• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Ry

Lâm Chức còn chưa mở mắt đã cảm nhận được mặt đất đang đung đưa.

Lắc lư rất nhẹ, như kiểu đang ở trên thuyền.

Lâm Chức mở mắt ra, điều đầu Tưên y chú ý tới không phải là bài trí trong thuyền, mà là từng cái thanh trước mặt.

Mắt trợn to, đây là một cái lồng.

Ngay sau đó, sự dị dạng của cơ thể khiến Lâm Chức không thể nào làm lơ. Y cúi xuống thấy một bộ lông màu tím, một thứ trông giống đuôi cáo đang được y đặt dưới đầu.

Lâm Chức theo bản năng ngồi dậy, nhìn cái chân nhỏ của mình, chìm trong vài giây yên tĩnh.

01 yếu ớt nói: [Kí chủ, tôi xin thề cái này là giải pháp tối ưu của chương trình, không phải tôi làm, tôi cũng không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy. Hay là tôi chuyển cốt truyện sang cho anh xem trước nhé?]

01 nhìn chú cáo màu tím xinh đẹp trong lồng, đè nén ham muốn nựng cáo, định để y hiểu rõ tình huống trước.

Lâm Chức: [Mau lên.]

Loại tình huống này đã hơi vượt quá dự kiến của Lâm Chức, hai lần xuyên đều tới nơi có trình độ khoa học kỹ thuật khá gần với thế giới gốc nên y chưa từng cân nhắc đến vụ xuyên về cổ đại.

Bên ngoài chiếc lồng bày một cái lư hương bằng đồng, hình đôi cá nhả ngọc, khói trắng nhàn nhạt bay lên, phối hợp với hoàn cảnh hiện tại, Lâm Chức không cần đọc cốt truyện cũng biết đây là cổ đại.

Xuyên thành cáo thì hoàn thành nhiệm vụ kiểu gì, dù là người thông minh như Lâm Chức cũng khó có thể hiểu.

Nhưng rất mau, từ cốt truyện được truyền vào đầu, Lâm Chức tìm được đáp án.

Đây là một chiều không gian không nằm trong phạm vi nhận biết của y, nguyên chủ cũng không phải là động vật thuần túy, nó là một con yêu hồ.

Đây là một thế giới mà yêu, quỷ, ma, người cùng tồn tại, có rất nhiều sự tích ma quỷ được tương truyền. Có những sự tồn tại không phải người này thì đương nhiên cũng sẽ có sự vật khắc chúng.

Nhân loại có rất nhiều thuật sĩ tu tập phật đạo, kỳ môn độn giáp, đủ các loại môn phái.

Trong đó Trấn Yêu Tư do hoàng thất khống chế là tổ chức chính của thuật sĩ trừ tà, họ ngầm bảo vệ yên ổn của quốc gia, nhận bổng lộc quan phủ.

Đối tượng nhiệm vụ lần này này là Chủ Tư của Trấn Yêu Tư, đại nhân Bùi Đạc.

Hắn là đối tượng khó chữa trị nhất mà Lâm Chức từng gặp cho tới nay, chỉ xem quá khứ của hắn, y đã không khỏi cau mày.

May mà không có ai vào khoang thuyền lúc này, không thì sẽ nhìn thấy một con cáo đang ngồi hết sức nghiêm chỉnh.

Bùi Đạc là con nhà quan, gia tộc họ Bùi ở Trạch Xuyên đã cho ra Tể Tướng của ba triều, có thể nói là cả nhà thanh quý. Phụ thân của Bùi Đạc cũng là người nổi bật trong dàn con cháu quan lại, nhập sĩ không bao lâu đã là quan nhị phẩm, được Tiên Hoàng coi trọng.

Tất cả mọi người cho rằng nhà họ chỉ cần cho ra thêm một Tể Tướng, gia thế sẽ càng thêm lẫy lừng.

Nhưng 15 năm trước, một trận hỏa hoạn đã cướp đi sinh mạng của cha mẹ Bùi Đạc, con cháu thiếp thất gia đinh tì nữ, hàng trăm người mai táng trong biển lửa. Chỉ có Bùi Đạc đang đi nghỉ mát ở Trạch Xuyên may mắn thoát khỏi.

Tiên Hoàng đau lòng vô cùng, cho người điều tra thì kết luận là thời tiết khô hanh, không cẩn thận xảy ra hỏa hoạn.

Đáp án này không có mấy người tin.

Cháy dữ dội như vậy chắc chắn là có người phóng hỏa, nhưng không ai truy cứu thì chuyện này tất nhiên sẽ bị ém nhẹm.

Bùi Đạc từ Trạch Xuyên trở về đốt giấy để tang cha mẹ, nhìn phế tích nhà cũ và thi thể người thân, mãi không nói gì.

Khi ấy, Bùi Đạc 8 tuổi, đã là tuổi hiểu chuyện.

Gia tộc họ Bùi muốn mang độc đinh duy nhất của chi này về Trạch Xuyên, đồng thời âm thầm điều tra nguyên nhân hỏa hoạn. Nhưng điều khiến họ khiếp sợ là Bùi Đạc mất tích, khi tìm được thì hắn đã lẫn vào trong dàn thái giám mới nhập cung, đã trải qua lễ cắt quy đầu.

Việc này khiến trên dưới nhà họ Bùi đều đau lòng và tức giận, sợ vô cùng, không biết là ai ác độc như vậy, không chỉ hại cả nhà Bùi Đạc mà còn khiến dòng dõi chi này đứt đoạn.

Hoàng Đế vì muốn trấn an nhà họ Bùi, liên tục thưởng rất nhiều thứ, đề bạt không ít con em, còn chuẩn bị cho Bùi Đạc một lượng tiền tài đủ để hắn cả đời không lo cơm áo, lại bị Bùi Đạc từ chối.

Bùi Đạc tuổi nhỏ với vẻ mặt chết lặng, thái độ lại kiên quyết lạ thường.

Hắn nói con cháu nhà họ Bùi vốn sinh ra làm trâu ngựa phục vụ cho thiên tử, nếu hắn đã vào cung làm hoạn quan, vậy hắn là hoạn quan.

Ai cũng biết, Bùi Đạc chỉ là không cam tâm rời đi như vậy, muốn tìm kiếm đáp án cho cái chết của cha mẹ. Chỉ khi ở lại hoàng thành, ở lại trong thâm cung, hắn mới có thể nhanh chóng tiếp cận vòng xoáy quyền lực.

Hoàng Đế đồng ý, sau đó trong cung có thêm một nhóc thái giám.

Nhưng khác với suy đoán của tất cả, Bùi Đạc vào cung không phải bị hãm hại, mà là hắn chủ động.

Bùi Đạc sinh ra đã khác với người thường, hắn có mắt âm dương, có thể nghe được ngôn ngữ của yêu quỷ linh vật.

Trong căn nhà hoang tàn, hắn nghe được tiếng thì thầm trong gió, tới từ gốc cây già trăm năm ở góc sân.

Cây này đã cháy gần hết, trước khi linh tính tan biến, nó nói cho Bùi Đạc trận hỏa hoạn này không phải con người có thể gây ra, mà là thuật của yêu quỷ. Nếu như hắn có thể gia nhập Trấn Yêu Tư học chút bản lĩnh, vậy sẽ có thể ở lại kinh đô điều tra chân tướng.

Lúc ấy quá khẩn cấp, thái độ mập mờ không rõ của Hoàng Đế, kẻ đứng sau màn vẫn còn đang theo dõi, sức mạnh quỷ quái không thuộc về con người. Bùi Đạc không muốn rời xa nơi thị phi, thế là dứt khoát, quyết liệt vào cung như vậy.

Có điều lão thái giám làm lễ cắt quy đầu từng được nhà họ Bùi giúp đỡ, lão nhận ra Bùi Đạc, thả hắn đi.

Bởi vì có Hoàng Đế trông nom, Bùi Đạc sống trong cung rất tốt.

Mặc dù chỉ là một thái giám nhỏ, nhưng không lo ăn mặc chi phí tiêu dùng.

Đây là đền bù của Hoàng Đế, cũng là trở ngại cho hắn. Trong tình huống này, Bùi Đạc như lá cây bị dòng nước cuốn quanh, chỉ có thể thuận theo phương hướng Hoàng Đế định ra mà hành động.

Nhưng nhờ có mắt âm dương, Bùi Đạc biết được rất nhiều bí mật.

Năm 13 tuổi, Bùi Đạc bị người ném vào giếng cạn.

Hắn gặp nạn không chết. Bên trong giếng có oán quỷ mưu toan cướp đoạt cơ thể hắn, nhưng Bùi Đạc có ý chí kiên định, oán quỷ mất thời cơ, chỉ có thể miễn cưỡng dùng chung cơ thể với hắn. Oán quỷ cũng có kẻ thù, vì để Bùi Đạc mạnh hơn, nó dạy Bùi Đạc tu quỷ thuật.

Tình tiết về sau cũng không phải là câu truyện Bùi Đạc và quỷ cùng tồn tại, nắm tay nhau đi lên đỉnh cao của cuộc đời. Bùi Đạc biết con quỷ này muốn chiếm đoạt cơ thể mình, sau khi tu được quỷ thuật, hắn lập tức đi nói chuyện này với Hoàng Đế, khiến con quỷ trong cơ thể mình trở thành nước cờ đầu giúp hắn tiến vào Trấn Yêu Tư.

Rất hiếm người có mắt âm dương trời sinh, ai sở hữu đều là những người cực kì có thiên phú trên con đường trừ yêu diệt quỷ. Cộng thêm tâm tính Bùi Đạc kiên định, tuổi còn nhỏ lại không bị ác quỷ đoạt xác, rất được Chủ Tư thưởng thức, muốn nhận hắn làm đồ đệ.

Hoàng Đế đồng ý, Bùi Đạc gia nhập Trấn Yêu Tư.

Ý nghĩ của Hoàng Đế, Bùi Đạc năm đó thật sự không đoán được.

Hắn đã từng cho rằng cái chết của cha mẹ có liên quan tới Hoàng Đế, không thì khó mà chấp nhận việc lão chỉ điều tra qua loa rồi ngừng. Rõ ràng người của Trấn Yêu Tư đứng ra điều tra mà lại không giải quyết được gì.

Nhưng hung thủ là Hoàng Đế thì cũng quá khó hiểu. Cha hắn cống hiến cho Hoàng Đế, không hề có lòng riêng, nếu Hoàng Đế muốn chỉnh cha hắn thì cũng có hàng trăm thủ đoạn, tại sao phải mượn tay yêu tà. Nếu là Hoàng Đế, tại sao lại để hắn gia nhập Trấn Yêu Tư, và kẻ lúc trước ném hắn xuống giếng cạn là ai. Đây đều là những chuyện Bùi Đạc muốn biết rõ.

Hắn trưởng thành rất nhanh, vừa học tập thuật pháp xử lý các loại ma quỷ ở Trấn Yêu Tư, vừa điều động tất cả năng lực của mình, liên hệ hậu cung, trước triều, từng bước một xâm nhập vào trung tâm quyền thế.

Đi trên hai con đường cùng lúc, tới tuổi cập quan, Bùi Đạc biết được mọi chuyện.

Kẻ mưu hại người thân hắn là con thứ ba của Hoàng Đế.

Hoàng Đế chưa từng lập Thái Tử, tam hoàng tử là một trong những người có tiềm năng được chọn nhất.

Nhưng cha Bùi Đạc lại không thích vị tam hoàng tử này, đồng thời có chứng cứ quan trọng tam hoàng tử kết bè kết cánh, chuẩn bị trình lên cho thánh thượng.

Hoàng phi của tam hoàng tử là một cây hoa yêu, biết chuyện này lập tức báo cho tam hoàng tử. Tam hoàng tử vô cùng bối rối, hoa yêu quyết định giải quyết phiền phức cho gã, thế nên mới có trận hỏa hoạn kì lạ kia.

Hoàng Đế điều tra tới đầu tam hoàng tử, nhưng tam hoàng tử đã đi trước một bước, giết hoa yêu rồi tới trước mặt Hoàng Đế nhận lỗi, nói chuyện này đều là do hoa yêu tự chủ trương, gã bị mê hoặc. Tóm lại gã đẩy toàn bộ lỗi lầm cho hoa yêu, bày ra tất cả những gì mình có cho Hoàng Đế thấy.

Dù gì gã cũng là con trai ruột, Hoàng Đế quyết định bảo vệ tam hoàng tử, nên cuộc điều tra của Trấn Yêu Tư mới bị bỏ dở.

Đối với việc Bùi Đạc vào cung, Hoàng Đế cũng thấy rất phức tạp. Lão biết hận thù trong lòng Bùi Đạc, cũng có tâm lý đền bù cho con của thần tử, nên mới đối xử với Bùi Đạc rất tốt, cho hắn gia nhập Trấn Yêu Tư.

Bùi Đạc là người có năng lực, hắn cũng có tài giống cha mình, thậm chí còn xuất sắc hơn, Hoàng Đế dùng hắn với tâm trạng hết sức phức tạp. Về sau sức khỏe lão ngày một yếu, thái độ cũng liên tục đổi giữa đề phòng và trọng dụng. Truyện Võng Du

Bùi Đạc hiểu rõ tâm tư của Hoàng Đế, trước mặt lão hắn luôn thể hiện "sấm hay mưa đều là ơn trên", giúp bản thân lên chức, âm thầm tích cóp sức mạnh.

Hắn cố ý quấy loạn thế cục, để vài người vốn cho là mình không có hi vọng cũng quyết định ra sức đánh cược một lần, dù sao hiếm ai có thể chối từ sự mê hoặc của quyền lực.

Trên triều, các đảng phái của hoàng tử tranh đấu ngày một quyết liệt, hậu cung cũng có nhóm phi tần âm thầm ra sức, Hoàng Đế lại ngày một già yếu, trong tình huống này lão không thể không dùng Bùi Đạc.

Hoàng Đế và tam hoàng tử đều cho là Bùi Đạc không biết chân tướng năm đó, Bùi Đạc cũng lợi dụng điểm này, cố ý lừa tam hoàng tử, để tam hoàng tử tưởng rằng Bùi Đạc nghĩ hung thủ đứng sau mọi chuyện là ngũ hoàng tử.

Tam hoàng tử yên lòng cùng Bùi Đạc qua lại. Khi gã cho rằng mình là người thắng, lại cùng lúc đó rơi xuống vực sâu, thất bại thảm hại.

Cái chết của gã là Bùi Đạc hết lòng lựa chọn. Hắn để ác quỷ bám lên tam hoàng tử, điều khiển gã tự thiêu. Rõ ràng tam hoàng tử vẫn còn tỉnh táo, nhưng không thể khống chế cơ thể, bị thiêu sống.

Lúc này tranh đấu giữa các phe đã tới hồi kết. Hoàng Đế triền miên trên giường bệnh nghe được chính miệng Bùi Đạc báo tin tam hoàng tử tự thiêu, lão hiểu ngay mọi chuyện, nhưng đã không còn sức để xoay chuyển.

Ngày tiếp theo sau khi tam hoàng tử tự thiêu, Hoàng Đế chết bệnh.

Bùi Đạc truyền ý chỉ của lão, chọn cửu hoàng tử lên ngôi.

Cửu hoàng tử không tham gia tranh giành, rất hoảng sợ khi ngai vàng rơi vào tay mình. Gã biết rõ đây không phải ý chỉ của phụ hoàng, mà là ý của Bùi Đạc.

Năm nay Bùi Đạc hai mươi tư, là quyền hoạn hàng đầu không thẹn với danh tiếng, cũng là Chủ Tư của Trấn Yêu Tư.

Phiền phức, thật phiền phức, Lâm Chức thở dài trong lòng.

Minh Dao là vạch ra một khe vực với người khác, Tống Gia Trúc là tự nhốt bản thân trong lồng, Bùi Đạc lại hoàn toàn khác.

Hắn nhìn xuống tất cả mọi người, đứng sau một màn sương đen, lặng lẽ quan sát thế giới.

Từ cốt truyện mà 01 cung cấp, Lâm Chức biết mình là lễ vật sắp được hiến cho Bùi Đạc.

Hơn 100 năm trước, hoàng thất hạ Lệnh Sát Hồ, khiến số lượng cáo sụt giảm nghiêm trọng, đến giờ vẫn còn rất hiếm. Một con cáo lông tím lại càng là vật hiếm có trên đời, tất nhiên phải hiến cho người có quyền thế nhất.

Con đường hiện giờ đúng là tối ưu nhất. Lòng dạ Bùi Đạc quá sâu, muốn giết hắn nhiều mà muốn leo lên người hắn cũng nhiều, hắn đề phòng cảnh giác cực cao, rất rất khó để tiếp cận.

Lâm Chức nhớ lại chuyện của nguyên chủ. Nguyên chủ bị thương nặng không thể duy trì hình thể nên mới biến thành nguyên hình thời còn nhỏ, hiện y là một con cáo con dài không bằng nửa cánh tay của đàn ông trưởng thành.

Với tình hình trước mắt thì có lẽ trạng thái này sẽ dễ tiếp cận Bùi Đạc hơn.

Trong lồng, cáo con giơ chân đỡ hai má, nhẹ nhàng thở dài.

Lần này không cần cân nhắc tân hay không tân, trước hết nghĩ xem hắn còn được hay không đã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK