Lúc Ký Thư Bạch lúc ấy đem đồ vật giao cho ông ta, ngôn ngữ bên trong ý tứ vẫn chưa tỏ vẻ, cậu ấy chính là người bán, cho nên..
Nghe được đối phương nói, Ký Thư Bạch nhìn về phía Mộc Lân, thấy Mộc Lân hơi hơi gật đầu, ngay sau đó liền đối với người tới gật gật đầu; lúc này người tới mới biết được, nguyên lai Mộc Lân, mới là người bán.
Mộc Lân, bác sĩ y thuật cao minh, đang ở giúp thiếu gia bọn họ điều trị chân, cô ấy cùng Độc Y, chẳng lẽ có quan hệ gì? Vẫn là nói.. Lăng Tiềm không thể không suy đoán như vậy.
Rốt cuộc, quá trùng hợp.
Lăng Tiềm, cha của Lăng Duệ, chính là người phụ trách bên ngoài đế đô hội sở, bởi vì thiếu gia nhà mình tự mình công đạo, còn có hành động quấy rối vừa rồi của thiếu gia nhà mình, làm ông hiểu biết đến là thiếu gia đối với việc này để ý, hiện tại nhìn đến Mộc Lân, ông đại khái là có thể suy đoán đến, hành động quấy rối quái dị vừa rồi của thiếu gia, nguyên lai là vì giai nhân.
Nếu là Mộc Lân nói, kia rất xứng thiếu gia của bọn họ, cũng đã đủ rồi, khó có được nhìn thấy thiếu gia để ý một người như vậy.
Nghĩ như vậy, nhìn Mộc Lân, ánh mắt Lăng Tiềm trở nên càng thêm cung kính lên.
"Bác sĩ Mộc, bên này thỉnh." Thân mình hơi hơi thối lui, một bộ dẫn đường, cảm giác tôn kính làm đoàn người Ký Thư Bạch ghé mắt; từ đó tới giờ, nhưng không gặp ông ta cung kính như vậy, nhiều nhất chính là một bộ dáng xa cách, còn có người làm ăn một bộ.
Mộc Lân gật đầu, nhấc chân hướng về bên ngoài đi đến; ở bên cạnh một đám người kinh ngạc cùng nghi hoặc, đoàn người đi theo phía sau Lăng Tiềm hướng về phòng Vip số 3 đi đến, đương nhiên, hai cô gái đi cùng, bị giữ lại.
Kế tiếp, liền không có phương tiện làm các cô tiếp tục xem.
Nhìn đoàn người Mộc Lân đi đến, còn có thái độ của Lăng tiềm, giờ này khắc này, mọi người bên ngoài mới lấy lại tinh thần; chẳng lẽ, đoàn người Mộc Lân, đó là người bán mà bọn họ vừa mới vẫn luôn suy đoán?
Việc làm phía trước của Mộc Lân, còn không phải là.. Nâng giá! Thậm chí có chút người lúc này đã bắt đầu vui sướng khi người gặp họa, tưởng người ở phòng Vip số 3 này nhìn đến Mộc Lân sẽ là biểu tình gì, nhất định.. Phi thường xuất sắc.
Chỉ là thực đáng tiếc, bọn họ là nhìn không tới.
Ai..
Bất quá, bọn họ nhưng thật ra không hy vọng Mộc Lân xảy ra chuyện, bởi vì nói như thế nào, y thuật của Mộc Lân nếu cứ như vậy không có, kia cũng liền quá đáng tiếc; nếu là bọn họ giữa có người lại trúng Hồn quy hoặc là cái khác, tốt xấu vẫn là có người có thể cứu.
Lúc này mọi người tự mình cảm giác suy đoán ra, có lẽ Mộc Lân có thể giải được Hồn quy, nghĩ đến, cũng là vì có duyên nghiên cứu ra thuốc giải đi.
Vô luận như thế nào, trừ bỏ số ít đoàn người, mọi người cơ hồ đều sẽ không tự chủ được đem Mộc Lân cùng Độc Y tách ra.
* * *
Lúc này ở trong phòng, thở dốc thanh trầm trọng, người sáng suốt liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra, người này rõ ràng tức.. Không nhẹ.
Vừa mới bọn họ toàn bộ đều thấy được, đám người kia! Chính là người phía trước cùng bọn họ đối nghịch, làm cho bọn họ bạch bạch phí mấy ngàn vạn.
"Cậu bình tĩnh một chút." Một người khác ra tiếng nhắc nhở, "Chúng ta hiện tại còn không biết bọn họ cùng Độc Y có quan hệ gì, không cần hành động thiếu suy nghĩ." Mục đích chuyến này của bọn họ, chỉ là vì điều tra Độc Y mà thôi, nếu có thể, liền đem người cấp mang về.
"Yên tâm, không đạt tới mục đích trước kia, tôi sẽ không động cô ấy." Âm lãnh hừ lạnh, đương nhiên, chờ đến bọn họ biết được nội dung muốn biết, cậu nhất định, sẽ chiêu đãi cô ta thật tốt; đương nhiên tiền đề là, cậu ta có hay không năng lực này.
"Cậu đừng quên, nơi này là thành phố B." Nói xong câu đó, người nọ liền đi tới bên cạnh ngồi xuống, không nói chuyện nữa, cậu ta tưởng, đồng bọn hẳn là biết đúng mực.
Không ngừng là bởi vì nơi này là thành phố B, còn có mấy thiếu niên đi theo bên người Mộc Lân bên, một đám gia tộc sau lưng, đều không phải bọn họ hiện tại có thể dễ dàng trêu chọc, ít nhất, bên ngoài tuyệt đối không được.
Huống chi, bọn họ hôm nay xuất hiện ở chỗ này vốn chính là cái bí mật, nếu như chọc tới người mặt trên chú ý, vậy thật sự đừng nghĩ rời đi.
Trong lúc suy tư, đoàn người Mộc Lân đã xuất hiện ở cửa phòng, tiếng đập cửa vang lên.
"Cốc cốc cốc.."
"Tiến." Thấp thấp thanh âm, mang theo tà ý.
Đương mấy người Mộc Lân tiến vào phòng, nhìn thấy đó là, một người sắc mặt bình đạm, nhìn đến bọn họ, đối với bọn họ lễ phép gật gật đầu, mà một người khác, đôi mắt đậu đinh nhìn, một biểu tình kiểu 258 (yêu tôi), toàn thân lại là một bộ âm u, như vậy một khuôn mặt lại xứng với biểu tình, thật sự.. Vô pháp xem a!
Bên cạnh người nào đó luôn thích nhìn đồ tốt đẹp lại đột nhiên có loại xúc động muốn tự xoa hai mắt.
Căn bản không nỡ nhìn thẳng.
Cảm nhận được trần trụi ghét bỏ đến từ chính cách đó không xa kia, hơi thở âm trầm trên người một người càng sâu.
Từ nhỏ, cậu cũng đã vô số lần chịu đủ loại ánh mắt căm thù, tiêu khiển, cười nhạo, chính là dùng vì gương mặt này, nguyên bản cho rằng chỉnh dung có thể biến tốt, lại không nghĩ, vẫn là thất bại, ngũ quan vặn vẹo, vô pháp nhìn thẳng.
Từ nay về sau, trên người hơi thở bắt đầu trở nên càng thêm âm lãnh, đặc biệt, còn chán ghét những thứ tốt đẹp, càng là tốt đẹp, cậu liền càng muốn đi phá hủy, tận hết sức lực.
Mà lúc này đứng ở trước mặt cậu, đó là đối tượng mà cậu muốn phá hủy nhất, đặc biệt là.. Mộc Lân.