• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trí Khương toàn thân đều giống như bị xe tải cán qua, vậy mà nàng vẫn cố gắn gượn dậy rời giường chuẩn bị quà cáp cho trưởng bối nhà Dực Phàm.

Hắn thế nhưng chẳng biết thông cảm gì hết, đêm nào cũng khiến nàng mệt nhọc, Trí Khương cằn nhằn thì hắn nói như có như ko
” Ko cần chuẩn bị, theo lý thì ba mẹ anh phải cho em quà.

Hôm nay em mệt rồi, nằm xuống nhur với anh “
Nàng xoay người đi gọi Dịch Dương, hắn cũng còn buồn ngủ mà lầm bầm:
“Anh hầu hạ ngươi đến nửa đêm, để cho anh ngủ 1 lát “
Trí Khương cầm gối nằm đánh cho 2 tên sắc lang mỗi người một cái, nàng chợt đánh giá tình hình 2 tên này ko giúp được tích sự gì bèn hẹn Toàn Vũ dạo phố.

Lúc đi còn ko quên mang thức ăn bỏ sẵn vào lò vi sóng.

Trí Khương cùng Toàn Vũ dạo mấy lượt ở trung tâm bách hóa vẫn ko chọn được quà gì thích hợp, phần của ba Dực Phàm đã mua được là 1 cái điếu tẩu nhưng còn phần của mẹ hắn thì khiến nàng khó nghĩ.

Nếu như mua đồ cho nữ nhân đồng lứa thì dễ, đằng này là người đã đứng tuổi….hai người chán nản dạo thêm mấy vòng nửa nhưng cũng hoài công, ý định bỏ về nhưng trước khi về ko quên kiếm gì đó bỏ bụng.

…….

Càng cận kề ngày ra mắt, Trí Khương càng lo lắng, nàng nghĩ đến nhiều trường hợp ko hay như ba mẹ Dực Phàm ko ưng thuận mình quen hắn, trầm trọng hơn rất có thể họ đã nhắm cho con trai 1 mối khác tốt hơn mình….

Toàn Vũ nghe nàng nói mà ko yên lòng, nhưng vẫn an ủi Trí Khương đừng quá lo lắng, biết đâu mọi chuyện sẽ tốt..
” Cậu đúng là tưởng tượng quá nhiều rồi, ba mẹ Dực Phàm mình đã từng tiếp xúc, tuy có hơi khoa trương nhưng mà rất thoải mái, ko khắt khe… Cậu cũng ko nên lo lắng, mẹ anh ta nhất định sẽ thích “
” Như vây….Toàn Vũ, cậu có cảm thấy gia đình mình với nhà Dực Phàm có môn đăng hộ đối ?”
” Cậu sao lại cổ hủ như vậy ? Hơn nửa hiện tại mà nói mấy chuyện này có quá trễ rồi ko ? “
“Toàn Vũ cậu nói nhiều quá ko sợ nghẹn à ?
Toàn Vũ nghe qua có chút bất mãn, chỉ biết trút giận lên khoai lang cùng sốt cà chua.

Đúng lúc nhớ ra hôm nay dáng đi của Trí KHương hơi khác, bèn nhìn cô ta chằm chằm cười gian hỏi :
” Mình để ý hôm nay cậu đi ko như ngày thường, hôm qua Dực Phàm về nước có phải làm nhiều lắm ko ?”
Trí Khương mặt đỏ phải nói không ra lời, chỉ chuyên tâm quấy cà phê, đối với chuyện Toàn Vũ làm như không thấy.
” Nói đi, làm mấy lần ? Dịch Dương có được lần nào ko ? hai người bọn họ có tranh giành ko ? “
ᴄướρ nhưng thật ra không có ᴄướρ, bọn họ có biện pháp tốt hơn…
“Cái kia… cho mình hỏi một chút, cậu từng biết đến cái gọi là đi cửa sau chưa ? “
Toàn Vũ mắt trừng mắt, nếu đây ko phải là nơi đôgn người rất có thể cô đã hét toáng lên :
” Không thể nào! Các người làm! Thật lợi hại! Đến đến, nói cho mình biết cảm giác ntn ?”
“Không có cảm giác gì.

Cậu vẫn chưa trả lời ta đấy.

Lệ Bân từng có sao?”
Trí Khương miệng phong phải gắt gao, thực sự ngượng ngùng nói.

“Hắn đích xác yêu cầu quá rồi.

Bất quá mình không có đáp ứng, sợ đau a.

Hơn nữa, mình chân chính hứng thú là nhìn hai người nam làm, mình còn vọng tưởng giúp Lệ Bân tìm nam nhân đây, chậc chậc, Trí Khương cậu lần sau có thể yêu cầu bọn họ… Lệ Bân sẽ không ngay thân mình sau chứ?”
“… Chính mình sẽ không nhìn.”
Toàn Vũ chợt quay đầu lại, không phát hiện thân ảnh quen thuộc kia, thở phào nhẹ nhõm,
” Luôn cảm thấy hắn hồn không tiêu tan, mỗi khi mình nói những chuyện này đều đột ngột xuất hiện.


Hôm nay mình phát hiện tin tức quan trọng, nói cho cậu 1 bí mật, mình đối với Lệ Bân từng thử qua, mua ở trêи web, là qυầи ɭót xuyên thấu size lớn…vào từ phía sau ”
“Hắn làm sao nói?”
Nàng thừa nhận nàng không tử tế mà bát quái.
“Không nói cho cậu.

Gọi người nhà cậu thử xem không phải tốt sao, chân nhân thực chiến, hiệu quả càng rất thật.”
“Quên đi, mình không có này đảm.” Trí Khương cảm giác phải khá là đáng tiếc.
Hai người lại hàn huyên chút chuyện giường chiếu, liền tiếp tục tìm kiếm quà tặng.

Ngay Trí Khương mau phát điên thì, trước mắt lóe lên, trước mặt chính là một cửa hiệu trang sức thạch anh.

Nàng hưng phấn mà lôi kéo Toàn Vũ đi vào, thực sự là công phu không phụ lòng người, tiệm này đặc điểm lớn nhất chính là: Vàng chói lọi, mẹ của Dực Phàm không phải là thích nhất mấy vật phát quang gì đó mà, toàn bộ phòng ốc trong tư gia đều bày biện… tại đây mua 1 cái thì tuyệt ko sai biệt.
Một giờ sau, Trí Khương nhờ nhân viên cửa hàng gói lại một cái kẹp bằng thạch anh, hài lòng trở về nhà.Dực Phàm gọi điện thoại nói buổi tối cha mẹ đã trở về, nàng cũng không có phương tiện ở nhà hắn, không thể làm gì khác hơn là về nhà trước, ngày mai đón thêm nghênh đón “thượng cấp”
Mới vừa tắm rửa xong không bao lâu, một cái bóng đen liền lủi vào, nàng chủ động tiến lên cho cái ôm, đóng kỹ cửa sổ, xoay người hỏi:
“Nhà kia còn không có lui a?”
Dịch Dương té nhào vào nàng trêи giường, cầm lấy nàng Teddy bãi lộng chơi,
”Đương nhiên không có, bên trong có thể có chúng ta hồi ức đây.

Kia cái ghế sa lon… Cái kia bí mật nhỏ…”
“Ha hả, anh còn nhớ đây.


Hiện tại cũng không thể bí mật \'
“Anh cảm thấy còn là đừng nói cho Dực Phàm biết vẫn tốt hơn, dù sao em là lần đầu tiên giúp anh làm.

Ngẫm lại, bây giờ kỹ thuật tốt hơn nhiều.”
” Anh cứ nghĩ đi.

Em muốn ngủ, ngày mai còn có việc đây.”
Dịch Dương một thanh kéo qua nàng, để cho nàng thân thể mềm mại ghé vào lồng пɡựᴄ rắn chắc của hắn, trêи tóc của nàng hắn thì thầm :
”Bảo bối, việc này hết rồi, cũng đi chuyến nhà anh đi, anh đem cha mẹ giới thiệu cho em, họ đều là người rất tốt, tuyệt đối không cần lo lắng.

Ngày mai nếu em chịu bất kỳ ủy khuất nào anh liền mang em về nhà anh “
“Dừng một chút, không nên bi quan em ứng phó được.

Hơn nửa em đi nhà Dực Phàm, lại đi nhà anh người ta biết sẽ dị nghị ko hay “
Dịch Dương thở dài, ko thể nói tiếp chủ đề này bèn ôm lấy nàng ngủ, ko quên hôn nàng, hắn ko dám nói cho Trí Khương nghe tâm tư của mình chính là muốn để nàng bên cạnh mình một cách quan minh chính đại.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK