Buồn ngủ Trí Khương chờ mãi mới đến tan học định đi ngủ bù lại bị Toàn Vũ không nói hai lời mà kéo đến quán cà phê.
Nàng nhìnToàn Vũ liên tục quấy cà phê mà không uống , cho là nàng lại cùng Lệ Bân cãi nhau, trong lòng thở dài, quan tâm nói:
“Cãi nhau?”
Toàn Vũ làm thật lâu mới dám tìm đến Trí Khương, vốn là chuyện hôm nọ vô tình bắt gặp Trí Khương cùng Dịch Dương quấn quýt khiến nàng ăn ngủ ko yên.
Nghĩ cho cùng hai người cũng là chỗ thân quen nên chi bằng thẳng thắn mà giải đáp :
“Cái kia… Ngày hôm qua ở trường học… Được rồi, Dực Phàm thời điểm nào trở về vậy ?” Vẫn không được! Ngượng ngùng trực tiếp hỏi a!
“Dực Phàm anh ấy nói còn khoảng 2 tuần nửa mới về.”
“Kia… Trí Khương cậu thích Dực Phàm đúng không?”
“Toàn Vũ cậu sao vậy, rất kỳ quái nha ?”
Trí Khương trong lòng hơi nghi hoặc một chút, Toàn Vũ chưa bao giờ như thế ấp a ấp úng.
“Mình nào có kỳ quái, rõ ràng là ngươi a, cậu tại sao lại cùng với Dịch Dương… Hôm trước vô tình mình nhìn thấy.”
Dưới tình thế cấp bách, nín thật lâu nàng cuối cùng hỏi nghi ngờ trong lòng.
Trí Khương giật mình nói không ra lời, Toàn Vũ đã thấy gì? Là ở phòng cất đồ dụng cụ thể ɖu͙ƈ ? Còn là phòng tập? Hay hoặc giả là phòng đọc sách ? Nhưng bất kể là hoàn cảnh nào đi nửa, bí mật này nàng luôn sợ bị phát giác, ấy vậy mà nhanh như vậy lại xảy ra.
“Toàn Vũ, mình…” Rốt cuộc muốn làm sao trả lời mới tốt.
Toàn Vũ lén lút hỏi: “Chuyện này Dực Phàm biết không?”
Trí Khương vô lực gật đầu, ở đối phương lớn tiếng hút không khí trong tiếng ngẩng đầu, khẩn trương nói:
“Đừng, xin cậu đừng nói ra \'\'
Toàn Vũ đã bắt đầu trống rỗng suy đoán:
“Chẳng lẽ là Dực Phàm sợ khi anh ấy xuất ngoại cậu ko chịu nổi nên mới ủy khuất cho bạn thân đến “
Trí Khương nghĩ cho dù cũng không dối gạt được, liền đem chuyện ngay từ đầu ba người gặp nhau đến chính thức ở chung nói lại một lần, cuối cùng còn xấu hổ thêm một câu:
“Không có nói cho cậu biết, là sợ cậu xem thường mình “
Toàn Vũ sau khi nghe xong tâm tình tốt đẹp hơn hẳn, nàng trở về chỗ một hồi lâu mới chậm rãi nói:
“Trí Khương cậu thực sự là… Có phúc lớn a!”
“A?”
“Mình nói cậu vận khí thật tốt.
Bao nhiêu người ngóng trông theo chân bọn họ mà ko được, vậy mà cậu lại cư nhiên chiếm trọn được “
Khó trách khi đó bọn họ cãi nhau, Dịch Dương để làm chi tiến đến một cước, nguyên lai sớm đã có gian tình.
Cái này đến phiên Trí Khương kinh ngạc,
“Cậu sẽ không cảm thấy mình… Nhân phẩm này…”
“Ai nha, quản mấy chuyện này làm gì? Mấu chốt là ba người các cậu thích nhau.
Lại không e ngại người khác hơn nửa cậu cũng không phải làm tiểu thϊế͙p͙, sợ cái gì.”
Thời gian còn lại Toàn Vũ hoàn toàn phát huy nàng bát quái thần, nàng tỉ mỉ đề ra nghi vấn ba người gặp gỡ chi tiết, nghe được nàng liên tục kinh hô, trêи mặt rất có hướng về vẻ:
“Thật tốt, nếu là có hai cái dễ nhìn, mình nhất định phải…”
“Nhất định phải cái gì?”
Trầm thanh âm ở sau người vang lên, Toàn Vũ sợ đến cà phê đều sái đi ra, lập tức cứng đờ nghiêng đầu qua chỗ khác nịnh hót cười:
“Lệ Bân, bạn tốt của em ngày hôm nay một mực nghĩ anh nha.” – Trí Khương nhanh chóng giải vây
Lệ Bân đưa tay cánh tay, vòng cổ của nàng liền đem nàng lộ ra chỗ ngồi,
“Nha đầu, trở lại ta từ từ nói.
Ngượng ngùng, Trí Khương em ở lại, tui anh đi trước.”
Trí Khương cười khan hướng hắn các phất tay một cái, Toàn Vũ còn càng không ngừng kêu to: “Trí Khương yên tâm đi, anh sẽ không nói ra.
Anh coi trọng tình cảm của các người lắm !”
Thẳng đến hai người kia biến mất ở cửa, Trí Khương mới có thời gian hồi tưởng chuyện này.
Dịch Dương thật là, nhất định phải ở trường học làm, cái này xong chưa, bị người nhìn thấy.
Hoàn hảo là Toàn Vũ, nếu là người khác nàng đều không nghĩ ra cửa.
Bất quá, Toàn Vũ đã biết, còn không có trách cứ nàng, thật để cho nàng thở phào, sau này có cái gì chuyện cũng có người thương lượng.
Nghĩ, cảm giác phải buông lỏng thật nhiều.
Mấy ngày kế tiếp, Trí Khương thái độ cường ngạnh cấm ở tất cả phương diện khiến Dịch Dương ko ngừng kêu khổ khi bảo bối ko chịu phối hợp.
Kỳ thực hắn cảm thấy Toàn Vũ nhìn thấy cũng không có cái gì, nha đầu kia khẩu vị nặng rất.Nhưng thật ra hắn đối với Lệ Bân rất bội phục, miệng thật là kín nha.
Sau này cùng Dực Phàm nói một chút, hợp tác việc buôn bán khẳng định không thành vấn đề.
Ngày cứ như vậy bình tĩnh quá, Trí Khương Dịch Dương vợ chồng son sinh hoạt như là mật trong điều dầu, ước ao chết Toàn Vũ, nàng oán giận nhà nàng Lệ Bân chỉ biết làm sao đùa giỡn khô khốc.
Mỗi lần nghe Trí Khương đều không nói gì, xem ra toàn thế giới chỉ nàng không biết Lệ Bân đối với nàng thật là tốt, đơn thuần Toàn Vũ không biết Lệ Bân làm nhiều ít nỗ lực mới để cho nàng tránh né gia tộc và nam nhân khác quấy rầy, tuy rằng nét mặt lạnh một chút, có thể tuyệt đối lệnh người yên lòng.
Nếu Lệ Bân mặt đen lại không muốn nói những thứ này, nàng cũng sẽ không nói cho nàng, cho dù Toàn Vũ oán giận đủ loại, không có một là nghiêm chỉnh.
Coi như làm là bọn hắn nhỏ tình thú đi.
.
Danh Sách Chương: