẫn lão đi đến vườn rau.

Từ cửa viện tử ra ngoài, đi hơn mấy bước chính là vườn rau của Tiểu Tam, nhìn từ xa còn có chút trống trải, nhưng đến gần sẽ phát hiện mảng đất kia tràn đầy sức sống.

“Quả nhiên!” Điền bá nhìn mấy khối đất kia, tuy rằng trồng không tính là nhiều, nhưng đám mầm non hôm qua được mưa tưới gội, hôm nay từng gốc từng gốc hiển hiện sinh lực dồi dào, sinh trưởng rất tốt.

Điền bá vòng quanh mấy khối đất cẩn thận xem xét một phen, cũng không cùng Tiểu Tam quanh co. Dù sao không tới mấy tháng nữa, Tiểu Tam sẽ phải tiến vào cửa nhà thiếu gia, có vài chuyện nhờ hắn hỗ trợ thực là một điểm cũng không hề miễn cưỡng.

“Tiểu Sam công tử, hồng cà ở nông trang bên kia sinh trưởng không tốt, hạt giống nẩy mầm không cao, sau khi nẩy mầm còn có một số bị vàng. Căn cứ vào loại tình huống này, năm nay thu hoạch chỉ sợ kém hơn rất nhiều so với dự tính. Thiếu gia hôm qua đã lên đường đến bên kia kiểm tra. Nhưng thiếu gia vốn không quá thông thạo việc đồng áng, ta sợ việc này hắn có đi vẫn là không nhất định sẽ thành công!”

Điền bá cau mày lên tiếng.

Lão ngày trước phần lớn là làm chức vị quản sự, phụ trách buôn bán ra vào thương hóa. Theo Thái Kinh Vân rời khỏi Thái gia, cũng là bởi vì Thái Kinh Vân đối với lão có ân. Một Thái gia lớn như vậy, nông trang dưới quyền tự nhiên là nhiều không kể xiết, nhưng bọn hắn dù sao cũng là giai cấp quản lý trong thượng tầng, kinh nghiệm trực tiếp quản lý nông trang xác thực là ít lại càng ít.

Vốn có một kế hoạch tỉ mỉ chi tiết, nhưng khi chấp hành thì năm lần bảy lượt gặp trở ngại, bây giờ lão thương nhân này, cũng đã biết việc đồng áng không hề đơn giản như trong tưởng tượng.

Tiểu Tam lúc này mới nhớ tới, mấy ngày nay cũng không thấy Thái Kinh Vân, vốn còn tưởng rằng chính mình bận quá không rảnh nhìn tới y. Hiện tại mới biết nguyên lai Thái Kinh Vân cũng đang bận rộn chuyện hồng cà, hơn nữa tựa hồ có chút phiền phức.

“Ta biết ý tứ của lão! Nhưng ta cần phải hiểu thật cặn kẽ mới biết được là có thể giúp đỡ hay không!”

Điền bá lúc này tìm tới cửa, đơn giản cũng là muốn nhờ Tiểu Tam hỗ trợ giải quyết mấy vấn đề này. Tiểu Tam nhíu nhíu mày, về chuyện hồng cà, cũng tính là do hắn khơi mào, thời điểm này, hắn có thể nói không hỗ trợ sao? Hơn nữa Thái Kinh Vân tựa hồ bỏ vào không ít tâm huyết trong chuyện này, nếu như thất bại, sợ là sẽ rất đau lòng a!

“Tiểu Sam công tử có thể đáp ứng, lão nhân ta cũng yên tâm hơn! Tiểu sam công tử thấy lúc nào thì tiện? Chuyện hiệu buôn ở trấn trên, ta đã giao cho người khác, tùy thời có thể cùng Tiểu Sam công tử đến nông trang xem qua. Việc này cũng là do lão đầu ta khơi mào, ta mà không đi xem liền lo lắng bất an!”

Tiểu Tam nghe xong cũng không tiếp tục nói nhiều, về nhà tìm Liên Sinh và Hạ Tứ Lang nói rõ một phen.

Hạ Tứ Lang nghe nói nông trang chịu tai, thì đồng ý cho Tiểu Tam trước đến nông trang hỗ trợ. Dù sao đất đai trong nhà hắn cũng bận rộn nhiều rồi, tiếp nhận thêm vườn rau của Tiểu Tam cũng không bận hơn bao nhiêu. Nếu thực sự không được nữa, thì cũng có thể nhờ người đến hỗ trợ gieo trồng lương thực.

Liên Sinh sau khi nghe xong lời nói của Tiểu Tam thì cau mày một hồi, nhưng nhớ tới chuyện hai đứa năm nay sẽ thành hôn, muốn ngăn cũng thực không có lý do để ngăn. Một lát sau cũng gật đầu đồng ý.

Giao mấy khối đất trồng rau cho Hạ Tứ Lang, còn giao luôn chuyện mấy ngày nay cần phải bón thúc. Về mấy chú gà con thì trực tiếp để Liên Sinh trông nom. Lại cùng mấy người trong nhà dặn dò một chút, Tiểu Tam liền mang theo mấy kiện y phục dùng để thay đổi cùng Điền bá ngồi mã xa rời đi ngay ngày hôm đó.

_____________

Ta đang chuẩn bị thi cuối kỳ, việc edit sẽ chậm lại nhiều, có thể 1c/tuần cho đến cuối tháng 1 mới có thể siêng năng post bài đều đều lại đc, mọi người tiếp tục ủng hộ Tiêu nhi nhé ^^

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK