Dịch Dương sắc diện thay đổi, mới vừa тһô Ьạᴏ nay lại cùng Trí Khương tay đan tay, thâm tình nhìn nhau.
Nàng cũng cảm thấy đối phương ôn nhu, ngoan ngoãn tách ra chân, đón nhận hắn… Lúc này Dịch Dương thả chậm rãi tiến vào, muốn cho nàng nhiều tgian thích ứng một chút, thể nhưng nhục huyệt vừa trải qua kϊƈɦ tình vẫn chưa thể khép lại.
Nhìn thoáng qua vẫn thấy được sự mấp máy của 2 cánh hoa, ɦσα ɦuyệt co rút tem tém thủy dịch của bọn họ trước đó.
Trí Khương ko mấy để tâm, nàng nâng lên eo nhỏ chủ động hút vào cự vật.
Dịch Dương biết nàng có thể hoàn toàn chịu được, sau thắt lưng ưỡn một cái, cư vật thô to đâm vào lút cán.
Trí Khương tiểu phúc thoáng nhô lên, hạ thân lại một lần nữa bị lấp đầy, phối hợp nâng lên một chân vòng lấy thắt lưng Dịch Dương, һᴏɑ һᴜʏệт vì vậy mà mở lớn thêm một chút.
Dịch Dương thỏa mãn nhìn bảo bối, cảm giác tiểu huynh đệ của mình vào sâu thêm mấy phân đến mức vài sợi lông lún phún cũng được chui vào động khẩu.
Hắn tinh tế thưởng thức nam vật bị vách tường bao bọc, cũng không nóng nảy di chuyển, chỉ là toàn thân cùng nàng kề sát, thật sâu ngóng nhìn tròng mắt của nàng.
Trí Khương bị hắn nhìn chằm chằm có chút mất tự nhiên, nhưng ánh mắt của hắn dường như đem nàng hồn hút đi, chỉ có thể thẳng tắp cùng hắn nhìn nhau.
Hai người ai cũng không nói chuyện, ngoài cửa sổ vẫn mưa như trút nước, nhưng bọn họ ngoài tiếng hít thở ko thông của đối phương ra thì cái gì cũng ko nge được.
Dịch Dương chuyên tâm thể hội phảng phất toàn thân bị bao gồm vui vẻ, Trí Khương lại mê say vu bị tràn ngập bị giữ lấy cảm giác thỏa mãn.
Dịch Dương đầu tiên phá vỡ sự yên lặng, hắn chậm rãi mà ra vào tiểu huyệt, mỗi lần chỉ rút ra một chút, lại cấp tốc một lần nữa chiếm trong ko gian nhỏ hẹp nhưng đầy nước.
Mặc dù ddoognj tác ko mạnh nhưng lại khiến Trí Khương hạ thân ngứa ngáy, cảm giác như có ngàn côn trùng bò khắp người… Nhớ lại lúc trước nàng cùng Dực Phàm ở trêи xe, nàng phát hiện sự ra vào nhẹ nhàng này ko giúp mình thỏa mãn được.
Thứ nàng muốn chính là cự vật nam nhân dũng mãnh đâm vào chui ra, càng mạnh càng tốt dù cho һᴏɑ һᴜʏệт có bị đâm đến hư đi chăng nửa.
Trí Khương đã nhận ra thân thể biến hóa, Dịch Dương cùng Dực Phàm đương nhiên hiểu rõ nhưng mà nếu như hắn cố tình dằn vặt thì nàng cũng đành chịu.
Phải chăng hắn thích ngắm nhìn cảnh tượng Trí Khương bị ” cấm ɖu͙ƈ”, thích dáng vẻ cầu hoan của nàng.
Trí Khương không biết ý định của bọn họ, lại còn coi Dịch Dương là vì lo lắng cho mình mới ko dám dùng lực, thế nhưng nàng không cần những thứ này, cho nên hắn quyết định trước từ hành động thượng giục hắn.
Nàng dùng hai cái đùi kẹp chặt thắt lưng của hắn, dùng mình nhỏ anh đào đi ma sát hắn thù du, đồng thời nỗ lực co rút lại nhỏ, ở nó lúc đi vào đem hắn xoắn đến gắt gao.
Dịch Dương bị nàng câu dẫn khiến cả người nóng lên, có thể hắn vẫn đang cắn chặt răng, khống chế sức mạnh cùng sự cám dỗ của nàng.
Trí Khương cho là hắn không có lĩnh hội, định buông ra thì bị hắn túm chặt.
Khi hắn lần mò xuống cái ʍôиɠ nhỏ của nàng tận tình xoa nắn, thoáng dùng lức đè ép bức cho hạ thể càng thêm khít chặt,đôi chân phối hợp qua lại ở trêи bắp đùi hắn mà trượt….
Hai người thân thể kết hợp không có có một tia khe hở, có thể Dịch Dương còn là không nhanh không chậm khiêu chiến nàng vào thời điểm mấu chốt.
Cuối cùng Trí Khương không nhịn được, ôm thật chặc ở bờ vai của hắn, hướng hắn làm nũng nói:
“Ca ca anh nhanh lên một chút rồi, người ta thật khó chịu “
Dịch Dương nhìn như hảo tâm vậy mà đành đoạn rút cự long ra một đoạn, Trí Khương mới nếm được ngon ngọt lại lại lâm vào một vòng mới ɖu͙ƈ vọng vòng xoáy, nàng dùng ánh mắt cầu xin hắn, đổi lấy ánh mắt quỷ kế của hắn cười như được mùa đầy gian manh :
”Bảo bối rốt cuộc muốn thế nào? Vừa rồi là tốt hay ko tốt ? “
Trí Khương vội vàng gật đầu, hắn rèn sắt khi còn nóng:
“Xin anh! Lớn tiếng xin anh ! Anh sẽ lập tức cho em sung sướиɠ “
Trí Khương xấu hổ đến đỏ mặt, nhưng mà tiểu huyệt đang gào thét được lấp đầy nên nàng bỏ qua e lệ, động tình cầu hoan:
“Ca ca, xin anh “
” Nói, có phải em đang động tình ? Có phải bên trong rất nhột, có phải muốn anh đi vào giúp em sung sướиɠ ko ? “
Dứt lời Dịch Dương mạnh mẽ vận động theo kiểu pít – tông khiến Trí Khương ngất ngây trong ɖu͙ƈ vọng, thỏa mãn mà rêи rỉ :
” Ukm….ca ca anh thật tuyệt “
” bảo bối ngoan, nói yêu anh “
“ukm….ukm……Yêu anh…em yêu anh “
Dịch Dương không kiềm chế nửa, tận dụng tất cả kỹ xảo ở nhục huyệt mà trừu xuất, dẫn tới nàng từng đợt run, tựa hồ lại muốn cao triều.
Trí Khương ngẹo đầu, chau mày, nhìn như là vẻ mặt thống khổ, thế nhưng nàng biết nàng lí lí ngoại ngoại đều bị cảm giác thoải mái bũa vây.
Lỗ chân lông tận tình hé mở, linh hồn phiêu đãng ở lên chín từng mây, trong cơ thể kia một chút bị lau qua, nàng ở trong hỗn độn lấy lại tinh thần, lại bị lớn hơn vui vẻ ném về cao hơn trong vũ trụ, nàng ngước cổ, hai chân cứng còng.
Dịch Dương biết nàng sắp đạt đến đỉnh bèn ở hạ thể thúc mạnh, nàng đột nhiên the thé giọng nói kêu lên:
”Aaaa !! Em tới…”
Co rút nhanh, dòng dịch mật chảy ròng ròng từ tiểu huyệt, nhộn nhịp lưu ra ngoài thân thể.
Dịch Dương nghỉ ngơi hai giây, chưa đủ để Trí Khương khôi phục lại bắt đầy trừu đưa, nàng cả kinh khi nhận ra cái tên nam nhân này vẫn chưa tới, tất nhiên là ko dễ mà từ bỏ.
Hắn nhìn bảo bối thở gấp, rồi nhìn xuống chổ kết hợp chặt chẽ mà đông thân ra vào, cái bụng nhỏ vốn phẳng phiu kia vì phải cất chứa dương cụ mà trở nên phập phồng.
Mỗi lần hắn đi vào đều cư nhiên gồ lên hình thù một cây gậy lớn, trộm nghĩ có thể đầu rồng đã thâm nhập sâu đến miệng t.ử ƈυиɠ.
Cơ thể mới vừa qua cao trào lại tiếp tục bị dằn vật, linh hồn nhỏ bé còn trêи không trung phiêu đãng lại bị kéo đến càng cực hạn thiên đường giữa, ê ẩm tê tê phải lại muốn cao triều.
“Ca ca… Đừng trở lại… A! ukm… em ko được…
” Tiểu yêu tinh, sao em lại nhiều nước như thế ?”
Nộn lại một lần nữa vây lại, làm cho hắn cuối cùng không nhịn được, lực đạo tăng vọt cấp cấp a vào, nóng ấm mãnh liệt mà bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ rót vào t.ử ƈυиɠ cho nàng vừa trở nên thất thần.
Trí Khương rũ xuống chân, thả lỏng thân thể, dần dần từ trận trùng kϊƈɦ mà tìm lại lý trí.
Dường như từ ngày Dực Phàm trở về, bọn họ đều không ngừng mà ở trong thân thể nàng, tuy rằng bị nóng trùng kϊƈɦ cảm giác rất tốt, nhưng nếu như mang thai thì nguy rồi.
Nghĩ vậy, cũng không cố đang ở há mồm thở dốc Dịch Dương, thúc hắn muốn đứng lên.
Dịch Dương cho là hắn đè đến bảo bối, nhanh lên ngồi xuống.
Trí Khương hướng về phía trước một chút, ɖu͙ƈ long liền từ trong cơ thể trợt ra.
Hắn tiếc nuối thở dài, ai oán nhìn nhìn nàng lục túi sách cũng không biết đang tìm cái gì.
Trí Khương thầm nghĩ hoàn hảo, lần trước mua hơn vài vỉ тһᴜốᴄ тгáпһ тһɑɪ, vừa lúc cứu cấp dùng.
Dịch Dương không đồng ý nàng uống thuốc, có thể lại không lay chuyển được nàng.
Hắn nỗ lực hướng dẫn từng bước:
“Bảo bối ko nên uống loại đồ vật này, mang thai chính là ý trời, sanh ra được thì tốt dù sao anh cũng rất thích trẻ con “
Trí Khương mới không muốn như thế tuổi còn trẻ liền sinh em bé, nhanh lên nuốt vào 1 viên thuốc rồi kéo hắn đi ngủ..
Danh Sách Chương: